Có yêu ‘gái quán bar’ được không?
Bạn tôi nói, gái quán bar không ngoan hiền gì cả, toàn là những cô ăn chơi, đua đòi và hư hỏng. Có nhiều cô sống buông thả, bất cần.
Tôi và em quen nhau thật tình cờ, qua giới thiệu của một người bạn. Ban đầu tiếp xúc, thấy em cũng hiền hiền, dễ mến và rất xinh xắn nên tôi nói chuyện rất vui vẻ, dễ chịu. Chơi với em nhiều cũng hiểu ít tính nết của em. Em vui vẻ, hòa đồng và ăn nói có phần hơi cá tính, nhưng không sao, vì tiếp xúc với bạn bè em, tôi thấy có nhiều người như vậy.
Tôi làm công việc nhà nước nên mọi thứ có hơi cứng nhắc một tí. Vì thế, tôi lấy lý do này để biện minh cho việc, tôi không hợp lắm với phong cách nói chuyện của bạn em. Nhưng tôi lại thấy trong đám bạn ấy, em được nhất. Vậy nên tôi lấy làm mừng.
Những ngày đầu tôi thường xuyên điện thoại, nhắn tin cho em. Tuần tôi rủ em mấy lần đi uống cà phê. Em cũng đồng ý đi với tôi và nói chuyện thoải mái. Tôi nghĩ là em cũng ưng tôi. Công việc có thể bình thường, không cao sang nhưng tôi có nhà cửa đàng hoàng, được cái hình thức cũng ưa nhìn. Thế nên, chuyện em mến tôi cũng có lý do.
Chúng tôi càng ngày càng thân thiết nhau hơn. Đến khi thân thiết hơn chút thì em hay rủ tôi đi với bạn bè em để giới thiệu. Em bảo, bọn em hay đi chơi, rồi lại đi ăn đêm rồi tới quán bar. Nếu không thích nhảy nhót này kia thì có thể nghe nhạc, ngồi uống rượu, uống bia ở bàn cũng được, không ai ép buộc. Em dẫn tôi tới cái nơi xô bồ mà trước giờ tôi chưa từng đặt chân vào. Trước đây với tôi, chuyện đi bar, hay đi vào những sàn nhảy kiểu ấy là điều cấm kị. Con gái mà vào đó rồi mắt xanh, mỏ đỏ, rồi trang điểm lòe loẹt thì thực sự tôi không có mê nổi.
Một người thích tôi hoặc chấp nhận làm người yêu của tôi, chắc chắn sẽ không thể che đậy được bản chất của họ. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thế mà khi em dẫn tôi vào đó, em thay đổi hoàn toàn. Những người ở trong quán, em quen hết. Em còn lên khiển nhạc, còn lên rót rượu, rồi mang nước, mang bia, mang rượu mời người khác rất có kinh nghiệm. Em bố trí cho tôi một bàn ngồi, bảo tôi thoải mái, còn em ra cởi áo, nhảy nhót với mấy người bạn. Chốc chốc em lại vào chỗ tôi, lại hỏi han tôi vài câu rồi tu hớp rượu như nước lọc. Tôi choáng luôn, đó là hình ảnh đầu tiên của em khiến tôi phải suy nghĩ.
Tôi tìm hiểu thì biết rằng, em từng làm việc trong quá bar này nên những người hay lui tới đây, em đều quen mặt hết. Em khác lạ hoàn toàn, em thay đổi phong cách chóng mặt, động tác nhảy hay cởi áo của em đều rất khêu gợi, sexy, khiến cho tôi liên tưởng tới nhiều thứ không lành mạnh.
Tôi cảm thấy không được thoải mái vì tiếng nhạc ồn ã, lại những câu tranh cãi nhau, chử.i bới nhau trong quán. Tôi không quen với chuyện này, đó là chốn mà tôi chưa bao giờ đặt chân vào. Bây giờ, tôi cứ chằm chằm nhìn vào em, tôi thấy ở em một sự biến chất ngay từ từng điệu nhảy. Có vẻ là em đang cố che đậy bản thân mình, em đã giấu tôi cho tới khi tôi có tình cảm với em thì em mới lộ bản chất của mình.
Một người thích tôi hoặc chấp nhận làm người yêu của tôi, chắc chắn sẽ không thể che đậy được bản chất của họ. Em cũng không thể che đậy được mình mãi, vì em vốn là cô gái thích những thú vui như thế. Nhưng nhìn mặt những gã bạn em, mấy gã trong quán liếc mắt đưa tình với em, tôi nóng ran người. Họ thật không nghiêm chỉnh, có gì đó thật tồi tệ. Tôi thấy ở em một con người khác hoàn toàn, không phải là người con gái ngoan hiền mà tôi quen nữa. Tôi có chút thất vọng.
Hôm đó, thấy em say sưa nhảy, tôi không chào em mà tự ý bỏ về. Hôm sau, em có nhắn tin hỏi tôi vì sao thì tôi chỉ nói mệt. Thực tình, tôi không muốn khiến em khó xử, nhưng mà tôi đắn đo quá, tôi không biết có nên theo đuổi em, tiếp tục cuộc tình này hay không.
Bạn tôi nói, gái quán bar không ngoan hiền gì cả, toàn là những cô ăn chơi, đua đòi và hư hỏng. Có nhiều cô sống buông thả, bất cần. Bạn tôi khuyên tôi không nên tiếp xúc với người như thế, rồi bảo tôi đừng dại mà dây vào. Nhưng tôi không hiểu chuyện nếu em thích tôi, tại sao em không cố nhẫn nại, chịu khó đợi khi chúng tôi đã chính thức rồi thì mới đưa tôi đến chỗ đó. Liệu có phải em muốn tôi biết được em thế nào, em ra sao để tôi có yêu em thì nên hiểu em hay không?
Thực tình lúc này, tâm trạng tôi cực kì rối loạn, tôi không biết mình có nên tiếp tục chuyện tình này hay không, cũng không biết em là người thế nào mà tiến tới. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Trai Hà Nội, nhà to, xấu, ế như thường
Trước đây, cứ nói tới cái mác trai Hà Nội thì các cô lăn xả vào, chẳng cần bận tâm tới hình thức anh chàng này ra sao, thế nào.
Vì cái ngày đó, nghe chuyện một anh con trai có nhà Hà Nội thì đúng là chuyện đáng ngưỡng mộ của các em. Còn cô nào mà có nhà Hà Nội thì đúng là tiêu thư con nhà gia giáo. Vì ngày đó, nhất là hồi các cô sinh viên, hay các em mới ra trường, lại là người tỉnh lẻ, luôn khát khao kiếm được một anh chồng có nhà có cửa đàng hoàng. Ở cái đất thủ đô ấy, người thì đông, nhà cửa thì chật chen chúc. Cảnh đi thuê nhà trọ thì cứ nhan nhản nên thành ra chán, chỉ ước sao có cái nhà để &'an cư lạc nghiệp'.
Các em xinh tươi, chân dài thì nhất định phải yêu mấy anh chàng có nhà mặt phố, hoặc chí ít cũng phải ngôi nhà mấy tầng ở thủ đô. Em nào mà may mắn yêu được một anh như vậy thì bạn bè xúm vào: "Èo, may thế, kiếm được anh nhà Hà Nội ngon ghê, sướng nhất mày còn gì".
Nếu mà cô nào có khoe khoang với bạn bè rằng mình đã có người yêu rồi thì nhất định sẽ nhận được câu hỏi: "Người đâu, Hà Nội à, có nhà riêng chưa?". Nghe những câu đó nhiều cũng thành quen. Dường như cái tiêu chí nhà Hà Nội là hàng đầu cho các cô nàng chọn người yêu chứ mấy ai hỏi: "Có đẹp trai không, cao bao nhiêu?".
Đó là ở cái thời &'xa xưa', thời mà cái nhà ở Hà Nội, cái mác trai Hà Nội quá &'sang trọng'.
Còn bây giờ, cái chuyện một anh chàng ở Hà Nội, khoe mẽ là mình có nhà, có đất nhưng lại xấu trai thì đừng nói là tán được gái xinh nhé. Không phải là con gái không coi trọng vật chất, không thích người có nhà có cửa nữ, mà bởi vì, đã có quá nhiều chàng có nhà, thậm chí là trai tỉnh lẻ cũng có thể có nhà, không cần phải mác trai thủ đô. Thế nên, đừng nghĩ là chuyện mình là trai thủ đô mà cưới vợ dễ, mà tự vênh mặt nhé.
Đừng tưởng mình có nhà Hà Nôi là 'ngon ăn' (ảnh minh họa)
Cuộc sống càng ngày càng vất vả hơn, nhưng cũng có nghĩa là con người ta có thể kiếm ra được nhiều tiề.n hơn trước. Thế nên, dù là vợ chồng chưa có gì trong tay, nhưng chỉ cần cố gắng làm ăn, kiế.m tiề.n và nhờ sự hỗ trợ của hai bên gia đình thì ắt là sẽ có nhà, có cửa. Nên các cô gái bây giờ họ tin tường hơn ở chỗ, họ không nhăm nhăm cái nhà ở Hà Nội nữa mà họ nhằm vào công việc của các ông. Ông nào có việc tốt, ngon, có khả năng kiếm nhiều tiề.n và điều kiện gia đình ở tỉnh cơ bản chút, cô ấy sẽ cưa đổ cho bằng được. Vì nếu như họ có nhà ở Hà Nội sau này, chí ít đã là nhà riêng của họ, họ tự tay mua và làm nên chứ không phải cảnh ở chung nhà chồng với bố mẹ, cùng chen vào một cái nhà ở phố cổ giống như trường hợp của vài cô nàng ham giàu nữa.
Nói chung, suy đi tính lại thì con gái vẫn là tính toán, nhưng họ đã &'tính' khôn hơn. Ấy thế mà, mấy ông bạn của tôi, dù là trai Hà Nội rõ ràng nhé, dù là có hẳn cái nhà to nhé, chỉ còn có mình là chưa lập gia đình nhưng vẫn khó lấy vợ, cưa bao nhiêu cô mà chưa cô nào đổ. Vì sao vậy, vì họ xấu trai, mà cái mã với con gái bây giờ cũng rất quan trọng.
Con gái khi yêu một người, họ cũng quan tâm tới hình thức nhiều lắm. Vì họ muốn cho bạn bè khen ngợi người yêu của họ, muốn được tự hào với bạn bè rằng, tôi có anh người yêu cực kì đẹp trai, phong độ. Chứ còn, nếu chỉ có một cái nhà kia, mà công việc không ra sao, thì đúng là, cứ bám vào cái nhà ấy sống làm sao được.
Nên mấy ông bạn tôi bây giờ sinh năm 82, 83 ấy, đã có người yêu đâu, vẫn ế chổng gọng. Vì là, các ông lại còn kém mồm mép tán gái. Nếu như cứ cái tính nhát nhát, không ga lăng thì chắc là, các ông này có nguy cơ ế rất cao. Bây giờ con gái tính toán khéo hơn, họ tính cái lợi nhiều mặt chứ không tính một chuyện nhà cửa nữa. Vì cơ bản, họ sợ cảnh làm dâu nhiều hơn là nghèo...
Theo VNE
Người yêu mắng tôi là dâm đãng Có đôi khi tôi uống chút rượu rồi lên sân khấu nhảy múa hát hò, anh cũng bảo tôi là ăn chơi quá trớn. Quan hệ ngoại giao tốt cũng là dâm đãng Tôi chẳng biết thế nào là dâm đãng. Tính tôi vui vẻ hòa đồng, thích giao du với bạn bè. Thế nhưng, nghe người yêu nói tôi là dâm đãng...