Cố quên đến bao giờ?
Chẳng biêt tới bao giờ anh mới có thê đứng dây khỏi nơi ngày xưa mình đã từng vâp ngã.
“Đã cô gắng chẳng nghĩ vê em, cho anh thôi cô đơn trong lòng“, thê nhưng những khi rảnh rôi giông như đêm nay anh chợt thây lòng mình lẻ loi đên lạ. Thêm môt lân nữa anh làm điêu mà đã bao lân anh tự nhủ bản thân rằng phải dừng lại, thêm môt lân nữa anh nhớ em.
Xa em, anh có nhiêu thời gian đê làm những điêu mà anh thích, thê nhưng chẳng hiêu sao thâm tâm anh lại cứ day dứt, nuôi tiêc khôn nguôi. Đáng lẽ ra anh phải vui lên chứ nhỉ, nhưng biêt làm sao đây khi mà khoảng trông em đê lại ở trong lòng quá lớn khiên anh có làm cách nào đi chăng nữa cũng chẳng thê lâp đây. Suôt hơn môt tiêng đông hô, chiêc máy tính cứ phát đi phát lại bài hát ây, từng câu từng chữ giông như đang giúp anh bày tỏ nôi lòng.
Chẳng hiêu sao trong đâu anh lại thoáng hiên lên suy nghĩ rằng có lẽ anh chàng nhạc sĩ đã sáng tác ra bài hát này cũng đã từng phải trải nghiêm qua nôi cô đơn đên tê tái giông như mình lúc này. Anh tựa hẳn người vào lan can, đôi mắt nhìn vê phía xa xăm, bên tai văng vẳng câu hát: “ Giọt nước mắt cứ mãi rớt xuông môi đêm, cho anh thêm côn cào nôi nhớ, chẳng biêt phải cô quên đên bao giờ…”
Em là người khiên anh hạnh phúc nhât, cũng là người làm anh phải day dứt và đau lòng nhât (Ảnh minh họa)
Anh cứ nghĩ rằng xa em anh sẽ có cơ hôi đê thực hiên được giâc mơ của mình, thê nhưng tiên tài, sự nghiêp, tât cả có ý nghĩa gì đâu khi mà anh đã đánh mât em rôi. Em đi rôi anh mới nhân ra rằng anh nhớ em, rằng đôi với mình em quan trọng tới dường nào. Trước đây anh chưa từng nghĩ mình yêu em nhiêu đên vây, mât em anh chỉ còn lại con sô không tròn trĩnh mà thôi.
Ngày anh đi không phải môt buôi chiêu trời mưa tâm tã giông như trong những bô phim tình cảm Hàn Quôc, mà đó là môt buôi trưa mùa hè oi bức, ánh nắng gay gắt như thê thiêu đôt trái tim anh. Dù biêt chắc chắn rằng phía sau lưng mình thê nào cũng có hai hàng nước mắt tuôn rơi, thê nhưng anh vân quyêt tâm bỏ em lại đê ra đi. Anh đã cô gắng làm viêc thât nhiêu đê lâp đây khoảng trông ây, nhưng càng ngày anh càng nhân ra rằng cuôc sông của mình sẽ chẳng có ý nghĩa gì nêu thiêu vắng em.
Em là người con gái đã từng làm anh hạnh phúc nhât, nhưng cũng lại là người khiên trái tim anh khô đau, tan nát bởi quá yêu thương. Anh tự trách bản thân mình sao lại quá yêu đuôi. Tât cả đêu là lôi tại anh, đêu là do anh đã đi sai đường, vây mà tại sao vân cảm thây đau khô đên dường này. Anh đang hôi hân nhiêu lắm, nhưng đáng buôn thay khi mà chân đã bước ra đi rôi không thê quay trở lại được nữa, mọi sự hôi hân giờ đây cũng đã trở nên quá muôn màng.
Video đang HOT
Hãy cho anh sông với quá khứ môt lân này nữa thôi (Ảnh minh họa)
Đã bao lân em chúc anh hạnh phúc, đã bao lân em mong anh bắt đâu tìm kiêm môt nửa đê ôn định cuôc sông của mình. Nhưng em ạ, quá khứ ây trong anh vân còn nguyên vẹn, tình yêu của anh dành cho em vân chưa thê phai màu. Anh vừa ngôc lại vừa kém cỏi khi đã đê mât em. Thượng đê đây quyên năng hỡi, giá như Người có thê rông lượng mà ban cho con xin môt phép màu nho nhỏ. Giá như anh có thê quay ngược thời gian trở lại ngày đây nắng ây, nhât định anh sẽ không bao giờ đê mât em.
Có lẽ em sẽ không bao giờ biêt được rằng anh đang cảm thây day dứt như thê nào, bởi vì giờ đây em đã có môt người đàn ông khác đê quan tâm và lo lắng. Cảm ơn em vì đã đên bên anh, đã cho anh được môt lân nêm trải những cung bâc hạnh phúc của tình yêu đôi lứa, dâu cho hai chúng mình đã dang dở giâc mơ yêu.
Chẳng biêt tới bao giờ anh mới có thê đứng dây khỏi nơi ngày xưa mình đã từng vâp ngã, chẳng biêt tới bao giờ vêt thương trong trái tim anh mới liên sẹo, nhưng vì lời hứa với em rằng: “ Nhât định anh sẽ sông thât hạnh phúc!” nên anh sẽ cô gắng thât nhiêu. Anh sẽ mỉm cười câu chúc cho em hạnh phúc, dù cho phía sau nụ cười ây là cả môt nôi đau dài. Giờ thì hãy cứ cho anh được hoài niêm, được nhớ thương, được sông cùng với quá khứ của đôi ta thêm môt chút nữa. Bình yên nhé, con tim nhỏ của anh!
Theo Eva
Cuộc điện thoại lúc nửa đêm
Nhưng trả lại cho sự bao dung và tin tưởng của chị là kết quả thế này đây: giữa đêm, cô ta đang nói chuyện với chị bằng số điện thoại của chồng chị!
Hai giờ đêm, tiếng chuông điện thoại của chị réo inh ỏi. Đêm nay chỉ có chị và con gái ở nhà, anh đi công tác nên chị trằn trọc mãi mới ngủ được.
Lúc tối, chị gọi cho anh hỏi thăm tình hình thì mãi anh mới nhấc máy. Chồng chị nói được mấy câu rồi lại viện cớ bận việc cúp máy luôn. Anh chẳng buồn hỏi thăm chị và con gái ở nhà thế nào, đã ăn uống gì chưa.
Chị cầm điện thoại lên xem: là anh gọi! Nhưng khi chị nhấc máy lên nghe, thì giọng nói vọng lại của một phụ nữ ở đầu dây bên kia khiến chị điếng người.
Cô ta nói nhiều lắm, giọng điệu bình thản và tự tin của kẻ đang chiếm phần thắng. Cô ta nói chồng chị đang ở bên cô ta, chẳng phải đi công tác gì cả mà hẹn hò cô ta đi du lịch biển với nhau. Khi nghe giọng một người phụ nữ lạ vang lên trong điện thoại của chồng, chị cũng hiểu được phần nào vấn đề. Vậy ra những dự cảm trước đó của chị đều là đúng ư?
Cô ta tự giới thiệu mình là người yêu cũ của chồng chị. Điều này chị biết và cũng tin là cô ta nói đúng. Chị còn biết anh rất yêu cô ta, nhưng gia đình anh lại ngăn cản vì gia cảnh nhà cô ta quá phức tạp, do vậy hai người đã không đến được với nhau.
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở, anh vẫn giữ trong lòng mình niềm tiếc nuối và day dứt về mối tình đó khi đến với chị. Nhưng chị yêu anh nên chị bao dung tất cả, tha thứ hết cho những phút giây anh bên chị mà tâm hồn ở tận phương nào. Với tình yêu vô bờ bến của mình, chị đã từng bước, từng bước đến gần được trái tim anh hơn.
Đầu óc chị ong ong, chao đảo theo từng lời cô ta nói ra (Ảnh minh họa).
Khi con gái nhỏ của hai người chào đời, anh vui sướng vô cùng. Cũng từ đó anh trở thành một người chồng, người cha đúng nghĩa. Nhưng hạnh phúc chưa được bao lâu thì cô ta trở về.
Sau khi hai người họ chia tay, anh lấy vợ và cô ta cũng lấy chồng. Nhưng cô ta lấy phải một người chồng vũ phu, thô lỗ nên phải li dị sau thời gian ngắn chung sống. Và cô ta quay về tìm anh.
Còn anh, mặc dù đã là bố của cô con gái gần hai tuổi nhưng đứng trước tình xưa nghĩa cũ, anh vẫn không thể làm ngơ. Nhiều lần chị bắt gặp anh điện thoại liên lạc với cô ta, còn hẹn gặp nhau nữa. Chị hỏi thì anh vẫn một mực khẳng định là không có gì, chỉ là bạn cũ mà thôi. Có lúc anh còn nói, cô ta khó khăn đang cần người giúp đỡ, anh không thể bàng quan đứng nhìn được.
Trong lòng chị là những dự cảm chẳng lành, nhưng chưa có chứng cứ rõ ràng. Chả lẽ chị nên ngăn cấm đến cùng chồng mình hay gọi điện nói thẳng vào mặt cô ta rằng đừng có phá đám gia đình chị? Tất cả có nghĩa lí gì một khi chồng chị muốn đi? Chị đành chọn cách tin tưởng chồng.
Nhưng trả lại cho sự bao dung và tin tưởng của chị là kết quả thế này đây: giữa đêm, cô ta đang nói chuyện với chị bằng số điện thoại của chồng chị!
Cô ta kể cho chị nghe ngày xưa anh và cô ta đã yêu nhau nhiều đến mức nào, anh tốt với cô ta ra sao, anh đau đớn khi 2 người phải chia lìa thế nào. Và anh lấy chị chẳng qua là để chiều lòng bố mẹ anh mà thôi. Giờ anh sẽ phải sống cho bản thân, sống thật với tình cảm của anh.
Cô ta còn kể, khi anh và cô ta yêu nhau, cô ta vì anh mà bỏ đi đứa con của 2 người. Hiện tại, cô ta lại đang có bầu rồi, chắc chắn anh sẽ không bao giờ bỏ rơi cô ta lần nữa.
Đầu óc chị ong ong, chao đảo theo từng lời cô ta nói ra. Dường như mọi chuyện đi quá xa tưởng tượng của chị rồi. Lí trí bảo chị đừng nghe cô ta nói nữa, có gì về nói chuyện thẳng thắn với anh là được, nghe chỉ thêm đau lòng mà thôi. Nhưng chị không điều khiển được trái tim của mình, có lẽ nó muốn đi đến tận cùng của nỗi đau mới chịu thôi.
Cô ta gọi chị là "vợ hờ chính thức" của anh: "Chị cứ là vợ hờ của anh ấy đi, em cũng chẳng bắt anh ấy phải bỏ chị đâu, coi như tạo phúc cho con em. Chị em mình chung chồng vậy chị nhỉ? Em không giành danh phận với chị đâu, em chỉ cần tình yêu của anh ấy mà thôi. Có lẽ đó là điều đáng giá nhất!".
Cô ta nở nụ cười đắc thắng rồi gác máy, để chị chết lặng và thức trắng đến sáng. Chị đã suy nghĩ rất nhiều, chị quyết định rồi, chị sẽ không tin ai cả, chị sẽ đợi anh về, nghe chính miệng anh giải thích rõ ràng với chị. Biết đâu đó là do kẻ nào muốn hãm hại hạnh phúc gia đình chị thì sao? Anh đã khẳng định với chị là không có gì mà, anh vẫn yêu thương chị và con gái lắm, không phải sao?
Chỉ đến khi anh đứng trước mặt chị, trầm giọng nói: "Anh xin lỗi... Anh không thể bỏ rơi cô ấy trong lúc này. Cô ấy không cần danh phận gì cả. Em vẫn là vợ anh...", chị mới buộc phải tin đây hoàn toàn là sự thật. Chị chẳng còn có thể tìm ra lí do nào để tự ru ngủ mình nữa.
Chị phải làm gì đây? Con gái chị cần có bố và chị còn yêu anh rất nhiều. Ngàn lần chị không muốn xa anh. Nhưng anh vừa có một đứa con đang tượng hình với cô ta và anh không thể bỏ cô ta cũng như cô ta không có ý định buông tha cho gia đình chị.
Nếu chị ở lại, chị phải chấp nhận cảnh chung chồng, hay đúng hơn là mang tiếng có chồng mà thôi. Còn cả thân xác và tình yêu của anh sẽ đều do cô ta sở hữu.
Chị yêu anh, có thể nguyện vì anh mà hy sinh như hai năm qua chị vẫn làm nhưng không có nghĩa chị có thể làm chiếc bóng cô đơn, ngóng chờ những lần ban phát ân huệ tình cảm của anh sau khi đã quấn quýt chán chê bên người phụ nữ khác. Có lẽ chị nên ra đi, trả lại tự do cho anh và cũng là giải thoát cho chính chị...
Theo TTVN
Tôi ngoại tình và bị quả báo Xưa nay tôi vẫn tự hào mình trẻ đẹp, giờ bị nhiễm bệnh tình dục, thất bại trong làm ăn và người chồng yêu một mực đòi ly dị. Là người không theo một tôn giáo nào, xưa nay tôi chỉ tin vào chính bản thân và khả năng mình. Tôi luôn nghĩ chẳng có thần thánh, đấng tạo hóa và chẳng có...