Có những loại tình yêu tự nhiên… dừng lại
Có những tình yêu tự nhiên sẽ… dừng lại, đừng nên trách kẻ ra đi, cũng đừng nên trách bản thân quá cố chấp.
Có những mối tình, tự dưng một sáng mai thức dậy, thấy lòng đã không còn nhớ nhung, không còn quay quắt, không còn nghĩ dù có sống có c.hết thì vẫn mong ước được ở bên người ấy đến tận giây phút cuối cùng. Trong cuộc đời này, luôn có những tình yêu tự nhiên… dừng lại.
Yêu thương đôi khi không phải là một điều vĩnh cửu, nên đừng cố gán vào đó hai từ “mãi mãi”. Có những tình yêu tự nhiên sẽ dừng lại, như dây cót đã quay hết một vòng, như đồng hồ hết pin không còn kêu tích tắc, mà chẳng phải do lỗi của ai cả. Nếu một ngày người đó đến với bạn và nói một câu thản nhiên , thì cũng đừng khóc lóc đọa đày mà cho rằng người ấy phản bội. Yêu thương trong tim nhiều khi chỉ cần một ít xích mích, một ít dỗi hờn, một ít ghen tuông mỗi ngày, rồi sẽ có ngày lòng bỗng rỗng tuếch như ô cửa gió lùa, tuyệt nhiên không còn vướng bận.
Bởi thế đôi khi người ta ví tình yêu như một trò ảo thuật, thoắt xuất hiện, thoắt biến mất. Nếu ta cứ đuổi theo cuộc tình ấy, đuổi theo người ấy, đuổi theo những kỷ niệm đã lấm lem màu rêu của ngày xưa cũ, để vớt vát lại một chút gì đó, thì người đau khổ nhất vẫn chỉ là ta thôi.
Nếu một ngày mưa nắng, tỉnh dậy thấy tim vắng vẻ, thấy lòng lạ lẫm, thấy chút hoang hoải như gió ngoài kia, thì hãy dịu dàng cho nhau một lời tạm biệt. Yêu thương không dễ tìm nhưng nếu không thuộc về mình thì giữ lại cũng không bao giờ có được.
Có ai đã từng nói rằng:”Người yêu khiến chúng ta mong nhớ, người thương khiến chúng ta chờ đợi nhưng chỉ có người thân là dù ta có như thế nào thì vẫn sẽ bật ngọn đèn vàng để chờ ta trở về nhà…”, vậy thì khi tình yêu rời xa ta, ta vẫn còn có một nơi để mà nương tựa.
Video đang HOT
Có những tình yêu tự nhiên sẽ… dừng lại, đừng nên trách kẻ ra đi, cũng đừng nên trách bản thân quá cố chấp hay đã phạm sai lầm, điều quan trọng là biết mình nên làm gì, biết thấy lỗi lầm xưa mà sửa chữa, đợi thời gian để lắp lại cục pin khác, hoặc để lên dây cót đã dừng…
Theo Guu
Yêu lại nhau, chúng ta có thể nào không?
Nếu như yêu một người cần một phần can đảm để trao buồn vui của mình cho kẻ khác, thì sau bao nhiêu tổn thương và nước mắt, sau bao nhiêu nhớ nhung và quên lãng, khi yêu lại người đó sẽ cần mấy phần dũng cảm nữa đây?
Nếu có thể, liệu mình sẽ yêu lại nhau?
Nếu như yêu một người cần một phần can đảm để trao buồn vui của mình cho kẻ khác, thì sau bao nhiêu tổn thương và nước mắt, sau bao nhiêu nhớ nhung và quên lãng, khi yêu lại người đó sẽ cần mấy phần dũng cảm nữa đây?
Trước, em vẫn luôn ngưỡng mộ những đôi yêu nhau, đi qua mấy lần lạc mất chia tay xuống lên tưởng đến mặt nhau còn chẳng nhìn được nữa, cuối cùng vẫn trở lại và rồi... cưới nhau. Một kết cục gần như là viên mãn hơn tất thảy. Dẫu cho lúc không ở cạnh nhau cũng đã từng ngã vào lòng người khác, dẫu cho đã có những lúc chẳng còn thương - nhớ gì về nhau... thì đi hết một vòng, họ lại về với con người mình đã vứt bỏ hoặc quay lại nơi cũ khi mình là người cam chịu ra đi.
Sau, khi chính bản thân mình cũng rơi vào tình yêu có vài lần chia tay rồi quay lại, cho dù khoảng thời gian xa nhau ở giữa chưa đủ dài để nhận nhau là "người cũ", nhưng khoảng trống đã hình thành và những vết nứt bắt đầu vỡ.
Chuyện gì đến rồi cũng phải đến. Kết cục là em yêu trong bất an, tình cảm vơi dần và rất nhiều thứ cứ tự nhiên chai sạn.
Rồi em nhận thấy, chỉ những người yêu nhau đủ lâu và đủ sâu, đủ can đảm và đủ niềm tin mới có thể yêu - lại - nhau như thế...
Là vì họ không thể tìm được một ai khác để thêm lần nữa muốn yêu như ngày xưa...
Là vì những người đến rồi đi kia rốt cuộc cũng chỉ là tạm bợ...
Là vì trái tim họ thực sự đã đ.ập cùng nhau và đ.ập vì nhau...
Là vì họ thuộc về nhau, một cách tròn đầy và nguyên vẹn!
Còn em và anh? Liệu có cơ hội để bước tiếp những ngày đã cũ, để lại yêu như ngày xưa?
Liệu chúng ta có đủ bao dung để thứ tha cho những lỗi lầm đã gây ra cho nhau, có đủ mạnh mẽ để quên đi những vết thương - từng gây ra thù hận?
Có đủ an yên để sẵn sàng đối diện bình thản với kí ức đã qua?
Có đủ tình yêu để ở cạnh nhau, thêm một lần này nữa?
Yêu lại nhau cũng như em và anh đang chơi một ván bài đ.ánh cược, khi đau đớn có thể sẽ nhân đôi còn niềm vui rất nhiều khi phải chia nửa. Khi ngày xưa cũng đã từng một lần xa - cách, có ai chắc rằng lần này sẽ được vĩnh viễn cạnh nhau...
Theo Guu
Nếu yêu xin hãy nói, nếu cần xin hãy giữ lại… Tôi từng nghe rất nhiều câu chuyện người ta nói với nhau về sự đổ vỡ, nhưng phần lớn là vì họ không dám nắm giữ. Tất nhiên, đa số nhân vật chính đều cảm thấy nuối tiếc với chuỗi ngày sau đấy... Khi người trẻ yêu, họ sẵn sàng yêu nhau đến quên tháng quên ngày, yêu nhau đến tưởng như khó...