Có phải tất cả phụ nữ đều thích được tặng quà trong ngày 8/3?
Nếu tất cả các đức ông chồng đều cho rằng chỉ cần tặng cho vợ một món quà trong ngày 8/3 là có thể yên tâm không lo bị “bắn tỉa” bởi những “đôi mắt hình viên đạn” thì các ông đã lầm to.
Ngày 8/3, anh Thi mang quà về vội vàng “đưa” cho vợ như mọi năm. Rồi anh vội vã đi. Anh đi đâu? Đi nhậu cùng bạn bè, đi chơi thể thao, đi dancing hay… đang đưa một cô bạn gái nào đó đi shopping? Bao nhiêu câu hỏi quanh quẩn trong đầu chị Thi nhưng chị không tiện hỏi. Chị không ghen tuông, trách hờn, chỉ là cảm thấy tủi thân mà thôi.
Không cả việc mở ra xem đó là món gì, chị mang gói quà để trong hộc tủ, sắp hàng với những gói quà 8/3 của các năm trước và thấy lan tỏa một nỗi buồn vô cớ.
Vì sao món quà 8/3 không mang đến cho chị hạnh phúc hay ít nhất là một niềm vui?
Chị cần người đàn ông trưởng thành, tinh tế, lãng mạn, chân thành để chị luôn có cảm giác an toàn khi ở bên người đàn ông mình yêu
Cuộc sống gia đình chị dư thừa về vật chất. Chị cần gì ở chồng? Chị cảm thấy thiếu một sự ân cần chia sẻ. Anh ấy không hiểu rằng, phụ nữ cần nhất sự thấu hiểu và cảm thông. Chẳng ai muốn bên nhau mà không có lấy một sự thấu hiểu.
Phụ nữ cần hiểu khó khăn của chồng để cùng chia sẻ, đàn ông cũng cần thấu hiểu vợ để chia sẻ, nuông chiều. Anh đâu hiểu rằng đối với chị, có những khoảnh khắc bình thường của đời sống vợ chồng dễ dàng nằm sâu trong ký ức của chị. Chỉ một cái nắm tay, một hành động vuốt tóc, một phút gần nhau bối rối đã đủ để con tim rung động. Anh đâu biết rằng chị thích một buổi tối 8/3 có nến và hoa trong một không gian trữ tình, lãng mạn chỉ có hai vợ chồng. Chị không cần một món quà đắt tiền vội vàng, mang tính “thủ tục” của anh.
Chị cần người đàn ông trưởng thành, tinh tế, lãng mạn, chân thành để chị luôn có cảm giác an toàn khi ở bên người đàn ông mình yêu. Chị cần được bảo vệ và chở che về mặt thể chất lẫn tinh thần. Chị muốn anh luôn ở bên cạnh mỗi khi chị cần. Chị muốn anh ấy có thể giúp chị thoát khỏi những bất an, phán xét hay thói xấu của cuộc đời.
Video đang HOT
Chị muốn anh hiểu và trân trọng những điều chị làm cho anh và gia đình cũng như sự có mặt của chị trong cuộc đời của anh ấy. Nhưng hình như anh chưa hề nghĩ về chị như thế.
Đàn ông đôi khi đánh giá sai lầm người phụ nữ bên cạnh mình vì anh ta không có khả năng thấu hiểu. Vì không thấu hiểu nên nhiều ông chồng không biết rằng, có khi người vợ đâu cần những món quà đắt tiền. Một cử chỉ lãng mạn, một lời nói yêu thương đôi khi lại làm họ thấy ấm lòng. Phụ nữ luôn muốn được lắng nghe, tâm sự và chuyện trò cùng với chồng mình chứ không phải là một món quà vô tri giác. Nhiều anh chồng nghĩ ngược lại, thay vì thường xuyên trò chuyện, tâm sự, giãi bày với vợ mình thì canh đến ngày lễ tết, sinh nhật…”quăng” cho một món quà càng có giá trị càng yên tâm.
Để duy trì cuộc hôn nhân được lựa chọn do tình yêu, cả hai cần phải biết cách dung hòa để đáp ứng, chấp nhận nhu cầu của nửa kia thay vì ra sức tranh cãi để giành mọi thứ theo mong muốn của bản thân. Kết hôn là đích đến hạnh phúc của những người yêu nhau nhưng lại là thời điểm bắt đầu cho cả hai học cách sống lâu dài, hạnh phúc bên nhau. Càng hiểu về thực tế hôn nhân, người ta sẽ càng biết cách xây dựng hôn nhân bền vững cho mình.
Không phải là một món quà trao nhau vội vàng mà là một bữa ăn ngon hay đi mua sắm, dạo phố hoặc một chuyến du lịch ngắn ngày cùng nhau mới là cần thiết cho một cuộc hôn nhân hạnh phúc.
Theo thời gian, ai rồi cũng sẽ thay đổi. Hôn nhân bền vững khi người ta biết linh hoạt và thích nghi với hoàn cảnh, với mọi sự thay đổi tất nhiên.
Cuối cùng, chị Thi nhận ra rằng, nếu mình kỳ vọng mối quan hệ của mình với bạn đời sẽ mãi như hồi mới cưới thì đó là điều không tưởng. Thay đổi không phải là mối đe dọa đối với hạnh phúc mà là cơ hội để cuộc hôn nhân trở nên thú vị hơn.
Tuy nhiên, dẫu sao chị vẫn muốn nói cho anh biết, không phải là một món quà trao nhau vội vàng mà là một bữa ăn ngon hay đi mua sắm, dạo phố hoặc một chuyến du lịch ngắn ngày cùng nhau mới là cần thiết cho một cuộc hôn nhân hạnh phúc, không chỉ riêng dành cho ngày 8/3.
Theo thegioitiepthi.vn
Ngày 8/3 chồng lại mất tích, và bí mật đằng sau
Ngày 8/3, tôi chết đứng người khi cô bạn đồng nghiệp phát hiện bức ảnh chồng tôi tay trong tay cùng cô gái lạ.
Hình ảnh minh họa
Sau 3 năm chìm đắm trong tình yêu đầu, cũng là tình yêu duy nhất của tôi, tôi quyết định lên xe bông cùng anh khi tốt nghiệp đại học chưa được bao lâu. Vũ chồng tôi là người giỏi giang có tài, nhưng anh nhiều tài mà cũng lắm tật.
Tốt nghiệp vào diện xuất sắc của khoa cơ điện ĐH Bách Khoa Hà Nội, nên ra trường anh được một doanh nghiệp Nhật tuyển thẳng. Lương cao, lúc chưa cưới vợ anh thoải mái tiêu tiền. Dù thu nhập 25-30 triệu đồng/tháng nhưng tháng nào anh cũng tiêu hết sạch. Lúc còn yêu anh chi tiền tẹt ga để mua quà, đưa tôi đi ăn uống, rồi chi ăn chơi.
Thời gian đầu mới yêu, tôi thấy anh là người đàn ông rất galang, biết cách chăm sóc phụ nữ. Có người yêu vừa đẹp trai, giỏi, lại có tiền nên mấy đứa bạn tôi đều bảo tôi sướng, vớ được "soái ca".
Yêu nhau được 3 năm tôi mang theo niềm hãnh diện, sự vui sướng ấy lên xe bông theo anh về nhà chồng. 1-2 tháng đầu sau khi kết hôn, hôn nhân của chúng tôi khá dễ chịu, tuy nhiên những tháng ngày như vậy kéo dài không được lâu. Chỉ 3-4 tháng sau đó tôi càng cảm thấy cuộc sống hôn nhân bắt đầu nhạt nhẽo.
Đặc biệt kể từ khi tôi có bé Bi thì cuộc sống vợ chồng như khoai sượng. Chúng tôi không đồng cảm trong chuyện chăn gối, anh không muốn chia sẻ việc nhà với tôi còn tối ngày đi nhậu, đi chơi để mặc tôi với công việc chăm sóc con cái.
Điều làm tôi cảm thấy chán nản nhất là thời gian gần đây anh như quên hết tất cả ngày kỷ niệm hai đứa yêu nhau, ngày cưới, thậm chí cả ngày 8.3 và 20.10 anh đều phớt lờ. Khoảng 2 năm trở lại đây cứ tới ngày 8.3 là anh mất tích với lý do anh phải đi công tác.
Đang bù đầu với công việc, đồng hồ nhắc sắp đến giờ về đón Bi thì bị mấy cô bạn đồng nghiệp đang buôn chuyện thích chồng mua quà gì ngày 8.3 gọi giật lại. Lan bạn tôi hét toáng lên: "Thảo, Thảo, mày nhìn xem ai đây có phải lão Vũ nhà mày không? Sao lão nắm tay em gái mưa nào đây?...". Nghe giọng con bạn kêu lên thoảng thốt dù chẳng tin đâu và đang vội về đón Bi những cũng phải quay lại ngó nghiêng.
Ừ, đúng rồi sao là ông Vũ nhà mình được nhỉ. Ơ nhưng mà đúng là bộ quần tắm mình mua cho lão. Đúng kiểu tóc đó... không lẽ mình hoa mắt nhìn nhầm. Mà mình nhìn nhầm đã đành không lẽ 4-5 đứa bạn mình cũng nhìn nhầm.
Sau vài giây định thần lại, dù gương mặt vẫn còn chưa hết bàng hoàng tôi cũng thốt ra được vài lời chống chế. "Chồng tao đi công tác nước ngoài ai rảnh đâu mà đi đú với gái. Để tao gọi lão xem, hay lão có em cùng cha khác mẹ". Vừa nói, tôi vừa lôi chiếc túi rồi chạy ào ra sảnh bảo phải về đón Bi cho kịp giờ.
Đằng sau những lời lẽ trấn an bản thân, tôi biết lúc này đầu óc tôi đang rối bời và tâm hồn đang bị sự ghen tuông, giận dữ xâm chiếm. Hoá ra đây chính là lý do khiến hai năm nay cứ tới ngày 8.3 là lão chồng tôi lại mất tích.
Hôm đó, tôi gọi cho bà ngoại đón con, còn gọi cho con bạn thân ra quán rượu ngồi. Trong lúc say rượu tôi vẫn còn nhớ lục lại bài viết trên trang du lịch để lưu lại bằng chứng trăng hoa của lão chồng. 6 giờ tối tôi nhấc điện thoại gọi cho lão: "Anh đi công tác xong việc chưa?, chừng nào anh về?. Em có tin bất ngờ cho anh đây". Mới nghe giọng tôi chồng tôi đã sửng sốt: "Sao giờ này em còn gọi cho anh, em đón con chưa?. Có chuyện gì mà bất ngờ thế?".
Em đang bay vào Phú Quốc, anh ở khách sạn nào để em và con qua. Nghe giọng tôi nói vậy chồng tôi sửng sốt nhưng dở bài ngọt ngào. "Em đừng đùa, mà vào làm gì, tối nay anh về Hà Nội rồi. Anh nhớ em với con nên về sớm hơn dự kiến".
Nghe giọng nói đầy giả dối của chồng tôi càng phát điên. Tôi không biết phải ứng xử thế nào với anh nếu tối nay anh về thật. Tôi nên làm thế nào, im lặng để giữ vững hình ảnh về gia đình hạnh phúc hay nên phanh phui tất cả mọi thứ để thoả cơn giận. Nhưng nếu phanh phui tất cả mà người đàn ông trong ảnh lại không phải là anh thì tôi sẽ thấy rất ân hận. Thật sự, tôi không biết nên làm thế nào cho phải lúc này?.
Theo vietnamnet.vn
Bông hồng của mẹ Hồi nhỏ lắm, tôi nhịn ăn sáng rủ em trai mua quà tặng mẹ: một chiếc khăn tay thêu hoa hồng. Đó là bông hoa duy nhất của bà nhân ngày 8/3 vì mẹ tôi không muốn phí tiền và bông hoa ấy, theo bà tận hôm nay. Mẹ tôi góa bụa năm 36 tuổi, cả đời lam lũ và dường như bà...