Có phải tôi là thằng đàn ông “lụy tình”?
Bạn bè nói tôi ngày càng “ lụy tình” và có nguy cơ sau này sẽ rước về không phải một người vợ mà là một “bà” vợ!
Mẹ tôi hay nói đừng quá tin tưởng vào một điều gì bởi không có điều gì là tuyệt đối trong cuộc đời này. Ngay cả tình yêu cũng vậy. “Có thể tại thời điểm này, con thấy cô kia là phù hợp, đáng yêu nhưng vào một thời điểm khác, có thể con sẽ thấy một người con gái khác vượt trội hơn, phù hợp với mình hơn. Đó là vì cuộc sống luôn vận động, thay đổi nên chính chúng ta cũng phải thay đổi để thích nghi”- mẹ hay nói với tôi như vậy.
Thoạt đầu tôi không hiểu lắm và cũng không hoàn toàn đồng ý với mẹ. Tôi nghĩ, người đã trải qua nhiềuđau khổ trong hôn nhân như mẹ tôi sẽ có cái nhìn khắc nghiệt hơn trong tình yêu. Và những điều mẹ nói chỉ là kinh nghiệm của riêng bà.
Còn tôi thì khác. Tôi yêu Thiên Lý ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đó là một cô gái thông minh, dễ thương, tài giỏi. Đặc biệt, Thiên Lý chính là hình ảnh người phụ nữ trong mơ của tôi. Nếu có được người ấy, tôi sẽ là người đàn ông hạnh phúc nhất trên trái đất này.
Tuy nhiên Thiên Lý không yêu tôi nhiều như tôi yêu cô ấy. Tôi nhận ra điều đó bởi nàng ít khi nghe theo lời tôi mà luôn có chính kiến và tôi phải phục tùng. Chẳng hạn, tôi thích màu vàng nhưng Thiên Lý lại yêu màu xanh. Và thế là, hầu hết những thứ gì thuộc về tôi từ quần áo, xe cộ đến các vật dụng khác nếu không có màu xanh thì cũng là một màu gì đó gần với màu xanh. Dần dần, tôi cũng thấy màu xanh rất đẹp, đẹp nhất là nó làm cho người yêu tôi vui thích.
Nói chung, tôi nghĩ, nhường nhịn người yêu và sau này là vợ mình một chút thì cũng… “chẳng chết thằng Tây nào”. Vì vậy, bạn bè nói tôi ngày càng “lụy tình” và có nguy cơ sau này sẽ rước về không phải một người vợ mà là một “bà” vợ! Đúng là cái bọn ganh ăn, tức ở. Có là cô hay là là bà thì cũng là vợ tôi chứ họ có liên quan gì…
Chúng tôi yêu nhau được gần 4 năm thì mẹ tôi bắt cưới. Mẹ nói: “Mẹ chỉ có một mình mày là con trai,cưới vợ đi cho mẹ yên tâm”. Khi mẹ nói điều đó, tôi nhớ ra tuổi mình đã xấp xỉ 30. Ừ, lấy vợ cũng là hợp lý. Tôi cũng đã nói với Thiên Lý nhiều lần nhưng lần nào nàng cũng từ chối với lập luận: “Em chưa chuẩn bị đầy đủ tâm lý để làm vợ, làm mẹ, làm dâu”.
Tôi có bắt nàng phải chuẩn bị gì đâu? Mọi thứ tôi và mẹ đã lo sẵn cho nàng từ một căn phòng đẹp nhất trong nhà, một bếp ăn riêng nếu nàng không muốn chung đụng… Nói chung là nếu nàng gật đầu thì sauđám cưới, điều thay đổi duy nhất là di chuyển địa điểm cư trú và tối tối không còn ngủ một mình.
Video đang HOT
Vậy nhưng Thiên Lý vẫn nhất quyết không chịu. Nàng đang nhắm đến chức trưởng phòng kinh doanh của công ty. Lý lẽ của nàng là nếu lấy chồng thì anh giám đốc sẽ không còn ưu ái nàng nữa, sẽ cất nhắc người khác… Tôi bảo Thiên Lý rằng nếu nàng thật sự có năng lực mà giám đốc không cất nhắc thì chính anh ta và công ty sẽ thiệt thòi chứ không phải ai khác. Thế nhưng người yêu tôi vẫn khăng khăng công việc là quan trọng nhất. Thì thôi, nếu người yêu tôi nghĩ vậy thì tôi cũng thấy đó là hợp lý, ít nhất là trong suy nghĩ của nàng lúc này…
Tôi cứ tưởng là mình sẽ mãi mãi là cái rờ-moọc chạy theo sau Thiên Lý cho đến lúc nào nàng dừng lại, gật đầu đồng ý theo tôi “về dinh”. Ấy vậy mà có một ngày, tôi đột ngột không muốn lủi thủi ở vị trí đó nữa. Đó là hôm tôi gặp Thùy Mai, cô bạn thân của em gái tôi.
Thật ra thì tôi biết Thùy Mai đã lâu nhưng tôi chẳng quan tâm đến em bởi trong tôi hình ảnh Thiên Lý đã choán hết chỗ. Trái tim tôi cũng phủ kín tình yêu dành cho Thiên Lý nên tôi không bận tâm đến bất kỳ một người con gái nào khác. Cho đến khi tôi tình cờ được ăn bữa cơm do Thùy Mai nấu khi em đến nhà chơi với em gái tôi.
Bữa ăn bình thường như mọi ngày mẹ tôi vẫn nấu nhưng hôm đó tôi bỗng thấy ngon cực kỳ. Canh chuacá bông lau, cá lóc đồng kho tộ do Thùy Mai và em gái tôi nấu; bữa ăn vui nhộn với những câu bông đùa của những người có mặt trên bàn ăn khiến cảm giác ngon miệng tăng lên gấp bội. Và cuối cùng, tôi giật mình khi nhận ra từ đó cho đến chiều, đến tối và những ngày sau, tôi hoàn toàn chẳng nhớ gì đến Thiên Lý. Trong tôi tràn ngập hình bóng Thùy Mai.
Chuyện đó xảy ra đã được 3 tuần. Trong 3 tuần lễ đó, tôi chỉ gặp Thiên Lý 3 lần chứ không phải 21 lần như trước. Ngược lại, tôi đã gọi, nhắn tin cho Thùy Mai với con số không thể nhớ nổi. Thùy Mai dường như cũng có cảm tình với tôi nên em trả lời rất vui vẻ, nhiệt tình và còn hứa hôm nào đến nhà đổ bánh xèo cho tôi ăn.
Tôi không biết chừng nào Thùy Mai sẽ đến để làm món bánh xèo cho tôi ăn nhưng tôi rất nôn nao chờ đến ngày đó. Còn người yêu 4 năm qua của tôi, dường như tôi chẳng còn nhớ gì đến nàng nữa. Do tôi thay đổi hay là do cái gì tôi không biết nhưng tôi luôn tự hỏi, nếu tôi không còn yêu Thiên Lý nữa thì điều đó có bình thường hay không?
Tôi có vấn đề trong tình cảm hay là do cuộc sống nó vốn dĩ luôn luôn vận động, thay đổi khiến con người ta cũng phải thay đổi cho phù hợp như lời mẹ tôi vẫn nói? Và nếu như sau này tôi yêu Thùy Mai thì chuyện đó có thể chấp nhận được không? Và tôi có thể lặp lại kịch bản “lụy tình” như với Thiên Lý trước đây hay không vì tính tôi vốn thế…
Theo VNE
Bi hài chuyện con trai lụy tình
Con gái luôn đề cao những chàng trai yêu thật lòng và chung thủy. Thế nhưng nếu không biết cách thể hiện, sự chân thành của bạn có thể gây khó chịu cho người khác...
Bám đuôi
B.Châu (lớp 11 trường M) thở dài: "Chưa thấy anh chàng nào làm mình khó chịu như B.D (cùng lớp). Khi còn là bạn bè, mình khá nể hắn vì có nhiều điểm thú vị và cá tính. Hơn nữa hắn còn rất giỏi Toán. Nhưng từ lúc hắn có tình cảm với mình, hắn đánh mất luôn bản thân. Giờ ra chơi là qua chỗ mình ngồi, làm mình không thể thoải mái ăn uống hay trò chuyện cùng bạn bè gì được. Đi học về thì nhắn tin, mình không trả lời thì gọi điện, mình tắt máy thì cuống lên hỏi bạn bè mình xem mình ra sao... Chưa chấp nhận tình cảm của hắn, mà hắn còn làm mình "ngạt" thì quen nhau không biết sẽ thế nào. Mình cảm thấy rất chán!"
Còn B.V (lớp 12 trường N) luôn khổ sở khi không thể chấp nhận tình cảm của T.P (lớp 12 trường N). Khi B.V có chuyện buồn là anh chàng cũng... buồn theo. B.V làm bài kiểm tra không được mà T.P cứ đi theo chọc cười làm V khó chịu, phải nói nặng lời, thế là mặt anh chàng âu sầu cả buổi. Có lần V đã bảo với P rằng V sẽ chẳng bao giờ chấp nhận tình cảm của P được, thì anh chàng... bật khóc! V thở dài: "Số phận mình hẩm hiu thật!"
Khủng bố tinh thần
Nhiều anh chàng, khi không được chấp nhận tình cảm thì tìm mọi cách gây ấn tượng, níu kéo, nài nỉ... và mong người ấy chấp nhận mình.
Mèo Con (18 tuổi, Gò Vấp) kể: "Có một anh chàng thích mình, ngoại hình khá ổn, học cũng tốt. Tuy nhiên cách anh ấy thể hiện tình cảm làm mình không thể nào chấp nhận được. Lúc nào trò chuyện cùng mình, anh ta cũng chỉ biết nói yêu và yêu, rồi vẽ ra những viễn cảnh hạnh phúc trong mơ. Khi mình muốn chia sẻ chuyện bạn bè, gia đình, học tập... thì anh ta chỉ ậm ừ cho qua chuyện. Mình nản, làm lơ vài ngày thì anh ta qua FB hỏi dồn dập, gọi điện thoại bàn (vì sợ gọi di động mình sẽ không nghe máy), khi mình không thèm trả lời thì nháy máy liên tục, rồi còn bảo "Nếu em không chấp nhận tình cảm của anh, không biết anh có sống nổi không". Mình bế tắc và hoang mang thật sự. Giá như lúc đầu mình phát hiện được bản chất của anh ta thì bây giờ mọi chuyện đã không phức tạp thế này..."
Còn anh chàng H.G (lớp 12 trường B) khi có "nửa ấy" thường lý tưởng hóa tình yêu đến mức tuyệt đối và... hơi ảo, khiến cho cô nàng cảm thấy bị trói buộc. Ngoài bạn gái ra, H.G không cần biết đến bất kì ai, cũng không cần có các mối quan hệ nào khác. Khi cô nàng nói lời chia tay thì H.G bắt đầu oán trách, hờn giận, bảo rằng: "Tại sao mình tốt như thế, chung thủy như thế, mà cô ấy lại chia tay. Thật xấu xa!". H.G chia sẻ, tâm sự với bạn bè và trút hết tội lỗi lên bạn gái mình, đi đâu cũng bảo bạn gái là người tệ bạc, thiếu chung thủy, dễ thay lòng.
Nhiều anh chàng tìm mọi cách gây ấn tượng, níu kéo, nài nỉ... và mong người ấy chấp nhận mình... (Ảnh minh họa)
Kẹo (bạn gái của H.G) thở dài: "Ban đầu mình khá sốc. Nhưng kết quả này mình cũng đã đoán trước. H.G quá nhạy cảm và ích kỉ, mình không thể yêu một người như thế được. Dù còn chút ít tình cảm nhưng mình buộc phải chia tay vì mình cảm thấy quá khó chịu rồi. Hiện tại mình bị mang tiếng xấu, nhưng nhẹ nhõm khi đã dứt được G. Cậu ấy không biết rằng đâu phải chỉ cần chung thủy là đủ. Tình cảm còn hội tụ rất nhiều yếu tố, trong khi G chỉ biết vun đắp và vun đắp mà không quan tâm xem mình cần gì..."
Bên cạnh đó, vài chàng trai khác theo đuổi Kẹo đều bị H.G "ngáng đường". H.G nói rằng sẽ không bỏ qua cho anh chàng nào nếu anh ta tìm cách tiếp cận Kẹo.
Con trai suy nghĩ gì về vấn đề này?
Người viết đã đi hỏi một vài chàng trai chín chắn trong tình cảm và nhận được một số ý kiến sau.
"Thường thì con gái "lụy" trong tình cảm đã khiến con trai khó xử và mệt mỏi. Đằng này chính con trai lại "lụy" và hơi "nữ tính" thì phải nên xem lại. Con gái cần một người con trai mạnh mẽ, trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng phải bình tĩnh mà giải quyết, chứ không phải một chàng trai chung thủy nhưng suốt ngày chỉ biết đến tình yêu, xem tình yêu là tất cả" - H.Sơn (sinh viên năm 1 ĐH Tôn Đức Thắng).
"Mình thật không hiểu tại sao các bạn XY này lại "non" trong suy nghĩ đến thế. Họ hoàn toàn không kiểm soát được những hành động của bản thân, cư xử vụng về. Các XX thường rất "ngán" các chàng trai lụy. Thà lạnh lùng một tí, đôi lúc "làm lơ" một tí, các bạn nữ sẽ tò mò và có ấn tượng hơn" - A.V (lớp 11 trường V).
Tạm kết
Bạn thật lòng - điều đó rất đáng được trân trọng, nhưng nếu hành động không suy nghĩ và cư xử như trẻ con, "không ăn được thì phá cho hôi" như các chàng trai hay "lụy" thì quả không nên chút nào. Càng "lụy", bạn sẽ càng thất bại. Phải biết bình tĩnh trước tình huống và tạo cho con gái cảm giác an toàn, bạn mới có được trái tim nàng. Còn thể hiện tình cảm quá mức, chỉ biết có nửa ấy, và luôn muốn người ấy là của mình, thì bạn mãi chỉ là chàng trai thất bại trong tình yêu.
Theo VNE
Con gái lụy tình nhẫn tâm chối bỏ mẹ đẻ Cô nghĩ bụng, cái thân phận mồ côi còn tốt gấp vạn lần việc có người mẹ như mẹ đẻ cô, nhà anh cho dù có thể không thích nhưng cũng không đến mức cấm tiệt... Bố cô mất sớm, từ khi cô mới 4 tuổi đầu. Cho đến nay những kí ức về bố hầu như chẳng có một chút nào trong...