Có phải tôi là kẻ đa tình?
Trái tim tôi không do tôi làm chủ… Có phải chăng tôi là kẻ đa tình?! Tôi là con trai một, mẹ và cha đã ly hôn khi tôi chỉ được mấy tháng tuổi.
Lớn lên trong sự thương yêu đùm bọc của gia đình bên ngoại, tôi được đi học đàng hoàng. Đến khi bước vào những năm học phổ thông tôi đã có cảm tình với một người con gái, nhưng không được chấp nhận, ngược lại giữa hai chúng tôi còn xảy ra mâu thuẫn và tình bạn ngày nào cũng đã không còn. Tôi đã phải chịu đựng nỗi đau đó trong những tháng ngày học tập, tôi đã từ bỏ tất cả con đường tương lai của mình. Khi mọi người lo cho kỳ thi Đại Học thì tôi lại chôn mình vào thế giới ảo để quên đi nỗi đau. Rồi kết quả thi Đại Học có, tôi đã trượt khi 3 môn thi chỉ trọn vẹn có 11 điểm. Nhìn vào nét mặt buồn thảm của mẹ khi hay tin tôi trượt, lòng tôi đã vô cùng đau khổ vì nỗi đau này chưa hết thì lại đến nỗi đau kia. Tôi cảm thấy hối hận vô cùng giá như ngày đó tôi không chôn mình vào cái thế giới ảo, tập trung lo ôn thi thì có lẽ tôi đã không làm cho mẹ mình buồn. Và rồi tôi quyết định đi làm để không còn là gánh nặng và cũng một phần để quên đi những nỗi đau.
Thời gian vùi vào công việc giúp tôi quên đi nỗi đau của thời học sinh. Tôi đã đi theo xe để làm công trình và tại đây tôi đã quen đuôc một người con gái. Em đã khuyên tôi tiếp tục con đường học để có tương lai tốt đẹp hơn, chính vì sự động viên của em, tình yêu của tôi dành cho em và những suy nghĩ về tương lai sau này của hai đứa nên tôi đã chọn con đường tiếp tục học. Nhưng giờ đây kiến thức của tôi đã không còn là bao nữa, khi 3 – 4 năm tôi đã bỏ quên nó cùng với những nỗi đau. Và rồi tôi quyết định vào học tại một trường Trung Cấp Y Dược tại Cần Thơ. Tình yêu của chúng tôi ngày càng tốt đẹp hơn, tôi vẫn nghĩ có lẽ em sẽ là người vợ mà tôi đã chọn. Em đi làm còn tôi thì cố gắng học tập, những tương lai tốt đẹp sau này đã được tôi nghĩ đến. Nhưng cuộc sống thì đâu như chúng ta tưởng, có hạnh phúc thì cũng có những buồn đau và cũng có ngờ đâu chính vì em đi làm mà tôi đã đánh mất em.
Hoàng Anh – cái tên đã cướp đi tình yêu tươi đẹp của tôi, từ lúc em quen biết người con trai này thì đã luôn tìm cách ngăn cản em, vì tôi sợ một ngày nào đó tôi sẽ mất em. Nhưng sự ngăn cản của tôi với em là vô nghĩa, em luôn nói đó chỉ là tình bạn bình thường. Bình thường sao em khi đối với tôi giờ đây chỉ toàn là sự giả dối. Em luôn tìm cách nói dối tôi để đi cùng với người con trai khác, ngay cả ngày sinh nhật của em tôi đã chuẩn bị mọi thứ để cùng em đi chơi nhưng ngày hôm đó em đã không ở bên cạnh tôi, đi chơi cùng tôi. Ngày hôm đó đi chơi và vui vẻ cùng em là người con trai khác. Tình cảm của hai đứa càng ngày càng xấu đi và chuyện gì đến cũng đến. Chúng tôi đã quyết định chia tay.
Thời gian sau này đối với tôi không còn ý nghĩa gì nữa, tôi mất em cũng như mất tất cả. Tôi lại tiếp tục lao vào trong thế giới ảo của tôi. Đối với tôi giờ đây tình yêu là một cái gì đó rất xa vời và làm tôi phải sợ, tôi sợ cái cảm giác đau khổ và hụt hẫng khi mất đi tình yêu. Tôi quyết tâm sống mà không cần có tình yêu, luôn tỏ ra vô cảm trước mọi người, luôn tỏ ra hạnh phúc với tình yêu mà tôi đang có (vì mọi người đều biết tôi có bạn gái nhưng không ai biết là chúng tôi đã chia tay).
Trải qua một cuộc tình đau khổ, tôi quyết lòng khóa chặt cửa trái tim (Ảnh minh họa)
Nhưng chuyện đời có ai biết trước được, một lần nữa tôi lại mắc vào sợi dây tình cảm. Tôi và em học chung một lớp tại trường Trung Cấp mà tôi đang học. Với tôi trong những tháng ngày học tập em cũng chỉ là một người bạn bình thường, không thân thiết lắm. Đến khi tôi chịu cú sốc chia tay cùng bạn gái, tôi quyết định chuyển phòng trọ để quên đi những kỷ niệm đã qua, tôi chuyển đến ở phòng trọ cũng dãy với em. Giờ đây giữa chúng tôi mới có nhiều thời gian gần nhau và nói chuyện với nhau nhiều hơn. Cũng từ đây tôi nhận ra ở em có một tính cách trẻ con mà tôi rất thích, nhưng tôi vẫn chưa nghĩ rằng đó là tình yêu mà tôi đã dành cho em, chúng tôi vẫn luôn xem nhau là những người bạn và chưa bao giờ tôi tỏ tình cùng em hay hẹn em đi chơi cùng.
Rồi chúng tôi hoàn thành chương trình học, thi tốt nghiệp và ăn liên hoan xong thì cũng là lúc cả hai phải xa nhau. Khi về quê tôi đã không còn được nghe giọng nói, được thấy những nụ cười và hành động trẻ con của em nữa. Tôi thấy lòng mình trống rỗng một cảm giác nhớ nhung dâng trào trong tôi. Tôi muốn được gặp lại em, nghe em nói, nhìn những nụ cười và cử chỉ của em. Cứ như thế tôi nhận ra rằng em quan trọng với tôi như thế nào, tôi đã yêu em thật sự chứ không còn là tình bạn của ngày nào nữa. Tôi đã yêu em và còn rất nhiều điều về em mà tôi chưa biết, tôi muốn khám phá những điều về em mà tôi chưa biết đến trong quãng thời gian còn lại của cả cuộc đời này, mặc dù tôi không biết là em có nghĩ gì về tôi không.
Trải qua một cuộc tình đau khổ,
Video đang HOT
Tôi quyết lòng khóa chặt cửa trái tim.
Dẫu quyết tâm nhưng tôi không làm được,
Vì tim tôi đã khắc ghi bóng hình.
Dẫu biết khi yêu sẽ mang nhiều đau khổ,
Nhưng tôi nào làm chủ được con tim.
Trong tình yêu có biết bao là đau khổ,
Những lúc buồn xen lẫn với niềm vui.
Cố bảo con tim không bao giờ yêu nữa,
Nhưng đến giờ lại rung động vì ai.
Trái tim tôi không do tôi làm chủ,
Có phải chăng tôi là kẻ đa tình.
P/s: Anh muốn gửi những dòng suy nghĩ này của anh đến Bạn trẻ cuộc sống. Nếu em có thể đọc được những suy nghĩ này của anh thì em có nghĩ rằng anh là một người đa tình hay không, và em có chấp nhận tình cảm của anh hay không. Dù em có chấp nhận hay không, đối với anh khi nhìn thấy em được hạnh phúc thì anh đã hạnh phúc lắm rồi. Giờ đây anh cũng có thể khẳng định được rằng tình yêu của anh dành cho em là hoàn toàn chân thật.
Theo VNE
Anh cần tôi như một món đồ chơi
Tôi chỉ giống như một con búp bê tình dục giúp anh giải quyết nhu cầu đàn ông.
Hầu như ngày nào tôi cũng vào chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống để đọc những dòng tâm sự của mọi người. Và hôm nay, sau khi đọc xong bài viết "Cái ngàn vàng và viên thuốc tránh thai", tôi thấy cô gái trong câu chuyện này rất giống hoàn cảnh của tôi, chính vì thế nên tôi lấy hết can đảm để gửi đi những dòng tâm sự này và mong sẽ nhận được những lời khuyên của các bạn.
Tôi cũng đang yêu thương mù quáng như chính cô gái trong bài viết đó... nhưng có lẽ, tôi không có đủ nghị lực và sự mạnh mẽ như cô ấy. Dường như tôi mất hết lý trí mỗi khi gặp anh. Rồi sau những cuộc gặp gỡ thoáng chốc đó, tôi luôn tự nhủ và động viên mình phải cố gắng quên anh, phải rời xa anh, tránh xa cái điện thoại để không nhớ đến anh, không gọi cho anh nữa... Nhưng nếu tôi giả vờ vô tình quên đi tất cả thì chỉ cần anh nhắn tin, "Anh nhớ em" hay "Anh muốn gặp em" thì tôi lại không thể kiềm chế được bản thân mình và lao đến bên anh.
Mỗi lần chúng tôi gặp nhau thì nơi đầu tiên đến sẽ là nhà nghỉ và nơi cuối cùng ra về cũng chỉ có nhà nghỉ. Và sau mỗi lần như thế, tôi lại phải uống thuốc tránh thai khẩn cấp để tránh mang thai ngoài ý muốn.
Đôi lúc tôi tự hỏi, tôi là gì của anh chứ? Không, tôi biết tôi không là gì cả anh cả. Tôi chỉ giống như một con búp bê tình dục giúp anh giải quyết nhu cầu đàn ông. Vẫn biết là như thế nhưng tại sao tôi không tự giải thoát cho mình? Sao tôi lại không thể thôi nhớ về anh?
Càng hận anh bao nhiêu thì tôi lại càng yêu anh bấy nhiêu...(Ảnh minh họa)
Ngày mới quen nhau, anh đâu có đối xử với tôi như thế? Nếu là do tuổi tác chênh lệch (anh hơn tôi 10 tuổi) thì vẫn có thể khắc phục được đấy thôi? Hay là do lần đầu tiên quan hệ với tôi, anh thấy tôi "không còn" nên đối xử hờ hững với tôi như vậy? Cứ mỗi lần anh "cần" thì gọi, khi nào quá "no đủ" thì chẳng bao giờ anh nhớ đến tôi...
Nhiều lúc tôi tự dằn vặt bản thân mình, tại sao tôi lại phải chịu nhiều đau khổ như vậy? Tại sao tôi lại không có được màng trinh bình thường như những người con gái khác? Tại sao tôi dâng hiến tất cả sự trắng trong của mình cho anh... để rồi chính anh lại không tin tưởng tôi và nghĩ rằng tôi đã từng quan hệ với những người đàn ông khác?
Tôi cảm thấy rất mệt mỏi khi bị người yêu nghi ngờ, khinh bỉ nhưng vẫn lợi dụng tôi như một thứ đồ chơi rẻ tiền.
Tôi chỉ muốn anh biết được rằng, tôi yêu và hy sinh cho anh nhiều như thế nào... nhưng tại sao anh lại nỡ hờ hững và vô tâm với tôi như vậy?
Tôi ao ước, giá như mình mạnh mẽ hơn thì tôi sẽ đủ bản lĩnh và tự tin để thoát khỏi anh.
Anh bảo anh yêu tôi ư? Quan tâm tôi ư?.... vậy tại sao những lúc quan hệ xong, anh lại đưa tiền cho tôi theo kiểu "bóc bánh trả tiền" vậy? Chẳng nhẽ anh nghĩ tôi là cave, hay chỉ là "rau sạch" của anh mà thôi?
Tôi hận anh... nhưng càng hận anh bao nhiêu thì tôi lại càng yêu anh bấy nhiêu...
Giờ đây, tôi phải làm sao để mình có thể quên được anh, người đàn ông bội bạc này?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi người yêu dấu! Anh nhớ và yêu em nhiều lắm, tình cảm của anh luôn chỉ dành cho em thôi. Em à! Chắc hẳn em sẽ bất ngờ lắm khi em nhận được những dòng thư này của anh đúng không em... Hôm nay anh ngồi một mình trong căn phòng nhỏ tự thấy lòng mình nỗi nhớ em da diết không nguôi, bởi hôm nay...