Cô y tá nói với chồng: “Anh chuẩn bị kí đơn ly hôn đi, đứa trẻ chết chắc rồi”
Cố dồn hết sức giữ lấy sự tỉnh táo, Yến hé mắt đầy khó nhọc thì tim như muốn vỡ ra mà chết khi Bình đang hôn đắm đuối cô y tá mà Bình thuê riêng cho Yến.
Tỉnh dậy, bỏ qua cơn đau hành hạ Yến hốt hoảng tìm con. (Ảnh minh họa)
Lấy được Bình, ai cũng nói Yến là người may mắn. Chẳng thế còn gì nữa, Bình vừa có công việc ổn định, thu nhập cao, lại còn có ngoại hình phong độ, sáng láng, gia đình cũng điều kiện. Không ít cô gái mong mỏi có được cái diễm phúc ấy giống như Yến. Bởi Yến chỉ là một cô gái quá đỗi bình thường, không có gì quá nổi bật ngoài cái dáng cao lêu ngêu mà thôi. Yến thì không biết mình lấy được Bình là họa hay phúc. Yến chỉ mong có được một người chồng thật lòng yêu thương mình, lo lắng cho mình, cùng mình trải qua khó khăn hoạn nạn mà thôi.
Cùng Bình tiến vào hôn trường làm lễ thành hôn, Yến đã nghĩ đến những điều vô cùng tốt đẹp. Cuộc hôn nhân của Yến khá êm đềm. Bình đối xử với Yến rất tốt. Công việc bận rộn nhưng vẫn luôn cố gắng thu xếp thời gian đưa Yến đi chơi đây đó vào cuối tuần hoặc về nhà ăn cùng Yến bữa cơm tối. Chỉ từng bấy nhiêu thôi cũng đủ để làm Yến cảm thấy hạnh phúc và đủ đầy lắm rồi. Yến dần dần dành trọn niềm tin vào Bình. Bình nói gì Yến cũng nghe.
Bạn bè Yến nói Yến nên chăm chút ngoại hình hơn để khi sánh đôi với Bình không thấy quá lạc lõng. Vì thực sự, Bình khi ăn vận vào trông quý tộc, sang trọng lắm. Còn Yến thì người ta thấy nó cứ tầm thường thế nào ấy. Nhưng Yến lại bỏ qua tất cả, Yến nói rằng:
- Bình yêu tớ vì tâm hồn tớ chứ đâu phải vì ngoại hình của tớ. Mà vợ chồng trân quý nhau vì tấm lòng chứ có phải vì ngoại hình đâu.
Chỉ từng bấy nhiêu thôi cũng đủ để làm Yến cảm thấy hạnh phúc và đủ đầy lắm rồi. (Ảnh minh họa)
Yến cứ vững tin vào điều ấy mà đâu hay biết rằng, sự đời bây giờ lắm điều đổi khác lòng. Lòng người cũng biến hóa khôn lường, nay nói yêu mai chia tay hình như là chuyện không có gì quá đặc biệt vậy. Và ngày hôm ấy.
Yến mang bầu. Được làm mẹ, Yến mừng đến phát khóc. Từ ngày Yến có thai, Bình cũng bận rộn hơn. Bình nói rằng:
Video đang HOT
- Anh bận, không thể về ăn cơm với em thường xuyên được nhưng cứ yên tâm là trong lòng anh lúc nào cũng có hình bóng của mẹ con em hết! Và anh luôn luôn chỉ thương nhớ đến mình mẹ con em mà thôi.
Những lời đường mật của Bình rót vào tai Yến, làm cho Yến như mụ mị hết cả. Để đến ngày hôm ấy, khi đau đớn nhập viện chờ sinh, Yến mới biết rằng…
Cơn đau càng lúc càng dồn dập mà cô y tá được Bình thuê riêng để chăm sóc Yến hình như vẫn chẳng có chút động tĩnh gì. Chỉ dặn Yến đừng la hét, đừng giãy giụa nhiều mất sức và tiêm cho Yến một mũi tiêm gì đó nói là giảm đau. Để rồi khi cơn đau kéo đến dồn dập, Yến gần như không chịu được nữa, chuẩn bị lịm đi. Mắt mới nhắm lại thì Yến bàng hoàng nghe được câu nói ấy của cô y tá:
- Anh chuẩn bị kí đơn ly hôn đi, đứa trẻ chết chắc rồi!
Đứa trẻ nào chết chắc được ở đây cơ chứ. Cố dồn hết sức giữ lấy sự tỉnh táo, Yến hé mắt đầy khó nhọc thì tim như muốn vỡ ra mà chết khi Bình đang hôn đắm đuối cô y tá mà Bình thuê riêng cho Yến. Nỗi đau phản bội như liều thuốc kháng sinh mạnh làm cho Yến không còn lịm vào giấc ngủ nữa. Hơn nữa, tôi biết rất rõ, lúc này mà ngủ thì con Yến sẽ vĩnh viễn không có cơ hội được nhìn thấy mặt trời. Bản năng của một người làm mẹ trỗi dậy mãnh liệt, Yến gằn giọng:
- Tôi đồng ý ly hôn với một điều kiện các người phải cứu con tôi. Nếu không, dù có làm mà, cả đời này tôi cũng sẽ không tha cho các người đâu.
Sau câu nói ấy, Yến không còn biết gì nữa. Tỉnh dậy, bỏ qua cơn đau hành hạ Yến hốt hoảng tìm con. Rồi Yến khóc như một người điên dại khi mẹ Yến ẵm con Yến trên tay trao cho Yến, đứa trẻ rất khỏe mạnh. Yến thầm cảm ơn ông trời và cũng phải nói lời cảm ơn tới hai kẻ phụ bạc và ác độc kia đã biết sợ lời đe dọa của Yến. Yến chẳng còn gì nuối tiếc nữa, bây giờ, Yến có thể thanh thản kí viết đơn ly hôn để giải phóng cho người chồng bội bạc là Bình rồi.
Theo blogtamsu
Hoang mang vì thân phận kỳ lạ của người phụ nữ và đứa trẻ giống chồng như đúc
Trong lúc tôi đi lấy nước uống, người phụ nữ và đứa trẻ cứ ngồi im, nhìn ngắm hết cả căn nhà. Người phụ nữ còn nhìn chằm chằm vào hai bức ảnh cưới lớn tôi treo trong phòng khách.
Lần gặp hai bác, tôi chẳng có cảm tình gì cả. (Ảnh minh họa)
Tôi gặp và yêu chồng trong một lần đi du lịch. Chồng tôi là hướng dẫn viên. Sự dịu dàng, ga lăng, chu đáo cộng với vẻ ngoài điển trai của anh khiến tôi bị đổ gục. Suốt chuyến đi 3 ngày 2 đêm đó, chúng tôi thường xuyên nói chuyện, đi ăn đêm.
Kết thúc, tôi và anh trao đổi số điện thoại cho nhau. Chúng tôi giữ mối liên lạc trong cả năm sau đó. Ngày sinh nhật 22 tuổi của tôi, anh tỏ tình bằng một món quà đắt tiền và bó hoa hồng lớn.
Yêu nhau gần 1 năm nữa, nhưng chồng tôi chưa một lần dẫn tôi về ra mắt gia đình. Lúc thì anh nói nhà anh nghèo, lại cách phố hơn 120km, sợ tôi chê cười. Lúc lại nói bố mẹ đang bệnh nên dẫn tôi về không tiện. Nói chung anh viện đủ lí do để ngăn cản tôi về thăm bố mẹ anh. Dù những lúc đó, anh vẫn hay mượn tiền tôi để gửi về quê.
Bản thân tôi là con gái một của gia đình khá giả. Nhưng tôi luôn quan niệm yêu là phải chân thành, hết lòng vì người yêu. Thế nên mỗi lần anh mượn tiền, tôi đều đưa mà không nghi ngờ.
Rồi tôi cũng gặp bố mẹ anh, hai ông bà được anh mời lên thành phố chơi, tiện thể xem mắt con dâu tương lai và gặp gỡ thông gia. Lần gặp hai bác, tôi chẳng có cảm tình gì cả. Bố mẹ tôi thì nhiệt tình nhưng thấy họ cứ lạnh nhạt sao ấy. Anh giải thích là bố mẹ anh ở quê ngại tiếp xúc với người thành phố. Ngày hôm đó, hai bác lấy lý do bận việc đồng áng để về quê luôn.
Đến ngày cưới, cả nhà trai lên dự cưới được gần 20 người, nhưng nhìn rất khác nhau. Đặc biệt, có một người, ban đầu chồng tôi giới thiệu là dì anh. Nhưng khi tôi hỏi thì người đó lại tự xưng là bác anh. Tôi cũng thắc mắc, nhưng ngày vui nên cũng không bận tâm nhiều.
Cưới về, vợ chồng tôi được bố mẹ tôi cho tiền mua nhà, mua một chiếc xe ô tô để đi làm. Hàng ngày, chồng lái xe đưa tôi đến trường, sau đó anh mới đi đến công ty. Tuy bận rộn nhưng tôi luôn cố gắng làm tốt bổn phận làm vợ của mình.
Nhiều khi, tôi thấy chồng ngồi ngẩn người nhìn ảnh một đứa bé trong điện thoại. Tôi hỏi, anh nói đó là cháu họ, nó mới 4 tuổi, lại giống giống anh nên anh rất thương. Giờ nó theo bố mẹ chuyển vào Nam, anh không gặp được nên càng nhớ nhiều hơn. Nhìn qua, đúng là đứa bé có nhiều điểm giống anh, đặc biệt là đôi mắt và nụ cười.
Cuộc hôn nhân của chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi đang mang thai 2 tháng. Vì bị động thai nên tôi xin nghỉ dạy không lương để dưỡng thai. Chồng tôi chiều tôi từng chút một, không cho tôi động cả vào cây chổi quét nhà.
Cách đây 2 ngày, tôi đang ngủ trưa thì nghe tiếng chuông cửa. Nghĩ chồng về, tôi vui vẻ chạy ra mở cổng.
Lạ thay, người bấm chuông là một người phụ nữ trẻ, có vẻ kham khổ và một đứa bé tầm 5 tuổi. Tôi nhìn kĩ thì nhận ra, đây là cháu họ chồng tôi hay nhắc đến. Đoán người phụ nữ này là chị dâu anh nên tôi vui vẻ mở cổng, mời họ vào nhà.
Trong lúc tôi đi lấy nước uống, người phụ nữ và đứa trẻ cứ ngồi im, nhìn ngắm hết cả căn nhà. Người phụ nữ còn nhìn chằm chằm vào hai bức ảnh cưới lớn tôi treo trong phòng khách.
Khi tôi xởi lời mời "Chị dâu và cháu uống nước", thì người phụ nữ mới bật khóc.
Nếu sự thật đúng như những gì cô ấy nói, tôi phải đối diện thế nào bây giờ? (Ảnh minh họa)
"Tôi biết cô cũng bị lừa. Tôi là vợ anh Khang, đây là con trai anh ấy. Anh ấy dối cả dòng họ, dối mẹ con tôi để cưới cô. Chúng tôi đúng là chưa đăng kí kết hôn, nhưng tôi làm vợ, làm dâu nhà anh ấy gần 7 năm rồi".
Ly nước trên tay tôi rơi. Tôi không còn nhớ cảm xúc của mình khi đó nữa. Nó hỗn loạn, đau đớn, vừa nghi ngờ, tự biện minh...
Phải mất mấy phút sau, tôi mới bình tĩnh lại được. Chúng tôi có một cuộc nói chuyện nghiêm túc. Cô ấy đưa tôi xem những tấm ảnh cưới ít ỏi. Rồi nói nếu tôi muốn, tôi có thể xét nghiệm ADN để xác định sự thật.
Cô ấy nói chồng tôi hàng tháng vẫn gởi tiền về cho vợ con. Nhưng anh viện đủ lý do để không về nhà nữa. Cô ấy hàng ngày làm ruộng, chẳng lên phố, và tin tưởng anh tuyệt đối nên không hề biết chuyện anh cưới vợ cho đến khi có người trong làng nói. Họ bảo anh đã có ô tô riêng, có vợ mới giàu có.
Hiện giờ, tôi đang thuê cho mẹ con cô ấy ở ngay gần nhà tôi. Càng nhìn đứa bé, tôi càng thấy nó giống chồng tôi. Tôi đang hoang mang tột độ. Tôi đã đợi kết quả xét nghiệm ADN. Nếu sự thật đúng như những gì cô ấy nói, tôi phải đối diện thế nào bây giờ? Tôi tuyệt vọng quá.
Theo Afamily
Bủn rủn chân tay khi đến đóng viện phí đi đẻ cho bồ thì cô y tá nói: 'Lúc nãy vợ anh... Nghe đến đó tôi bủn rủn chân tay hỏi đi hỏi lại. Cô y tá phát cáu lên: &'Ơ anh này hay nhỉ thế anh có tới 2 vợ cơ à, tôi không biết chị ấy là vợ hay là gì của anh chỉ biết rằng chị ấy tên là Nguyễn Hoàng Ngân". ảnh minh họa Vợ tôi 1 người phụ nữ hiền...