Có phải em đã yêu anh?!
Em không biết thứ tình cảm em dành cho anh là gì nữa… (Ảnh minh họa)
Em không biết hoặc chưa biết, em đang rất mơ hồ, thứ tình cảm đó – tình cảm em dành cho anh, tên nó là gì…
Thật huyễn hoặc, ban đầu, em nghĩ đó chỉ là tình bạn thôi, giữa anh và em chỉ tồn tại tình bạn thôi, em không hề nghĩ xa hơn.
Em thấy mến anh vì anh ăn nói rât dịu dàng và vì giọng anh rất ấm, nói chuyện với anh cũng rất thích, em có thể nói chuyện với anh cả giờ và không hề chán dù câu chuyện có thể là rất bâng quơ hoặc nhạt nhẽo. Anh là người biết lắng nghe tâm sự của người khác và biết chia sẻ, em thấy thế, đâu phải chàng trai nào cũng làm được điều đó.
Những ngày xưa thật đơn giản, em và anh ở gần nhau và em chẳng nghĩ gì, em và anh đã từng đi chơi, lang thang ở các quán ốc vỉa hè, cùng nhau xem phim. Em nhớ có lần đi xem phim, mọi người đến nơi thì hết vé, em, anh và vài người bạn ai nấy đều ướt như chuột lột rồi đi về. Em bị cảm rồi anh đến thăm em, bình thường đi thăm người ốm thì mang đường hay sữa hoặc hoa quả vậy mà hôm đấy anh lại ôm một bịch bim bim đến nhà em, em phát cười vì chẳng có ai như anh.
Video đang HOT
Sự quan tâm chia sẻ anh dành cho em khiến em hiểu nhầm chăng? (Ảnh minh họa)
Thời gian trôi đi, anh có công việc mới, anh tất bật đi làm rồi anh chuyển chỗ ở, em ít gặp anh hơn, càng ngày càng ít, em không có nhiều cơ hội để nói chuyện với anh và đi chơi thì càng không. Trong những khoảng thời gian ít ỏi gặp anh, em muốn nói với anh nhiều hơn nhưng anh lúc nào cũng vội vã, anh đã khiến em xao xuyến. Em dần cảm thấy buồn, em nghĩ đến anh nhiều hơn đã từng… Em nhớ anh! Em biết là em đã rung động nhưng em lại không biết tình cảm này đã đủ lớn để gọi là tình yêu chưa, liệu đó có phải là sự ngộ nhận không hay chỉ vì em là đứa thích được quan tâm, thích được chăm sóc.
Sự quan tâm chia sẻ anh dành cho em khiến em hiểu nhầm chăng? Còn anh có thể với ai anh cũng như vậy đâu, chỉ mình em hay chỉ vì em muốn có một tình yêu đẹp cho riêng mình và em nghĩ anh là người phù hợp… Em không biết nữa, sự thật hình như quá mơ hồ.
Bây giờ em phải làm thế nào hả anh? Chúng ta vẫn là bạn, vẫn sẽ gặp nhau như ngày xưa hay em nói hết cho anh những điều em suy nghĩ? Anh sẽ thấy rằng em đã sai hay anh sẽ tạo khoảng cách với em… Em trông chờ thứ tình cảm nào ở anh, giờ đây em muốn gì… một bịch bim bim hay nụ cười của anh, một người bạn nhiệt thành hay chàng hoàng tử của đời… em chỉ có thể nói là em không biết. Anh ơi! có phải em yêu anh rồi không…?
tran.thuy.aof@gmail.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Vì đâu em chia tay?
Con tim của em đã không mang hình bóng của anh nữa... (Ảnh minh họa)
Anh không muốn tin rằng em đã nói lên lời chia tay quá sớm này, khi mà tình yêu chúng ta còn đang dâng trào hạnh phúc...
Chiều chủ nhật, một chiều buồn vô tận
Anh thẫn thờ dạo bước chốn nơi xưa
Chân cứ bước mà lòng đầy trĩu nặng
Còn không em? Kỉ niệm thuở ngày nao
Em à! Anh không làm sao quên được cái buổi chiều mà chúng ta đã chia tay, lúc đó xung quanh mình bầu trời cũng đã sẩm tối, chim ngừng hót và gió cũng đã ngừng thổi, dường như cũng đang thấu hiểu được chuyện tình tan vỡ của đôi ta. Dù anh đã cố tình dắt em lại chỗ mà lần đầu tiên chúng ta đã từng ước hẹn, sau bao nhiêu tháng mong chờ và nhớ mong, anh đã cố nhắc đi, gợi lại những kỉ niệm hạnh phúc chúng ta đã và từng có nhưng dù anh có cố làm gì đi chăng nữa thì cũng vô dụng, cũng không ngăn được lời chia tay của em.
Anh biết là lần này em đã rất quyết tâm để quên và chia tay, vì em đã không như những lần trước, anh đã cảm nhận được trong con tim của em đã không mang hình bóng của anh mà đã có bóng hình của người khác. Em đã không hề buồn như anh đã nghĩ mà ngược lại em càng thấy vui nữa đúng không em? Khi mà những nụ cười của em cũng đã vừa nở sau những lời chia tay cay đắng đó. Em có biết được rằng, anh lúc đó như ngàn kim châm xuyên vào trong con tim đỏ tươi, đang thoi thóp và đang tận hưởng hương vị ngọt ngào của tình yêu, chưa được trọn vẹn thì tất cả đã không còn gì nữa chỉ còn lại cái xác không hồn này lúc nào và nơi đâu cũng đều thương nhớ về em.
Anh không muốn tin rằng em đã nói lên lời chia tay quá sớm này, khi mà tình yêu chúng ta còn đang dâng trào hạnh phúc thì lúc đó em lại nhẫn tâm một lần nữa nhấn chìm anh vào vực thẳm tối tăm, vô vọng khi mà ở nơi ấy chỉ có sự dối trá và phản bội. Có đôi lúc anh đã tự tìm đến men rượu nồng vì anh mong rằng men rượu ấy có thể làm cho anh quên đi tất cả nhưng men rượu chỉ làm con người ta quên đi được nhất thời chứ không phải là vĩnh viễn, càng tỉnh dậy thì bóng hình em càng lại xuất hiện nhiều hơn trong tâm trí của anh. Và em có biết không, không phải nỗi đau nào con người ta cũng có thể vượt qua tất cả khi mà nỗi đau ấy đã càng ăn sâu vào con tim khờ dại của anh rồi. Chuyện gì thì anh cũng có thể làm được cho em, chỉ riêng chuyện mà em bắt anh phải quên em đi thì anh không thể nào làm được anh không thể dối lòng mình được đâu em.
Anh không muốn tin rằng em đã nói lên lời chia tay quá sớm... (Ảnh minh họa)
Em à! Cũng cái buổi chiều buồn này, chúng ta đã chia tay và giờ đây anh đã ngồi đây nhớ về em, anh cố nhìn về phía kỉ niệm xa xăm kia mà không xa đâu, ngay trước mặt căn phòng vắng lặng của mình thì cảm giác trước kia đã và từng có em, nó cứ dâng lên mỗi lúc lại nhiều thêm. Em có nhớ không cũng cái sân bóng đó, cũng cái khung thành thủ môn đó mà ngày nào hai đứa còn hò hẹn, còn tâm sự, cùng nhau chia sẻ niềm vui lẫn nỗi buồn thì bây giờ em đã quên đi tất cả em đã ra đi bỏ lại sau lưng những kỉ niệm êm điềm mà giờ đây chỉ còn mình anh tiếc thương quá khứ mỏng manh ấy.
Em đã biến anh từ con người dũng cảm, mãnh liệt, khát khao tình yêu đến cháy bỏng thành con người yếu đuối, con người biết khóc vì em đó, và thỉnh thoảng một mình anh cứ đi thơ thẩn, ngây dại cố đi về hạnh phúc, cố tìm em, tìm về những giây phút chúng ta ước hẹn sum vầy. Anh càng tìm thì càng lại mất, mất sâu vào trong bóng đêm não nùng, lạnh giá và cô đơn. Và chắc giờ này em cũng đã hạnh phúc lắm, có khi nào em biết được nơi đây anh rất cô đơn và nhớ em nhiều lắm, mỗi khi nhớ về em thì anh lại cảm thấy con tim mình đau đớn như đang rỉ máu, đau ở đây không phải là trách hờn em chia tay, mà đau ở đây là đau cho chính con người của anh đã không giữ được em mãi mãi là của anh như những gì anh đã từng mơ ước.
Mỗi con người đều có riêng một thiên đường của mình và anh tin chắc rằng em là thiên đường của anh đó dù nó là ngắn ngủi, không được trọn vẹn nhưng rất hạnh phúc. Dù sao đi nữa, thì chúng ta cũng đã chia tay rồi dù anh không muốn nhưng nó vẫn xảy ra dường như nó xảy ra theo một quy luật vậy nhưng em nên nhớ rằng, khi nào em buồn, em khóc thì vẫn còn có anh. Anh không hứa sẽ làm cho em hạnh phúc như người ta đã làm cho em, nhưng anh có thể làm tất cả mọi thứ miễn sao em hết buồn, miễn sao em được vui thì anh cũng vui rồi. Hạnh phúc lớn nhất của đời anh là thấy em lúc nào cũng hạnh phúc, vui vẻ và lúc nào anh cũng luôn mở rộng vòng tay này vẫn mong em quay về bên anh cho dù giữa chúng ta có quá nhiều chuyện đau buồn.
kebimat841@yahoo.com.vn (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Gửi đến anh Em không dám đánh đổi mọi thứ em đang có... (Ảnh minh họa) Anh thân mến, cho em gửi lời xin lỗi anh trước! Em muốn chấm dứt mối quan hệ giữa anh và em nên vì lý do nào đi nữa cũng xin anh hiểu và chấp nhận. Thời gian anh và em gặp nhau thật ngắn ngủi nhưng cũng đủ để...