“Có thể với người ta vợ không xinh nhưng trong mắt chồng vợ lúc nào cũng đẹp nhất”
“Có thể với người ta vợ không xinh nhưng trong mắt chồng vợ lúc nào cũng đẹp nhất”. Chi rưng rưng nước mắt hạnh phúc, đúng là đời chẳng lấy đi của ai tất cả. Cô không xinh nhưng may mắn lại lấy được người đàn ông yêu thương cô hết lòng.
Nước mắt tuôn lã chã, Chi quay gót ra về. (Ảnh minh họa)
Chi là người phụ nữ thấp bé, không có nhan sắc và ít nói. Hồi vào đại học Chi cũng đã từng có mối tình đầu với người bạn cùng lớp. Hai người cùng quê, cùng cảnh ngộ gia đình khó khăn, phải đi gia sư để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống sinh viên. Từ đồng cảnh đến đồng cảm khiến họ xích lại gần nhau hơn.
Dù là cặp đôi “đũa lệch” (anh chàng kia nhìn vẻ ngoài cao ráo và trắng trẻo hơn Chi) nhưng họ vẫn giữ tình yêu đẹp dành cho nhau suốt những năm đại học. Chi cứ ngỡ mình đã tìm được một nửa cho mình. Nào ngờ khi ra trường người con trai Chi tin tưởng, dành trọn tình yêu thương bấy lâu lại quay ngoắt 180 độ với cô.
Một lần đến nhà trọ của người yêu chơi Chi đã chết đứng khi phát hiện anh ta đang ở trong phòng cùng với người con gái khác. Tiếng họ cười nói vui vẻ và đặc biệt những lời của người đàn ông mà trước đó vẫn là người Chi dành trọn tình yêu thương khiến cô không khỏi đau lòng:
- Anh sẽ bỏ cô ấy để đến với em chứ?
- Cô ấy có phải là người yêu của anh đâu. Em thử nghĩ xem một cô gái vừa xấu, vừa lùn, da đen nhẻm như thế sao có thể là người yêu của anh được. Chẳng qua vì thương cô ấy hiền lành ít nói, hay bị người ta bắt nạt nên anh hay đứng ra giúp đỡ thôi. Còn yêu thì chưa bao giờ.
Nước mắt tuôn lã chã, Chi quay gót ra về. Mối tình đầu của cô tan vỡ cùng với dòng tin nhắn của anh ta: “Mình không hợp nhau đâu, từ giờ đường ai nấy đi. Chúc em tìm được hạnh phúc mới với người đàn ông hợp với em hơn”. Chi đau đớn vì đã đặt niềm tin nhầm chỗ. Lẽ ra Chi nên nhận ra sự khác biệt về vẻ ngoài của hai người từ ban đầu thì có lẽ giờ cô sẽ không đau khổ như thế này.
Người ta nói con trai yêu bằng mắt quả không sai. Người đàn ông nào mà chả muốn người yêu, vợ mình xinh đẹp cơ chứ. Chi biết mình nhan sắc dưới cả mức trung bình nên chẳng còn dám mơ tưởng gì chuyện yêu đương nữa. Giờ Chi chỉ còn biết chú tâm vào công việc và hết mình với nó mà thôi.
Những ngày cuối tuần, ngày lễ thiên hạ rủ nhau đi chơi ầm ầm, các cặp tình nhân hẹn hò lãng mạn, những bó hoa trao nhau một cách tình tứ nhưng Chi chẳng mảy may để ý. Chi biết tất cả những thứ ấy là quá sa sỉ với một cô gái thiếu hụt về nhan sắc và ngoại hình như cô. Tất cả những ngày ấy Chi chỉ biết làm bạn với cái máy tính và đống sổ sách của công ty.
Một buổi chiều như bao buổi chiều khác, hết giờ làm Chi tắt máy và dọn dẹp chỗ làm định ra về thì chợt phát hiện trên bàn làm việc của mình có một tấm thiệp màu hồng xinh xắn. “Không biết tấm thiệp của ai bỏ quên ở đây nhỉ, rõ ràng khi sáng đến mình không thấy mà”. Chi nhìn quanh phòng làm việc, ngoài hành lang chẳng còn ai, cô là người về muộn nhất. Tấm thiệp đẹp quá khiến cô không khỏi tò mò, cô bạo dạn mở nó ra xem.
Một dòng chữ ngay ngắn: “Chào em, mình hẹ hò em nhé!”.
Video đang HOT
Không biết người con gái nào có diễm phúc may mắn như vậy. Chi biết đó không phải là tấm thiệp dành cho mình nhưng chẳng hiểu sao trên suốt đoạn đường về nhà cô cứ thấy vui vui là lạ.
Sáng hôm sau đến công ty, Chi hoàn toàn bất ngờ vì thấy trên bàn làm việc của mình lại xuất hiện một bó hoa hồng rất đẹp, đúng là loại hồng nhung mà cô yêu thích. Chi cầm bó hoa hỏi khắp phòng xem có phải người ta đặt nhầm vào bàn cô không nhưng ai cũng khẳng định khi đến đã thấy nó nằm trên bàn làm việc của cô rồi. Lại một tấp thiệp màu hồng, giống với tấm thiệp hôm qua được cài trên bó hoa:
“Chiều nay 5h30 anh đợi em ở quán cà phê X dưới cổng công ty nhé! Đừng lỡ hẹn với anh đấy!”.
Chi vẫn nghĩ ai đó đã nhầm, chứ chẳng ai lại muốn làm quen với một người như cô cả. Chiều ấy tan giờ làm, chi ghé vào quán cà phê X, đó là thói quen giết thời gian của cô suốt từ ngày làm việc ở công ty này chứ không phải là vì tấm thiệp kia.
Vừa bước vào quán, chị hướng mắt ngay về phía chủ quán, dường như anh ấy đã hiểu được vị khách quen muốn gọi gì. Bất chợt có tiếng nói từ phía sau làm Chi giật mình:
- Qua bàn này với anh, anh đợi em nửa tiếng rồi.
- Xin lỗi, có lẽ anh nhầm người rồi.
Chi vừa nói vừa ngước mắt lên nhìn người đàn ông, rồi cô tròn mắt khi nhận ra người quen:
- Anh… Em, em… chào Giám đốc. Anh hẹn bạn ạ?
- Không, anh hẹn em. Chắc em đã nhận được hoa và tờ thiếp rồi chứ?
- Em…
Chi hoàn toàn không ngờ rằng, Quân – Giám đốc của cô lại để ý tới một nhân viên như mình, chắc chắn anh ta đang lôi cô ra để đùa cợt mà thôi. “Xin lỗi anh, em không nhận được cái gì cả. Em xin phép về trước”. Ra khỏi quán, Chi lao nhanh xe trên đường, trong lòng cô những lời nói của bạn trai cũ lại nhưng vang lên.
Những ngày sau ấy Chi tìm cách tránh mặt Quân nhưng Quân nhất quyết không bỏ cuộc. Có lần Quân đứng hàng giờ dưới mưa trước khu nhà trọ của Chi để được gặp mặt cô. Cuối cùng Chi cũng mở cửa, cô muốn nói với anh hãy từ bỏ ý nghĩ điên rùa là muốn tỏ tình với cô đi.
Đúng là có rất nhiều cô gái xinh đẹp ngoài kia để cho anh tán tỉnh nhưng thật lòng anh lại chỉ muốn em là người để anh trao gửi tình yêu. (Ảnh minh họa)
- Anh đừng như thế nữa. Có biết bao nhiêu cô gái xinh đẹp và hợp với anh mà.
- Đúng là có rất nhiều cô gái xinh đẹp ngoài kia để cho anh tán tỉnh nhưng thật lòng anh lại chỉ muốn em là người để anh trao gửi tình yêu. Em hãy mở lòng mình ra đi, đừng có như thế.
- Nhưng em là một cô gái xấu anh có biết không.
- Từ khi gặp em chưa bao giờ anh nghĩ em là một cô gái xấu. Anh yêu em và yêu tất cả những gì thuộc về em.
Chi cảm động rơi nước mắt. Bằng tình yêu chân thành, Quân đã làm Chi lay động. Cô không ngờ con tim mình tưởng đã ngủ yên giờ lại một lần nữa rung động. Ngày Quân trao nhẫn cầu hôn Chi, cô cứ nghĩ mình đang mơ, nhưng là một giấc mơ có thật. Không ngờ một cô gái xấu xí như cô lại có được may mắn mà nhiều cô gái xinh đẹp cũng phải mơ ước.
Những ngày đầu tiên sánh bước bên người chồng đẹp trai, phong độ và giàu có, Chi có phần ngượng ngùng. Cô luôn tìm cách nép sau chồng. Một lần cùng chồng đi ăn với đối tác, thấy cô vợ kia rất xinh đẹp Chi thiếu tự tin vô cùng. Nhìn Chi cô nàng kia cũng tỏ ra khinh khỉnh nhưng lúc ấy Quân đã mạnh dạn nắm tay vợ. Anh không ngại ngùng khi hôn và ôm vợ ngay trước mặt vợ chồng đối tác.
Lúc ra về, trên ô tô, Quân khẽ thì thầm vào tai Chi: “Vợ đừng mặc cảm như vậy. Có thể với người ta vợ không xinh nhưng trong mắt chồng vợ lúc nào cũng đẹp nhất”. Chi rưng rưng nước mắt hạnh phúc, đúng là đời chẳng lấy đi của ai tất cả. Cô không xinh nhưng may mắn lại lấy được người đàn ông yêu thương cô hết lòng.
Theo blogtamsu
Cắn răng đưa người tình của chồng đi đẻ
Chồng tôi đi công tác thường xuyên, vậy nên thời gian cô người tình có bầu, không ai khác, ngoài tôi tới chăm nom, săn sóc cô ta chờ đến ngày sinh đẻ
Thương tôi, chồng không ly hôn mà vẫn cùng chung sống dù tôi không thể cho anh một đứa con (Ảnh minh họa)
Phận đàn bà, chẳng gì khổ hơn là chồng không chung thủy. Vậy mà tôi, hơn 1 năm qua lao tâm khổ tứ chăm lo cho bồ nhí của chồng. Cay đắng, tủi hờn nhưng chỉ biết nuốt thiệt thòi vào trong. Tôi còn làm gì được khi cô ta là người sinh con cho chồng tôi, là người chấp nhận không danh phận đẻ con cho anh. Còn tôi, không làm được cái thiên chức đó, muốn giữ chồng thì phải chịu hi sinh.
Cũng đã từng yêu nhau say đắm, từng hạnh phúc như bao cặp vợ chồng khác, nhưng cưới nhau tới 6 năm vợ chồng tôi không có con. Đi khám mới biết, tôi không thể làm mẹ được nữa. Chồng tôi cảm thấy có lỗi bởi năm xưa, khi chưa cưới, chính vì anh nói thôi tạm bỏ đứa con đầu đi mà giờ đây tôi phải gánh chịu nỗi đau lớn nhất đời là không được làm mẹ. Anh tự thấy trách nhiệm đó thuộc về mình. Thế nên chồng tôi giấu giếm mọi người, không ly hôn mà vẫn sống và chăm lo cho tôi.
Nhưng gia đình anh, người thân của anh thì không chấp nhận sự thật đó. Dù sao anh cũng là con trai duy nhất trong nhà, cần phải có con nối dõi. Vả lại, đời tôi không được hạnh phúc thì thôi tôi cam chịu, còn chồng tôi, anh vẫn có thể sinh con, tôi không nỡ bắt anh phải chịu chung nỗi khổ.
Vậy là tôi đề nghị chồng tìm người tình, kiếm một đứa con. Nếu cô ấy đồng ý cho tôi đón về nuôi cũng tốt, còn nếu không cô ấy cứ nuôi, miễn là anh có được hạnh phúc làm bố, có con và anh không bỏ rơi tôi là được. Tôi đã phải mất rất nhiều công thuyết phục chồng mới đồng ý. Tôi hiểu sự khó xử của anh. Tôi cũng xác định được những ai oán mà mình sẽ phải đối diện khi "chung chồng". Nhưng tôi đâu có sự lựa chọn nào khác.
Và rồi cuối cùng anh cũng tìm được một người đàn bà. Người đó là bạn học cũ của anh. Cô ấy cũng từng lấy chồng rồi ly hôn. Điều khiến tôi lo lắng là họ thực sự có một chút tình cảm với nhau. Mối quan hệ của chồng tôi với cô ta không phải đơn giản chỉ là thuê một người đẻ con mà thực sự là có chút tình cảm cá nhân. Nhưng tôi không thể bắt chồng mình đi kiếm một loại gái không ra gì để sinh con cho anh. Dù sao đứa trẻ cũng sẽ có một tương lai tốt hơn nếu được ra đời dựa trên sự quý mến, trân trọng nhau của bố mẹ. Và đặc biệt là tư cách, đạo đức của người mẹ tử tế.
Tôi nhắm mắt chấp nhận mối quan hệ ngoài luồng của chồng. Anh cũng khéo léo không để tôi phải chứng kiến hay biết quá nhiều. Về nhà lúc nào anh cũng ân cần, yêu thương tôi. Nhưng đã chấp nhận cuộc chơi này, tôi phải chơi đến cùng.
Chồng tôi đi công tác thường xuyên, vậy nên thời gian cô người tình có bầu, không ai khác, ngoài tôi tới chăm nom, săn sóc cô ta chờ đến ngày sinh đẻ. Hôm cô ấy sinh con, cũng chính tự tay tôi đưa đi. Ai đó hỏi tôi là chị gái phải không, tôi cũng chỉ biết cúi đầu cười trừ.
Tôi đã nghĩ mình chịu đựng được lâu nhưng mới hơn 1 năm, kể từ ngày chồng tôi có bồ nhí, kể từ ngày anh có con tôi đã thấy mình bị bật ra khỏi cuộc đời anh và thấy mình đang sống vô giá trị. (Ảnh minh họa)
Có lẽ sự cam chịu của tôi khiến chồng tôi càng lúc càng thấy việc có "hai vợ" là chuyện bình thường. Cứ mỗi lần đi công tác, anh lại điện về nheo nhéo giục tôi: "Em qua bên kia xem mẹ con cô ấy thế nào, nghe nói thằng bé sốt mà cô ấy có một mình, anh sợ cô ấy vụng về không lo nổi cho thằng bé. Em sang giúp anh nhé. Cuối tuần anh về". Vậy là tôi lại lật đật chạy qua vì tôi thương thằng bé. Để rồi tới đêm khi trở về nhà, tôi ôm mặt bật khóc.
Tôi đã nghĩ mình chịu đựng được lâu nhưng mới hơn 1 năm, kể từ ngày chồng tôi có bồ nhí, kể từ ngày anh có con tôi đã thấy mình bị bật ra khỏi cuộc đời anh và thấy mình đang sống vô giá trị. Tôi muốn giải thoát cho mình nhưng tôi sợ cô đơn và sợ mất chồng. Tôi phải làm gì đây?
Theo Eva
Lẳng lơ 'giường chiếu' cướp chồng... người ta Cô ấy từng ở với người đàn ông có vợ suốt 5 năm. Khi người đó không cưới, cô ấy đem con ném trả rồi bỏ đi. Tôi năm nay 32 tuổi, lấy vợ được hơn 1 năm và hiện giờ vợ tôi đang mang thai đứa con đầu lòng. Cuộc sống của vợ chồng tôi nhìn chung ổn, không quá giàu có,...