Cố nhân và tình nhân
Đàn bà, nhiều khi ảo tưởng, cứ ngỡ con cá vuột mất là con cá to, nên hờ hững với những gì mình đang có, kể cả mình hiểu rất rõ giá trị của hiện tại – giá trị mà nhiều người khác mơ ước.
Có ai đó đã từng bảo, cố nhân thì xao xuyến còn tình nhân thì quấn quýt. Cố nhân đương nhiên là người đã thuộc về quá khứ, đã ở trong vùng ký ức, còn tình nhân mới là hiện tại. Vậy mà, đôi khi chính cố nhân lại làm cho mối quan hệ với tình nhân trở thành bi kịch. Kiểu như đồng sàng dị mộng. Mà kể cùng lạ! Nhiều khi tình nhân đối đãi với mình rất chu đáo, ân cần, nhưng hình bóng cũ vẫn cứ lảng vảng, khiến hạnh phúc hiện tại lu mờ hay chỉ như kiểu đắp đổi cho có. Nhân gian gọi là bỏ mồi bắt bóng.
Đàn bà, nhiều khi ảo tưởng, cứ ngỡ con cá vuột mất là con cá to, nên hờ hững với những gì mình đang có, kể cả mình hiểu rất rõ giá trị của hiện tại – giá trị mà nhiều người khác mơ ước. Bản tính lãng mạn cộng với đôi chút (có khi chỉ là vài khoảnh khắc) chưa hài lòng nào đấy là sinh ra so sánh. Sao mà người ấy trước đây dịu dàng, ngọt ngào đến vậy? Sao mà người đàn ông đang bên cạnh mình lại khô cằn, thô lỗ quá? Đại khái thế.
Tính cách đàn ông thường bước qua là quên, xong là thôi, ít khi vương vấn. Dù cố nhân có mặn nồng cỡ nào cũng khó để người đàn ông bận lòng. Nhưng đàn bà, luẩn quẩn loanh quanh, hay… nhai lại, nhớ lại, có khi chủ động tìm lại. Cái câu “tình cũ không rủ cũng tới” đa phần do chị em tự tạo hoàn cảnh cho chính mình. Mỗi khi bản thân thất vọng với những gì đang có, đàn bà lại mơ mộng về cái thuở xa xưa, tiếc sao chẳng cùng người xưa chung đời. Họ không hiểu, “nếu chúng mình có thành đôi lứa, chắc gì ta đã thoát ra đời khổ đau” (Bài không tên cuối cùng – Vũ Thành An).
Gái nhớ thương, tiếc nuối người cũ; trai say sưa, mê đắm người mới; âu cũng là tâm lý thường tình của con người. Với đàn ông, nếu phải lựa chọn giữa cố nhân và tình nhân, họ đương nhiên nghiêng về sự hiện hữu bằng xương bằng thịt bên cạnh. Tình nhân, chứ không đề cập đến vợ đâu nhé. Đàn bà, bâng khuâng mơ màng lắm, nhưng rồi cũng phải tỉnh ra khi biết sự thật phũ phàng: cố nhân chưa chắc đã nặng tình nặng nghĩa gì với mình, họ chỉ tò mò muốn biết, người xưa giờ ra sao, có vui không, có hạnh phúc không… như họ vẫn quan tâm vô số người khác, vậy thôi. Nếu cố nhân của đàn ông mơn mởn đẹp ra, câu chuyện có thể khác; chứ cố nhân tàn tạ, héo hắt, đau buồn thì thôi, đừng mong chi cho thêm đau lòng.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Với phần lớn đàn bà, cố nhân thường chỉ hiện diện trong tâm tưởng dưới dạng một ánh mắt, một nụ cười, một cái nắm tay hay một kỷ niệm đẹp. Bấy nhiêu thôi cũng đủ để lấp đầy nhiều khoảng trống, những ngày tháng chông chênh. Nhưng với nhiều đàn ông, cố nhân thường gắn với một đêm nồng cháy, một giai đoạn ái ân nào đó, chí ít cũng là một ký ức liên quan tới chuyện ấy. Hoặc giả, từng đắm đuối lắm, nhưng chưa có được, nên họ ghim ghút trong lòng, bày ra nhiều chiêu trò để tiếp tục chinh phục cho bõ ghét, cũng không phải hiếm gặp.
Đừng trách đàn ông phàm phu tục tử, quá coi trọng bản năng mà quên đi những cảm xúc đẹp đẽ, thiêng liêng. Đối với họ, nghĩ về cố nhân mà không có gì để rạo rực, để khao khát, nhớ nhung thì… vứt. Nếu như duyên số cho họ gặp lại, đàn ông nhìn cố nhân, thấy nhan sắc xuống cấp, ‘mặt tiề.n’ và ‘điện nước’ đều hao hụt thì dù có khơi gợi bao nhiêu kỷ niệm chăng nữa em cũng chẳng tác dụng gì. Đàn ông thừa lý trí và toan tính để không vì chút cảm xúc của trái tim mà quên đi những rung cảm về mặt thể xác. Không có thể xác, cố nhân chỉ nên lùi vào quá khứ và ở yên đấy cho xong.
Tôi nhớ từng đọc một cuốn sách, tác giả kể kỷ niệm thời mình còn trai trẻ, sống trong một vùng núi có phần hoang sơ. Anh thầm để ý một cô gái bản xinh đẹp, nhưng tuổ.i trẻ nhút nhát, tự ti nên chưa có dịp tiếp cận. Nào may, anh tình cờ gặp cô ấy đang không mặc đồ tắm suối, trong một đêm đẹp như tiên cảnh. Anh chập chờn mãi trên bờ, đi thì dở mà ở cũng không xong, cứ lần chần chờ đợi. Rồi thu hết can đảm, anh cũng nhào xuống nước, vừa xưng tên đán.h tiếng, vừa thổ lộ tâm tư, vừa liều mạng… ôm chầm lấy cô gái kia. Cuống quýt, bồi hồi, anh giật mình xấu hổ khi bản lĩnh đàn ông thời “trẻ trâu” không làm chủ nổi – vừa chạm vào da thịt cô gái là “xong” luôn. Anh lên bờ, cắm đầu bỏ chạy…
Ký ức về cố nhân nhuốm màu nhục dục ấy đeo đẳng người đàn ông, khiến họ phải sẻ chia thành câu thành chữ, làm cho tình nhân, nếu biết được trái tim kia còn mơ tưởng, sẽ đa.u đớ.n giận hờn. Thì cũng đành vậy. Tình nhân chưa chắc đã hạnh phúc hơn cố nhân.
Theo tintuc.vn
Mỗi chúng ta đều rất cần những chiếc ăng-ten chia sẻ
Muốn giữ gìn những mối quan hệ, điều chúng ta cần làm là lắng nghe và chia sẻ, chứ không phải luôn hung hăng đối đầu.
Một câu chuyện cười kể về một công ty luật ở Philadelphia đã gửi hoa tới cho một đối tác ở Baltimore nhân dịp đối tác này mở văn phòng mới. Chẳng may, tiệm hoa có chút nhầm lẫn, nên dải ruy-băng trang trí lẵng hoa này lại in dòng chữ: "Xin gửi lời chia buồn sâu sắc nhất".
Khi công ty luật và bên đối tác đều nhận ra vấn đề này, người của công ty luật rất bực mình, gọi điện cho chủ tiệm hoa để nói về sơ suất của tiệm. Chủ tiệm lặng đi một chút, rồi mới kêu lên hoảng hốt: "Thôi rồi! Vậy là lẵng hoa tôi gửi tới lễ tang lại có dải ruy-băng ghi là "Chúc mừng bạn đã tới địa điểm mới".
À, tất nhiên đó chỉ là một câu chuyện đùa thôi, không có thật.
Thế nhưng...
Việc bày tỏ sự đồng cảm hoặc an ủi mà không khiến cho người nhận hiểu sai, hoặc không làm cho chính những cảm xúc của mình bị thể hiện không đúng mực, lại không phải là dễ dàng. Thực tế, đây là việc khá khó khăn, đến mức nhiều người đơn giản là không biết phải nói gì với một người đang chịu một nỗi đau cảm xúc, tinh thần, hoặc đang rất buồn mà không giải tỏa được.
Để tránh việc mình nói không hợp lý trong khi người khác đang cần an ủi, thì một số người lựa chọn cách... không nói gì cả; và họ dễ bị hiểu nhầm là thờ ơ, không biết quan tâm. Bởi vì nhiều khi nói gì đó lại thành... dở tệ, như chuyện về một người làm ở văn phòng lưu giữ và trả lại hành lý thất lạc của hành khách đi tàu và máy bay, thường xuyên phải hỏi những người đến nhận đồ xem có chắc chắn là đồ của mình không. Người này khi nghe một người bạn tâm sự rằng mình rất lo lắng vì mẹ sắp phải trải qua một ca phẫu thuật, thì đã quen miệng hỏi: "Cậu có chắc đó là mẹ cậu không?".
Trong hầu hết các trường hợp, chúng ta thường muốn giúp đỡ, nhưng lại thấy sự cố gắng an ủi của mình là không phù hợp, hoặc không đủ. Nhưng có một vài điều chúng ta CÓ THỂ nói với những người đang bị tổn thương...
Một người đàn ông vừa có chuyện buồn trong gia đình, đã cảm thấy thực sự nhẹ lòng khi chia sẻ nỗi đau với vài người bạn. Trong số những lời an ủi, động viên, thì có hai câu khiến ông cảm thấy ấm áp nhất, và khiến ông nhớ đến mỗi khi gánh nặng cảm xúc trở nên khó chịu đựng. Đó là: "Cảm ơn bạn đã chia sẻ nỗi đau của bạn với tôi", và "Khi bạn đau buồn, tôi buồn cùng với bạn". Nghe những lời này, ông cảm thấy mình không đơn độc trong khoảng thời gian khó khăn, và thấy bạn bè hiểu được nỗi đau của mình.
"Cảm ơn bạn đã chia sẻ nỗi đau của bạn với tôi" là sự nhận thức trung thực về nỗi đau của người khác. Nó cũng thể hiện rằng người nói đán.h giá cao nỗ lực của một tâm hồn đang tổn thương mà chịu nói về vết thương của mình với người khác.
"Tôi cũng buồn cùng với bạn" thể hiện sự đồng cảm. Đó là một cách nói tôi sẵn sàng chia sẻ một phần nỗi đau của bạn, dù chỉ trong một khoảng thời gian nhất định.
Chúng ta không sửa chữa hay xóa được những nỗi đau của người khác. Chúng ta cũng không nên cố đưa ra lời khuyên nếu không được hỏi. Và chúng ta có thể sẽ không bao giờ biết ai đó cảm thấy thế nào khi họ bị tổn thương theo cách mà chúng ta chưa từng trải qua. Nhưng chúng ta vẫn có thể ở bên họ để an ủi và xoa dịu.
Tôi nghĩ James Angell, cựu hiệu trưởng của Đại học Michigan, đã nói rất đúng khi ông được hỏi về bí mật của thành công: "Bí mật của thành công ư?" - Ông đáp - "Hãy giữ những chiếc ăng-ten, chứ không phải những cái sừng".
Bạn có những chiếc ăng-ten để "bắt sóng" được những cảm xúc của người khác, thay vì "những cái sừng" để lúc nào cũng đối đầu với họ không?
Theo guu.vn
Này cô gái đôi mươi, em có cảm thấy hạnh phúc không? Này em cô gái tuổ.i đôi mươi, chúc em một ngày tốt lành, nếu đang buồn hãy cũng cảm thấy hạnh phúc vì trái tim em thật tình cảm, biết rung lên những cảm xúc của cuộc sống? Nhưng nhớ đừng buồn quá lâu vì tôi không muốn em như thế! Và này em, nếu đang vui, hãy vui hết mình và đừng...