Cớ sao lại gọi người phụ nữ ‘lỡ đò’ là kẻ bất hạnh?
Phải khó khăn lắm tôi mới có được hạnh phúc làm người phụ nữ “lỡ đò”. Đến tận bây giờ trong tôi vẫn còn hằn rất rõ những năm tháng vật vã, lê lết khi sống cùng chồng cũ của mình.
ảnh minh họa
Chúng tôi đã từng là một đôi sam quấn quýt nhau không rời khi còn thuở yêu đương mặn nồng. Ngày ấy anh chăm chút tôi từng ly từng tí. Thậm chí, khi tôi đau, anh cũng ghé qua nhà giặt đồ, nấu cơm, nấu nước bưng đến tận nơi, đút từng muỗng cho tôi ăn.
Rồi khi mối tình của chúng tôi bị sự ngăn cấm kịch liệt của gia đình, tôi tự hành hạ mình đến ốm anh cũng lặn lội đội mưa ghé qua nhét vội túi thuốc cho tôi nơi cửa sổ vì sợ làm khó tôi nếu bị phát hiện. Tôi cảm kích tấm lòng của anh và yêu anh không chút mảy may tính toán dù khi ấy tôi có nhiều điều kiện tốt hơn anh.
Rồi thì cũng đến lúc chúng tôi bất chấp vượt qua sự ngăn cấm của gia đình để đến với nhau bằng cách “ăn cơm trước kẻng”. Những tưởng hạnh phúc ngập tràn khi tất cả được xây dựng bằng tình yêu. Vậy mà…
3 năm trời chung sống với nhau thật ngắn ngủi. Vậy mà đó lại là những ngày tháng tôi tưởng như mình chết đi được. Từ một anh chàng ân cần, trìu mến sẵn sàng làm hết mọi việc nhà để chiều lòng người yêu, chồng tôi bỗng chốc trở thành một con người khác hẳn. Hàng ngày, anh ta vẫn đi làm, thậm chí còn làm đến tận khuya mới trở về.
Thỉnh thoảng lại qua đêm bên ngoài mà chẳng hề bận tậm tôi ở nhà mong ngóng không yên. Những đồng tiền anh mang về hàng tháng về cũng nặng nề như những cơn hằn học anh trút lên tôi. Từng đồng từng cắt chi tiêu trong gia đình tôi đều phải ghi lại và báo cáo cho anh hay. Anh rất sợ tôi mang chúng về cho mẹ đẻ của mình.
Nếu không phải vì lúc ấy tôi đang mang thai, có lẽ tôi cũng không cần phải chịu ấm ức để cầm lấy những đồng tiền “cay đắng” của chồng như vậy. Nhiều lúc tôi thầm nghĩ vợ chồng trẻ vừa kết hôn không có vốn trong tay lại có con sớm nên gánh nặng kinh tế dồn hết lên vai chồng khiến anh thay đổi tâm tính. Dặn lòng là thế nên tôi cố nguôi ngoai, cảm thông và tìm cách an ủi chồng nhưng rồi mọi việc cũng không thay đổi được gì.
Khi về nhà chồng hoặc những lúc có người họ hàng, bạn bè nào của anh sang chơi, anh đều đem tôi và gia đình tôi ra làm trò cười, đùa bỡn. Anh còn bịa đặt nói xấu mẹ tôi dụ con gái lấy tiền chồng dù gia đình tôi cũng chẳng hề thiếu thốn gì. Những lúc như vậy tôi chỉ muốn nhảy xổ vào và tát cho anh ta vài cái để hả cơn giận nuốt không trôi ấy nhưng… tôi không làm được. Tôi vẫn còn muốn giữ cho anh ta chút sĩ diện. Nực cười quá phải không?
Video đang HOT
Không chịu được cảnh nằm nhà chờ chồng nuôi, tôi khệ nệ bụng bầu bày tủ bánh mì kiếm sống qua ngày. Hai mẹ con tôi cứ thế lủi thủi trò chuyện với nhau chờ đến ngày khai hoa nở nhụy. Còn chồng tôi cứ mặc nhiên xem tôi như kẻ vô hình. Anh ta chưa từng hỏi xem tôi thèm ăn gì? Ốm nghén ra sao? Đau mệt thế nào? Chỉ thỉnh thoảng anh ta mới ghé đầu, áp tai vào bụng và trò chuyện đôi ba câu với đứa bé trong bụng. Vậy mà tôi lại cứ bấu víu vào những hình ảnh hiếm hoi ấy để thấy mình còn chút an ủi.
Khi đứa trẻ ra đời, cũng như bao ông bố khác, chồng tôi vui mừng vô cùng. Nhưng tất cả cũng chỉ dành cho con. Anh ta không mảy may quan tâm đến cảm xúc và sức khỏe của tôi ra sao. Những lần nói chuyện với nhau cũng chỉ là anh ta hỏi xem thằng bé thế nào. Để trải qua những ngày tháng hậu sản với những tổn thương tinh thần ghê gớm như vậy, nghĩ lại tôi cũng thấy mình không phải dạng vừa.
Nhiều lúc điên tiết, tôi cũng nhảy dựng lên cố hỏi cho ra nguyên do vì đâu tôi lại bị đối xử tàn nhẫn như vậy nhưng anh ta chỉ cười khẩy và bỏ đi.
Sau này tình cờ tôi nghe được câu chuyện anh ta nói với chị chồng tôi mới vỡ lẽ. Hóa ra chỉ vì bố mẹ tôi không đồng ý cho anh ta mượn vốn đầu tư vào công trình nhà ở dân dụng anh hùn hạp với đám bạn bè mà anh ta quay ra trở mặt với gia đình tôi. Còn tôi, vì làm gia đình mất mặt nên bố mẹ cũng không còn mấy quan tâm. Mà như vậy, coi như tôi cũng hết giá trị trong mắt anh ta.
Sự thật phũ phàng giết chết cảm xúc yêu đương còn xót lại trong tôi này xem như cũng giúp tôi tỉnh ngộ để bắt đầu lại cuộc sống mới cho chính mình.
Thật ra, lúc ấy, tôi không đủ tỉnh táo như bây giờ. Tôi đã định tìm đến cái chết vì cả anh và gia đình của tôi đều quay lưng lại với tôi. Tôi cảm thấy mình như kẻ lạc lõng nhất trên thế giới này. Nhưng may thay tiếng khóc nấc của con vang vọng lúc ấy khiến tôi không đủ can đảm.
Giờ đây sau hơn 6 năm làm lại cuộc đời mới từ hai bàn tay trắng và từ tâm hồn vụn vỡ, tôi đã trở thành bà chủ của một salon tóc có tiếng. Đối với tôi quá khứ và cuộc hôn nhân đổ vỡ ngày ấy là một chuỗi ký ức thê lương mà khi đã thoát khỏi tôi mới có được cảm giác của kẻ được ngước nhìn mặt trời.
Ai cũng bảo những người phụ nữ lỡ một lần đò như tôi là lận đận, bất hạnh nhưng lúc này tôi lại cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết. Tôi hạnh phúc vì những ngày tháng sắp tới tôi sẽ có thật nhiều kế hoạch tốt đẹp bên đứa con trai yêu quý mà khó khăn lắm tôi mới giành được nó từ anh ta.
Thế mới biết định mệnh không hẳn không thể đổi thay.
Theo Phununews
Hạnh phúc muộn màng của người vợ tuổi 35 sau một lần đò lỡ dở
Đã có quãng thời gian sống như "địa ngục trần gian" với người chồng cũ, thế nhưng giờ đây chị Huệ (35 tuổi) lại thấy cuộc đời của mình thêm phần ý nghĩa khi có thêm người bầu bạn.
Chị Huệ chia sẻ về cuộc hôn nhân hiện tại.
Những ngày qua, câu chuyện về cuộc đời của người phụ nữ 35 tuổi được chia sẻ trên diễn đàn dành cho chị em đã nhận được rất nhiều sự đồng cảm của mọi người. Ai cũng nhận thấy người phụ nữ trong câu chuyện này khá may mắn khi tìm được một người đàn ông hết mực yêu thương, chăm sóc.
Trò chuyện với PV, ánh mắt của chị Lương Thị Huệ (Khâm Thiên, Hà Nội) tỏ rõ sự ám ảnh, sợ hãi khi nghĩ về quá khứ. Bởi chị Huệ cho biết cuộc hôn nhân của chị và chồng cũ không hạnh phúc. Chị đã có một đứa con nhưng sống với bên nội và chị chu cấp tiền học hàng tháng cho con theo thỏa thuận trong đơn ly hôn. Chị bảo rằng chuyện khứ chị không muốn nhắc lại. Chị chỉ muốn hướng đến hiện tại và tương lai.
Sau cuộc hôn nhân không hạnh phúc với người chồng đầu tiên, chị quyết định ly hôn. Và 2 năm sau chị quen anh Trần Nam (sinh năm 1978) - Chồng chị bây giờ.
Nói về cơ duyên gặp nhau, chị Huệ cho biết: "Mình quen một anh bạn mà anh đó cũng chơi khá thân với chồng mình bây giờ. Nên anh bạn đó giới thiệu mình với anh Nam. Lúc trước chồng mình cũng có nhiều cô gái thích, thậm chí còn viết thư tỏ tình nhưng anh ấy không đáp lại. Đến khi được bạn giới thiệu, thì anh Nam chủ động nhắn tin làm quen, toàn gọi mình là bé xưng anh. Thế rồi cứ nhắn tin qua lại, hỏi thăm, tán tỉnh, yêu nhau và hơn 6 tháng yêu nhau thì cưới".
Tính đến nay, chị Huệ và anh Nam đã cưới nhau được gần 2 năm. Mặc dù không phải là cặp đôi trẻ tuổi yêu nhau nhưng tình yêu của anh chị lại khiến những người phụ nữ trong tỏ rõ sự ngưỡng mộ.
Chồng chị mặc dù là đàn ông nhưng không ngại những việc như quét nhà, lau nhà, đi chợ nấu cơm, rửa bát, giặt giũ. Vì tính chất công việc, chị Huệ là bà chủ của cửa hàng nối mi - Nail nên chỉ suốt ngày lo việc cửa hàng. Khi rảnh thì chồng chị cũng hỗ trợ trong việc kinh doanh.
Trong cuộc sống vợ chồng, cũng có những lúc vợ chồng "cơm không lành, canh chẳng ngọt". Những lúc như vậy, chị Huệ là người làm lành trước.
Người đàn ông này luôn yêu chiều vợ hết mực.
Về phía gia đình nhà chồng hiện tại, người vợ này cũng chia sẻ, mẹ chồng chị quý con dâu không bao giờ to tiếng với ai. Thi thoảng những lúc chưa kịp xoay sở về tài chính thì mẹ chồng tâm lý của chị lại đưa cho con dâu.
Chị nhớ lại: "Mỗi lần về quê. Không phải mình lười đâu nhưng bố mẹ chồng toàn chủ động đi chợ nấu nướng cho các con ăn. Trừ khi lúc nào mẹ đi vắng hoặc mình cố tình nấu sớm hơn giờ thì bà mới không động đến bếp. Chứ bà toàn tranh nấu cho các con ăn".
Trải qua những nỗi vất vả, đớn đau trong cuộc hôn nhân đầu tiên, giờ đây chị Huệ đang hạnh phúc với cuộc hôn nhân hiện tại. Cả hai vợ chồng mong muốn có thêm em bé để cùng có thêm trách nhiệm, thêm niềm vui và thêm tình cảm dành cho nhau hơn nữa.
Khi chia sẻ câu chuyện của bản thân, chị mong muốn mọi người nhất là những ai đã từng cảm thấy bế tắc trong hôn nhân thì đừng sợ. Với người phụ nữ này: "Hãy mạnh mẽ đối mặt với thực tiễn sẽ có nhiều điều tốt đẹp đang chờ đón bạn".
Theo Người Đưa Tin
Mẹ đơn thân chật vật tìm hạnh phúc Tôi 39 tuổi, đã làm mẹ đơn thân được 12 năm. Tôi chia tay bố tụi nhỏ từ khi các con còn bé, từ ấy trở đi chỉ tập trung làm việc kiếm tiền nuôi dạy các con. ảnh minh họa Hai con tôi lớn lên là những đứa trẻ hạnh phúc, học hành giỏi giang và đều ngoan ngoãn. Các cháu rất...