“Có thai với ai, tôi cũng không biết!”
Đến bây giờ, báo tin có bầu với người chồng sắp cưới của mình, nhưng thực sự, tôi cảm thấy rất hoang mang.
Tôi không biết mình nên làm thế nào nếu như một ngày, chồng tôi phát hiện ra đứa con đó không phải của anh. Nhưng chỉ là tôi dự tính như vậy chứ tôi chưa hề chắc chắn, con tôi không phải là con anh.
Nói như vậy, chắc nhiều người sẽ nghĩ tôi là thứ đàn bà không ra gì. Tôi cũng cảm thấy xấu hổ với chính bản thân mình khi đã làm chuyện dại dột vậy. Tôi yêu một người, đó là người đàn ông sắp làm chồng tôi đây. Chúng tôi đã có cuộc tình 2 năm, thời gian 2 năm không phải quá ngắn nhưng cũng chẳng phải quá dài, nhưng nó cũng đủ để làm chúng tôi hiểu nhau và đi đến hôn nhân. Tôi thú nhận, những ngày mới yêu anh, tôi chưa chân thành. Tôi chọn anh cũng chỉ vì người đàn ông tôi yêu đã xa tôi và có người con gái mới.
Ngày đó, người tình cũ của tôi đi du học. Sau khi ra nước ngoài học và năm, bố mẹ anh có ý định cho anh ở lại đó và làm ăn luôn. Bố mẹ anh cũng nói, chúng tôi xa nhau, không có kết quả gì nên tốt nhất hãy chấm dứt chuyện tình cảm này. Tôi cũng vì thế mà đau lòng, tôi vẫn tin anh sẽ về bên tôi hoặc là cũng có cách cho tôi sang đó học hành. Nhưng rồi anh cũng biệt tăm. Sau này tôi nghe gia đình anh nói, anh đã có người tình mới.
Và chúng tôi trở thành một cặp. Sau gần 2 năm yêu nhau, chúng tôi tính chuyện cưới xin. Anh yêu tôi và chiều tôi hết mực. (ảnh minh họa)
Vừa hận vừa thấy đau khổ, tôi cũng nghĩ, xa nhau thế có yêu cũng đâu có kết quả gì nên tôi nhanh chóng gật đầu yêu người sắp làm chồng tôi đây. Ngày đó, có lẽ tình yêu thì ít mà chuyện vì hận thì nhiều hơn. Tôi không muốn thua kém người cũ và để chứng minh cho gia đình anh biết, không có anh tôi sẽ nương tựa vào người mới, không thể sống buồn bã để người nhà anh coi thường được.
Video đang HOT
Và chúng tôi trở thành một cặp. Sau gần 2 năm yêu nhau, chúng tôi tính chuyện cưới xin. Anh yêu tôi và chiều tôi hết mực. Chúng tôi cũng có quan hệ trước hôn nhân, vì anh tính có bầu trước mới cưới thì tốt hơn. Tôi cũng không ngại chuyện đó, tôi chấp nhận tất cả chuyện này vì xu thế thời nay là thế.
Nhưng trớ trêu thay, trước khi cưới được 1 tuần, người yêu tôi về nước. Anh ấy nói muốn gặp tôi một lần trước khi tôi lấy chồng. Anh ấy nói muốn xin tôi tha thứ và muốn nói lời chia tay tôi chính thức. Không hiểu sao, khi nghe giọng nói của anh, lòng tôi lại trào dâng cảm xúc. Kỉ niệm lại ùa về và tim tôi loại loạn nhịp. Có lẽ là chúng tôi chia tay nhau nhanh quá, chưa một lời từ biệt và nỗi hận trong tôi chưa thể át được tình cảm tôi vốn dành cho anh. Vì thế, tôi đã gật đầu gặp mặt anh, nghĩ đơn giản cũng chẳng có vấn đề gì vì dù sao tôi cũng sắp cưới.
Tôi không ngờ tình cảm anh dành cho tôi còn nhiều thế. Anh nói, anh yêu tôi chân thành nhưng vì nghĩ cho bố mẹ, với lại ở bên đó có tương lai hơn nên anh quyết định ở lại. Anh cũng có người yêu nhưng họ đã chia tay và những lúc như vậy, anh lại nhớ tôi da diết. Anh bảo muốn được qua đêm với tôi một lần, vì anh muốn đó là món quà cuối cùng chúng tôi dành cho nhau. Dù sao thì tôi cũng đi lấy chồng.
Không hiểu sao trong giây phút bấn loạn ấy, tôi lại quên mất mình sắp cưới, giống như anh là người yêu tôi, đang ngồi trước mặt tôi đây sẽ là người chồng của tôi. Tôi gật đầu, ngã vào lòng anh. Tới khi tôi giật mình vì hành động của mình thì tôi lại được anh động viên, chấn an tinh thần. Tôi nghĩ anh nói đúng: “Dù sao thì tôi cũng đã là gái có chồng, có gì đâu mà còn ngại. Một lần với người cũ cũng là kỉ niệm đáng nhớ”. Tôi lao vào anh như thế, quên bản thân, quên liêm sỉ và sĩ diện. Sau đó, tôi lại trở về là người vợ chưa cưới mẫu mực của chồng mình.
Và quả thật, đó đúng là lần từ biệt cuối cùng của tôi. Vì sau này tôi biết, anh cũng lấy vợ ngay sau đó. Nhưng nỗi ám ảnh còn để lại trong tôi mới lớn. Sau lần ấy, tôi có bầu. Tôi cũng không biết cái thai là của ai, của anh hay của chồng tôi. Vì trước đó, tôi và chồng đã &’đi quá giới hạn’ nhiều lần, cũng cùng khoảng thời gian đó, nhưng chúng tôi chưa thấy tín hiệu gì của chuyện có con. Lần này tôi mang thai, thực tình tôi không biết đó là con của ai. Cũng không loại trừ trường hợp là con của người kia.
Tôi hí hửng báo với chồng tin vui này, anh mừng lắm, hạnh phúc vô cùng vì sắp được làm bố. Nhưng tôi không biết, người cha thực sự của con mình là ai. Nếu có một ngày tôi bị phát hiện, hoặc đó là con của người cũ thì tôi có giữ nổi mái ấm này không? Hay là tôi nên thú nhận sự thật này trước với chồng để anh biết tất cả và hiểu, thông cảm cho tôi?
Theo VNE
Bị bạn bè chê xấu, anh đòi chia tay
Chỉ vì một lời chê bai của bạn bè về hình thức của mình mà anh sẵn sàng bỏ tôi.
Tôi và anh đã yêu nhau được hơn 2 năm. Tình cảm mặn nồng, tôi yêu anh chân thành và dành cho anh tất cả sự quan tâm. Vậy nhưng, giữa anh và tôi luôn có khoảng cách, chưa được gần gũi. Tôi thấy lo lắng cho anh rất nhiều vì lúc nào anh cũng không cảm thấy tự tin vào bản thân mình.
Có lẽ anh biết, tôi là một cô gái xinh đẹp, ngoan ngoãn lại có công việc ổn định. Anh không thua tôi điều gì, chỉ là hình thức có chút chênh lệch. Khách quan mà nói thì anh có ngoại hình không bắt mắt nếu không muốn nói là hơi xấu. Đi đâu, nếu thấy tôi ở cạnh anh, người ta thường nhìn ngó rồi có người còn nói sau lưng. Có lẽ vì tôi xinh đẹp còn anh thì xấu. Những lúc ấy anh thường đỏ mặt khó chịu. Anh nói với tôi rằng, "chắc họ không nghĩ sao em có thể yêu được người như anh". Tôi thì lại cười, thường chữa cháy với anh bằng câu chuyện: "Không phải đâu, chắc họ nghĩ em đang yêu anh vì tiền đấy, vì anh không đẹp bằng em mà...". Rồi tôi lại cười hi hi để anh cảm thấy không suy nghĩ về chuyện đó.
Có lẽ anh biết, tôi là một cô gái xinh đẹp, ngoan ngoãn lại có công việc ổn định. Anh không thua tôi điều gì, chỉ là hình thức có chút chênh lệch. (ảnh minh họa)
Dù đã yêu nhau rất lâu nhưng không ít lần anh hỏi tôi rằng, &'em có yêu anh thật lòng không, tại sao em lại yêu anh trong khi em có thể yêu được người đẹp trai, giàu có gấp mấy lần anh?". Những lúc như vậy tôi lại cười và bảo anh ngốc, vì tình yêu đâu thể so sánh như vậy, yêu là yêu thôi có gì mà so đo tính toán. Nếu ai cũng so bì như anh thì chẳng phải, thiên hạ không có ai chung thủy với một người hay sao? Tôi nói với anh rằng, &'em yêu anh vì yêu anh, thế thôi, anh không phải suy nghĩ gì cả, cứ tin ở em'. Nhưng có vẻ như không phải vì anh không tin tôi mà anh không tin chính bản thân mình. Anh sợ mình thua kém người khác và sợ một ngày nào đó, tôi sẽ bị những gã đàn ông hơn anh đánh gục trái tim.
Thế nên, yêu nhau đã lâu mà anh chưa một lần xuất hiện trước mặt bạn bè tôi. Tôi có rủ anh đi cùng thì anh cũng từ chối. Anh nói còn chưa muốn gặp gỡ bạn tôi vì ngại nhưng tôi hiểu là anh không tự tin. Khi tôi thuyết phục anh bằng mọi lý lẽ, anh đã cố gắng vì tôi mà đồng ý. Tôi không muốn anh khép mình, cũng không muốn anh phải tự ti như thế. Xấu như anh đâu phải là quá xấu, chỉ là anh yêu phải một cô gái được người ta cho là đẹp như tôi, nên anh mới thiếu tự tin đến vây. Còn bản thân tôi thì không muốn một người đàn ông kém bản lĩnh. Xấu đẹp có gì quan trọng, không biết đối diện với thực tế, với chuyện phức tạp thì mới là kém cỏi thôi!
Tối hôm ấy, anh đi cùng tôi với lũ bạn để dự tiệc sinh nhật. Đến nơi, khi tôi giới thiệu anh là người yêu, có vẻ ai cũng ngạc nhiên, nhưng mọi người đều tỏ ra vui vẻ, tay bắt mặt mừng với anh. Tôi cũng nói với anh rằng bạn bè tôi rất thoải mái nên anh cứ tự nhiên. Nhưng khi đi vệ sinh, anh tình cờ nghe được hai người bạn trai của tôi nói: "Nó đẹp thế mà yêu thằng xấu quá nhỉ. Thiếu gì người mà lại yêu thằng ấy, không biết nhà thằng này có giàu không mà lại tán được em này".
Tôi hoảng loạn. Chỉ vì chuyện anh không đẹp bằng tôi mà anh chia tay sao.(ảnh minh họa)
Anh về kể cho tôi nghe câu chuyện như vậy, rồi anh nói, đây là lần cuối cùng anh gặp gỡ bạn bè tôi. Tôi thấy anh thật tội nghiệp. Tôi gọi cho anh rất nhiều cuộc điện thoại sau đó nhưng anh không nghe máy. Cuối cùng, sau vài ngày mất tích, anh mới chịu liên lạc với tôi. Và lời đầu tiên anh nói sau ngần ấy thời gian không gặp nhau là: "Mình chia tay đi, anh không thể tiếp tục yêu em được nữa, anh thật kém cỏi so với em".
Tôi hoảng loạn. Chỉ vì chuyện anh không đẹp bằng tôi mà anh chia tay sao. Nếu như anh biết mình kém tôi về hình thức, anh phải chứng minh cho thiên hạ thấy, anh thực sự tốt, anh thực sự xứng đáng là người tôi yêu hơn ai hết chứ. Đằng này, anh chỉ vì vài lời chê bai mà đã từ bỏ tôi, thật sự tôi thấy thất vọng về anh.
Tôi lâu nay yêu anh cũng chỉ biết có anh, cũng không được đi đâu cùng bạn bè. Tôi đã cố gắng vì anh, cố gắng làm cho anh tự tin hơn, vậy mà anh lại khiến tôi muộn phiền thế này. Tôi nói hết lời với anh vì tôi yêu anh thật lòng, không muốn chia tay anh. Nhưng anh cứ trốn chạy và anh nói, cầu mong tôi tìm được người hơn anh.
Tôi hoàn toàn thất vọng về con người anh, người đàn ông tôi yêu lại hèn nhát, chán nản đến vậy à? Tôi nói với anh cả trăm lần rằng, tôi không câu nệ chuyện xấu đẹp. Thế mà anh cứ không chịu tin, cứ nghi ngờ tôi, còn nói tôi này nọ, rồi còn bảo, tôi phải thuộc về thế giới của những cô gái yêu đại gia. Nghĩ mà chán vô cùng.
Giờ anh kiên quyết chia tay, liệu tôi có nên tiếp tục hay là cũng chấp nhận chuyện này? Tôi đang bối rối lắm, phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Gần gạ đòi vào nhà nghỉ, xa anh đòi "chát sex" Khi ở gần anh liên tục gạ tôi vào nhà nghỉ, lúc đi làm xa anh thường xuyên đòi tôi "chat sex". Ngay lúc này tôi thực sự rất hoang mang không biết mình nên tiếp tục hay chia tay anh, bởi nếu tiếp tục thì tôi không thể đáp ứng được những yêu cầu quá đáng của anh, nhưng cũng không đành...