Có phải tôi là một thằng đàn ông “lụy tình”?
Bạn bè nói tôi ngày càng “lụy tình” và có nguy cơ sau này sẽ rước về không phải một người vợ mà là một “bà” vợ!
ảnh minh họa
Mẹ tôi hay nói đừng quá tin tưởng vào một điều gì bởi không có điều gì là tuyệt đối trong cuộc đời này. Ngay cả tình yêu cũng vậy. “Có thể tại thời điểm này, con thấy cô kia là phù hợp, đáng yêu nhưng vào một thời điểm khác, có thể con sẽ thấy một người con gái khác vượt trội hơn, phù hợp với mình hơn. Đó là vì cuộc sống luôn vận động, thay đổi nên chính chúng ta cũng phải thay đổi để thích nghi”- mẹ hay nói với tôi như vậy.
Thoạt đầu tôi không hiểu lắm và cũng không hoàn toàn đồng ý với mẹ. Tôi nghĩ, người đã trải qua nhiều đau khổ trong hôn nhân như mẹ tôi sẽ có cái nhìn khắc nghiệt hơn trong tình yêu. Và những điều mẹ nói chỉ là kinh nghiệm của riêng bà.
Còn tôi thì khác. Tôi yêu Thiên Lý ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đó là một cô gái thông minh, dễ thương, tài giỏi. Đặc biệt, Thiên Lý chính là hình ảnh người phụ nữ trong mơ của tôi. Nếu có được người ấy, tôi sẽ là người đàn ông hạnh phúc nhất trên trái đất này.
Tuy nhiên Thiên Lý không yêu tôi nhiều như tôi yêu cô ấy. Tôi nhận ra điều đó bởi nàng ít khi nghe theo lời tôi mà luôn có chính kiến và tôi phải phục tùng. Chẳng hạn, tôi thích màu vàng nhưng Thiên Lý lại yêu màu xanh. Và thế là, hầu hết những thứ gì thuộc về tôi từ quần áo, xe cộ đến các vật dụng khác nếu không có màu xanh thì cũng là một màu gì đó gần với màu xanh. Dần dần, tôi cũng thấy màu xanh rất đẹp, đẹp nhất là nó làm cho người yêu tôi vui thích.
Nói chung, tôi nghĩ, nhường nhịn người yêu và sau này là vợ mình một chút thì cũng… “chẳng chế.t thằng Tây nào”. Vì vậy, bạn bè nói tôi ngày càng “lụy tình” và có nguy cơ sau này sẽ rước về không phải một người vợ mà là một “bà” vợ! Đúng là cái bọn ganh ăn, tức ở. Có là cô hay là là bà thì cũng là vợ tôi chứ họ có liên quan gì…
Chúng tôi yêu nhau được gần 4 năm thì mẹ tôi bắt cưới. Mẹ nói: “Mẹ chỉ có một mình mày là con trai, cưới vợ đi cho mẹ yên tâm”. Khi mẹ nói điều đó, tôi nhớ ra tuổ.i mình đã xấp xỉ 30. Ừ, lấy vợ cũng là hợp lý. Tôi cũng đã nói với Thiên Lý nhiều lần nhưng lần nào nàng cũng từ chối với lập luận: “Em chưa chuẩn bị đầy đủ tâm lý để làm vợ, làm mẹ, làm dâu”.
Video đang HOT
Tôi có bắt nàng phải chuẩn bị gì đâu? Mọi thứ tôi và mẹ đã lo sẵn cho nàng từ một căn phòng đẹp nhất trong nhà, một bếp ăn riêng nếu nàng không muốn chung đụng… Nói chung là nếu nàng gật đầu thì sau đám cưới, điều thay đổi duy nhất là di chuyển địa điểm cư trú và tối tối không còn ngủ một mình.
Vậy nhưng Thiên Lý vẫn nhất quyết không chịu. Nàng đang nhắm đến chức trưởng phòng kinh doanh của công ty. Lý lẽ của nàng là nếu lấy chồng thì anh giám đốc sẽ không còn ưu ái nàng nữa, sẽ cất nhắc người khác… Tôi bảo Thiên Lý rằng nếu nàng thật sự có năng lực mà giám đốc không cất nhắc thì chính anh ta và công ty sẽ thiệt thòi chứ không phải ai khác. Thế nhưng người yêu tôi vẫn khăng khăng công việc là quan trọng nhất. Thì thôi, nếu người yêu tôi nghĩ vậy thì tôi cũng thấy đó là hợp lý, ít nhất là trong suy nghĩ của nàng lúc này…
Tôi cứ tưởng là mình sẽ mãi mãi là cái rờ-moọc chạy theo sau Thiên Lý cho đến lúc nào nàng dừng lại, gật đầu đồng ý theo tôi “về dinh”. Ấy vậy mà có một ngày, tôi đột ngột không muốn lủi thủi ở vị trí đó nữa. Đó là hôm tôi gặp Thùy Mai, cô bạn thân của em gái tôi.
Thật ra thì tôi biết Thùy Mai đã lâu nhưng tôi chẳng quan tâm đến em bởi trong tôi hình ảnh Thiên Lý đã choán hết chỗ. Trái tim tôi cũng phủ kín tình yêu dành cho Thiên Lý nên tôi không bận tâm đến bất kỳ một người con gái nào khác. Cho đến khi tôi tình cờ được ăn bữa cơm do Thùy Mai nấu khi em đến nhà chơi với em gái tôi.
Bữa ăn bình thường như mọi ngày mẹ tôi vẫn nấu nhưng hôm đó tôi bỗng thấy ngon cực kỳ. Canh chua cá bông lau, cá lóc đồng kho tộ do Thùy Mai và em gái tôi nấu; bữa ăn vui nhộn với những câu bông đùa của những người có mặt trên bàn ăn khiến cảm giác ngon miệng tăng lên gấp bội. Và cuối cùng, tôi giật mình khi nhận ra từ đó cho đến chiều, đến tối và những ngày sau, tôi hoàn toàn chẳng nhớ gì đến Thiên Lý. Trong tôi tràn ngập hình bóng Thùy Mai.
Chuyện đó xảy ra đã được 3 tuần. Trong 3 tuần lễ đó, tôi chỉ gặp Thiên Lý 3 lần chứ không phải 21 lần như trước. Ngược lại, tôi đã gọi, nhắn tin cho Thùy Mai với con số không thể nhớ nổi. Thùy Mai dường như cũng có cảm tình với tôi nên em trả lời rất vui vẻ, nhiệt tình và còn hứa hôm nào đến nhà đổ bánh xèo cho tôi ăn.
Tôi không biết chừng nào Thùy Mai sẽ đến để làm món bánh xèo cho tôi ăn nhưng tôi rất nôn nao chờ đến ngày đó. Còn người yêu 4 năm qua của tôi, dường như tôi chẳng còn nhớ gì đến nàng nữa. Do tôi thay đổi hay là do cái gì tôi không biết nhưng tôi luôn tự hỏi, nếu tôi không còn yêu Thiên Lý nữa thì điều đó có bình thường hay không?
Tôi có vấn đề trong tình cảm hay là do cuộc sống nó vốn dĩ luôn luôn vận động, thay đổi khiến con người ta cũng phải thay đổi cho phù hợp như lời mẹ tôi vẫn nói? Và nếu như sau này tôi yêu Thùy Mai thì chuyện đó có thể chấp nhận được không? Và tôi có thể lặp lại kịch bản “lụy tình” như với Thiên Lý trước đây hay không vì tính tôi vốn thế…
Theo VNE
Tôi như người mất hồn vì vết cắn lạ trên ngực chồng
Từ khi phát hiện ra vết cắn lạ ở ngực của chồng, tôi không khỏi sốc và suy sụp.
Vợ chồng tôi đều là bác sĩ ở những bệnh viện lớn khác nhau tại Hà Nội. Chúng tôi yêu nhau suốt 7 năm thời sinh viên và sau khi ra trường có công việc ổn định 2 đứa mới làm đám cưới. Hiện chúng tôi mới kết hôn được 4 năm nay và đã có một con gái đầu lòng 3 tuổ.i rất dễ thương. Chồng tôi ngoài làm ở bệnh viện thì cũng mở một phòng khám ngoài. Vì thế anh rất bận rộn.
4 năm kết hôn, nhờ sự trợ giúp của gia đình và chúng tôi cũng tích cóp được tiề.n nên đã mua một căn nhà. Vì thế cuộc sống của vợ chồng tôi khá ổn định. Hàng ngày chúng tôi đều đi làm. Mỗi khi về nhà thì lại hết lòng chăm lo cho tổ ấm của mình.
Do công việc đặc thù nên cứ tuần 2-3 buổi, vợ chồng tôi lại phải thay phiên nhau trực đêm. Khi ấy, chồng hoặc vợ ở nhà lại phải thay nhau chăm sóc con cái. Chồng tôi được cái rất hay giúp đỡ vợ việc nhà và chăm con khéo nên tôi rất yên tâm về anh. Cũng xin nói thêm vợ chồng tôi rất tin tưởng lẫn nhau. Chưa bao giờ tôi cũng như chồng nghi ngờ bất cứ điều gì về nhau. Chúng tôi thường xuyên chia sẻ mọi việc ở gia đình, cơ quan cho nhau nghe.
Cuộc sống cứ êm đềm trôi qua như thế nếu như thời gian gần đây chồng tôi thường xuyên ở lại phòng khám qua đêm với lý do nhân viên bảo vệ phòng khám có việc gia đình phải về quê. Thấy chồng quá vất vả với công việc tại bệnh viện rồi phòng khám nên tôi ra sức bồi bổ cho anh. Bởi mỗi lần chồng tôi về nhà thì anh lại tỏ ra rất mệt mỏi.
Tôi đã nói với anh nếu cảm thấy đuối sức thì thuê ai đó trông coi phòng khám thay. Tuy nhiên anh không chịu và nói là mình là chủ nên cần phải đỡ đần bảo vệ khi gia đình có việc. Anh còn nói nhà chúng tôi gần đây, hơn nữa bảo vệ cũng chỉ về quê mấy hôm.
5-6 đêm phải ở lại phòng khám, mỗi lúc về nhà anh lộ rõ vẻ mệt mỏi. Nhìn chồng như vậy, tôi thương anh lắm nhưng không làm gì giúp anh được. Thậm chí, tôi chẳng dám đòi hỏi chồng chuyện ấy vì sợ anh cũng không còn tâm trí nào mà ân ái vợ chồng.
Tôi thật sự lo lắng anh ngoạ.i tìn.h hay đã ở bên người đàn bà khác (Ảnh minh họa)
Sau suốt 1 tuần vợ chồng không gần nhau. Hôm qua bảo vệ phòng khám cũng đã lên và anh về nhà ngủ như mọi ngày. Song ngay từ khi anh tắm xong, tôi đã thấy chồng có dấu hiệu lạ.
Chẳng là ngày thường, sau khi tắm xong, anh hay mặc áo ba lỗ cho mát thì hôm nay anh mặc nguyên bộ pijama nam. Tôi hỏi anh sao lại mặc áo kín cổng cao tường thế thì anh nói muốn "đổi gió" trong cách ăn mặc khi đi ngủ. Tôi cũng chỉ lạ thế thôi chứ cũng không nghĩ ngợi nhiều, nghĩ chồng chắc suốt ngày quần đùi, áo ba lỗ chắc cũng thấy nhàm chán thật.
Rồi khi lên giường, hàng ngày anh vẫn cởi trần đi ngủ thì hôm nay anh nhất định vẫn mặc nguyên cả bộ pijama chui vào chăn. Thấy chồng như vậy, tôi lại càng có hứng thú lao vào gạ gẫm và khám phá chồng.
Thấy tôi cứ định mon men cởi chiếc áo pijama ra khỏi cơ thể chồng là anh lại lấy tay ngăn lại. Càng thấy hành động kỳ quặc của chồng, tôi lại càng muốn anh bằng mọi cách cởi bỏ chiếc áo ngủ kia. Và rồi, đợi lúc anh không để ý, tôi lấy tay kéo mạnh chiếc áo pijama chồng đang mặc.
Tôi chế.t lặng khi thấy ở nơi bộ ngực lực lưỡng đầy nam tính của chồng lại có một vết cắn lạ lộ ra rất rõ. Tôi hỏi qua chồng thì ban đầu anh ú ớ không nói được lý do. Sau đó, anh bảo bị máy móc ở phòng khám va vào khi không cẩn trọng.
Thấy thái độ chồng như vậy nên tôi không nói gì và không hỏi anh tiếp nữa. Nhưng tôi thừa biết tất cả lý do chồng nói là do anh chỉ đang cố gắng ngụy biện mà thôi.
Hai hôm nay tôi như người mất hồn vì vết cắn lạ xuất hiện nơi ngực chồng. Tôi thật sự lo lắng anhngoại tình hay đã ở bên người đàn bà khác. Song tôi rất sợ hỏi thẳng chồng điều này vì nếu chồng thừa nhận, trái tim tôi lại đa.u đớ.n, nếu chồng không thừa nhận, thì nhìn vết cắn kia, tôi vẫn nghi ngờ chồng rất nhiều. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Chồng ân cần sắc 'thuố.c bổ' khiến tôi vô sinh Hóa ra tôi không hề bị vô sinh như tôi đã tưởng. Đó chỉ là sự dối trá quá trắng trợn và nhẫn tâm của chồng. Khi ngồi lại để viết những dòng này, nước mắt tôi dường như khô cạn, và nỗi đau khiến tôi kiệt sức. Còn vài ngày nữa là bước sang tuổ.i 40 rồi, vậy mà tôi vẫn chơ...