‘Cơ quan tố tụng hồ đồ’
“Nhân chứng không có, các chứng cứ lỏng lẻo, tôi đề nghị tuyên bị cáo Nguyễn Thanh Chấn vô tội nhưng HĐXX không chấp nhận”, luật sư Nguyễn Đức Biền trao đổi với VnExpress.
Luật sư Biền.
- Là người bào chữa cho bị cáo Nguyễn Thanh Chấn 10 năm trước, theo ông, HĐXX đã căn cứ vào đâu để kết tội?
- Theo cáo trạng, ngày 15/8/2003 tại thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, Bắc Giang tổ chức giao lưu bóng đá, vợ chồng Nguyễn Thanh Chấn bán nước ở sân. Khi tan trận, Chiến (vợ Chấn) bảo chồng đi múc nước. Trên đường đi qua nhà Hoan, nhìn thấy cô từ nhà tắm đi ra, Chấn vào sàm sỡ. Bị Chấn khống chế, Hoan đập vỡ chai bia để tự vệ. Chấn rút dao bấm trong người ra đâm nhiều nhát và dùng tay đập đầu Hoan xuống đất cho đến chết. Toàn bộ vụ án chỉ có vậy.
Theo VKS, Chấn đi múc nước lúc 19h, nửa tiếng sau thì về. Nhưng khi thực nghiệm điều tra chỉ hết có 15 phút, 15 phút còn lại được cho là thời gian gây án.
Quá trình thực nghiệm điều tra cho thấy Chấn thực hiện hành vi giết người rất thành thạo và phù hợp với các chứng cứ khác. Bên cạnh đó, quá trình khám nghiệm hiện trường các điều tra viên tìm thấy dấu bàn chân hung thủ để lại, ướm bàn chân của Chấn vào thì vừa. Và cuối cùng là Chấn miêu tả đồ vật tại nhà nạn nhân rất trùng khớp.
- Ông đánh giá thế nào về căn cứ buộc tội này?
- Đọc và nghiên cứu hồ sơ, tôi thấy những chứng cứ trên “lỏng lẻo”, hơn nữa nhân chứng không có. Viện kiểm sát cho rằng dấu chân hung thủ để lại hiện trường khớp với dấu chân của Chấn, nhưng kết luận này là hồ đồ vì đó là dấu chân chứ không phải vân chân. Với những người có khổ bàn chân tương đương nhau, khi ướm vào sẽ vẫn vừa.
Còn một tình tiết quan trọng là theo cáo trạng, Chấn khai có dùng con dao trong người để đâm hung thủ, dao bị gãy tại hiện trường, Chấn cầm chuôi về sau đó vứt tại một bãi sắt vụn. Thế nhưng cơ quan điều tra lại không tìm được hung khí đó.
Thời điểm xảy ra vụ án mạng, có người chứng kiến Chấn cho người gọi nhờ điện thoại, bảng kê cuộc gọi do bưu điện cung cấp cũng xác định cuộc gọi lúc hơn 19h. Đó là một chứng cứ ngoại phạm.
- Và ông đã bảo vệ thân chủ của mình như thế nào trước tòa sơ thẩm?
- Tôi nói rằng thời gian anh Chấn đi múc nước mà các nhân chứng kể lại đều mang tính chất áng chừng, không chắc chắn (khoảng 19h đi, khoảng 19h30 về). Hơn nữa, 15 phút để giết một mạng người là không thuyết phục.
Video đang HOT
Tình tiết thứ 2 là Chấn miêu tả đồ dùng trong nhà bị hại một cách rất thành thục. Điều này cũng là bình thường vì bị hại là người bán hàng, hơn nữa nhà bị cáo và bị hại lại ở gần nhau. Việc mô tả vị trí đồ vật như giường, tủ… trong nhà không có gì khó.
Nhận định nhân chứng vụ giết người không có, các chứng cứ thì lỏng lẻo, tôi đề nghị tuyên bị cáo vô tội nhưng tòa không chấp nhận.
Ông Chấn được trở về sau 10 năm bị tuyên án Chung thân.
- Còn tại phiên phúc thẩm?
- Tôi rất trăn trở khi lần đầu gặp nhau, Chấn nói với tôi: “Anh ơi em bị oan”. Tôi hỏi “Tại sao oan mà lại nhận tội”. Chấn trả lời: “Cán bộ điều tra dạy em khai”.
Khi xử phúc thẩm, Viện kiểm soát có đưa ra bức thư Chấn gửi cho vợ, ghi là: “Kính gửi vợ, trong này anh đã nhận hết tội rồi”. Họ cho rằng không ai dạy Chấn viết “Kính gửi vợ”. Tuy nhiên, quan điểm của tôi là điều này không quan trọng. Nếu bị cáo nhận tội trước đó nhưng không phù hợp với các chứng cứ khác thì cũng không có giá trị. Tại phiên xử hôm đó, tôi vẫn giữ nguyên quan điểm bị cáo vô tội.
- Ông đánh giá thế nào về hiệu quả công việc của công an, viện kiểm sát, tòa án trong vụ án này?
- Quá trình điều tra, truy tố và xét xử, các cơ quan chức năng đã không quan tâm đánh giá chứng cứ buộc tội một cách khách quan. Lẽ ra phải lấy lời khai của bị cáo và đối chiếu với hiện trường, song theo như Chấn nói “điều tra viên đã dạy khai”. Như vậy, cơ quan điều tra đã vi phạm luật tố tụng, áp đặt ý chủ quan của mình vào vụ án, làm mất đi tính khách quan.
- 10 năm qua, ông hỗ trợ gì gia đình ông Chấn kêu oan?
- Sau khi vụ án kết thúc, vì một số lý do, tháng 10/2004 tôi không làm luật sư nữa mà chuyển sang làm công chức nhà nước. Ông Hoạt là anh em đồng hao với Chấn thi thoảng đến gặp tôi để nhờ tư vấn. Tôi vẫn động viên gia đình tiếp tục kêu oan, kiên trì gửi đơn thư đến các cấp, nhất định sẽ được giải quyết. Tôi có niềm tin rằng đến một ngày nào đó Chấn sẽ được minh oan.
- Cảm xúc của ông như thế nào khi ông Chấn được tạm đình chỉ thi hành án trở về nhà?
- Hôm qua, khi đang đi trên đường thì có người gọi điện thông báo với tôi Chấn đã được thả. Tôi vô cùng xúc động. Cuối cùng thì niềm tin “chân lý là lẽ phải, sự thật là khách quan” của tôi đã thành hiện thực. Ông Hoạt cũng gọi điện cho tôi nói Chấn muốn gặp để cảm ơn. Sáng nay, Chấn đi thắp hương cho bố và chúng tôi sẽ gặp nhau trong nay mai.
Khi bào chữa cho Chấn, tôi 40 tuổi với khoảng 8 năm tuổi nghề. Đó cũng là vụ án đáng nhớ nhất trong cuộc đời làm luật sư của tôi. Tôi tự hào là ngay từ ban đầu, tôi đã chứng minh bị cáo không phạm tội. Trước đó, trong vụ án Lê Văn Bảy tôi cũng tranh luận buộc tội của Viện kiểm soát là thiếu căn cứ, và sau 180 ngày tạm giam bị cáo đã được thả. Chấn thì mất nhiều thời gian hơn, tới tận 10 năm mới được tự do.
Diễn biến vụ án Ngày 15/8/2003, chị Nguyễn Thị Hoan bị giết hại tại thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, Bắc Giang. Ngày 17/8/2003, Cơ quan cảnh sát điều tra Công an tỉnh Bắc Giang khởi tố vụ án Giết người Ngày 30/8/2003, Nguyễn Thanh Chấn, trú cùng thôn với nạn nhân, bị công an triệu tập. Ngày 29/9/2003, Nguyễn Thanh Chấn bị khởi tố bị can, tạm giam về tội Giết người. Ngày 3/12/2003, công an hoàn tất kết luận điều tra vụ án Ngày 10/2/2004, VKSND tỉnh Bắc Giang ra cáo trạng truy tố Nguyễn Thanh Chấn về hành vi giết người có tính chất côn đồ Ngày 26/3/2004, TAND tỉnh Bắc Giang tuyên Nguyễn Thanh Chấn phạm tội Giét người, án tù chung thân Ngày 26-27/7/2004, TAND Tối cao tuyên y án sơ thẩm, bác kháng cáo kêu oan của bị cáo. Bản án phúc thẩm có hiệu lực. Ngày 5/7/2013, bà Nguyễn Thị Chiến (vợ Nguyễn Thanh Chấn) có dơn kêu oan gửi đến Cơ quan điều tra Viện kiểm sát nhân dân tối cao, cho rằng thủ phạm giết người là Lý Nguyễn Chung. Ngày 25/10/2013, Lý Nguyễn Chung ra đầu thú, khai nhận hành vi giết chị Nguyễn Thị Hoan để cướp tài sản Ngày 29/10/2013, VKSND Tối cao dã khởi tố vụ án hình sự Giết người, cướp tài sản; khởi tố bị can với Chung về hai hành vi này. Cuối tháng 10, bố của Chung là Lý Văn Chúc bị bắt khẩn cấp về hành vi đe dọa giết nhân chứng của vụ án. Ngày 4/11/2013, ông Chấn được tạm đình chỉ thi hành án, trở về
Theo VNE
Người tù oan làm gì trong tối xảy ra án mạng?
Người bị tù oan 10 năm đã làm gì vào thời gian án mạng xảy ra?
Ông Nguyễn Thanh Chấn (52 tuổi, ở xã Nghĩa Trung, Việt Yên) vừa được tạm trả tự do sau 10 năm ngồi tù oan. Suốt thời gian dài đằng đẵng, ông và gia đình liên tục kêu oan và mới đây, thủ phạm thực sự của vụ án mới ra đầu thú. Vậy, ông Chấn đã bị oan như thế nào, khi xảy ra vụ án, ông đã ở đâu, làm gì?
Như đã đưa tin, TAND Tối cao vừa ra quyết định đưa vụ án giết người (đã kết án cách đây 10 năm) tại thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang ra Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao để xét xử tái thẩm.
10 năm trước đó, một vụ giết người đã xảy ra tại thôn Me. Nạn nhân là chị Nguyễn Thị Hoan (39 tuổi) bị sát hại với nhiều vết thương ở đầu, mặt và bụng. Không lâu sau, Cơ quan cảnh sát điều tra Công an tỉnh Bắc Giang đã bắt ông Nguyễn Thanh Chấn. Ông bị truy tố và đưa ra xét xử về tội giết người.
Bị cho là sàm sỡ nạn nhân
Theo cáo trạng của Viện KSND tỉnh Bắc Giang, khoảng 22h, ngày 15/8/2003, người trong thôn Me nghe tiếng trẻ con khóc trong nhà chị Hoan. Khi chạy sang, họ thấy nhà chị Hoan không bật điện, nhưng cửa chính mở liền báo cho mẹ đẻ chị. Bà mẹ sang nhà con gái thì phát hiện chị Hoan đã chết với nhiều vết thương ở đầu, mặt và bụng.
Cáo trạng cho rằng, vợ chồng ông Nguyễn Thanh Chấn bán tạp hóa gần sân bóng thôn Me. Chiều 15/8/2003, dân thôn Me tổ chức đá bóng. Trận bóng kết thúc vào khoảng 19h cùng ngày. Lúc này, bà Nguyễn Thị Chiến (vợ ông Chấn) bảo chồng đi xin nước về để nấu, bán hàng.
Ông Nguyễn Thanh Chấn với những lá đơn kêu oan suốt 10 năm trời
Ông Chấn đã đạp xe sang nhà chị Viễn ở cuối sân bóng. Đoạn đường này qua nhà chị Hoan. Lúc này, chị Hoan đang ở trong nhà với đứa con nhỏ (1,5 tuổi). Ông Chấn thấy nhà anh Minh (hàng xóm chị Hoan) không có ai ở nhà liền dựng xe đạp cạnh thành giếng nhà anh rồi đi vòng ra phía sau nhà chị Hoan qua ruộng khoai. Lúc này, cửa sau nhà chị Hoan mở nên ông Chấn lẻn vào.
Thấy con chị Hoan đang chơi trên gường, chị đứng trước tủ quần áo, ông Chấn liền đòi "quan hệ". Chị Hoan không đồng ý, ông liền lao vào ôm chị từ phía sau. Hai tay ông Chấn vòng lên ngực chị Hoan sờ soạng. Chị cố chống cự và vơ được một vỏ chai bia dưới nền nhà định đánh vào đầu ông Chấn nhưng ông đỡ được và giằng lấy. Rồi ông Chấn quật chị Hoan ngã xuống đất.
Một tay ông giữ tay chị Hoan, gối tỳ vào sườn chị. Rồi ông thò tay còn lại vào túi quần rút ra một con dao bấm, đâm nhiều nhát vào bụng, mặt và sườn chị Hoan.
Trong lúc giằng co, chị Hoan có giơ tay đỡ khiến lưỡi dao bị gãy. Ông Chấn đã cho chuôi dao vào túi rồi nâng đầu chị Hoan lên đập xuống đất nhiều lần. Do mặt nạn nhân chảy nhiều máu, ông Chấn lấy chiếc gối đậy vào mặt rồi tắt điện, đi ra.
Chở nước cho vợ xong, ông về nhà tắm giặt, lấy xà phòng và bàn chải rửa sạch máu dính ở quần áo, rửa sạch chuôi dao, cất vào tủ.
Cáo trạng còn cho rằng, ngày 28/9/2003, ông Chấn đến cơ quan điều tra tự thú.
Có chứng cứ ngoại phạm
Trên thực tế, quá trình điều tra, ông Chấn đã khai nhận hành vi giết người. Nhưng tại các phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm, bị cáo lại không nhận tội. Ông Chấn đã bị tòa sơ thẩm và phúc thẩm tuyên án tù chung thân.
Trong thời gian ở tù, phạm nhân Nguyễn Thanh Chấn nhiều lần kêu oan.
Trong những lá đơn kêu oan, ông Chấn cho biết: Cơ quan công an bắt giữ tôi vì cho rằng tôi đã giết chết chị Hoan khi đi xin nước, vào thời gian khoảng 19h đến 19h25. Thực tế, trong thời gian đó, tôi đang bấm điện thoại cho anh Thực (ở Yên Sơn, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang). Số máy và thời gian còn lưu lại ở tổng đài bưu điện huyện Việt Yên.
Trong các lá đơn do bà Nguyễn Thị Chiến (vợ ông Chấn) cũng khẳng định, khoảng thời gian đó chồng bà đang ở nhà bấm điện thoại cho ông Thực gọi nhờ. Trước tòa phúc thẩm, ông Thực làm chứng điều này.
Đơn của 2 vợ chồng ông Chấn cũng viết, sau khi phát hiện chị Hoan chết, bà Hội (mẹ chị) đã nhờ ông gọi giúp ông Đệ y sĩ, gọi cho em rể của chồng chị Hoan (tên Chung ở Nhã Nam, huyện Tân Yên, tỉnh Bắc Giang) và gọi điện báo Công an huyện. Ông Chấn chính là người đã đi mua gà, quan tài về để gia đình chị Hoan khâm liệm. Vậy nhưng ông lại bị công an bắt giữ vì cho rằng đã giết chị Hoan.
Ông Chấn còn cho rằng, trong quá trình điều tra, ông phải nhận tội là do bị "ép cung". Ông trình bày rằng do bố là liệt sỹ mất sớm, gia đình khó khăn nên không có điều kiện ăn học đến nơi đến chốn. Ông không hiều biết về pháp luật, lại quá sợ hãi nên đành nhận tội.
Sau nhiều năm kêu oan, đến nay, Lý Nguyễn Chung (người cùng thôn) mới ra đầu thú, nhận là người đã gây ra cái chết của chị Hoan. Lúc này, nỗi oan khuất của ông Nguyễn Thanh Chấn mới được xem xét.
Trong đơn kêu oan, bà Chiến (vợ ông Chấn) còn trình bày rằng, tối hôm chị Hoan bị giết, có hai thanh niên làm ở trạm bơm bị ốm, đi xe đạp vào nhà ông Đệ mua thuốc. Họ nhìn vào nhà chị Hoan thì thấy một thanh niên cởi trần ôm ngang người nạn nhân dốc đầu xuống nền nhà nhưng nghĩ là vợ chồng đánh nhau nên không can thiệp. Lúc đó, họ vào đến nhà ông Đệ, nhìn đồng hồ treo tường là 19h45. Hôm sau, ông Đệ nghe họ kể lại và báo công an.
Theo Khampha
Vụ án 10 năm: Có ép cung hay không? Có hay không sự vi phạm tố tụng trong vụ án 10 năm trước. Lý do vì sao trong quá trình điều tra, ông Chấn cho rằng mình không phạm tội mà vẫn nhận tội? Như đã đưa tin, cách đây gần 10 năm, ông Nguyễn Thanh Chấn bị tòa sơ thẩm tại Bắc Giang và phúc thẩm tại Hà Nội tuyên án...