Có những ngày mình chán nhau như thế…
Tưởng chừng như sẽ chẳng thể xa sẽ chẳng thể thiếu nhưng rồi một ngày mình vẫn chán nhau đấy thôi. Vậy nên mình hãy cứ giữ niềm tin ở nhau anh nhé. Em sẽ chờ đợi ngày anh quay về, đợi ngày mình trở lại bên nhau và yêu nhau sâu đậm hơn lúc này.
Mình đến với nhau khi cả hai con tim đã từng tổn thương đã từng cô đơn trong một thời gian dài. Mọi thứ đều tốt đẹp cho đến một ngày…mình chán nhau. Chẳng phải vì hết yêu chẳng phải vì chẳng còn yêu thương hay quan tâm nhau nữa mà là chỉ vì cả hai đã quá quen thuộc với việc ở cạnh nhau.
Và nếu như một ngày mình chán nhau thì phải làm sao hả anh?
Có lẽ cố gắng thêm sẽ chỉ khiến tình cảm thêm nhạt nhòa. Vậy chi bằng mình hãy cứ tạm rời xa nhau một thời gian để đôi bên có thể hiểu rằng thực sự mình cần gì. Bởi tình yêu đôi khi cũng cần những khoảng trống những khoảng lặng riêng.
Video đang HOT
Mình hãy cứ tạm xa nhau như vậy anh nhé. Em sẽ hồi tưởng lại những ngày mình đã ở bên nhau vui vẻ như thế nào, những gì mình đã trải qua và tại sao ngày đó em lại yêu anh đến vậy. Anh cũng hãy cố nhìn lại quãng đường mình đã đi qua để rồi ta lại tìm về với nhau bằng huơng vị mới của tình yêu anh nhé!
Thế nhưng anh biết không. Em sợ. Sợ mình vì đã quá quen với cô đơn khi quay trở lại với nó em lại không thể dành thời gian để quan tâm đến anh nữa. Em sẽ lại trở lại là một cô gái mạnh mẽ, một cô gái độc lập mà chẳng cần phải có người con trai hay một nơi nuơng tựa nào cả vì vốn dĩ bản thân em là vậy. Vậy khi đó em phải làm sao. Hả anh?
Tình yêu – là như thế đấy. Tưởng chừng như sẽ chẳng thể xa sẽ chẳng thể thiếu nhưng rồi một ngày mình vẫn chán nhau đấy thôi. Vậy nên mình hãy cứ giữ niềm tin ở nhau anh nhé. Em sẽ chờ đợi ngày anh quay về, đợi ngày mình trở lại bên nhau và yêu nhau sâu đậm hơn lúc này.
Theo Guu
Khi anh bỏ mặc em lúc em buồn, thì những ngày khác anh cũng không cần bên em nữa
Anhđã để người phụ nữ của anh cô đơn bao lâu rồi... trong lúc họ cần anh ở bên họ nhất?
Nếu bạn đã đủ lạnh nhạt để bỏ mặc người phụ nữ của bạn một mình khi họ không vui, thì những ngày khác có lẽ bạn cũng không cần ở bên cạnh họ thêm nữa..
Khi đã trưởng thành, ai cũng có quá nhiều thứ để lo lắng, để thở dài mỗi đêm về. Đàn ông hay phụ nữ thì đều phải tự mình chống chọi với cuộc sống bấy nhiêu thứ; nhưng đàn ông có thể họ đã quen với việc gạt đi những thứ rắc rối, còn phụ nữ- quá nhạy cảm nên lại thành ra quá dễ tổn thương... Và rồi, chính cái khuôn mẫu của sự trưởng thành lại không cho phép họ được thể hiện sự yếu mềm đó, không cho họ được quyền khóc... Những thương tổn cứ nấc nghẹn, bạn có từng nhìn vào mắt người phụ nữ xem họ chất chứa bao nhiêu nỗi lòng trong đó?
Có thể bạn nghĩ phụ nữ là cái thế giới khó hiểu nhất trong tất cả những thứ có thể hiện hữu trên thế giới này. Họ đôi lúc ở bên cạnh bạn nhẹ nhàng và nói không muốn rời xa bạn, nhưng đôi lúc lại vì những chuyện nhỏ nhặt không đầu không cuối rồi lại thành cãi nhau to, và họ nói bạn để họ một mình... Bạn thực sự để họ một mình những lúc như vậy?! Bạn có biết rằng những lúc bạn để họ trơ trọi với biết bao cái cảm giác trống rỗng trong lòng họ, họ hoặc là sẽ khóc đến yếu mềm, hoặc là sẽ cắn môi mà cố gắng mạnh mẽ...
Rốt cục, bạn đã để người phụ nữ của bạn cô đơn bao lâu rồi... trong lúc họ cần bạn ở bên họ nhất?
Họ, chỉ là đã trải qua quá nhiều vết trầy xước mà cứ nơm nớp sợ hãi ai đó sẽ tạo thêm cho họ những vết trầy xước mới. Họ chỉ như một con nhím xù gai để bảo bọc lấy chính cái mềm yếu bên trong nó. Đã bao giờ.. bạn thử xoa dịu đi những chiếc gai đó bằng đôi tay trần của bạn?! Bạn đã bao giờ yêu thương một người đến mức có thể thà rằng chịu đau để ôm trọn con nhím nhỏ đó vào lòng, chứ nhất quyết không để nó một mình thương tổn, một mình khóc, một mình mạnh mẽ...
Nếu bạn yêu một người phụ nữ, bạn thường xuyên nhắn tin với họ mỗi đêm về, mỗi sáng khi thức dậy; bạn ôm họ; bạn đưa họ đi mọi nơi cùng bạn; bạn chia sẻ với họ những thứ cả hai cùng cố gắng đạt được; bạn cùng họ làm biết bao nhiêu điều... nhưng bạn có biết rằng, chỉ một phút bạn đủ lạnh nhạt nói rằng: " ừ, vậy thôi" và để họ chơi vơi cô đơn... Bạn có nhìn thấy nước mắt của họ sau câu nói của bạn, bạn có nhìn thấy bao nhiêu hụt hẫng trong lòng họ.
Bạn nghĩ rằng bạn giỏi vì bạn không luỵ tình, nhưng nếu bạn yêu họ đủ nhiều thì liệu bạn có còn muốn đem cái tôi của bạn ra để hơn thua với họ. Một chút hả hê của bạn có đủ vui để giữ vững khi bạn nhìn thấy mắt họ sưng húp vào ngày hôm sau? Đừng nói với họ lời xin lỗi sau đó vì thương cảm, khóc họ cũng đã khóc rồi; cái cảm giác họ ghét nhất là một mình họ cũng đã phải như vậy rồi, xin lỗi để làm gì... Bạn tự tay mình đổ cát vào ly nước trong thì bạn có tách nó lại được hết nữa không mà bạn bảo họ chấp nhận lời xin lỗi của bạn và vui vẻ ở bên bạn như chưa từng có gì xảy ra?
Nếu bạn là một người đàn ông đủ bản lĩnh, bạn đã biết cách làm người phụ nữ của bạn hạnh phúc; chứ không phải bắt họ phải học cách quen với một mình...
Theo Guu
Phụ nữ thông minh đừng cố bám víu người đàn ông không còn muốn ở bên mình Khi "người ấy" đối xử với bạn không ra gì, thay vì tìm mọi cách để trả thù, hãy cố gắng để buông bỏ. Là phụ nữ, bạn đừng cố bám víu người đàn ông không còn muốn ở bên bạn bởi bạn xứng đáng được quan tâm và yêu thương nhiều hơn. Hãy mạnh mẽ và dũng cảm rời bỏ khỏi mối...