Có tình cảm với hai người đàn ông
Tôi là nữ, 26 tuổi, gia đình thuần nông, có công ăn việc làm ổn định.
Tôi yêu một anh hơn 2 tuổi từ hồi học đại học, cách nhà 200 km. Do đặc thù công việc (anh làm xây dựng) nên chúng tôi mỗi người làm một nơi. Mọi chuyện vẫn bình thường cho đến khi cả hai muốn tiến đến hôn nhân.
Anh về thưa chuyện với gia đình thì bị phản đối với lý do xa quá. Anh vẫn cố gắng thuyết phục gia đình cho đến tầm 6 tháng sau, vào dịp Tết, anh nói chia tay vì gia đình vẫn chưa đồng ý. Trong khi tôi không còn trẻ, anh không muốn tôi phải đợi nữa. Tôi rất buồn nhưng vẫn chấp nhận vì biết khó có kết quả gì.
Gần 3 tháng sau, anh liên lạc lại với tôi, nói gia đình đồng ý rồi, trong thời gian qua anh vẫn cố gắng, cuối cùng cũng thuyết phục được. Anh không biết rằng trong thời gian đó tôi nghĩ đã không còn hy vọng gì nữa nên chấp nhận tình cảm của người khác, làm cùng công ty, kém tôi 5 tuổi. Lúc tôi suy sụp, người ấy đã quan tâm, chăm sóc khiến tôi rất cảm động. Yêu người mới được một thời gian, giờ người cũ lại như thế khiến tôi rất phân vân. Sau đấy, 3 chúng tôi gặp nhau nói chuyện, hai anh đều đồng ý cạnh tranh công bằng, cho em thời gian suy nghĩ cân nhắc trước khi quyết định chọn ai.
Video đang HOT
Người mới tính tình trẻ con, sốc nổi, chưa chín chắn cho lắm, hay ghen, có điều rất yêu thương, chiều chuộng và nghe lời tôi. Gia đình người này bình thường, cách nhà tôi 50 km, biết qua chuyện chúng tôi, không phản đối gì. Khi yêu, người này khiến tôi thấy mong chờ, háo hức. Tôi chỉ hơi ngại về vấn đề tuổi tác.
Người cũ tính tình điềm đạm, chín chắn, luôn yêu thương và bảo vệ tôi, cho tôi nhiều lời khuyên trong cuộc sống. Ở bên anh, tôi thấy được che chở, cảm giác bình yên, không phải lo lắng gì. Gia đình anh có điều kiện hơn nhà tôi khá nhiều, khiến tôi không được tự tin cho lắm. Nhà anh giờ cũng tạm đồng ý chuyện hai đứa. Tôi có tình cảm với hai anh nên giờ phân vân lắm, mong mọi người cho lời khuyên.
Đàn bà ly hôn để tìm bình yên còn hơn ở lại để chịu đựng sự giày vò
Đàn bà lấy chồng có muôn vàn nỗi khổ. Nỗi khổ tâm của người đàn bà lấy phải một người đàn ông chỉ biết bám váy mẹ như tôi có ai hiểu thấu?
Tôi kết thúc cuộc hôn nhân, trở thành người đàn bà ly hôn để mong tìm kiếm sự bình yên cho đời mình.
30 tuổi, tôi trở thành người đàn bà ly hôn. Tôi biết đó là con đường duy nhất giải thoát cho mình khỏi cuộc hôn nhân bất hạnh này. 4 năm kết hôn, những gì tôi nhận được chỉ là sự tổn thương cùng những lời lẽ cay độc. Khi dắt con ra đi, trái ngược với sự đau khổ của tôi là thái độ hả hê của nhà chồng. Mẹ chồng nhìn tôi đầy mỉa mai như ngầm nói rằng trong cuộc chiến mẹ chồng nàng dâu thì bà đã chiến thắng.
Mẹ chồng luôn hằn học, cay nghiệt với tôi - Ảnh minh họa: Internet
Chồng tôi thương vợ nhưng anh là người đàn ông chưa trưởng thành, mọi việc đều nhất nhất nghe theo ý mẹ. Lời của mẹ nói với anh giống như thánh chỉ vậy. Mẹ chồng tôi thương con trai nhưng sự bảo bọc quá kĩ lưỡng với đứa con độc nhất khiến chồng tôi chằng hề có chính kiến, chẳng tự quyết định được việc gì lớn lao. Chuyện ăn uống, ngủ nghỉ, thậm chí bộ quần áo anh mặc đi làm cũng là mẹ lo cho. Đến khi cưới tôi về, anh cũng y như vậy. Mẹ chồng tôi thương con thái quá nên luôn ở trong tâm thế đối đầu với con dâu. Có lẽ bà sợ sự xuất hiện của tôi sẽ khiến con trai không còn thương mẹ nữa.
Mẹ chồng hằn học, khó chịu, xét nét với tôi từ những việc nhỏ nhất. Mỗi lần tôi đi vắng là bà nói xấu tôi với chồng. Bà giả ốm, giả bệnh để con trai quan tâm. Mọi việc lên đến đỉnh điểm khi tôi sinh con. Bà muốn chăm con theo ý bà, bắt tôi kiêng cữ như ngày xưa. Ngay cả lúc con ốm sốt cũng không cho đi viện. Khi con ăn dặm, bà cũng nêm nếm theo ý bà để con ăn nhiều dù tôi đã bảo rằng như thế không tốt cho con.
Còn chồng tôi thì mãi mãi chỉ là "đứa trẻ to xác". Có con rồi nhưng rất sợ bế con, sợ dơ, sợ tiếng trẻ con khóc. Vợ thức rộc người chăm con nhưng chồng tôi lại kiếm phòng khác ngủ cho yên tĩnh. Nói ra không ai tin nhưng đến khi con tôi tròn 2 tuổi chồng chưa từng thức đêm trông con, chưa từng làm những việc đơn giản như pha sữa, tắm con... Anh đi làm về, cưng nựng vài cái lên má rồi xong.
Chồng tôi "bám váy" mẹ, không tự quyết được điều gì - Ảnh minh họa: Internet
Chồng vô tâm, cộng với mẹ chồng cay nghiệt khiến tôi quá mệt mỏi. Tôi muốn ra ở riêng, muốn được nuôi dạy con theo ý mình. Hễ tôi muốn dạy con, muốn chăm con khoa học là mẹ chồng soi mói, bắt bẻ, bảo tôi ngu ngốc mà thích học đòi. Ba bữa con ăn là bà bế đi rong từ đầu trên xuống ngõ dưới. Khi tôi nghiêm khắc với con thì mẹ chồng liền vào chửi bới tôi. Tôi nghĩ, nếu con tôi được nuôi dạy bởi một người phụ nữ như mẹ chồng thì lớn lên sẽ chẳng khác chồng tôi. Tôi mở miệng nói với chồng ra ở riêng, anh ngơ ngác không hiểu. Anh bảo rằng muốn sung sướng, muốn có mẹ chăm sóc chứ ra ngoài tốn kém, vất vả. Mẹ chồng tôi biết ý định của tôi, bà lại càng khắt khe, cay độc với tôi nhiều hơn.
Khi tôi viết đơn ly hôn, chồng tôi hốt hoảng thật sự. Mẹ chồng thì có vẻ hả hê vô cùng. Bà xúi con trai: "Trên đời này thiếu gì đàn bà. Bỏ nó đi rồi mẹ kiếm cho đứa khác ngoan ngoãn, biết nghe lời về làm vợ. Thứ đàn bà luôn muốn cưỡi lên đầu lên cổ mẹ chồng như vậy thì bỏ đi không tiếc...". Chồng tôi nghe lời mẹ, anh kí vào lá đơn nhanh chóng mà chẳng bận tâm gì nhiều. Đến lúc đó, tôi mới biết lựa chọn rời khỏi người đàn ông như thế sáng suốt biết chừng nào.
Tôi rời xa người chồng vô tâm để tìm kiếm bình yên cho đời mình - Ảnh minh họa: Internet
Đàn bà lấy chồng có muôn vàn nỗi khổ. Nỗi khổ tâm của người đàn bà lấy phải một người đàn ông chỉ biết "bám váy" mẹ như tôi có ai hiểu thấu? Ly hôn rồi, anh ta vẫn chẳng màng đến chuyện thăm con hay cấp dưỡng. Nhưng mà tôi chẳng cần nữa. Người đàn ông đó mãi mãi chẳng thể thoát khỏi cái bóng của mẹ, chẳng thể lớn nổi. Bây giờ tôi đi làm, nuôi con, tự lo cho cuộc đời mình. Rời xa để bình yên còn hơn ở lại để chịu đựng sự giày vò, khổ tâm mỗi ngày.
Đàn bà trăm lần khổ sở nhưng không thể buông tay chồng, vì sao vậy? Đàn bà càng yêu càng sâu nặng, bước vào hôn nhân người chồng ấy là một phần của cuộc đời. Dẫu biết biết rằng mình không hạnh phúc với người chồng tệ bạc nhưng vẫn không nỡ chia tay. Có những người đàn bà đau khổ, mạnh miệng nói rằng sẽ bỏ chồng, sẽ ly hôn. Nhưng rồi, miệng nói bỏ nhưng lòng...