Cô vợ quái chiêu khiến chồng 10 năm vẫn còn yêu mê mệt
Yến – vợ Hưng là một người phụ nữ quái chiêu hết nấc. Có người không biết hỏi anh tại sao có thể “chịu đựng” được Yến lâu như thế? Hưng chỉ nhún vai cười xòa: “Chỉ cần ở với cô ấy chục năm rồi sẽ biết!”.
Hưng và Yến lấy nhau khi cả hai còn ở độ tuổi rất trẻ, khi ấy tình yêu của họ cũng lãng mạn, hoành tráng lắm chứ chẳng thua kém ai. Ngày Hưng lấy Yến là ngày trời xanh mây trắng, lòng anh bay bổng lên chín tầng mây khi được nắm tay Yến ra mắt họ hàng nội ngoại. Nhưng yêu nhau lắm cắn nhau đau, bát đũa còn có lúc xô nhau loảng xoảng cơ mà. Yến có một cái tật đó là yêu Hưng thái quá và ghen khủng khiếp. Có lần Hưng nhận được thiệp mời dự đám cưới của người yêu cũ, Yến nhất quyết không cho Hưng đi vì lo… tình cũ với nhau, thấy người ta lấy chồng lại tiếc nuối. Ấy thế mà Hưng dám “cãi” vợ, đi dự đám cưới với lũ bạn cùng khu phố, lại còn “cả gan” đi tăng 2, tăng 3 mãi đến đêm mới về.
Yến chẳng nói chẳng rằng lăn đùng ra… tuyệt thực khiến Hưng tá hỏa. Chả là lúc đó Yến đang mang bầu thằng cu đầu lòng, người đã không khỏe lại nhất quyết nằm lì không chịu ăn uống gì khiến Hưng cuống cả lên. Hưng năn nỉ Yến ăn chút gì đó để hai mẹ con có chất dinh dưỡng trong người, Hưng cũng mua hết món này đến món kia (tất nhiên là toàn món Yến thích) nhằm “dụ dỗ” Yến thế nhưng Yến tuyệt nhiên chẳng chút đoái hoài, cứ lầm lầm lì lì không nói một câu. Nhìn Yến cứ nằm quay mặt vào tường chẳng buồn nói tiếng nào lòng Hưng càng lúc càng rối.
Hoảng quá, Hưng còn định gọi điện cho bà nội bà ngoại cầu cứu nhưng rồi khi bình tĩnh hơn Hưng suy xét. Yến thích nhất khoản chuyện ăn uống, chả thế mà hồi chưa cưới cứ lần nào Yến giận dỗi là Hưng trăm lần như một đưa Yến đi ăn, thế là nàng lại cười nói vui vẻ như chưa từng có chiến tranh. Thế mà lần này Yến gan lì thật, Mặc cho Hưng mua bao nhiêu món Yến vẫn chả thèm đoái hoài. Có khi nào Yến đang dùng “khổ nhục kế” khiến Hưng lo lắng cho đáng đời hay không? Nghĩ vậy Hưng quyết định đóng kịch với vợ, anh thở ngắn than dài rồi buồn buồn thốt ra một câu mùi mẫn khiến chính anh cũng thấy tự phục mình:
- Em đã giận anh như vậy thì tốt nhất là anh đi ra ngoài vậy, khi nào em hết giận thì anh về. Em nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng hành hạ mình, anh xót em xót con lắm.
Nói xong Hưng quay người xuống nhà, đóng cửa, giả bộ dắt xe nổ máy phóng đi thật, nhưng thật ra là Hưng sang ngay nhà ông bạn thân là hàng xóm sát vách, nhà nó có cái ban công trồng hoa giấy um tùm, từ góc đó có thể nhìn vào một góc phòng của vợ chồng anh mà Yến không hay biết. Có lẽ nghĩ rằng Hưng đã đi thật, Yến hậm hực bò dậy, bước ra cái bàn Hưng bày la liệt đồ ăn, nào chè nào cháo lại có nguyên con vịt quay thơm lừng nữa chứ. Nhìn Yến nuốt nước bọt Hưng muốn phá ra cười lắm lắm nhưng lại sợ lộ. Thế rồi Hưng thấy Yến lẩm bẩm gì đó rồi lôi ra từ dưới gối một túi to snack. Hóa ra Yến đã “phòng thân” bằng cái món giòn giòn thơm thơm đó rồi. Hưng cười mà như mếu nhưng cũng quyết định giấu nhẹm chuyện mình biết đi kẻo Yến nhịn thật thì Hưng lại khổ.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Lần khác Hưng lỡ đi đá bóng với hội cùng lớp, rồi lại tặng 2 ở quán bia, tăng 3 đi gào rú trong phòng karaoke, lờ lớ lơ luôn cái quy định giờ “giới nghiêm” mà hai vợ chồng đã đặt ra đó là khi đi chơi với bạn mà không có người kia đi cùng thì 11h đêm phải có mặt ở nhà. 11h5 phút Yến gọi, Hưng vờ không nghe. 11h15 Yến gọi, Hưng cũng quyết không nghe. 11h30, 11h45 rồi 12h, Yến gọi nhiều và liên tục khiến Hưng nhấp nhổm như ngồi trên đống lửa. Cuối cùng Hưng cũng bắt máy, Hưng dỏng tai nghe xem Yến có mắng mỏ gì không thì lại thấy Yến im thin thít. Yến càng im lặng Hưng lại càng hãi thế rồi Yến dập máy, chưa đầy 5 giây sau máy Hưng có tin nhắn: “Hôm nay khỏi về nhà, anh giỏi lắm”, sau này Hưng mới biết Yến lặng im là để nghe ngóng âm thanh xung quanh Hưng lúc đó mà tiện bề hành động. Tất nhiên là sau khi thấy Yến ra tối hậu thư Hưng đành nửa chuồn nửa chạy thật nhanh về nhà với vợ. Cũng may là Yến không có khóa cửa, đêm đó Hưng vẫn được ngủ an lành trong nhà mình trên… chiếc ghế dài ở phòng khách.
Hôm sau, thấy Yến vẫn đi làm bình thường, cũng chẳng thèm “xử lý” cái tội về muộn của mình, Hưng thở phào nhẹ nhõm nghĩ bụng chắc bà xã thấy mình về ngay sau tin nhắn thì cũng hết giận rồi. Ai dè, điều đau khổ còn đợi Hưng phía sau. Như mọi ngày sau giờ làm việc là Yến tất tất bật bật về nhà tắm rửa cho thằng cu con rồi cơm nước cho cả nhà, thì hôm nay Hưng ôm thằng con nhấp nhổm chờ đến 6h, 7h, 8h tối mà vẫn không thấy Yến về. Hưng sốt ruột gọi vào số của Yến thì thấy tín hiệu tắt máy. Anh càu nhàu rồi hai cha con thong thả ra đầu ngõ ăn tạm bát phở cho ấm bụng, tiện thể ngóng vợ về. Nhưng phở thì đã ăn hết, nước trà đá Hưng cũng làm cho 2 cốc đầy rồi mà chưa thấy bóng dáng Yến đâu. Hậm hực Hưng và thằng cu quyết định về nhà đi ngủ sớm, mà thế nào Hưng lại cứ trằn trọc không ngủ được. 11h đêm Hưng gọi cho Yến mới thấy máy đổ chuông, sau gần chục cuộc không liên lạc được. Hưng mừng húm thấp thỏm chờ Yến bắt máy, chờ mãi chả thấy ai nghe, lại nhận được tin nhắn của Yến : “Em đi chơi với bạn!”. Hưng đâm dỗi, dỗi thì dỗi nhưng vẫn vểnh tai nghe ngóng xem có tiếng xe Yến về không. Hưng cứ gật gà gật gù như thế cho đến 2h sáng mới choàng tỉnh, người lạnh toát khi thấy Yến chưa về. Chả có nhẽ Yến định đi qua đêm luôn sao?
Lòng nóng như lửa, Hưng tiếp tục gọi đi gọi lại mấy cuộc vào máy vợ, mãi đến gần 3h sáng Yến mới nhận máy. Tếng nhạc xập xình dội vào lỗ tai Hưng chát chúa, nhưng cái khiến Hưng hoảng hơn là giọng Yến lè nhè như một kẻ say:
- Anh gọi cái gì mà gọi lắm thế? Tôi đang chơi ở bar, còn lâu mới về.
Thôi xong, quả này thì Hưng hoảng thật, Yến lại bập phải cái thứ bar bủng rượu chè từ bao giờ mà Hưng không biết thế này?
- Em về ngay đi, giờ nào rồi mà còn đi, đàn bà có chồng có con rồi chứ có phải…
- Này, tôi chỉ học theo anh thôi mà? Anh đi tụ tập, nhậu nhẹt được thì tôi cũng có thể làm điều đó tốt hơn anh. Anh cứ ở nhà trông con, chờ đợi xem có thấm thía cái cảnh tôi phải trải qua hay không?
Nghe Yến nói đến đây thì Hưng mới biết, vợ anh đang muốn anh ngấm cái sự khó chịu của cô ấy đây mà. Hưng biết mình sai trước nên chỉ biết câm nín nghe Yến lải nhải. Cũng may, phát tiết xong thì Yến cũng về. Từ đó Hưng tuyệt nhiên không dám phá vỡ “nội quy gia đình” mà Yến đặt ra nữa. Cũng có vài phen vợ chồng Hưng hục hoặc nhau, nhưng bằng cách này hay cách khác Yến đều khiến Hưng “tâm phục khẩu phục”. Chả phải chỉ vì Hưng sợ những chiêu trò của vợ khiến anh tái mặt câm nín mà còn bởi sự quan tâm và tình yêu của Yến dành cho anh vẫn chưa từng thay đổi. Chính vì thế mà hơn 10 năm nay, vợ chồng Hưng vẫn thắm thiết như thời mới yêu. Hưng giờ thành tấm gương sáng chói cho biết bao bà, cô lấy ra để “răn đe” đức lang quân của mình. Âu cũng là cái niềm tự hào hãnh diện của Hưng, khi yêu mãi mà không dứt ra được cô vợ quái chiêu của mình.
Theo Phunutoday
10 năm chữa hiếm muộn không thành, xin con nuôi thì bị bệnh, em chỉ muốn chết cho xong
Sao người ta có con dễ dàng thế mà vợ chồng em năm lần bảy lượt vẫn hỏng, đến khi xin được đứa con nuôi thì lại bị bệnh...
Các mẹ ạ! Bây giờ điều em nghĩ đến duy nhất chỉ là cái chết. Em muốn mình chết đi để chồng đi lấy vợ khác, có được đứa con mà 10 năm nay vợ chồng em long đong, lận đận mãi vẫn chưa gieo mầm được.
Nhiều lúc em chỉ muốn tự tử cho xong (Ảnh minh họa)
Nguyên nhân là từ phía em, ai cũng biết hết, vậy mà chồng nhất quyết không bỏ em, vẫn yêu thương em hết lòng nên em thương lắm. Kết hôn được 2 năm, em cũng đã mang thai được một lần. Con đủ 9 tháng 10 ngày nhưng đau đớn là chưa kịp sinh ra thì bị chết lưu. Lý do là gì em không nhớ nữa, mà đúng hơn là không muốn nhớ, đau lòng lắm các chị ạ. Chồng em mang con đi chôn lúc em còn chưa tỉnh, cả đời sinh được một đứa con vậy thôi mà chưa một lần được nhìn mặt. Không biết kiếp trước em đã làm gì mà kiếp này khốn khổ đến thế.
Sau cái chết của con, em đau buồn mất 5 tháng rồi lại tự an ủi rằng, phải phấn chấn, vui vẻ để con sớm về với mình. Thế mà chờ đợi mải miết vẫn không thấy đâu. 8 năm tìm con, vợ chồng em không biết đã đi tới bao nhiêu nơi nữa, em đã tiêm bao nhiêu mũi thuốc, uống thuốc nam bắc, chắc bã thuốc phải chất to như đống rơm, vậy mà...
Mới đầu, chồng em cứ nhận lỗi là do anh để bố mẹ anh và họ hàng không chì chiết em nhưng rồi sự việc cũng lộ, nhà anh giận lắm, em sống khốn khổ, vừa đau vì không có con, vừa buồn vì không được cảm thông, động viên. Chỉ có chồng em và phía nhà em là hết lời an ủi, tìm mọi cách để em vui.
Vợ chồng em là công chức bình thường thôi, chẳng có tiền để chữa, bố mẹ em cho, họ hàng cho rồi may mắn được cơ quan chồng giúp đỡ, chữa từ đó đến nay cũng đã tiền tỷ rồi mà không một lần thành công. Cực chẳng đã, chúng em đành nhận con nuôi.
Em sống khốn khổ, mãi mà chưa có được đứa con (Ảnh minh họa)
Đứa trẻ là con thứ 8 trong một gia đình người dân tộc. Vợ chồng em nhận nuôi khi cháu mới được một tháng tuổi. Thằng bé trông khỏe mạnh, hồng hào, rất bầu bĩnh. Thấy cháu ngoan ngoãn, kháu khỉnh nên bố mẹ chồng em cũng chấp nhận, không lời ra tiếng vào nữa. Đời em tưởng vậy là tạm ổn thì khi con được 4 tháng lại phát hiện cháu bị bệnh tan huyết bẩm sinh thể nặng.
Vậy là từ đó đến nay đã gần một năm, tháng nào vợ chồng em cũng phải đưa con đến Viện huyết học để truyền máu. Trả lại con thì bố mẹ cháu không nhận mà nuôi cháu thì vợ chồng em đến kiệt quệ kinh tế. Bệnh của con cũng nặng rồi, sống chẳng được bao lâu nữa. Cứ nhìn cháu em lại bật khóc, không thể kìm được.
Thế rồi, hơn hai tháng trước, mẹ cháu tự nhiên xuống nhà em rồi bế cháu về. Chị ấy bảo nghĩ thương em quá nên thôi để nhà chị lo cho cháu. Nhà chị ấy cũng không giàu có gì nên em và chồng bàn nhau mỗi tháng sẽ gửi ít tiền để giúp đỡ.
Đẻ con không được, xin con nuôi cũng không xong, giờ em chỉ muốn chồng đồng ý bỏ em đi lấy vợ khác. Vậy mà anh không đồng ý. Trước đây em đã có 3 lần bỏ đi, thế mà anh vẫn tìm em về được. Lần nào em về cũng thấy anh hốc hác. Anh nói không tìm được em, anh không ăn không ngủ được.
Chẳng biết kiếp trước anh nợ em gì mà kiếp này lại phải cùng em gánh khổ như thế. Em buồn lắm các chị ạ, giờ chẳng biết phải làm sao cho đúng, chả nhẽ hai vợ chồng cứ sống với nhau như vậy đến chết thì thôi, không cần con cái gì nữa? Em bảo chồng ra ngoài tìm con mang về cho em nuôi mà anh cũng không chịu. Em chẳng biết phải làm sao nữa, xin các chị cho em lời khuyên.
Theo Phunutoday
Tập tin bị xóa tố cáo bí mật động trời của vợ tôi Tôi và vợ đã ở bên nhau được 8 năm nay, khi chúng tôi đang chuẩn bị kỷ niệm ngày cưới, tôi vô tình phát hiện ra tin nhắn bí mật của vợ và tình cũ. Tôi và vợ đã ở bên nhau được 8 năm nay, khi chúng tôi đang chuẩn bị kỷ niệm ngày cưới, tôi vô tình phát hiện ra...