Có nên “trả” chồng về cho vợ cũ
Ba năm trước tôi gặp chồng tôi bây giờ. Thời điểm đó anh đang có một gia đình hạnh phúc. Thế nhưng cả hai chúng tôi vừa gặp nhau đều đã nảy sinh tình cảm…
Biết là sai, nhưng tôi đã đến với anh ấy và trở thành kẻ thứ ba.
Nhấn để phóng to ảnh
Chúng tôi yêu nhau, tình cảm rất ngọt ngào. Anh là đàn ông đã có gia đình, có nhiều kinh nghiệm yêu đương khiến tôi mê mệt. Anh chưa từng nhắc về vợ con, chưa từng đả động đến tương lai của chúng tôi. Nhưng thâm tâm tôi thật lòng muốn có được anh ấy.
Mỗi lần chúng tôi gặp nhau, tôi luôn tìm cách để lại trên người hoặc quần áo anh một dấu vết gì đó. Có lẽ đó cũng là lý do vợ anh phát hiện ra anh ngoại tình. Tôi không biết anh ấy đã làm những gì, nhưng có vẻ như chị ấy đã tha thứ. Đúng lúc ấy tôi phát hiện mình có thai. Anh ấy nói cho anh ấy chút thời gian để thu xếp chuyện này. Lo sợ anh chần chừ, tôi chủ động đi gặp chị ấy. Và đây chính là cú đánh khiến chị ấy ngã gục, buông tay hoàn toàn.
Bốn tháng sau, chúng tôi về sống chung với nhau. Không đám cưới, không mâm cỗ rình rang, chỉ có vài mâm cơm người nhà gặp mặt. Tôi cũng không quá coi trọng chuyện này. Cái bụng tôi đã rất to, tôi cần anh và con tôi cần danh phận khi ra đời.
Thật đau lòng, ở tháng thai kì thứ 7, tôi bị thai lưu. Sự mất mát này khiến tôi nghĩ đó chính là quả báo. Chồng vẫn yêu thương chăm sóc tôi, nhưng anh không còn là người đàn ông vui vẻ hài hước như khi chúng tôi còn vụng trộm. Anh ít nói, ít cười, không khí trong nhà trở nên buồn chán. Anh bây giờ thật không giống người đàn ông khi còn vụng trộm yêu đương.
Video đang HOT
Rồi mới đây, tôi vô tình đọc được tin nhắn anh và vợ cũ nhắn cho nhau. Họ hẹn nhau thứ bảy này cùng đưa con gái đi sở thú. Anh nói hối hận vì đã làm tổn thương chị ấy. Chị ấy cũng nói: Nếu thời gian quay trở lại, chị ấy sẽ không chọn cách ly hôn. Chị ấy vẫn rất yêu anh, và con gái thì rất hay đòi bố.
Đọc xong những tin nhắn ấy không hiểu sao tôi chỉ thấy rất buồn chứ không hề cảm thấy ghen tuông tức giận. Tôi yêu chồng mình, đã nhờ dùng thủ đoạn để có được anh ấy. Nước cờ ấy, tôi không biết là sai hay đúng. Nhưng sau khi mất con, tôi cũng không còn cảm thấy hoàn toàn vui vẻ nữa. Chồng tôi vẫn tỏ ra có trách nhiệm, nhưng tận sâu trong lòng anh tôi biết, anh không hạnh phúc như vẫn cố tỏ ra.
Mấy hôm nay tôi suy nghĩ rất nhiều về việc ly hôn. Tôi vẫn yêu chồng tôi, đó là điều bản thân tôi rõ nhất. Nhưng chồng tôi có thật lòng yêu tôi hay không? Hay chỉ vì trước đấy bị vợ bỏ, tôi mang bầu nên cưới? Vả lại họ vẫn còn vấn vương nhau lắm, đặc biệt con họ cần có cha.
Tôi đang định nhân mấy tin nhắn mình đọc được tìm cớ để ly hôn, trả anh về cho vợ cũ để họ cùng tái hợp. Nhưng tôi đã làm gia đình anh tan nát, kéo anh ấy về phía mình và giờ lại tự mình muốn phá nát cuộc hôn nhân thứ hai của anh. Nếu làm vậy, là tàn nhẫn hay là tốt cho anh ấy?
Cái gì trói buộc ta?
Chúng ta luôn dính mắc vào cảnh trần, biểu hiện rõ nét là luôn thích hoặc không thích.
Bình tâm suy xét, có khi nào ta tự hỏi rằng vậy cái gì đã trói buộc ta, cái gì đã khiến cho mình dính mắc. Người cạn cợt thì nói ngay rằng bởi cái cảnh nó hấp dẫn nên làm cho ta mê mệt.
Người có chiều sâu hơn thì cho rằng, cũng tại vì ta thấy nghe ngửi nếm... làm chi, mà cũng tại cảnh sắc thinh hương vị... nó quyến rũ nên không dứt ra được. Bậc trí thì thấy rõ rằng, không phải tại mắt thấy sắc đẹp hoặc tai nghe tiếng hay mà chính dục tham mới là sợi dây trói buộc.
"Một thời, Phật ở tại vườn Trúc, khu Ca-lan-đà, thành Vương xá. Bấy giờ Tôn giả Xá-lợi-phất, Tôn giả Ma-ha Câu-hi-la cùng ở trong núi Kỳ-xà-quật. Buổi chiều sau khi từ thiền tịnh dậy, Tôn giả Ma-ha Câu-hi-la đến chỗ Tôn giả Xá-lợi-phất, cùng nhau thăm hỏi, rồi ngồi lui qua một bên, nói với Tôn giả Xá-lợi-phất:
- Tôi có điều muốn hỏi, Nhân giả có rảnh để giải đáp cho chăng?
Tôn giả Xá-lợi-phất trả lời:
- Tùy theo những gì Nhân giả hỏi, nếu tôi biết, tôi sẽ trả lời.
Tôn giả Ma-ha Câu-hi-la hỏi Tôn giả Xá-lợi-phất:
- Thưa Tôn giả Xá-lợi-phất, thế nào, mắt kết buộc sắc, hay sắc kết buộc mắt? Tai và âm thanh, mũi và mùi, lưỡi và vị, thân và xúc, ý và pháp; ý kết buộc pháp hay pháp kết buộc ý?
Tôn giả Xá-lợi-phất trả lời Tôn giả Ma-ha Câu-hi-la:
- Chẳng phải mắt kết buộc sắc, cũng chẳng phải sắc kết buộc mắt, cho đến, chẳng phải ý kết buộc pháp, cũng chẳng phải pháp kết buộc ý. Tôn giả Ma-ha Câu-hi-la, ở giữa hai cái đó, cái gì là dục tham thì cái đó là kết buộc.
Tôn giả Ma-ha Câu-hi-la, giống như hai con bò, một đen một trắng, cùng bị buộc vào một cái ách. Có người hỏi, 'Bò đen buộc bò trắng hay bò trắng buộc bò đen?'. Hỏi như vậy có đúng không?
Đáp:
- Không, Tôn giả Xá-lợi-phất, chẳng phải bò đen buộc bò trắng, cũng chẳng phải bò trắng buộc bò đen. Nhưng ở đây, hoặc là cái ách, hay là dây buộc cổ, là cái kết buộc chúng.
Tôn giả Xá-lợi-phất nói:
- Cũng vậy, Tôn giả Ma-ha Câu-hi-la, chẳng phải mắt kết buộc sắc, cũng chẳng phải sắc kết buộc mắt, cho đến, chẳng phải ý kết buộc pháp, cũng chẳng phải pháp kết buộc ý. Ở đây dục tham kết buộc chúng. Thưa Tôn giả Ma-ha Câu-hi-la, nếu mắt kết buộc sắc, hay nếu sắc kết buộc mắt và cho đến, nếu ý kết buộc pháp, hay nếu pháp kết buộc ý, thì Thế Tôn đã không dạy người kiến lập phạm hạnh để đoạn tận khổ. Vì chẳng phải mắt kết buộc sắc, cũng chẳng phải sắc kết buộc mắt và cho đến, chẳng phải ý kết buộc pháp, cũng chẳng phải pháp kết buộc ý, nên Đức Thế Tôn dạy người kiến lập phạm hạnh để đoạn tận khổ. Thưa Tôn giả Ma-ha Câu-hi-la, Thế Tôn khi mắt thấy sắc hoặc tốt, hoặc xấu, không khởi dục tham; còn những chúng sanh khác khi mắt thấy sắc hoặc tốt, hoặc xấu thì khởi dục tham. Cho nên Đức Thế Tôn nói hãy đoạn tận dục tham, thì tâm được giải thoát. Cho đến, ý và pháp lại cũng như vậy.
Bấy giờ, hai vị Chánh sĩ đều hoan hỷ, mỗi người trở về chỗ của mình".
(Kinh Tạp A-hàm, kinh số 250)
Thế Tôn dạy thật rõ ràng, sự khác nhau giữa người phàm và người tu là xác định đúng nguyên nhân của dính mắc và tìm cách loại trừ. Thì ra, không phải căn (mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý) và cũng chẳng phải trần (sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp) mà chính dục tham là nguyên nhân khiến ta bị trói buộc và chịu khổ đau. Nên muốn thoát khổ cũng phải dựa vào điểm mấu chốt này, "khi mắt thấy sắc hoặc tốt, hoặc xấu, không khởi dục tham"; tai nghe tiếng, mũi ngửi mùi, lưỡi nếm vị... đều phải tu như vậy, không khởi dục tham.
Duy trì chánh niệm thường trực, vẫn thấy nghe ngửi nếm bình thường nhưng luôn tỉnh giác để cái thấy chỉ là cái thấy, cái nghe chỉ là cái nghe... không để dục tham chen vào. Làm được như vậy thì tâm không bị trói, thân không bị buộc, sống nhẹ nhàng, thảnh thơi với cuộc đời đủ các cung bậc và vô vàn hấp dẫn.
Quảng Tánh
Vợ xinh đẹp đến mấy cũng thua kẻ thứ ba một cách thảm hại khi không biết những chiêu 'hư' này Người đàn bà hư chưa hẳn đã không tốt, nhưng đàn bà quá ngoan nhất định sẽ bị bỏ rơi, vì vậy chị em hãy biết những chiêu 'hư' để chồng mê mọi lúc mọi nơi. Dưới đây là những điều đàn bà hư thường làm khiến đàn ông say mê, một khi đã vướng vào thì không dứt ra được. Mệt thì...