“Cô thấy mẹ tôi lo lắng, phục vụ cho cô là thừa thì hãy về nhà đẻ để mẹ cô chăm sóc cho”
Lúc đó, Hải phải kiềm chế lắm mới không lao vào tát vợ vài cái. Nhưng anh tuyên bố thẳng: “Cô thấy mẹ tôi lo lắng phục vụ cho cô là thừa thì hãy về nhà đẻ để mẹ cô chăm cho”.
Hải và vợ từng yêu nhau 2 năm mới cưới. Nhưng khoảng thời gian đó anh hay phải đi công tác nên họ chủ yếu là yêu xa, nói chuyện qua điện thoại là chính. Một tháng mới gặp nhau được 2 ngày. Nhưng lúc đó tình cảm họ dành cho nhau mãnh liệt lắm, yêu xa cũng có nhiều thú vị ai cũng trân trọng khoảng thời gian bên nhau nên giận hờn là không có. Trước khi quyết định về chung một nhà thì Hải mới tới nhà người yêu có một lần nên thú thực là anh chưa rõ về gia đình vợ tương lại lắm.
Sau đám hỏi, Hải ít phải đi công tác hơn nên cũng thỉnh thoảng tới nhà thăm bố mẹ và anh cô ấy. Lúc đó, anh mới nghe phong thanh vài người nói gia đình nhà vợ sắp cưới của anh ai cũng rất hung dữ và hỗn. Nhưng vì yêu nên anh bỏ ngoài tai, thậm chí còn trách họ tìm cách chia rẽ hai người. Dần dần, không ai nói gì nữa.
2 tháng sau lễ ăn hỏi thì đám cưới diễn ra. Vì lần đầu cưới dâu nên gia đình Hải làm lễ rất lớn. Toàn bộ khách khứa bên nhà vợ cũng đổ dồn về n hà anh với lí do nhà bên ấy chật. Bố mẹ Hải chẳng chút phàn nàn mà vẫn vui vẻ tiếp khách của thông gia, ông bà nghĩ chỉ cần con cái vui, hạnh phúc là ông bà mừng rồi. Bố mẹ Hải cũng đứng ra lo lắng hết tất cả mọi chuyện, kể cả chuyện tiền bạc làm lễ cưới, còn nhà vợ gần như không lo bất cứ gì.
2 tháng sau lễ ăn hỏi thì đám cưới diễn ra. (Ảnh minh họa)
Sau cưới, vợ Hải mới bắt đầu bộc lộ tính cách thật của mình. Cưới được 1 hôm thì cô ấy đòi chồng đưa đi bán hết vàng cưới để mua xe tay ga thay cho chiếc xe số của cô ấy. Hải không chịu thì vợ giận dỗi rồi tự ý gọi điện cho bố mình sang tận nhà chồng chở về. Bố vợ chẳng thèm chào hỏi thông gia mà bảo con gái dọn đồ về luôn. Thấy thế mẹ Hải mời vào nói chuyện, ngờ đâu ông hét lên: “Chả có gì để nói, nói với cái nhà không biết điều thì nói làm gì”.
Hải tức nổ đom đóm mắt, nhưng bố mẹ anh cả nể nên bảo con trai mua cho vợ để êm cửa êm nhà. Mọi chuyện rồi cũng lắng xuống. Hai tháng sau thì vợ Hải phát hiện có thai. Cô ấy xin nghỉ việc luôn để dưỡng thai. Tuy nhiên nói là dưỡng thai nhưng vợ Hải vẫn giữ dáng, ăn uống rất qua loa và nằm lì trong phòng. Mẹ Hải thấy thế, hàng ngày đều đi chợ, mua tôm, thịt về nấu rồi ép con dâu ăn cho có sức.
Vậy mà chẳng hiểu sao mỗi lần về nhà ngoại chơi, mọi người kêu sao bầu bí mà gầy thế thì vợ Hải lại nói rằng do nhà chồng không cho ăn uống, rồi là họ tiết kiệm ăn chẳng dám ăn nên con dâu có mua cái gì về cũng không cho… Chuyện đến tai mẹ Hải bà buồn lắm, nhưng bà không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên con dâu cố gắng ăn uống.
Video đang HOT
Một lần đi làm về, Hải tận mắt chứng kiến cảnh mẹ mình đỡ vợ ngồi dậy, cầm cốc sữa đưa tận miệng cô ấy. Vậy mà vợ anh hất tay bà ra khiến sữa sánh ra ngoài một nửa dính vào thảm và nền nhà, có vài giọt bắn vào chiếc áo của cô ấy. Vậy mà cô ấy la lên: “Bắn hết vào cái áo của người ta rồi, đã bảo không muốn uống cứ đưa làm gì. Bà dọn ngay cái chỗ sữa đổ kia đi cho con nhờ”.
Cô thấy mẹ tôi lo lắng phục vụ cho cô là thừa thì cô có thể về nhà để mẹ cô chăm sóc cho cô. Đừng ở đây làm tôi ngứa mắt nữa. (Ảnh minh họa)
Lúc đó, Hải phải kiềm chế lắm mới không lao vào tát vợ vài cái. Nhưng anh tuyên bố thẳng:
- Cô thấy mẹ tôi lo lắng phục vụ cho cô là thừa thì cô có thể về nhà để mẹ cô chăm sóc cho cô. Đừng ở đây làm tôi ngứa mắt nữa.
- Anh, anh đuổi tôi sao?
- Tùy cô hiểu.
Nói rồi Hải bỏ ra ngoài mặc vợ ngồi khóc, thực sự anh chán ngấy người vợ này rồi.
Theo Một thế giới
Khóc với lý do vợ cản tôi mang con đi xét nghiệm ADN
Có khi nào thằng bé không phải là con của tôi không nhỉ? Vì đúng là nó chẳng có gì giống tôi hết.
Sau 3 năm cưới vợ mà tôi vẫn không thể nào có nổi mụn con, gia đình tôi đã gây sức ép bắt vợ tôi đi khám. Tôi cũng thấy ái ngại cho vợ, cô ấy cứ gầy gò thế kia, có khi khả năng làm mẹ lại không có. Tôi từ trước đến nay thì khả năng đàn ông không có gì phải nghi ngờ. Tôi tự tin vào bản thân mình lắm. Thế nên tôi cũng giục vợ đi khám cho yên tâm. Nhưng đến khi nhận kết quả, vợ tôi một mực bảo ổn cả. Tôi đòi xem tờ giấy kết quả thì vợ bảo cô ấy ghé qua siêu thị mua đồ rồi để quên ở đó rồi, khi quay lại thì nó đã không cánh mà bay.
Đến nửa năm thứ 4 thì tôi bị điều đi công tác ở nước ngoài 2 năm. Nhưng đúng là trời thương, sau khi chạy chữa không biết bao nhiêu tiền của thì trước ngày tôi đi, vợ tôi đã chìa ra chiếc que thử thai hai vạch. Tôi vui mừng khôn xiết, thế là cuối cùng mong muốn làm bố của tôi đã thành hiện thực. Vợ chồng tôi sống ở thành phố, bố mẹ tôi vẫn ở quê nên tôi lo lắm, tôi đi rồi chẳng có ai chăm cho vợ mình, tôi dặn mẹ tôi thỉnh thoảng ghé lên chăm vợ, đừng để cô ấy phải trải qua thai kỳ buồn tủi.
Hồi đó phương tiện liên lạc không hiện đại như bây giờ, cứ 1 tuần tôi gọi điện thoại về cho vợ một lần, cứ mỗi lần vợ tôi bảo dạo này cô ấy đỡ rồi, không nghén nữa là tôi mừng lắm, thi thoảng cô ấy còn chụp ảnh bụng bầu rồi gửi đường bưu điện cho tôi nữa.
Rồi cũng đến ngày vợ tôi sinh, tôi ở nước ngoài mà lòng như lửa đốt. Mẹ tôi mừng lắm vì được thằng cháu trai. Tôi chỉ mong ngày mình về nước nhanh nhanh để được ôm con vào lòng. Tôi hứa sẽ chăm sóc và bù đắp cho vợ mình thật nhiều.
Con tôi ra đời là niềm hạnh phúc vô bờ đối với gia đình tôi (Ảnh minh họa)
Rồi tôi cũng về nước. Cảm giác ấm áp khi được ôm đứa con của mình vào lòng khiến tôi vô cùng hạnh phúc. Tôi thương con lắm, tôi toàn giành phần chăm con, tắm cho con. Cuộc sống của gia đình tôi vô cùng hạnh phúc khi cả hai vợ chồng đều đồng lòng nuôi dạy con nên người.
Nhưng càng lớn, thằng bé lại không có chút nào là giống tôi, tôi tóc xoăn thì nó tóc thẳng, cả hai vợ chồng da trắng thì nó lại đen nhẻm, tôi mũi cao thì nó mũi tẹt, lại còn đôi mắt một mí kia nữa, cả họ nhà tôi đúng là chả ai có. Cứ có ai đến chơi, họ đều quở rằng sao con gì mà chả giống bố khiến tôi bực vô cùng.
Nhiều người nói quá thành ra tôi cáu và bắt đầu nghi ngờ vợ. Có khi nào thằng bé không phải là con của tôi không nhỉ? Vì đúng là nó chẳng có gì giống tôi hết. Tôi nghĩ mình phải làm cái xét nghiệm ADN cho nó minh bạch chứ cứ sống trong sự hoài nghi thế này chắc tôi chết mất.
Nhưng khi vợ biết được ý định đó của tôi thì cô ấy năm lầy bảy lượt ngăn cản. Cô ấy bảo phí tiền, bảo làm vậy là tổn thương con và không tin tưởng cô ấy, bao lần tôi định làm thì bấy lần cô ấy khóc lóc, thậm chí còn đòi mang con đi khỏi nhà cho tôi hả lòng hả dạ.
Tôi bất đắc dĩ quá nên mới xuôi xuôi nhưng rồi cũng cảm thấy khó chịu. Hôm đó, tôi uống rượu với bạn đến khuya mới về, hơi ngà ngà say nên tôi bảo rằng tối nay tôi ngủ lại nhà bạn. Nhưng tự dưng vợ nó khó chịu, thế là tôi lại mò về nhà.
Tôi rón rén tra chìa khóa vào cổng rồi bước vào nhà. Tôi thấy nhà tối đen, chỉ có điện trong phòng ngủ là sáng. Vợ tôi và mẹ tôi đang ngồi trong đấy, tôi nghe tiếng họ thì thầm:
- Mẹ ạ, anh Lâm cứ đòi đi làm xét nghiệm AND, nếu anh ấy mà biết kết quả chắc là sốc lắm, con thì không muốn anh ấy biết toàn bộ sự việc. Mẹ xem có cách gì ngăn anh ấy không? Thằng Bin cũng không có tội gì.
- Ừ, để mẹ tìm cách. Mẹ đúng là tu bảy kiếp mới được cô con dâu tuyệt vời như con. Thằng Lâm mà biết nó bị vô sinh và con phải giả vờ có bầu, nhận con nuôi để ở với nó thì...
- Mẹ đừng nói gì cả, con muốn ở bên anh ấy, làm cho anh ấy hạnh phúc. Hơn nữa, bé Bin cũng tội, con muốn nuôi nó thành người.
- Ừ, mẹ sẽ không nói cho thằng Lâm biết đâu, như người khác thì họ đã bỏ chồng để đi kiếm con rồi. Con thật tốt...
Những lời mẹ tôi và vợ tôi nói với nhau khiến tôi sốc nặng. Thì ra vợ tôi đã sớm lập kế hoạch để làm chuyện này từ trước khi tôi bắt đầu có kế hoạch đi nước ngoài. Và lý do khiến cô ấy khi nào cũng ngăn cản tôi đi làm xét nghiệm là vì không muốn tôi biết được sự thật mình bị vô sinh.
Tôi nghe vợ và mẹ nói, hai hàng nước mắt cứ thế chảy ra. Thì ra vợ tôi cao thượng hơn tôi nghĩ. Thế mà có lúc tôi nghi ngờ cô ấy, nghĩ cô ấy đi ngoại tình với người khác nên kiếm cớ ngăn cản mình. Tôi lặng lẽ bước lên lầu, vào phòng làm việc đóng cửa lại rồi đốt thuốc.
Theo Một Thế giới
Chồng cứ ngoại tình, còn tôi cứ vui bên tình mới Nhiều khi tôi chẳng hiểu vì lý đo gì tôi cứ phải tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa... Tôi có nên từ bỏ để đến với tình yêu thực sự của mình không? Ảnh minh họa Tôi đến với Thắng không vì tình yêu mà là do sự sắp đặt của hai bên gia đình. Bố mẹ tôi và bố mẹ Thắng...