Có nên trao trinh tiết cho người mình yêu không?
Anh ấy nói nếu em cố giữ trinh tiết thì không giữ được anh ấy, em có nên trao cho anh ấy trinh tiết hay không?.
Năm nay em 20 tuổi, sinh viên năm thứ 2 đại học, bạn trai em 24 tuổi, anh ấy học năm thứ 4 và cùng quê với em, anh ấy là tình yêu đầu tiên của em, còn em thì không phải là tình đầu của anh ấy.
Có nên đồng ý trao trinh tiết để giữ anh ấy bên mình hay cố giữ trinh tiết và chấp nhận chia tay tình đầu (Ảnh minh họa)
Em viết tâm sự lên đây là muốn hỏi các anh, chị độc giả một chuyện, em và anh ấy yêu nhau mới được gần 1 năm, nhưng mỗi lần đi chơi là anh ấy thường có những hành động va chạm, sờ soạng khắp cơ thể của em, khiến em cảm thấy rất sợ hãi. Em không cho thì anh ấy giận dỗi và dọa sẽ chia tay với em.
Gần đây, mỗi lần gặp nhau anh ấy còn đòi hỏi em trao trinh tiết cho anh ấy. Anh ấy nói em và anh ấy cùng quê, hai gia đình cũng chẳng lạ gì nhau nữa, bố mẹ hai bên lại cũng biết chuyện em và anh ấy yêu nhau và cũng chẳng phản đối, thậm chí mẹ anh ấy còn rất quý mến em, nên sớm muộn gì thì hai đứa cũng trở thành vợ chồng của nhau thôi.
Video đang HOT
Tất nhiên là em từ chối và nói với anh ấy là em muốn giữ đến tận khi cưới, thì anh ấy lại nói bây giờ ai còn giữ trinh tiết đến tận lúc cưới nữa, như vậy là cổ hủ. Anh ấy không cần em phải giữ trinh tiết đến tận đêm tân hôn cho anh ấy.
Em cố giữ trinh tiết chính tỏ em không tin tưởng, không yêu anh ấy nên mới không có cảm xúc gì khi ở bên anh, không muốn trao thân cho anh ấy.
Anh ấy nói nếu em cố giữ được trinh tiết thì sẽ không giữ được anh ấy. Anh ấy yêu em và không thể chịu đựng đến tận khi nào hai đứa làm đám cưới mới gần gũi được, vì thế sẽ chia tay với em. Mấy hôm nay anh không gọi điện thoại, không nhắn tin, cũng không đến gặp em nữa, em điện thoại cho thì anh ấy không nghe, nhắn tin anh cũng không nhắn lại. Đến gặp thì anh đi vắng, em đang cảm thấy rất buồn và không muốn chia tay với anh ấy. Vì em vẫn còn yêu anh ấy rất nhiều.
Bây giờ em chẳng biết làm thế nào, có nên đồng ý trao trinh tiết để giữ anh ấy bên mình hay cố giữ trinh tiết và chấp nhận chia tay tình đầu?. Anh chị giúp em với ạ, em cảm ơn.!.
Theo VNE
Em là một người tình tuyệt vời nhất!
Chồng đòi ly thân vì phát hiện tôi có người tình, nhưng rồi chuyện chăn gối của chúng tôi vẫn nồng nàn. Đứa con chúng tôi mong chờ bấy lâu nay xuất hiện nhưng anh nhất mực đòi phá bỏ.
3 năm lấy nhau, cuộc sống hôn nhân của chúng tôi trở nên tẻ nhạt. Tôi sa vào vòng tay của Quang... Tôi biết tôi sai. Cái ngày mà chồng phát hiện ra mối quan hệ của tôi với Quang, dù tôi van xin, anh vẫn nhất mực đòi ly thân.
Tôi ngậm ngùi đồng ý, âu đó cũng là cái giá mà tôi phải trả cho những vụng trộm, tham lam, ngốc dại của mình. Tôi biết điều đó đắng cay, tôi cũng không dám xin cho mình cơ hội quay đầu, tôi chấp nhận không một lời than thở.
Thế rồi căn nhà của hai vợ chồng được ngăn làm đôi, anh một phòng, tôi một phòng. Một tuần đầu chúng tôi sống như hai cái bóng, hai con người xa lạ. Tôi vẫn đảm nhiệm việc dọn dẹp nhà cửa, mua thức ăn để trong tủ lạnh... Nhưng chúng tôi không ăn chung, ngủ chung mà lặng lẽ sống hai cuộc sống.
Rồi đến tuần thứ 2 chúng tôi lại gần gũi, có lẽ bởi bản năng của cả hai đứa đều quá mạnh, chúng tôi lại hòa vào nhau. Tôi thấy anh cố gắng, anh tuyệt vời hơn, anh luôn bảo "em là người tình tuyệt vời", "chúng ta là một cặp tình nhân hạnh phúc". Chúng tôi đến với nhau khi thì ở phòng tôi, khi thì sang phòng anh, phiêu du cả tại phòng khách.
Rồi tôi có thai, điều mà trong suốt 3 năm từ khi cưới nhau, chúng tôi chờ đợi, mong mỏi nhưng không được. Quan hệ nóng lên, tôi cứ đinh ninh cái thai là sự đảm bảo chắc chắn cho việc chúng tôi sẽ về với nhau. Vấn đề chỉ là thời gian mà thôi. Tôi hi vọng thật nhiều, khi biết mình chắc chắn mang thai tôi đã khóc từ phòng khám thai về nhà, cứ tủi hờn, sợ hãi rồi lại hi vọng...
Lời ngấm vào tâm khảm, đó phải chăng đó là cách trả thù "nồng nàn" của chồng tôi? (Ảnh minh họa)
Ban đầu tôi nghĩ khi thông báo về cái thai anh sẽ vui lắm thậm chí sẽ ôm chầm lấy tôi mà hạnh phúc. Nhưng trái lại, chồng tôi cười khẩy và bắt tôi phá thai. Anh lạnh lùng: "Anh không phủ nhận cái thai đó nhưng chúng ta đã chuẩn bị ra tòa, em biết chưa?".
Tôi đã cảm thấy nghẹt thở khi nghe anh nói. Cái thai kết quả của một đêm nồng nàn nào đó giờ trở nên nặng nề cho cả hai bên. Khuyên nhủ tôi bỏ con không được nhiều lần chồng còn dọa, ép tôi phải phá thai bằng được. Tôi đau khổ đến cùng cực, tôi cố chờ một phiên tòa, ở đó phân xử cả đôi bên.
Tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều sau những sai lầm của bản thân và cách đối xử của chồng. Tuy nhiên tôi lo lắm, tôi cảm thấy rối ren với khó khăn trước mắt. Tôi có nên giữ lại đứa con? Nếu phá bỏ giọt máu này, tôi biết mình sẽ đớn đau và ân hận nhiều lắm.
Tôi sẽ không khóc nữa. Bởi có khóc thì bên cạnh tôi chỉ còn những tiếng thủ thỉ "em là người tình tuyệt vời", "chúng ta là một cặp tình nhân hạnh phúc". Lời ngấm vào tâm khảm, đó phải chăng đó là cách trả thù "nồng nàn" của chồng tôi?
Theo VNE
Hãy khóc cho một lần chia tay Đôi khi, bạn nên khóc cho một lần chia tay, cho một lần bạn thật sự nhìn lại chính bản thân, khóc để quên đi cảm giác đau, khóc để hiểu mình xứng đáng được yêu... Cho một lần chia tay ư? Có khi không hẳn chỉ là nỗi đau hay nỗi cô đơn bình thường được nữa mà gần như thường trực,...