Có tiền tỷ vẫn giả nghèo “nuôi” sỹ diện cho cả nhà chồng
Về đến nhà, tôi lại nghe thấy tiếng mẹ chồng lanh lảnh với hàng xóm “Đấy, việc gì trong cái nhà này chả đến tay thằng T. Vợ mang tiếng cũng đi làm mà có giúp được gì cho chồng nó đâu”.
Gia đình tôi cũng thuộc dạng có của ăn của để trong làng, nhưng không phải vì thế mà bố mẹ cho phép con cái ỷ lại. Chị em tôi từ nhỏ đã phải học nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa, đồng thời cũng phải học cho tốt. Nhờ được dạy bảo, tôi biết cách thu vén cuộc sống, không ăn chơi, đua đòi như những tiểu thư sành điệu khác.
Tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại giỏi, tôi tự mình xin được một công việc khá tốt tại công ty xuất nhập khẩu có tiếng. Bắt đầu từ mức lương khởi điểm 3 triệu đồng, chỉ sau hai năm, tôi đã vươn đến vị trí phó phòng, lương tháng vài ngàn đô.
Rồi tôi quen chồng hiện tại trong một chuyến công tác. Ấn tượng với tôi lúc đó, anh là người galant, hào phóng, lại hiền lành trí thức. Anh cũng tỏ ra có cảm tình bởi tôi sống giản dị, biết điều. Yêu nhau được hai năm, chúng tôi quyết định tiến đến hôn nhân.
Dù đã có sự tìm hiểu trước, nhưng tôi vẫn không ngờ, cuộc sống làm dâu trong gia đình chồng lại phức tạp như vậy. Bố mẹ chồng đều làm công chức nhà nước đã về hưu, khá giả hơn nhà tôi rất nhiều. Có thể vì lẽ đó, ông bà luôn tỏ ra coi thường cô con dâu xuất thân tỉnh lẻ.
Video đang HOT
Tôi không đến nỗi nào nhưng lại bị mẹ chồng coi thường (Ảnh minh họa)
Đặc biệt, mẹ chồng tôi rất sĩ diện, rất coi trọng con trai mình. Đi đâu, bà cũng khoe có con trai làm cán bộ cấp cao, lương tháng tiêu xài thỏa thích, dù chồng tôi chỉ là công chức nhà nước bình thường, lương tháng chưa được một nửa của tôi. Với bà, cô con dâu giống như sự khập khiễng duy nhất mà gia đình có.
Cũng bởi vậy, khi về sống chung, có rất nhiều điều dở khóc, dở cười xảy ra. Tôi phát hiện ra mình không được phép hơn chồng bất kì điểm gì. Mức lương vài ngàn đô, tôi cũng không dám nói cho ai biết, sợ đến tai mẹ chồng, bà sẽ không hài lòng.
Trong nhà, tôi chỉ dám mặc những bộ đồ ngủ cũ kỹ, thậm chí rách vá càng tốt, vì bà cho rằng, phụ nữ phải biết hi sinh. Nếu đi làm, tôi phải ăn mặc thật giản dị, không trang sức hay son phấn. Nhưng bởi đặc thù công việc, tôi đành phải để sẵn vài bộ váy áo ở công ty, đến nơi mới thay ra.
Vì mẹ chồng luôn nghĩ con trai làm ra tiền nuôi cả nhà, tôi không được phép tiêu xài theo ý thích của mình. Chiếc xe máy số đi đã lâu dở chứng, cũ kĩ, tôi muốn đổi sang xe ga cho thuận tiện, nhưng lại chần chừ. Y như tôi đoán,vừa ướm lời, bà đã ra rả bài ca “Chồng làm ra tiền chỉ biết phá”, dù trong tài khoản tiết kiệm riêng, tôi có hơn nửa tỷ đồng.
Càng ở chung, tôi càng cảm thấy ngột ngạt, nhưng nêu ra ý tưởng mua nhà, chồng tôi đã gạt đi. Tôi phát hiện ra, anh cũng có một phần giống mẹ, luôn sợ người ngoài biết chuyện mình “lép vế” vợ. Dù đã kết hôn được hai năm, tôi vẫn không biết phải làm thế nào mới thích nghi được cuộc sống này.
Theo Thùy Trang/Vietnamnet
Phát chán vì vợ vừa hiền vừa... chu đáo
Về đến nhà, cơm bưng nước rót đầy đủ, ăn uống xong, tôi lại ra ngả lưng xem ti vi. Đụng tay chân vào việc gì, vợ lập tức ngăn cản. Trong gia đình, tôi sống như một ông hoàng, nhưng càng ngày càng cảm thấy chán nản...
Vợ tôi là giáo viên một trường tiểu học ở huyện. Xuất thân từ nông thôn nghèo khó, lại dạy học ở vùng sâu vùng xa, nên cô ấy rất chăm chỉ, không ngại vất vả. Tuy có vẻ ngoài không sành điệu, xinh đẹp như những cô gái thành phố nhưng vợ tôi rất duyên dáng, nhẹ nhàng và có nét duyên ngầm.
Ngược lại, tôi lại là công tử con nhà giàu, quen được nuông chiều từ nhỏ. Tuy không phá phách, nghịch ngợm nhưng tôi lông bông, đã ngoài 30 tuổi vẫn chưa có ý định kết hôn cùng ai. Tôi vẫn sợ một mối quan hệ ràng buộc, sợ cuộc sống sẽ thay đổi quá nhiều.
Lo lắng cho cậu con trai duy nhất trong nhà, chính mẹ đã giới thiệu hai đứa cho nhau. Dù gia đình hai bên có sự chênh lệch nhưng bố mẹ tôi không hề phản đối. Trái lại, hai người còn hết sức ủng hộ, cho rằng người phụ nữ như cô ấy mới đáng tin, dám hi sinh cho chồng con.
Quả thật, lời mẹ tôi nói có phần đúng đắn. Lấy nhau rồi, tôi vẫn sống cuộc sống sung sướng chẳng khác gì độc thân. Đi làm về, tôi đã có cơm dẻo, canh nóng chờ sẵn. Ăn cơm xong, muốn phụ vợ rửa bát, cô ấy lại đuổi tôi lên phòng khách xem tivi. Có lúc tôi cũng cảm thấy áy náy, nhưng vợ tôi chỉ vui vẻ nói "Đó là trách nhiệm của một người vợ, anh không cần bận tâm gì nhiều".
Tôi được vợ cung phụng, chu đáo không phải lo nghĩ gì (Ảnh minh họa)
Thay vì ăn diện đẹp đẽ, quần áo tôi mua cho, cô ấy đều gói ghém cẩn thận cất đi, mặc những bộ quần áo cũ kĩ. Tôi hỏi lý do thì cô ấy chỉ cười trừ, nói mình ăn mặc dân dã quen. Nhiều lúc đồng nghiệp đến nhà chơi, nhìn vợ quê mùa khiến tôi cảm thấy xấu hổ. Dần dần, tôi có cảm giác coi thường vợ mình.
Từ coi thường, tôi bắt đầu thấy chán vợ, thầm so sánh với những người phụ nữ nóng bỏng, cá tính khác. Vợ tôi quá tốt, quá cung phụng, nghe lời khiến tôi nhạt nhẽo, chán chường. Có lúc, đi làm về muộn, uống say bí tỉ, chỉ mong nhận được một lời cằn nhằn. Nhưng tất cả những gì nhìn thấy sau khi tỉnh dậy chỉ là hình ảnh cô ấy cặm cụi dọn dẹp không một lời ca thán.
Tôi không biết mình nên góp ý thế nào với vợ, khi mà cô thư kí trẻ đẹp phòng bên cạnh tỏ ra quan tâm tôi nhiều hơn trước. Trong công ty, những cô gái trẻ trung, cá tính bắt đầu thu hút tôi. Họ sành điệu, hóm hỉnh, biết bông đùa và làm cho tôi có cảm giác muốn theo đuổi, chinh phục. Dù tôi vẫn ý thức được bản thân là người đã có gia đình, nhưng nếu vợ tôi cứ tiếp tục như vậy, tôi cũng không thể lường trước được tương lai...
Theo Tuấn Hùng?Vietnamnet
Lầm lũi 'tự xử' khi nằm bên chồng Khi cả hai vợ chồng đã thực hiện theo mong muốn của bạn mà bạn vẫn không cảm thấy được "lên đỉnh" khi "quan hệ" với chồng mà chỉ có thể thỏa mãn khi "tự xử" thì khi ấy, bạn nên đến gặp bác sĩ để được Tôi lấy chồng đã gần 3 năm, chưa bao giờ được "lên đỉnh" thực sự. Chồng...