Cô vợ xinh đẹp suýt bị mất chồng vì ghen tuông thái quá
Không chỉ vậy, đôi lần anh đi công tác xa, chị sắp xếp ngay công việc đòi đi theo bằng được. Anh vốn yêu vợ lại không muốn có hiểu nhầm, nên lúc nào cũng nhún nhường “ừ thì coi như đi du lịch vậy”.
Chiều nay khi anh vắng nhà, chị mới có thời gian ngồi suy nghĩ tất cả những chuyện đã qua. Bất chợt, chị giật mình vì nghĩ lại những khoảnh khắc đã từng khiếngia đìnhchị chao đảo. Trong đó, tính đa nghi của chị góp phần chủ đạo trong việc tạo nên sự “chông chênh” tronggia đình.
Ngày mới cưới, ai cũng trầm trồ với hạnh phúc của chị, nhưng không ít người buông lời dèm pha “Chồng vừa giàu vừa đẹp trai thế này khó lòng mà giữ, kiểu gì cũng bị nhòm ngó”, “giữ chồng đẹp trai đến mệt”,… Mới đầu, chị không có gì phải nghĩ, nhưng thời gian trôi qua, sống với nhau chị dần thấy chồng mình hấp dẫn đến chừng nào.
Thậm chí, có những cô mặt còn búng ra sữa luôn tìm cách nũng nịuđể được anh quan tâm (Ảnh minh họa).
Ngay chính bản thân chị, cô hoa khôi xinh đẹp nức tiếng cũng phải quỵ lụy anh trongtình yêu. Còn anh vẫn như ngày nào, chu đáo điềm đạm. Anh càng ga lăng chị càng lo sợ. Nhiều lần đi du xuân, nghỉ hè cùng cơ quan chồng chị không khỏi rời mắt tới những cô gái trẻ đẹp bên anh. Thậm chí, có những cô mặt còn búng ra sữa luôn tìm cách nũng nịu để được anh quan tâm. Chị biết thừa.
Chị vẫn nhớ rất rõ, có lần cô M.T kế toán cơ quan anh xách cả một túi đồ lễ to khệ nệ thấy anh liền õng ẹo “Ôi anh ơi. Em mệt quá đi à”. Anh vốn ga lăng nên đỡ ngay túi đồ lại còn thêm một câu khiến ai nghe cũng mát lòng mát dạ “Ừ, em đưa đây anh đỡ cho. Em nghỉ chút đi nhé”.
Video đang HOT
Chị đứng gần thấy mà tức nổ đom đóm mắt. Đời nào sếp lại bê đồ cho nhân viên còn tình cảm dặn dò “yên tâm” nữa chứ. Không đợi ai nói thêm gì, chị lại đỡ ngay túi đồ dúi trả lại cô gái rồi bảo “Phiền em nhé! chị có tí việc”. Nói xong chị dắt anh đi thẳng, cô nhân viên thấy vậy có vẻ không hài lòng nên xị mặt ra “vầng”.
Không chỉ vậy, đôi lần anh đi công tác xa, chị sắp xếp ngay công việc đòi đi theo bằng được. Anh vốn yêu vợ lại không muốn có hiểu nhầm, nên lúc nào cũng nhún nhường “ừ thì coi như đi du lịch vậy”, nên phải thêm vé cho vợ đi. Mà chị đi thì có làm gì ngoàimua sắm, nấu ăn đợi chồng. Nhiều người nói chị “ Sao em khổ vậy. Sao không để chồng giữ mình chứ”.
Cái tính chị nó thế, nên giờ muốn đổi cũng không được. Có lần anh mới đi Hạ Long được nửa ngày, tới chiều về đã thấy chị ngồi trong phòng khách sạn, anh hoảng hốt giật mình. Còn đồng nghiệp của anh thì nháo nhào không rõ phải chăng anh chị cãi nhau nên chị tới làm lành. Tới khi hỏi ra mới hay, thì ra chị sợ anh léng phéng người khác, nên xin nghỉ hẳn việc để đến “canh” chồng cho bằng được thì thôi.
Lâu dần, chị trở thành “điểm nóng” của cơ quan anh. Ai cũng biết chị hay ghen, thậm chí có cô còn bày trò khiến chị bao phen giận dỗi.
Nhưng rồi chuyện chị lo cũng có thật khi một ngày, anh quá quen với sự ghen tuông thái quá của vợ mà phải lòng một cô gái khác cơ quan đối tác. Lần đầu tiên nhận được tin nhắn hỏi han tình cảm, với những lòi gọi điện ngọt ngào của cô ấy, anh có rung động khác lạ. Đôi khi vừa nghe những lời ngọt ngào “Em đây, anh đó à”, anh lại nghe tiếng vợ “Anh đang ở đâu vậy. Sao không nghe máy hả” mà anh chân tay rụng rời.
Cũng nhờ sự kiên trì, khéo léo cùng sự hợp tác ăn ý với cậu nhân viên cấp dướicủa chồng, chị dần kéo anh ra khỏi cơn say nắng (Ảnh minh họa).
Đôi khi anh thèm nghe tiếng ngọt ngào của cô ấy tới vậy? Rồi anh mở lòng tâm sự với cậu nhân viên cấp dưới về chuyện “say nắng”. Chẳng may cậu nhân viên này rất thân và thường nói chuyện với chị. Cũng vì tình cảm, muốn tốt cho gia đình chị, cậu bạn đã thủ thỉ nhỏ to để chị biết và cứu vãn tình thế. Lúc đó, chị chợt tỉnh ngộ.
Sau hôm đó, chị thay đổi bản thân, thay đổi cách ăn mặc và chú ý khi nói chuyện với anh hơn. Cũng nhờ sự kiên trì, khéo léo cùng sự hợp tác ăn ý với cậu nhân viên cấp dưới của chồng, chị dần kéo anh ra khỏi cơn say nắng.
Giờ đây, mỗi lần đi công tác xa, chị chuẩn bị đồ đoàn và không quên kèm theo những lá thư ngọt ngào cho anh. Anh cũng nhận thấy sự ân cần chu đáo của vợ và không ngừng cố gắng…
Theo Khampha
Tôi không thoát khỏi "cơn say tình" của cô chủ
Cơm no, ngà ngà hơi men, tối hôm ấy cô chủ đã ngọt ngào, khéo léo dẫn dụ tôi vào đam mê, nhục dục. Tôi đã biến thành đàn ông trong vòng tay sành sỏi của cô chủ khi bước sang tuổi 19. Hết kỳ nghỉ lễ, lấy lí do đông người chật chội, cô chủ chỉ giữ mình tôi lại, 2 thằng bạn cùng phòng phải đi tìm chỗ trọ khác.
Cả xóm cùng vui với gia đình tôi khi nghe tin tôi đậu đại học. Nhưng sau phút hân hoan là nỗi lo của cả nhà khi không biết lấy đâu ra tiền cho tôi theo đuổi 5 năm đèn sách. Cầm đồng tiền ít ỏi của gia đình, họ hàng, làng xóm quyên góp cùng với bộ quần áo sờn cũ trong ba lô, tôi tạm biệt quê nghèo với tâm niệm phải gắng hết sức để học thành tài, đền đáp công ơn của gia đình, họ mạc.
Nhập học nhưng hết chỗ ở ký túc, tôi và mấy đứa trai nghèo rủ nhau đi tìm nhà trọ. Bỏ qua không biết bao nhiêu mối vì túi tiền có hạn, tôi và 2 thằng bạn cùng khóa mới quen thuê được 1 căn phòng ở căn hộ mà chủ của nó là một cô trạc 30 tuổi, đã ly hôn chồng và chưa có con. Cô chủ ở phòng lớn, 3 chúng tôi trải hiếu ngủ và học luôn ở phòng nhỏ. Hàng ngày chúng tôi đi học, ăn cơm bụi đâu đó rồi mới về nhà, còn cô chủ tối mới có mặt nên tuy đông mà cũng không phiền đến nhau mấy.
Số tiền còn của tôi nhanh chóng hết veo, tôi phải muối mặt đến trình bày hoàn cảnh với cô chủ, vì ở quê bố mẹ làm ăn thất bát do thiên tai, bão lũ, không kiếm đâu ra tiền gửi cho tôi. Tôi hứa với cô chủ sẽ ra ngoài làm thêm trả hết nợ cho cô trong thời gian ngắn nhất. Cô chủ thông cảm đáp ứng nguyện vọng của tôi với nụ cười thân thiện.
Ảnh: theatlantic
Mấy ngày nghỉ lễ, 2 thằng bạn cùng phòng quê ở gần nên về hết. Tôi không có tiền nên đành nằm chèo queo ở trong phòng mà gặm nhấm nỗi buồn vì nhớ nhà, tủi thân vì nghèo khổ, thiếu thốn. Trời tối lúc nào cũng không hay, đến khi cô chủ thấy tôi đã muộn mà chưa cơm nước gì nên ân cần hỏi han.
Biết tôi buồn vì gia cảnh, cô an ủi tôi và một hai bắt tôi phải dùng cơm cùng cô. Thú thật là từ bé đến lúc ấy tôi mới được ăn một bữa cơm ngon như vậy. Cô chủ không để bát cơm của tôi kịp vơi thức ăn, cô còn ép tôi uống mấy cốc rượu bổ tự tay cô ngâm nữa. Cơm no, ngà ngà hơi men, tối hôm ấy cô chủ đã ngọt ngào, khéo léo dẫn dụ tôi vào đam mê, nhục dục. Tôi đã biến thành đàn ông trong vòng tay sành sỏi của cô chủ khi bước sang tuổi 19. Hết kỳ nghỉ lễ, lấy lí do đông người chật chội, cô chủ chỉ giữ mình tôi lại, 2 thằng bạn cùng phòng phải đi tìm chỗ trọ khác.
Ngày đến giảng đường, tối về tôi lại mang sức trai ra làm dịu cơn khát tình của cô chủ sung mãn. Đổi lại tôi có đủ tiền để tiêu pha, đóng học và được ở miễn phí. Tôi nhắn về quê là đã kiếm được việc làm thêm cho thu nhập tốt, nên bố mẹ không phải gửi tiền ra cho tôi nữa.
Nhờ "bán" đời trai mà tôi ung dung sống và hoàn thành mấy năm đại học. Ra trường tôi xin được việc làm ở một công ty và đã có người yêu là một cô gái xinh đẹp, hiền lành. Tôi mạnh dạn nói cùng cô chủ, xin cô cho được chuyển ra ngoài thuê trọ và chấm dứt quan hệ tình - tiền với cô chủ.
Nghe xong cô chủ nhảy dựng lên, nhất quyết không buông tha cho tôi. Cô còn đe dọa tôi nếu tôi bỏ thì lập tức cô ấy sẽ thông báo cho bố mẹ, làng xóm, công ty và người yêu của tôi rằng tôi là trai bao, đã sống như vợ chồng với cô ấy, đã tiêu tiền của cô ấy như thế nào với đầy đủ bằng chứng. Tôi hoang mang quá. Có lối thoát nào cho kiếp trai bao này của tôi không? Tôi phải làm gì đây? Mọi người hãy rộng lòng để cứu tôi với!
Theo VNE
Nếu một ngày mình chán nhau Lời em hứa, sẽ đi cùng anh hết con đường khó khăn này, có lẽ em không thực hiện được. Em đã từng hỏi anh - sẽ ra sao nếu một ngày mình chán nhau? Anh trả lời "đừng nói chuyện một hôm thôi", vậy nếu không nói chuyện mình quên nhau luôn thì sao, "làm sao anh biết được", đó là lúc,...