Có phải bạn gái tôi đang “mơi” của?
Tôi không muốn bị mang tiếng “dại gái”. Đứa bạn chí cốt của tôi nghĩ người yêu tôi là một cô gái chuyên “mơi” của, mọi người có cho là thế không?
Ảnh minh họa
Tôi sống cùng với gia đình ở thành phố. Nghề nghiệp, công việc ổn định và tiền kiếm được cũng tương đối dư dả.
Cách đây hai năm tôi yêu V. Khi đó tôi mới ra trường, đồng lương còn hạn hẹp. V nói rằng chỉ cần tình yêu chúng tôi dành cho nhau, không quan trọng vật chất, quà tặng. Những ngày lễ tết với V, tôi không phải cầu kỳ mua đồ mà chỉ đơn giản đến ngồi với cô ấy cũng được. Quả thực lúc đó, tôi hạnh phúc và vui mừng vì yêu được cô người yêu tâm lý.
Tôi không phải người bủn xỉn hay keo kiệt gì, trong thâm tâm tôi luôn nghĩ nếu như mình có tiền, sẽ sẵn sàng mua quà cho người yêu, không để cô ấy phải thua kém người khác.
Qua một năm yêu nhau, V đã không đòi hỏi tôi điều gì liên quan đến quà tặng. Nhưng sang năm thứ hai, khi thấy tôi kiếm được tiền, V bắt đầu có chút thay đổi. Tôi cảm nhận được điều này như sau.
V thường xuyên kể cho tôi nghe những câu chuyện từ vài cô bạn đồng nghiệp hoặc cô bạn thân được người yêu tặng quà nọ kia. Mặc dù V đan xen câu chuyện rất khéo, không có ý trách móc nhưng tôi có cảm nhận V đang ngầm so sánh tôi với nhiều người đàn ông khác. Dù V luôn khẳng định, nếu là người hám của sẽ chẳng yêu tôi, tuy nhiên, tôi cảm thấy một áp lực vô hình nào đó đang đè lên mình.
Video đang HOT
Cũng trong thời gian đó, V bị mất xe máy vì lỗi bất cẩn. Sợ bố mẹ mắng (vì bố V khó tính, gia trưởng) nên V bàn với tôi là sẽ mua chiếc xe máy khác đắt tiền hơn. Vì chiếc xe mất mang tên V nên bố mẹ coi như đã cho cô ấy, giờ cô ấy đổi xe khác, bố mẹ sẽ không bận tâm. Do tiền tiết kiệm của V hơi ít, để mua một chiếc xe ga, cô ấy còn thiếu một nửa. Tôi đã đưa cho V số tiền đó (ngoài 20 triệu) để cô ấy mua xe, coi như đồng lõa với V giấu bố mẹ cô ấy chuyện mất xe. Khi đó, tôi xác định sẽ lấy V làm vợ nên cũng không viết nợ hay thỏa thuận gì, chỉ bảo cô ấy cầm lấy mà thôi.
Rồi thời gian sau đó, khi V thỉnh thoảng kể chuyện bạn thân được tặng quà nên tôi đã mua tặng cô ấy sợi dây chuyền cũng có giá trị tương đối. Đeo nó được mấy tháng, cô ấy đem cho cô em gái ruột với lý do nó thích, nó xin nên em cho. Tôi rất buồn và xót của vì cô ấy không biết trân trọng đồ tôi tặng.
Tiếp theo, khi máy điện thoại di động của mẹ V hỏng do bị rơi vào nước. Bác ấy đã nhờ tôi đi sửa. Trong lúc tôi giải thích rằng điện thoại cũ rơi vào nước, đem sửa vừa tốn tiền lại chưa chắc đảm bảo, tốt nhất nên mua cái mới. Mẹ V còn lưỡng lự nhưng V đã đưa mẹ lên mạng tìm mẫu điện thoại mới mẹ thích và nói bảo tôi đi mua cho. Chiếc điện thoại mới hơn 4 triệu đồng, tôi bỏ tiền túi ra mua mà về chưa thấy ai trả tiền. Mẹ V tưởng con gái tặng, con gái lại tưởng mẹ bỏ tiền hay V nghĩ tôi tặng mẹ nên cũng chẳng đề cập gì. Lâu dần không ai nhắc, thế là đi vào lãng quên. Tôi lại tốn tiền túi.
Tôi xuề xòa bỏ qua. Nhưng hôm rồi, lại có chuyện như này. Tôi đèo V đi siêu thị mua chiếc máy tính xách tay, cô ấy muốn tặng em gái nhân dịp sinh nhật. Với số tiền có trong túi, đáng ra V nên mua chiếc máy tương ứng. Đằng này, cô ấy lại mua loại đắt hơn tới mấy triệu. Đến khi thiếu tiền, cô ấy bảo tôi đi bán chiếc nhẫn vàng trên tay cô ấy để mua. Tôi mặt mũi nào làm vậy, lại rút túi thêm tiền mua tặng cô em gái người yêu.
Gần đây, tôi hay đi công tác, chuyện tình cảm của chúng tôi có một vài trục trặc và không còn đắm thắm như trước kia. Tôi phát hiện V có một anh cùng công ty đang theo đuổi và mới nhất, bạn của tôi đã bắt gặp hai người đèo nhau trên chiếc xe máy của V có cả tiền tôi góp trong đó. Nó thông báo lại cho tôi, tôi hỏi V, cô ấy chối và nói tôi nghi kị lung tung rồi bày trò chiến tranh lạnh như kiểu muốn chia tay.
Những ngày cãi nhau với V, tôi đã mất dần tình cảm với cô ấy, cứ nghĩ đến việc cô ấy dối trá tôi, đi với người đàn ông khác, tôi lại ức và muốn chia tay.
Đứa bạn chí cốt của tôi nghĩ người yêu tôi là một cô gái chuyên “mơi” của, mọi người có cho là thế không? Thế nào mới nhận diện chính xác được một người “mơi mơi” như bạn tôi nói?
Giờ bỏ V, tôi muốn đòi lại một số thứ tôi đã cho cô ấy, đặc biệt là số tiền mua xe, liệu tôi có đòi được không? Nên đòi bằng cách nào?
Tôi không muốn bị mang tiếng “dại gái”!
Theo Afamily
Lấy nhau chỉ vì lỡ có con, tôi đau đớn cùng cực
Tôi và anh ta lấy nhau không hề vì tình yêu, mà vì chẳng may tôi đã lỡ có thai với anh. Khi đó cả 2 đứa cùng đang chán vì mới bỏ người yêu nên mới hành động ngu ngốc như vậy.
Ngay những ngày đi mời đám cưới tôi đã biết tôi sai lầm khi quyết định không bỏ thai mà lấy anh ta. Lúc đó tôi đã trốn đi định sẽ tự sinh và nuôi em bé một mình. Dẫu biết trước sẽ vô vàn khó khăn nhưng còn hơn phải sống cả đời với 1 người lăng nhăng như vậy. Nhưng ý định đó tôi đã không thực hiện được vì anh ta luôn theo sát tôi 24/24.
Rồi đám cưới cũng diễn ra. Từ khi bắt đầu cuộc hôn nhân anh ta đã khác hẳn, coi thường, không tôn trọng tôi và gia đình tôi. 9 tháng mang thai tôi bị stress nặng. Tôi thì ở nhà, còn anh ta lên Hà Nội học tiếp Đại học.
Ảnh minh họa.
Mỗi lần tôi gọi điện cho anh ta, nếu không phải là say rồi nói linh tinh thì sẽ là xúc phạm tôi. Đặc biệt là khi anh ta ở bên cạnh có bạn bè hoặc có con gái thì càng mắng chửi tôi thậm tệ. Sau này anh ta bảo anh ta làm vậy chỉ là để có một chút sĩ diện với bạn, nhưng vì sĩ diện mà xúc phạm tôi như thế mà được sao?
Sau khi cưới tôi cũng đã nói chuyện thẳng thắn với anh là sẽ không bao giờ tha thứ nếu anh ta lăng nhăng, gái gú. Vì trước khi lấy nhau, tôi cũng biết về quá khứ tán gái "lẫy lừng" của anh, rồi gái gú này nọ. Tôi có thể tha thứ hết những gì anh đã làm trong quá khứ nhưng lấy nhau rồi thì tôi sẽ không bỏ qua những chuyện như vậy. Anh cũng đồng ý với tôi về chuyện đó.
Nhưng tôi biết những lần 2 vợ chồng ở xa, anh ta toàn nhắn tin gọi điện cho người yêu cũ và 1 người khác nữa, họ còn hẹn gặp nhau. Tôi đã đưa ra chứng cứ nhưng anh ta chối bay chối biến, nhưng tôi không to tiếng, quát nạt, chửi bới, lúc nào cũng chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo anh.
Nhưng anh vẫn chứng nào tật ấy, thậm chí anh ta còn chẳng hổ thẹn khi nói thẳng với tôi rằng: "Ở bên cạnh em thì anh chỉ nghĩ đến em nhưng em không ở bên cạnh thì anh lại muốn lăng nhăng". Khi về chung sống với anh ta được một thời gian, tôi lại càng phát hiện ra những cái tính xấu kinh khủng của anh nào là sĩ diện, ích kỷ, gia trưởng, ham chơi, thích hưởng thụ, hay nói dối, nói thì hay nhưng không làm được...
Trong khi tôi dành dụm từng đồng không dám tiêu vì 2 đứa đều làm không ra tiền thì anh ta sẵn sàng móc túi lấy hết tiền tôi dành dụm mua đồ cho con để nhậu với bạn bè. Khi sinh con xong, anh ta cũng chẳng chăm lo cho vợ con, cứ có cơ hội ra ngoài là anh ta lại la cà hết chỗ này chỗ nọ, đến đêm khuya mới chịu mò về nhà.
Tôi đã từng nghĩ nếu anh ta cứ lăng nhăng gái gú thì tôi sẽ bỏ anh ta ngay nhưng thật chẳng dễ dàng chút nào khi tôi sinh con ra. Giờ tôi mới hiểu cảm giác của một người làm mẹ muốn con có đủ bố và mẹ là như thế nào. Có lẽ bây giờ kể cả anh ta có khốn nạn thế nào tôi cũng sẽ cố chịu đựng vì con tôi.
Tôi không dám chửi bới hò hét anh ta vì tôi còn đang ở cùng nhà chồng, thế nên nhiều khi tôi cảm thấy bị ức chế đến cùng cực. Tôi phải làm sao để anh ta có trách nhiệm với mẹ con tôi dù chỉ là một chút. Các bạn hãy cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
"Đàn ông Việt hay kêu vợ đoảng, nhưng họ làm được gì?" Đàn ông Việt Nam luôn không ngừng kêu ca và chê bai vợ mình trong khi họ không biết họ đang có trong tay thứ gì. Còn tôi - một người đàn ông Tây lại yêu người phụ nữ Việt của mình tha thiết. Tôi là người đàn ông Tây (người Mỹ). Tôi đã học tiếng Việt được một thời gian dài và...