Có nên yêu người quen qua … chát?
Buổi tối hôm đó anh cũng ngỏ lời yêu em. Mặc dù chưa đồng ý, nhưng em thực sự cảm thấy rất hạnh phúc…
Ảnh minh họa
Chào ban biên tập www.Phunutoday. Em là sinh viên năm 3 của một trường ĐH ở Hà Nội, do nhu cầu học tập nên cái laptop và 3G luôn là người bạn không thể thiếu bên mình. Online, lướt web là công việc luôn diễn ra mỗi ngày đối với em, đặc biệt mục Sống và Chia sẻ cũng là mục mà em rất hay nghé qua. Cũng không nghĩ rằng có ngày mình lại viết ra đây những dòng tâm sự mong nhận được sự chỉa sẻ, nhưng sau khi đọc bài tâm sự của chị Thuha1991,em lại lăn tăn suy nghĩ và muốn chia sẻ câu chuyện của mình, mong rằng sẽ nhận được những lời nhắn nhủ chân thành, giúp em có thể đưa ra cho mình quyết định đúng đắn nhất.
Vốn là một cô gái ưa nhìn và cá tính, kết quả học tập ở lớp cũng không đến nỗi tồi, nên ngay ở trong lớp hay bất cứ một hoạt động nào mà em tham gia đều có một vài người để ý tới em. Họ tìm cách tiếp cận chuyện trò với em rồi rủ em đi uống nước, nhưng một vài lần như vậy em nhận ra rằng họ rất nhạt nhẽo, nói chuyện không hấp dẫn hơn nữa chuyện trò với họ em đều cảm thấy không thoả mái, ngượng ngùng làm sao ấy…thế nên những lần sau em chủ động từ chối hoặc kiếm cớ bận không thể đi được.
Quãng thời gian lên mạng tìm kiếm thông tin, kiến thức và những lần online vào room chát em có quen một anh bạn, chúng em chuyện trò vui vẻ, tất cả những vui buồn hay tâm sự của mình em đều có thể chia sẻ với anh ấy và đều nhận được những lời chia sẻ chân thành, những lời khuyên hữu ích. Dần thành quen, cứ ngày nào vào mạng mà nick anh không sáng hay không được gặp anh ấy là em lại cảm thấy như thiếu thiếu đi một cái gì đó. Tâm trạng cứ bồn chồn đứng ngồi không yên, tối đó y như rằng chằn chọc khó ngủ.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Một buổi online anh ấy cho em số điện thoại của anh ấy và không quyên hỏi số điện thoại của em, anh hẹn em đi uống nước. Và em đã đồng ý. Hôm đó em nhận thấy, anh quả là người đàn ông rất dễ gần, và có khiếu hài hước. Buổi tối hôm đó anh cũng ngỏ lời yêu em. Mặc dù chưa đồng ý, nhưng em thực sự cảm thấy rất hạnh phúc và đề nghị anh hãy chờ một thời gian nữa để kiểm nghiệm tình cảm. Và anh đã đồng ý cho em thêm thời gian.
Cũng kể từ sau hôm đó anh vẫn thể hiện sự quan tâm đến em nhiều hơn, mỗi lần lên mạng anh đều nhắn em nếu lúc đó nick em không sáng. Em cũng không quên phản hồi… Em cũng dự định là sẽ nhận lời yêu anh.
Thế rồi em đọc được bài tâm sự của chị Thuha1991, em lại cảm thấy sợ, sợ anh lừa dối em, sợ anh sẽ bỏ rơi em như người đàn ông kia đã bỏ rơi chị Thuha trong bài viết ấy vậy.
Giờ đây em rất bối rối, suy nghĩ nhiều nó khiến em rất khó tập trung cho công việc học tập, mỗi khi định làm việc gì là em lại nhớ đến anh- dù chẳng biết gì nhiều về anh ngoài cái tên, quê quán do anh tự giới thiệu và đã đang làm cho một công ty xây dựng. Nhưng em lại sợ anh lừa dối em và em sẽ bị tổn thương. Có phải em quá đa nghi không, xịn các anh, chị cho em biết, liệu em có nên nhận lời yêu anh ấy không?.
Bongtuyettrang119@yahoo.com.vn
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có nên chấp nhận khi bạn gái ngỏ lời yêu?
Khi viết ra những dòng tâm sự này, tôi biết sẽ có rất nhiều người cho tôi là kẻ cổ hủ, ẫu trĩ nhưng nỗi băn khoăn càng ngày càng lớn và cứ chất chứa khiến tôi vô cùng bối rối và bế tắc.
Sau nhiều năm tìm kiếm, cuối cùng, tôi cũng gặp được người con gái mà mình mong đợi. Em kém tôi bốn t.uổi, là một người con gái khá giỏi giang và có cá tính. Chỉ sau một năm làm việc, em đã trở thành trợ lý giám đốc của một công ty lớn. Không chỉ thông minh, em cũng rất xinh đẹp nên được rất nhiều chàng trai theo đuổi.
Em trọ cùng tôi tại một xóm trọ sinh viên. Ban đầu, chúng tôi có vẻ không hợp nhau lắm. Em là người sôi nổi còn tôi sống nội tâm. Nhưng chính sự sôi nổi ấy đã cuốn hút tôi. Tôi chủ động làm quen và tìm mọi cách để được gần em, tạo mọi cơ hội để có thể trinh phục được em. Em đón nhận sự quan tâm một cách nồng nhiệt và chân thành. Điều đó khiến tôi thấy rất hạnh phúc bởi tôi biết, em cũng rất quý mến tôi. Nhưng tôi luôn có cảm giác mình kém cỏi hơn em nên chưa bao giờ dám ngỏ lời trước bởi tôi rất sợ bị từ chối.
Ảnh minh họa
Chúng tôi quen và thân nhau như thế đã được hơn một năm mà chưa một lần tôi dám bày tỏ tình cảm ấp ủ trong trái tim mình. Hình như em cũng không vui vì điều đó. Thời gian gần đây, mỗi khi đi chơi hoặc ngồi gần nhau, chúng tôi chỉ im lặng. Có những lần, em và tôi ngồi với nhau đến hai giờ sáng mà không nói với nhau lời nào. Có lẽ cả tôi và em đều mong một điều gì đó mà không ai dám nói ra.
Trong sinh nhật tôi cách đây hai tuần, khi bạn bè đã về hết, còn lại em và tôi, em đã chủ động trao cho tôi nụ hôn đầu đời và nói "Em yêu anh! Anh có yêu em không?"
Không có bất cứ từ nào có thể nói hết được tâm trạng tôi lúc đó. Tôi như kẻ mất hồn. Niềm vui và hạnh phúc không vượt qua được sự mặc cảm bởi em chứ không phải tôi ngỏ lời yêu. Cái cảm giác mình kém cỏi và bị động trong tình yêu đã ngăn không cho tôi nói ra tình cảm thực sự chất chứa trong lòng mình. Tôi chỉ ngồi im lặng như một thằng đần. Lúc đó, đôi mắt sáng rực đầy kiêu hãnh của em bỗng ngân ngấn nước. Em chạy vụt về phòng trọ để lại tôi c.hết lặng giữa ngổn ngang những nghĩ suy nhức buốt.
Dù biết tình cảm của em đối với mình rất chân thành nhưng tôi vẫn có cảm giác hụt hẫng và đau khổ. Giá như ba từ "Anh yêu em" được thốt ra từ miệng tôi trước và được em đáp lại thì có lẽ tôi đã vô cùng hành phúc. Lời tỏ tình của em càng khiến tôi cảm thấy mình không xứng đáng với em.
Tôi có tâm sự với một số người bạn. Họ đều tỏ ra vô cùng bất ngờ vì điều đó. Có người nói với tôi rằng khi yêu mà người con gái đã chủ động thì khi trở thành vợ chồng, chắc chắn người chồng sẽ bị nép vế và chịu sự chi phối của người vợ. Có người còn nói rằng, chỉ những cô gái quá từng chải trong tình yêu mới dám ngỏ lời trước như vậy. Một cô gái ngoan, hiền, dù có yêu người con trai đến đâu đi nữa cũng không bao giờ dám ngỏ lời trước như vậy.
Sau buổi tối đáng nhớ ấy, em lại trở về với sự vô tư và nhiệt thành của mình hàng ngày. Đối với tôi, em càng chu đáo và ý tứ hơn nhưng tôi vẫn có cảm giác bất an. Trước khi viết những dòng này, tôi được biết em sắp chuyển nhà trọ. Cảm giác sắp mất em và cảm giác sợ có em cứ vần vũ trong trái tim tôi. Tôi không biết mình phải làm thế nào. Liệu, một cô gái dám cầu hôn bạn trai trước có phải là một người đoàng hoàng? Dù rất yêu em nhưng tôi có nên chấp nhận lời cầu hôn đó không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Cái ngàn vàng" đã mất, có nên thú nhận? Sự hèn nhát, run sợ, yếu mềm của tôi khiến cho tôi phải lừa dối anh suốt thời gian yêu nhau. Tôi chưa bao giờ dám thú nhận với anh rằng, tôi không còn là một cô gái trong trắng. Cuộc sống không phải cái gì cũng giống như ta mong đợi. Khi ta đã yêu, đã được yêu, được thương một ai...