Có phải là ngày xưa…
Hôm nay trên con phố ấy, nàng đi qua tôi… Bất giác tôi tự hỏi “có phải là ngày xưa?”
***
25 tuổi – cái tuổi có thể coi là trọn vẹn nhất của một người phụ nữ. Ở tuổi đó, một số họ đã có gia đình viên mãn, một số họ đã có sự nghiệp vững vàng, một số họ có được tình yêu trọn vẹn và một số họ có đầy đủ cả những điều trên. Nhưng với một thằng đàn ông, 25 tuổi là cái tuổi bấp bênh và mất phương hướng nhất. Ở tuổi đó, một số họ kiếm tìm sự nghiệp, một số họ kiếm tìm sự trưởng thành và một số họ kiếm tìm sự an yên. 25 năm qua, một thằng tôi lông bông theo đuổi những ước mơ viển vông của bản thân mình. Tôi đi học, rồi bỏ học, rồi đi làm qua đủ mọi loại công việc. Tôi gặp nhiều người, có những mối tình chóng vánh thoáng qua nhưng chẳng ai để lại cho tôi ấn tượng sâu đậm nào. Tất nhiên, tôi cũng đã từng nghĩ đến một tương lai ổn định, nhưng với một thằng con trai “cả thèm chóng chán” như tôi thì mọi công việc đều có hạn sử dụng. Nhưng rồi tôi cũng tìm thấy được công việc phù hợp với tài lẻ duy nhất mà tôi có trong một công ty thiết kế và sản xuất đồ dùng nội thất. Khi đó, tôi không nghĩ rằng đó sẽ là một công việc gắn bó với tôi lâu dài, và cũng không nghĩ rằng chính khoảnh khắc tôi bước chân vào nơi đó, cuộc đời tôi dường như thay đổi…
Sếp của tôi là nữ. Một cô gái còn khá trẻ, cao ngạo và lạnh lùng. Trong mắt nàng, tôi là người mới, bởi thế không cần biết tôi lớn tuổi hơn nàng hay không, nàng cũng cực kì nghiêm khắc. Chỉ cần tôi làm sai gì đó, ngay lập tức sẽ bị nàng bắt làm lại từ đầu. Với sĩ diện và lòng tự trọng cao ngất của một thằng đàn ông, tôi cực kỳ, cực kỳ không thích nàng vào thời điểm đó. Bởi thế, tôi chẳng bao giờ nói chuyện với nàng dù tôi là một thằng hay chuyện. Và có lẽ, nếu không bao giờ nói chuyện với nàng, thì trong tôi đã không tồn tại một dấu vết mang tên nàng.
Hôm đó là buổi Tất niên của công ty, vì vui nên ai cũng uống khá nhiều, và cũng vì uống khá nhiều mà lời qua tiếng lại. Tôi nghe loáng thoáng có người bảo nàng khó tính, khó chịu, bảo sao không lấy được chồng. Tất nhiên, nàng nghe thấy nhưng không nói gì, chỉ im lặng. Cuối buổi tối đó, nàng hỏi tôi:
- Anh Trường thấy Trân khó tính không?
- Ờ thì… – Tôi ấp úng- thì…
- Có gì anh cứ nói, sao phải ngại?
Nàng cười, mà mắt nàng buồn rượi. Không hiểu sao khi đó tôi thấy lương tâm mình cắn rứt khi chính mình cũng đã từng có những suy nghĩ đó. Thấy tôi ngồi im không nói, nàng lại cười:
- Trân biết anh Trường cũng thấy thế tại Trân la anh luôn. Nhưng mà không vậy thì mọi người chẳng chịu làm cho tốt. Trân thừa nhận mình đòi hỏi quá cao trong công việc, và Trân biết ai cũng có lòng tự trọng cả. Trân chỉ không nghĩ mọi người ghét Trân thế mà thôi.
Ngừng một chút, nàng tiếp
- Tốt nghiệp cấp 3, Trân được ba mẹ cho qua Nhật học, từ đó trở về nước, công việc là Trân có sẵn luôn. Trân không phải lo lắng gì cho tương lai của mình nhiều, bởi thế có lẽ Trân không hiểu được sự vất vả của những người giống anh, phải lăn lộn ngoài cuộc sống, cạnh tranh với biết bao nhiêu người để có được công việc như ý. Nhưng Trân biết, nếu không cố gắng thì sẽ chẳng có thành công được, vậy nên Trân muốn mọi người cố gắng.
Video đang HOT
Hôm đó, nàng nói nhiều, tôi chỉ ngồi im lặng nghe nàng nói. Tôi không hiểu tại sao nàng lại nói với tôi những điều này bởi trước giờ tôi và nàng còn chưa từng chào hỏi một câu thân thiện chứ đừng nói là lắng nghe nhau. Như đọc được suy nghĩ của tôi, nàng bảo:
- Chắc anh đang thắc mắc tại sao Trân lại nói những điều này với anh. Trân không biết nữa- Nàng cười- Tự dưng Trân muốn có người lắng nghe mình, và Trân muốn nói chuyện với anh, vậy thôi.
Tôi đưa nàng về, kể từ hôm đó, tôi đã thôi có ác cảm với nàng. Tôi thấy nàng cô độc, mạnh mẽ nhưng yếu đuối. Cuộc đời của nàng không như tôi, nó là một đường thẳng được định sẵn cho nàng. Còn tôi thì khác, để có được cuộc sống như ngày hôm nay, tôi đã phải vật lộn với biết bao thử thách ở ngoài kia. Cuộc đời của tôi như một đường gấp khúc, khi lên, khi xuống và không bằng phẳng. Bởi thế, nếu nhìn vào, người khác sẽ bảo nàng hạnh phúc, nhưng tự bản thân tôi thấy mình cũng hạnh phúc. Bởi chính những tháng ngày lăn lộn ngoài kia, cho tôi sự trưởng thành cần thiết và cũng cho tôi sự bình lặng cần thiết trong tâm hồn. Trước kia, tôi hành xử theo cảm xúc, đã từng nóng giận mà làm tổn thương rất nhiều người. Nhưng giờ đây, lí trí đã chiếm một phần lớn trong cách hành xử của tôi, tôi giờ có thói quen suy nghĩ cẩn trọng trước một mối quan hệ cũng như đã biết cân nhắc điều gì không nên nói và điều gì nên nói. Cũng có lẽ vì thế mà càng ngày nàng và tôi càng nói chuyện nhiều hơn. Và càng nói chuyện tôi càng nhận ra trong nàng có những sự mâu thuẫn, nàng vừa độc lập, quyết đoán, vừa yếu đuối và hay suy nghĩ. Nàng tham vọng nhưng lại hành xử theo tình cảm. Chính vì thế, tôi dường như bị cuốn theo nàng. Trước đây tôi cũng từng quen rất nhiều cô gái, nhưng không ai làm tôi suy nghĩ và nhớ đến nhiều như nàng. Nàng không phải là một người phụ nữ đẹp, nhưng nàng hấp dẫn. Hấp dẫn bởi chính con người bên trong nàng chứ không phải từ những thứ hào nhoáng bên ngoài. Và tôi nhận ra tôi yêu nàng, thậm chí muốn gắn bó với nàng, nhưng làm sao có thể đây khi cuộc sống của tôi không phải cuộc sống mà nàng mong muốn…
- Trân nghĩ Trân sẽ trở lại Nhật.
- Sao Trân không muốn lập nghiệp ở Việt Nam?
- Trân thích cách làm việc của họ, quy tắc và chuẩn mực. Việt Nam mình để tình cảm và thói quen xen vào công việc nhiều quá.
- Vậy khi nào Trân đi?
- Trân chưa biết, dự định thế thôi, biết đâu sẽ thay đổi.
Nàng cười. Tự dưng tôi thấy nàng xa vời quá. Giống như nàng là vì tinh tú trên cao kia còn tôi là con người ở trên mặt đất. Vì tinh tú nào người ta cũng có thể nhìn thấy, cũng có thể mơ tưởng nhưng lại không thể hái xuống và giữ cho riêng mình. Tôi tự hỏi, nếu tôi giữ nàng lại, liệu nàng có ở lại không? Nhưng tôi lấy tư cách gì để giữ nàng lại đây?
- Anh Trường muốn Trân đi không?
- Sao Trân lại hỏi vậy?
- Trân hỏi anh trước mà, sao anh hỏi ngược lại Trân?
- Nếu anh nói Trân đừng đi thì Trân có ở lại không?
- Anh Trường thích Trân đúng không ?
Nàng nheo mắt nhìn tôi, tự dưng tôi thấy tim đập loạn, chẳng biết tại sao sau ngần ấy năm tôi có thể trở nên mất bình tĩnh vì một người con gái. Thu hết can đảm, tôi tuôn một mạch:
- Anh không thích em, mà anh yêu em. Ban đầu anh rất ghét em, anh cảm thấy em rất khó gần, lạnh lùng, kiêu ngạo. Nhưng rồi anh lại thấy em rất dễ tổn thương. Em luôn muốn làm điều em thích, muốn tự do vì thế anh biết mình không có quyền giữ em lại. Nhưng anh thật sự không muốn em đi. Anh có thể không cho em cuộc sống như em muốn, nhưng anh sẽ cố gắng để cho em có cuộc sống tốt nhất mà anh có thể.
Nàng nhìn tôi không chớp mắt, trong một thoáng, tôi thấy được sự xao động trong đáy mắt nàng. Một khoảng lặng, nàng hỏi tôi:
- Thế nếu Trân muốn anh cùng đi với Trân, anh có đi cùng Trân không?
Cả đêm hôm đó, tôi trằn trọc mãi vì câu hỏi của nàng. Không phải tôi không muốn đi cùng nàng, mà là tôi lấy gì để đi cùng nàng đây? Một người đàn ông không thể cho người mình yêu cuộc sống mà cô ấy muốn thì sẽ phải làm gì? Buông tay hay cố gắng để đem lại cho cô ấy cuộc sống mà cô ấy muốn? Không phải tôi không cố gắng, cái tôi cần là thời gian, nhưng không thể bắt một người con gái dành cả tuổi thanh xuân để chờ đợi mà không biết phải chờ đợi đến bao giờ. Tôi đem tất cả những suy nghĩ ấy nói với nàng, và nhận được 3 từ vỏn vẹn “em sẽ đợi” …
…
Hai năm sau, nàng trở về. Tôi cũng đã tự mở được cho mình một văn phòng tư vấn nội thất như chính tôi mong muốn.
- Anh giờ khác quá.
- Anh vẫn vậy thôi, Trân thế nào? Hai năm qua em ổn chứ?
- Em hạnh phúc, vì được làm điều mình muốn, đợt này em về là để tổ chức hôn lễ ở bên này.
Tôi cười buồn- Anh ấy tốt với em chứ?
- Anh ấy khá giống anh, anh sẽ tới dự lễ cưới của em nhé?
- Chắc rồi, anh sẽ tới…
Ngày đón nàng ở sân bay, kề bên nàng là một người đàn ông xa lạ, khi đó tôi biết rằng nàng đã không còn là của ngày xưa. Khoảnh khắc chúng ta thốt ra một lời hứa, có lẽ chính chúng ta cũng không biết rằng “có những lời hứa không trọn vẹn không phải vì đối phương không muốn giữ mà vì chúng ta cứ tin rằng vĩnh viễn chẳng có gì đổi thay”. Ngay khi nàng nói sẽ đợi tôi, chắc chính nàng cũng không nghĩ rằng bản thân nàng sẽ gặp một định mệnh khác không phải tôi, còn tôi thì cứ nghĩ rằng mình chính là định mệnh của đời nàng. Hóa ra chúng tôi chỉ là hai đường thẳng cắt nhau, gặp nhau tại một điểm rồi xa nhau mãi mãi. Ngày cưới nàng, tôi lặng lẽ mỉm cười với chính mình, để tiễn một người tôi từng yêu về với hạnh phúc mà nàng chọn. Ngày cưới nàng, tôi nhận ra có những cuộc gặp gỡ sẽ để lại trong tim những dấu vết, có dấu vết sâu, có dấu vết không, nhưng tất cả rồi cũng thành sẹo, trở thành một phần của kí ức, của thanh xuân. Những dấu vết lưu lại ấy có thể mờ đi, nhưng mãi mãi chúng vẫn ở đó để ta gọi chúng bằng hai từ “ngày xưa” mỗi khi nhắc lại.
Ba năm sau, trên một con đường nhỏ ở khu Shibuya, tôi gặp lại nàng. Có lẽ không nhận ra tôi hoặc không nhìn thấy tôi, nàng lướt nhẹ qua như một cơn gió thoảng. Tôi đứng yên ở đó, không đuổi theo, cũng chẳng gọi nàng. Bởi trải qua từng ấy năm, tôi nhận ra mình đã đủ trưởng thành để bình thản với những ngày xưa cũ, dù những kí ức ấy tôi vẫn chưa quên bao giờ. Quên một ai đó không phải là điều quá khó khăn, nhưng quên những kỉ niệm thuộc về người đó lại là điều không thể. Huống hồ, tôi và người ấy đã để lại trong tim chính mình những “dấu vết của ngày xưa”. Sự hủy hoại của thời gian khắc nghiệt khiến mọi thứ đổi thay, khiến ai đó quên mất có một người từng tồn tại bên cạnh một người nhưng những dấu vết trong đời nhau thì không thể tự nhiên biến mất. Bởi thế, với tôi, cho dù bao nhiêu năm tháng trôi qua đi nữa thì nàng vẫn là cô gái của ngày xưa…
Theo truyenngan.com.vn
Đàn ông và bia
Đàn ông và bia có sự gắn kết trong đời sống.
Tôi gọi bia là "Nàng", và từ bây giờ tôi vạch ra kế hoạch là tôi dần xa "Nàng" càng sớm, càng tốt. Bởi chính "Nàng" gián tiếp gây ra bao nhiêu tội lỗi không những cho riêng bản thân tôi mà còn cho nhiều thằng đàn ông khác. Tôi biết, nếu xa "Nàng" thì tôi sẽ mất nhiều thứ. Nhưng cho dù có mất thì tôi đành phải chấp nhận.
Mặc dù tôi rất thương "Nàng", bởi "Nàng" đã ở bên tôi một thời gian dài. Mỗi khi tôi buồn, "Nàng" sẵn sàng san sẻ. Mỗi khi tôi vui "Nàng" ở bên tôi cho đến khi thân xác tôi rã rời, loáng choáng "Nàng" mới chịu rời bước. Là đàn ông mà không biết thưởng thức, không biết nhiều về "Nàng" thì hơi phí nhỉ?.
Tôi không biết các thằng đàn ông khác nghĩ như thế nào về " Nàng". Riêng tôi, "Nàng" luôn mang lại cho tôi sự sảng khoái đến tột độ. Khi có "Nàng" bên cạnh tôi có thể bàn bạc công việc một cách thoải mái, thân tình và hiệu quả hơn. Có "Nàng" tôi có thể chia sẻ, hàn huyên với bạn bè, đồng nghiệp...đủ thứ chuyện, từ cổ chí kim, từ trên trời dưới biển, từ cô này ngực to, cô kia mông bự...Có khi tôi nghĩ "Nàng" thật phóng khoáng. "Nàng" không phân biệt giai cấp sang hèn, không phân chia khoảng cách giàu nghèo, địa vị.
Khi "chơi" với "Nàng" là phải thể hiện hết mình, phải 100%, phải "ôm". Bởi nếu không hết mình, không 100%, không "ôm" là "Nàng" sẽ đỏng đảnh bảo là không nhiệt tình, không tình cảm thậm chí là bảo coi thường. Đôi lúc ở bên "Nàng" mà vợ con có gọi cũng không đành bỏ "Nàng" mà về, bởi nếu về thì sẽ bị dè bỉu là không đáng mặt thằng đàn ông.
Nói thật với "Nàng" là tôi muốn xa "Nàng" từ lâu lắm rồi, nhưng cũng vì những lý do chủ quan và khách quan, kèm theo cái "bệnh sĩ" chưa chữa lành nên tôi còn chần chừ, lần lữa mãi. Ngày trước, tôi cũng là dân máu, thằng nào "ôm Nàng" bao nhiêu thì tôi cũng "ôm Nàng" bấy nhiêu. Không phải tự hào chứ có nhiều thằng to con hơn tôi mà mới "ôm Nàng" vài cái là đã loáng choáng, gục ngay xuống bàn. Riêng tôi, chắc "Nàng" cũng đã biết độ bền và sức dai của tôi rồi nhỉ? Mặc dù tôi nhỏ con, nhưng chưa bao giờ tôi để cho "Nàng" hạ gục.
Tôi nghĩ mỗi người sẽ có một sự lựa chọn hợp lý cho riêng mình, nên "chơi" với "Nàng" khi nào, trong trường hợp, hoàn cảnh nào. Riêng tôi, tôi sẽ dần dần rời xa "Nàng", tôi biết cho dù không có tôi thì "Nàng" vẫn luôn có nhiều thằng đàn ông khác ngày đêm sẵn sàng "chết" cùng "Nàng".
Tạm biệt "Nàng". Hỡi "Nàng Bia" của tôi.
Theo truyenngan.com.vn
Sẽ đến ngày bạn gặp được một người khiến bạn nhận ra tình yêu thật sự là như thế nào Rồi sẽ đến một ngày bạn gặp được một người nhắc cho bạn nhớ tình yêu thật sự rất đẹp. Và tình yêu mà họ dành cho bạn sẽ không bao giờ phai nhạt, mãi vẹn nguyên như ngày đầu Ngay đep trơi đo, người ấy sẽ trao cho bạn một tình yêu trọn vẹn như thế. Rồi sẽ đến ngày bạn gặp...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Nửa đêm nghe tiếng mẹ vợ khóc than trong phòng, tôi vào hỏi thì bàng hoàng khi bà quỳ sụp xuống van xin con rể cứu giúp

Bố vợ U80 vay tiền tôi để chu cấp cho tình trẻ kém 30 tuổi

Chồng keo kiệt với vợ con, nhưng lại lén lút gửi tiền về cho mẹ mình

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Mỗi lần gặp anh rể, tôi lại run rẩy vì một chuyện xảy ra trong quá khứ

Thầm ngưỡng mộ bạn gái lương 40 triệu/tháng nhưng khi phát hiện việc làm của 2 mẹ con cô ấy trong chuyến du lịch thì tôi khủng hoảng thật sự

Đi làm về muộn, cả nhà đã ngủ ngon lành, lúc mở lồng bàn ăn cơm, tôi lặng người khi thấy tờ giấy mà mẹ vợ đặt trên mâm

Trước khi đập bỏ nhà cũ, chồng mời các em ăn bữa cơm cuối trong ngôi nhà của bố mẹ mà tôi thấy bản thân quá thất đức

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp
Có thể bạn quan tâm

Cấp cứu một ngư dân bị cá biển có độc đâm vào chân tại Trường Sa
Tin nổi bật
09:53:48 11/03/2025
Tiến Linh thoát vận đen, Công Phượng hết cơ hội lên tuyển Việt Nam
Sao thể thao
09:43:11 11/03/2025
Con gái Đoan Trang nói 1 câu về lòng tốt, cư dân mạng đồng loạt khen: Khí chất đúng chuẩn Hoa hậu nhí!
Netizen
09:41:55 11/03/2025
Hà Nội: Bé 4 tuổi thoát nguy cơ thủng thực quản do nuốt phải pin cúc áo
Sức khỏe
09:40:22 11/03/2025
Hòn đảo tỷ phú với những bãi biển đẹp ngỡ ngàng
Du lịch
09:18:23 11/03/2025
2 thứ trên giường là "ổ vi khuẩn" dai dẳng, nhưng 90% chúng ta quên vệ sinh thường xuyên
Sáng tạo
09:00:38 11/03/2025
Manus của Trung Quốc thách thức Mỹ trong cuộc đua 'tác nhân AI'
Thế giới
08:51:49 11/03/2025
Bức ảnh đẹp phát sốc của cặp đôi đang viral khắp Hàn Quốc: Nhan sắc hoàn hảo ngắm hoài không chán
Phim châu á
08:22:43 11/03/2025
Quá khứ nổi loạn của Kim Soo Hyun
Hậu trường phim
08:19:39 11/03/2025
Vụ bà xã Justin Bieber nghi chế giễu Selena Gomez: Người trong cuộc tuyên bố gì mà dấy lên tranh cãi?
Sao âu mỹ
08:17:18 11/03/2025