‘Cọc đi tìm trâu’ – Làm sao ngỏ lời?
Tôi năm nay 21 tuổi, đã từng yêu, vẻ bề ngoài không đến nỗi nào (tôi vẫn được khen là xinh xắn), nhưng lâu lắm rồi tôi không có cảm giác yêu ai.
Ảnh minh họa
Bây giờ tôi cảm thấy thích một người đang bán thuốc gần nhà tôi. Qua mấy lần tiếp xúc, tôi thấy người đó cũng hiền, dễ thương, nhưng không biết phải ngỏ lời thế nào vì chỉ mới nói chuyện mấy lần. Tôi muốn xin số điện thoại nhưng lại sợ anh ấy nghĩ tôi thế này thế nọ. Nhờ chuyên gia tư vấn giúp.
(Trang)
Thân chào bạn Trang. Đầu tiên, xin chúc mừng bạn đã có lại một ít cảm xúc mà ngỡ đã đánh mất từ lâu lắm rồi. Điều đó thật là vui phải không!
Tất nhiên, chúng ta chưa biết được mối quan hệ này sẽ phát triển tới đâu, tình cảm này sẽ dừng ở mức độ “thích” hay sẽ tiến xa hơn nữa. Còn bây giờ chúng ta cứ trân trọng tình cảm này và thử nuôi dưỡng để xem nó sẽ như thế nào.
Ở trường hợp anh chàng bán thuốc gần nhà mà bạn đang bắt đầu nảy sinh tình cảm, chúng tôi muốn tư vấn cho bạn hai điều.
Video đang HOT
Thứ nhất chính là liệu quan điểm “cọc đi tìm trâu” vẫn còn nặng nề với bạn như vậy sao? Tất nhiên bạn lo lắng rằng anh ấy sẽ đánh giá thấp bạn, hoặc bạn sẽ mất vị thế mà thường thì con gái phải có, hoặc giả bạn quá ngại xin số điện thoại…
Bạn thân mến, nếu một người con trai xin số điện thoại của bạn, bạn có đánh giá người ấy là “dê xồm” hay cảm thấy vui vui vì có người muốn làm quen với mình? Tương tự, nếu bạn xin số của anh ấy thì không có nghĩa anh ấy sẽ nghĩ này nghĩ nọ, vì bạn chỉ mới xin số điện thoại chứ có phải tỏ tình đâu! Vậy nên, nếu bạn có xin số trực tiếp anh ấy cũng là việc hoàn toàn bình thường trong cuộc sống hiện đại, nó giống như việc hỏi tên nhau vậy thôi.
Chúng tôi mong bạn nhận thấy rằng việc chủ động của nữ không đồng nghĩa với sỗ sàng hay bị “mất giá”. Có khi bạn còn ghi điểm trong lòng người ta chính nhờ sự chủ động đấy bạn ạ. Hãy nhớ là cơ hội khi đến, chúng ta không mạnh dạn nắm bắt thì lại hối tiếc.
Thứ hai chính là một số gợi ý để bạn có thể làm quen hoặc có số điện thoại của anh ấy, cũng không quá khó nếu bạn vượt qua rào cản của chính mình. Để có thể có số điện thoại của anh ấy, bạn nên phát triển câu chuyện mà bạn trao đổi với anh ấy nhiều hơn một chút.
Chủ đề câu chuyện có thể là khó khăn khi làm nghề dược, vì sao anh chọn ngành này, làm sao anh nhớ hết các loại thuốc, ông bà ở quê hay bệnh, mệt, theo anh nên mua thuốc bổ gì không, giọng anh nghe như ở miền… Khi mối quan hệ của hai bạn nhích dần ra khỏi mối quan hệ người bán – người mua thì việc có số điện thoại của nhau sẽ hợp lý thôi.
Những cuộc nói chuyện dài hơn, nhiều chủ đề hơn, bạn có thể khéo léo dùng điện thoại vài lần trong cuộc nói chuyện hoặc luôn cầm trên tay, đây là một “gợi ý ẩn” để anh ấy có thể chủ động hỏi số điện thoại của bạn. Tất nhiên cách này sẽ yêu cầu tốn thời gian và cả tiền bạc để bạn “mua thuốc” nữa.
Ngoài ra bạn có thể chủ động dùng một cớ nào đó để có thể xin số điện thoại của anh ấy. Ví dụ như bạn nói: “Em có đứa em/bạn muốn học bên dược mà không biết học bên đấy như thế nào, cũng không biết hỏi ai, anh có thể giúp đứa em/bạn của em có thêm thông tin được không?”, “Dạo này em qua nhà đứa bạn chơi, thấy nó hơi buồn và hay uống một loại thuốc mà trước giờ em không thấy nó uống, em hơi lo, nhờ anh giúp…”. Hoặc giả như: “Điện thoại em trục trặc hay sao ấy. Bạn em gọi mà không được. Nhờ anh nhá máy thử xem nhé”…
Hi vọng đôi điều chia sẻ nhỏ trên sẽ giúp bạn mạnh dạn, tự tin hơn trong mối quan hệ này. Chúc bạn thành công!
Theo Dantri
4 năm cho một lời hứa
Anh và em đến với nhau bằng một con số 0 hạnh phúc và kết thúc bằng một con số 0 đau khổ.
"Em xin lỗi! Anh hãy sống thật tốt nhé. Anh hãy hận em thật nhiều...Anh à, em đã đính hôn rồi, tay em đã đeo nhẫn của người ta rồi"... Anh xót xa lắm khi nhận được những tin nhắn của em, trái tim anh như bị nghìn mũi kim đâm. Anh dường như đã chết lặng không thể nào tin vào những điều này.
Em còn nhớ ngày em vào nhà anh chơi không? Khi đó chúng ta vẫn là bạn mà sao lại yêu nhau từ lúc nào. Tai sao em lại ôm anh lúc đó để bây giờ anh phải yêu em nhiều thế này. Em có biết lúc đó anh hạnh phúc như thế nào không? Tình yêu của mình thật đẹp và lãng mạn em nhỉ.
Khi tình yêu của chúng ta chớm nở anh lại phải xa em, anh biết em rất buồn và tim anh như nghẹn lại. Rồi thời gian cũng trôi qua, anh được về với em, khi đó thực sự rất hạnh phúc. Dường như khoảng thời gian đó là thử thách của hai ta hoặc là sự dự báo cho những trắc trở sau này nhưng anh vẫn mặc kệ. Anh yêu em rất nhiều, em là cả thế giới với anh.
Anh nhớ khoảng thời gian chúng ta bên nhau đã 3 năm rồi, tình yêu giữa anh và em vẫn êm đềm và hạnh phúc. Cho dù chúng ta cũng có những phút giây giận hờn nhưng lại làm lành rồi yêu nhau hơn. Em còn nhớ kỉ niệm em giận anh mà bỏ cả ăn để đi học không? Lúc đó bên ngoài anh rất cứng rắn nhưng trong lòng lại đau lắm, rồi anh lên căng tin trường cùng em ăn trưa cho dù lúc đó đang ở giữa buổi chiều. Anh kể vậy không biết em còn nhớ không?
Khoảng thời gian đại học, em biết điều anh thích nhất là gì không? Đó là được cùng em đi uống cafe mỗi cuối tuần, cùng nắm tay em đi ăn khuya. Có một lần anh với em cùng đi chợ nhưng đi hai xe máy, anh giận em nên đã về trước, khi đó em biết lòng anh rất lo sợ, không biết em về có được không. Anh mừng như một đứa con nít khi em chạy xe về, em biết những lúc như vậy anh lại yêu em hơn bao giờ hết. Những kỉ niệm đó anh không bao giờ quên được. Anh nghĩ khoảng thời gian đại học là lúc tình yêu đẹp nhất, nhiều hương vị nhất.
Khi ra trường anh hứa sẽ cưới em, anh đã cố gắng làm để thực hiện lời hứa này. Anh biết lúc đó hai đứa mình lại xa nhau, hình như đây là một thử thách nữa đúng không em? Anh đã rất cố gắng giữ lửa cho tình cảm hai ta. Anh không thể ra thăm em liên tục vì đồng lương của anh quá ít ỏi. Anh muốn dành dụm tiền để làm đám cưới cho chúng mình. Em hay nói với anh là phải cố gắng vượt qua mọi thứ để chúng ta có thể ở bên nhau, đừng bao giờ bỏ rơi em... Đối với anh chỉ cần nghe như vậy là anh hạnh phúc biết chừng nào. Em như là niềm tin của anh. Niềm tự hào lớn nhất với bạn bè mà anh có chính là em, em biết không.
Anh luôn ao ước được cùng em đi chơi mỗi cuối tuần, cùng em đi dạo mỗi tối. Anh hạnh phúc và tự hào khi em đứng sau lưng anh. Mỗi tối anh đi làm ca đêm, nhìn những người yêu nhau trên đường lòng anh lại buồn nhưng đó như thêm quyết tâm để anh thực hiện lời hứa với em. Có lẽ anh đã sai khi quá chú tâm thực hiện điều đó mà quên rằng em đang cô đơn chờ đợi. Thời gian lâu quá khiến em mệt mỏi rồi đúng không? Lời hứa của anh sao mà lâu vậy.
Tạm biệt tình yêu lớn nhất, tạm biệt mối tình đầu (Ảnh minh họa)
Hà Nam, có lẽ đây là nơi mà anh không thể quên được, không phải nó đẹp mà vì ở nơi đây anh đã mất em. Chuyến đi này nữa là anh và em có thể ở bên nhau, anh hi vọng nhiều biết chừng nào. Miệng anh bắt đầu đắng, lòng anh bắt đầu đau, tim anh bắt đầu nhói, niềm tin bắt đầu mất. Một sự bắt đầu mà anh không thể chịu nỗi. Anh dường như mất tất cả. 4 năm 2 tháng - con số này chẳng còn ý nghĩa gì nữa, tình yêu của chúng ta đã dừng ở đây. Anh và em đến với nhau bằng một con số 0 hạnh phúc và kết thúc bằng một con số 0 đau khổ.
Em à, ở đây lạnh lắm nhưng anh thấy vẫn ấm hơn trái tim của anh bây giờ. Anh nhớ em rất nhiều. Anh không thể nào chịu được cái cảm giác khi nghĩ tới cảnh em đã đính hôn. Anh không tin được sự thật này. Giờ đây, anh rất sợ cảm giác ngồi một mình, anh rất sợ buổi trưa, sợ lúc đi làm về, sợ lúc đêm khuya... bởi khi đó anh lại nhớ em và cô đơn.
Anh dường như chết lặng khi em nói đã đính hôn, anh không khóc nhưng anh lại đau, nỗi đau không thể nào diễn tả được. Em yêu người ấy đã bao lâu rồi sao lại đính hôn nhanh vậy? Sao em không chờ đợi anh? Em biết mục đích anh đi làm xa là gì không?... Những câu hỏi ấy nó cứ xoáy mãi trong tâm anh, anh đã cố gắng tìm câu trả lời cho lòng mình nhưng vẫn không được. Sao không chờ anh về, chỉ còn một vài tháng nữa là anh và em sẽ ở bên nhau. Em biết anh đã rất sung sướng và hạnh phúc khi nghĩ tới điều này không. Anh đã định tết này anh về sẽ đeo nhẫn cưới cho em nhưng điều anh cố gắng lâu nay đã không còn ý nghĩa gì nữa. Em đã có một chiếc nhẫn khác, chắc em hạnh phúc và sung sướng lắm đúng không. Người đó chắc cũng như vậy nhỉ. Anh xin lỗi vì không thể chúc mừng niềm vui này của em bởi một lý do là anh không thể. Anh xin lỗi em vì anh đã không mang đến cho em cái mà em cần, em chờ đợi...
Lúc này anh chỉ mong em hạnh phúc, mong em luôn tươi cười. Em nhớ ăn thật nhiều vào đấy, mập lên em sẽ xinh hơn. Có lẽ anh sẽ không còn nhiều cơ hội để nhắc em chuyện này nữa. Sẽ không còn những tin nhắn em ăn cơm chưa, em đã ngủ chưa, nhớ anh không... em nhỉ. Và anh cũng không còn được nghe "anh ơi" nữa. Anh nhớ tiếng nói của em quá. Anh nhớ nụ cười em, anh thèm được ôm em, thèm được em làm nũng... Nhớ lắm em biết không. Anh đã xóa số em trong danh bạ nhưng làm sao mà quên. Anh đã rất khổ sở, nó giống như anh đang cầm dao đâm vào mình vậy. Anh cũng định xóa những tấm hình mà anh kì công chỉnh sửa để mỗi khi nhớ em anh lại mở ra nhìn nhưng anh lại không thể làm được và anh đã giữ lại em à.
Đừng bao giờ khóc, đừng bao giờ buồn em nhé và cũng có thể đừng nghĩ tới anh. Em cứ vui vẻ, cứ hạnh phúc, anh luôn ở bên em và theo dõi cuộc sống của em. Anh sẽ không bao giờ hứa với ai nữa. Anh đã mất đi một nửa của mình rồi, sẽ không còn anh như trước nữa. Anh sẽ là một con người mới. Bây giờ, anh sẽ làm việc thật nhiều để đỡ nhớ em. Anh sẽ không quên em - tình yêu đầu tiên và đẹp nhất của anh. Hãy liên lạc với anh khi em buồn. anh mãi yêu em. Tạm biệt tình yêu lớn nhất, tạm biệt mối tình đầu. Xin lỗi em vì anh đã không thể thực hiện lời hứa. Yêu em!
Theo VNE
Nỗi đau sau sống thử Thủy sợ hãi nghĩ đến cảnh Toàn trốn việc ở cơ quan đi "bóc bánh trả tiền" bên ngoài. Vốn là một cô gái năng động và dễ thương, Thủy - một nhà thiết kế trẻ đã nhanh chóng kết thân và yêu Toàn - anh đồng nghiệp khá điển trai và ga lăng. Sau 2 năm hẹn hò, hai người quyết định...