Có nên về Việt Nam sống khi được thừa kế tài sản trăm tỷ đồng ở Mỹ
Tôi được thừa kế tài khoản ngân hàng khoảng 100 tỷ theo t.iền Việt Nam, luật sư nói nếu bán căn hộ và cổ phần còn lại được thêm 150 tỷ nữa.
Tôi 20 t.uổi, sống tại New York- Mỹ được 5 năm do mẹ tái hôn với một người Mỹ. Hai năm trước, bố mất sớm, sau đó mẹ qua đời nên tôi sống một mình. Tôi sống rất cô đơn, chỗ ở không có người Việt, chỉ có vài người bạn Mỹ và chưa có người yêu. Tôi học piano từ nhỏ và tiếp tục hoàn thành chương trình ở trường nghệ thuật. Tuy sống ở một thành phố mà ai cũng mơ ước nhưng tôi không cảm thấy mình đang sống.
Cuộc sống nơi đây rất khô khan, bận rộn, mọi thứ đắt đỏ khiến con người ta chỉ biết đến t.iền, tôi thấy xa lạ với mọi thứ, nhớ cuộc sống của mình trước khi sang Mỹ, nhớ cái nhộn nhịp ấm áp của TP HCM, nhớ những món ăn Việt Nam. Mặc dù có bạn bè giới thiệu việc làm nhưng tôi đang phân vân ra trường rồi có nên về Việt Nam luôn hay không?
Xin nói thêm mẹ tôi hồi ở Việt Nam là người mẹ đơn thân, ông bà ngoại đã mất nên tôi không có người thân ở đây, chỉ có vài cô bạn thân nhiều năm vẫn còn giữ liên lạc. Không phải khoe nhưng nếu về Việt Nam tôi thật sự không thiếu t.iền. Tôi thừa kế tài khoản ngân hàng khoảng 100 tỷ đồng t.iền Việt, luật sư riêng nói nếu bán căn hộ và cổ phần còn lại được thêm 150 tỷ nữa. Ở New York tài sản này không lớn, chỉ đủ để tôi có cuộc sống trung lưu thoải mái nhưng nếu về Việt Nam sẽ có giá trị lớn hơn.
Video đang HOT
Tôi dự tính sẽ chuyển dần về tài khoản ở Việt Nam, đang tìm hiểu thủ tục mua nhà và có ý định về nước đặt mua căn hộ ở tháp 81 tầng. Hiện tại tôi học thêm các khóa ngắn hạn về tài chính, kinh tế, để sau này về nước nếu không theo được nghệ thuật thì cũng biết đầu tư, làm ăn, không phải sống kiếp ăn không ngồi rồi. Tôi sẽ thuê căn hộ dịch vụ trong thời gian đầu để ở cho an toàn, tiện lợi, sau đó từ từ thích nghi lại với cuộc sống ở quê hương. Bạn tôi đều có ô tô và rất rành đường nên có khả năng đưa đón tôi đi lại lúc mới về.
Tôi cũng biết võ, kỹ năng tự vệ và có nhiều kinh nghiệm tự lập nên nghĩ cuộc sống một mình cũng không quá khó khăn, nguy hiểm. Tất nhiên trên đây chỉ là suy nghĩ của cá nhân, tôi vẫn còn trẻ t.uổi nên nhìn đời còn đơn giản. Mặt khác, tôi cũng nghe bạn bè nói con gái đi Tây về khó lấy chồng lắm nên hơi lo, rồi còn vô số vấn đề khác nữa. Tôi muốn nhờ mọi người tư vấn thêm, có nên tiếp tục với dự định về Việt Nam hay không?
Theo VNE
Lúc say, anh lại so sánh tôi với vợ cũ
Tôi và anh quen nhau chỉ được ba tháng thì chúng tôi chuẩn bị đám cưới nhưng trước khi quyết định tổ chức anh thú nhận với tôi là anh đã có vợ có con nhưng hai người đã ly dị với nhau và có giấy tờ hẳn hoi.
Tôi không muốn cho gia đình tôi biết về sự thật ấy nên tôi đã nói gia đình anh giấu chuyện đó. Đám cưới được diễn ra rất suôn sẻ.
Ảnh minh họa
Chúng tôi ra ngoài mướn nhà ở được vài tháng thì tôi có thai, khi biết tin tôi có thai thì gia đình tôi bảo hai vợ chồng về nhà ở chung để tiện việc chăm sóc vì sợ tôi ở ngoài không ăn uống bồi bổ cho đ.ứa b.é. Do đây là đứa cháu đầu, con đâu của gia đình nên ai cũng lo lắng cho tôi. Thật sự tôi cũng không muốn về nhà sống vì sợ anh không được thoải mái khi ở nhà vợ. Nhưng anh lại quyết định về nhà tôi ở, đến khi tôi sinh xong thì lại có chuyện lục đục xảy ra giữa mẹ và chồng của tôi.
Tôi biết ở nhà vợ mà không có tiếng nói nào thì thằng đàn ông nào chịu đựng được chứ. Thế là anh buồn nên đi uống rượu, nhà tôi thì không cho anh uống rượu, bởi mỗi khi uống vào, anh say mèm lại nói gia đình tôi này kia. Thậm chí anh còn nói tôi những câu thậm tệ nhưng vì nghĩ tới con của nên tôi bỏ qua, cắn răng chịu đựng.
Tôi biết anh yêu tôi nhiều lắm nhưng mỗi lần nhậu say anh lại so sánh tôi với người vợ cũ. Anh ấy nói cũng vì gia đình vợ mà anh mới phải ly dị vợ cũ của anh. Thời gian trôi qua mọi chuyện vẫn bình thường ngoại trừ việc anh uống rượu hàng ngày mà không đi làm k.iếm t.iền để phụ giúp vợ nuôi con.
Rồi đến một ngày nọ anh ở nhà uống rượu lúc nào không biết, tôi đi làm thì em gái tôi mới nhắn tin hỏi tôi là: "Anh rể có vợ và có con riêng rồi ha chị?". Tôi không trả lời lại mà chỉ biết im lặng vì tôi không hiểu tại sao chồng lại làm như thế nữa, tôi không biết phải giải thích với gia đình tôi như thế nào nữa. Ba tôi là một người đàn ông rất ít nói nhưng mẹ tôi thì lúc nào cũng nhắc về chuyện đó.
Tôi có cảm giác là mình không còn là đứa con ngoan của ba mẹ tôi nữa. Anh đã hứa với tôi nhiều lần là sẽ không uống rượu nữa và lo đi làm để k.iếm t.iền nuôi con nhung lời hứa vẫn chỉ là lời hứa thôi, anh đi làm được vài ba bữa rồi lại nghỉ. Tôi thật sự không thể chịu đựng được nữa. Từ lúc đó trở đi tôi cảm thấy rằng tôi không còn cảm giác gì với anh nữa, mỗi lần gần gũi nhau chỉ là để làm tròn bổn phận của một người vợ mà thôi.
Chỉ còn vài ngày nữa là đến thôi nôi con bé con rồi mà giờ anh vẫn không hề sửa đổi được một chút nào hết. Tôi không biết có phải ly dị nhau thì tôi sẽ có cuộc sống tốt hơn không? Lúc đó thì tôi chỉ biết đi làm k.iếm t.iền để lo cho con bé ăn học thôi có lẽ sẽ tốt hơn khi tôi phải ở bên cạnh một người không biết lo cho vợ con.
Theo Blogtamsu
Cố “đi bước nữa” nên tôi hại đời đứa con bé bỏng của mình Đau lòng nhất là cái hôm con trai tôi đói quá nên lúc ăn cơm tranh cả phần thịt của con gái chồng. Khi con bé khóc vì dỗi, mẹ chồng đã đ.ấm vào lưng con trai tôi cho đến khi nó nôn ra mới thôi. Tôi không dám nói ra hai tiếng "sai lầm" khi đã đẩy chúng tôi vào tình cảnh...