Cố sống cố chết lấy bằng được tấm chồng ở thành phố làm chỗ dựa, cuối cùng tôi lại chuốc về kết quả ê chề
Anh không phải người mà tôi yêu nhất nhưng lại là người theo tôi là phù hợp nhất để kết hôn. Tôi quyết tâm bám dính lấy anh để làm chỗ dựa sau này…
Tôi vốn là một đứa con gái xuất thân ở tỉnh lẻ, lại ở nông thôn, nhà nghèo. Lên thành phố học đại học, sau khi ra trường tôi quyết tâm phải bám trụ mảnh đất Hà Nội. Ở Hà Nội còn có việc nọ việc kia chứ về quê không có tiền để xin việc thì chẳng biết làm gì. Công việc thì ít, lại lương ba cọc ba đồng chẳng đủ sống. Đời ông bà bố mẹ mình rồi đến đời mình khổ mãi rồi, để người ta khinh rẻ mãi rồi, giờ đến đời con cháu mình phải để nó ngẩng đầu lên với thiên hạ.
Tôi quen anh khi bắt đầu đi thực tập ở kỳ hai năm thứ tư, anh là trưởng phòng ở bộ phận tôi xin vào thực tập. Trai chưa vợ, gái chưa chồng, tình cảm cứ thế mà tiến triển tự nhiên. Khi anh dẫn tôi về ra mắt gia đình, bố mẹ và các chị anh phản đối quyết liệt. Anh là con trai độc nhất của gia đình, họ muốn có một cô con dâu môn đăng hộ đối.
Anh không phải người mà tôi yêu nhất nhưng lại là người theo tôi là phù hợp nhất để kết hôn. Anh có công việc ổn định, có nhà ở thành phố, lại làm cùng lĩnh vực với tôi. Còn ai phù hợp hơn anh nữa. Thế nên dù gia đình anh có phản đối cỡ nào, tôi vẫn cố gắng nín nhịn, chỉ cần anh không chia tay tôi là được. Cuối cùng, bố mẹ anh cũng phải xuống nước vì tuổi của anh cũng không còn trẻ, ông bà cũng mong có cháu bế lắm rồi.
(Ảnh minh họa)
22 tuổi, khi đám bạn vẫn long đong lận đận tìm việc thì tôi đã lên xe hoa về nhà chồng và nghiễm nhiên có nhà để ở, có công việc tốt để làm, chẳng phải lo nghĩ gì. Lấy anh, những tưởng tôi sẽ được sung sướng, không phải lo nghĩ gì nhưng hóa ra kết hôn rồi tôi mới biết, cuộc sống như địa ngục mới thật sự bắt đầu.
Sau khi tôi sinh con đầu lòng, mẹ chồng bắt tôi nghỉ việc ở nhà để toàn tâm toàn ý chăm sóc gia đình, con cái, vì như lời bà nói lương của tôi không bõ để thuê osin. Hàng ngày đi ra đi vào chạm mặt mẹ chồng, lại suốt ngày quanh quẩn ở xó nhà chẳng đi đâu, tôi cảm thấy stress liên miên.
Video đang HOT
Không váy, không giày cao gót, không son phấn, lúc nào tôi cũng diện trên mình bộ đồ mặc nhà, tóc tai thì bù xù chẳng kịp chải vì quay cuồng hết chăm con đến việc nhà. Đến tôi nhìn mình trong gương còn chán huống chi là chồng.
Con được hơn 1 tuổi, tôi ngỏ ý với anh cho tôi đi làm lại thì anh gạt phắt đi. Cưới nhau rồi anh mới bộc lộ rõ tính gia trưởng của mình. Anh bận bịu sáng tối, việc gì cũng bảo tôi nhất nhất theo ý mẹ. Tôi bắt đầu chán chồng, chán luôn gia đình nhà chồng. Tôi lấy anh không hẳn vì tình yêu nên cũng chẳng thiết tha gì. Nhiều đêm nằm cạnh chồng mà vẫn thấy nhớ người yêu cũ.
(Ảnh minh họa)
Khi con được 2 tuổi, tôi đưa ra tờ đơn ly hôn trước sự bất ngờ của anh và cả gia đình anh. Biết chuyện, gia đình, bạn bè hết mực khuyên can, nhưng chỉ mình tôi hiểu tôi thật sự muốn gì lúc này. Anh không níu kéo, chỉ lạnh lùng đáp: “Để thằng bé ở lại, rồi muốn đi đâu thì đi!”
Theo Afamily
Tán tỉnh bất thành, sếp liền quay sang hạ nhục tôi nhưng lại bị chống trả bằng một câu đau điếng
Theo đuổi tán tỉnh tôi mãi không được, sếp càng lúc càng lộ rõ bản chất của mình...
Tôi năm nay 28 tuổi, có một công việc ổn định, ngoại hình cũng khá ưa nhìn và quan trọng là tôi vẫn độc thân. Trải qua những lần đổ vỡ trong chuyện tình cảm, tôi chẳng mấy thiết tha với hôn nhân nữa. Thỉnh thoảng gặp gỡ, hẹn hò với một vài người nhưng tôi vẫn chưa gặp được một người khiến tôi muốn về chung một nhà.
Sếp tôi năm nay đã 35, từng ly hôn và có một đứa con riêng. Cả phòng tôi chỉ còn mình tôi độc thân nên mặc nhiên tôi thành người thường xuyên đi gặp đối tác với sếp hay theo sếp trong những chuyến công tác dài ngày. Chị em trong phòng cũng cứ vun vào, tôi thì lại chẳng có cảm giác gì.
Ngoại trừ việc đã qua một đời vợ thì anh ta cũng là một người khá ổn trong mắt nhiều người, có tiền bạc, có địa vị, tuy đã bước sang tuổi "băm" nhưng phong độ vẫn ngời ngời. Chân dài vây quanh anh ta không ít nhưng không hiểu sao anh ta lại có hứng thú với tôi. Nhưng biết làm sao khi tôi lại không muốn hẹn hò với người đàn ông này. Tôi cảm thấy anh ấy không phải là người mà tôi muốn gắn bó lâu dài, chỉ đơn giản là cảm giác vậy thôi.
(Ảnh minh họa)
Nhưng tôi càng lạnh nhạt thì anh ta càng theo đuổi tôi ráo riết. Ban đầu anh ta lịch sự mời tôi đi ăn tối, đi nghe nhạc. Tôi vì cả nể và cũng không tiện từ chối nên mới đầu tôi cũng nhận lời. Nhưng dần dần, tôi tìm cớ này hay cớ nọ để trốn tránh.
Nhận thấy một mình "đơn thương độc mã" không hiệu quả, anh bắt đầu tìm cách lấy lòng các chị em trong phòng, thậm chí "mua chuộc" cả gia đình tôi bằng những món quà đắt tiền, mục đích là để họ vun vào cho.
Bố mẹ tôi thấy con gái sắp sửa ba mươi cũng sốt ruột nên ngày nào cũng giục giã, ca cẩm, tôi nghe nhức hết cả đầu. Khi tôi bực bội bảo: "Con không lấy chồng đâu! Con sẽ ở vậy suốt đời", thì mẹ tôi trợn mắt tỏ vẻ không vừa ý.
Trong mắt mẹ thì anh sếp là người rất "được", ban đầu mẹ còn lấn cấn chuyện anh ta từng qua một đời vợ, sau thấy anh ta cũng giàu có, thành đạt lại chịu khó lấy lòng nên mẹ cũng xiêu lòng mà ra sức gán ghép cho tôi với anh ta.
Theo đuổi tán tỉnh tôi mãi không được, sếp càng lúc càng lộ rõ bản chất của mình. Từ những lần "vô tình" động chạm đến những chuyến công tác dài ngày lúc nào cũng dày đặc. Ở khách sạn cùng nhau, tuy khác phòng nhưng nửa đêm sếp vẫn kiếm cớ mò sang làm tôi luôn phải tìm cách "đuổi khéo". Tôi vẫn âm thầm cắn răng chịu đựng. Để có được công việc này và leo đến vị trí này, đối với tôi không phải dễ dàng gì, tôi không muốn đạp đổ mọi thứ chỉ vì chuyện tình cảm cá nhân.
(Ảnh minh họa)
Nhưng sự chịu đựng nào cũng có giới hạn của nó. Sức chịu đựng của tôi đã lên tới hạn khi một lần đi gặp đối tác, sếp cố tình chuốc tôi say và có ý định chiếm đoạt tôi. Tôi điên cuồng chống trả, đã có xô sát, đổ máu. Anh ta ghì chặt tôi xuống giường, nghiến răng ken két, hơi rượu nồng nặc phả vào mặt tôi: "Cô có biết bao nhiêu cô gái trẻ đẹp vây quanh mà tôi còn chẳng thèm để mắt đến. Cô nghĩ mình là ai mà bày đặt cao giá với tôi? Cô cũng gần ba mươi rồi đấy!"
Nước mắt tôi trực trào ra. "Anh nghĩ mình là ai mà có quyền sỉ nhục tôi? Tôi có già, có ế cũng không có nghĩa là tôi phải quan hệ với loại người như anh". Anh ta giận tím mặt rồi từ từ buông tôi ra. Tôi vùng chạy khỏi khách sạn, tóc tai bù xù, quần áo xộc xệch, chân không dép, ngồi khóc bên vệ đường như một đứa con gái thảm hại.
Hôm sau, tôi đặt lá đơn xin nghỉ việc lên bàn của anh ta. Mặc kệ anh ta có đồng ý hay không, tôi nhất định vẫn sẽ rời khỏi nơi này. Có lẽ tôi sẽ đi du lịch một thời gian cho đến khi bình tâm trở lại. Công việc cũng quan trọng, nhưng không làm việc này còn có thể làm việc khác, còn danh dự của mình, tôi nhất định không thể để người khác coi rẻ.
Theo Afamily
Những điều đàn ông cực ghét ở phụ nữ, chị em hãy đọc thuộc lòng Dù yêu đến mấy đàn ông cũng cảm thấy chán ngấy những điều này ở phụ nữ, chị em hãy đọc thật kỹ để tránh phạm phải. Phụ nữ làm những điều này sẽ khiến đàn ông ghét cay ghét đắng, chẳng còn thiết tha gì với bạn nữa. Cuồng ghen Phụ nữ thường biện minh rằng vì yêu, vì sợ mất người...