Có nên trả cháu về cho mẹ ruột?
Chúng tôi sắp sửa cưới. Ông xã tôi đã đổ vỡ một lần. Hiện đứa con gái 8 tuổ.i của anh đang ở với cha. Khi biết chúng tôi cưới, vợ cũ của anh đề nghị đem con về nuôi vì sợ cảnh mẹ ghẻ con chồng.
Thú thật, nếu không có con bé thì chúng tôi cũng đỡ được gánh nặng nhưng trong thâm tâm, tôi nghĩ con gái ở với mẹ kế vẫn tốt hơn là ở cùng cha dượng. Nhiều người bảo tôi dại dột, con chồng thì luôn là con chồng, không bao giờ nó thương mình, tốt nhất là trả nó về với mẹ ruột. Tôi thấy khó xử…
minhngoc… @gmail.com
Bạn thân mến,
Khi bạn nói rằng “con gái ở với mẹ kế vẫn tốt hơn là ở cùng cha dượng” thì tôi hiểu là bạn có tình cảm thật sự với con riêng của chồng. Đúng là nếu đưa cháu bé về ở với mẹ ruột thì vợ chồng bạn sẽ đỡ được gánh nặng tài chính, chăm sóc, thời gian, công sức…
Thế nhưng, bạn nên tìm hiểu, vì sao khi l.y hô.n, tòa án cho phép người cha nuôi con chứ không phải là mẹ như lẽ thường đối với những đứ.a tr.ẻ dưới 9 tuổ.i? Điều đó cho thấy chính tòa án cũng cho rằng cháu bé ở với cha sẽ tốt hơn.
Video đang HOT
Cháu đã quen sống bên nội cùng với cha thì không nên bứt cháu ra khỏi môi trường quen thuộc. Nếu không có gì trở ngại, các bạn nên tiếp tục nhận chăm sóc cháu, giữ cháu lại bên mình. Dù sao thì cháu cũng đã ít nhiều quen với người yêu của cha và chấp nhận thực tế là người ấy sẽ thay thế mẹ mình.
Điều quan trọng nhất là tình yêu thương của bạn. Cháu đã không được mẹ chăm sóc, dạy dỗ, điều đó rất thiệt thòi đối với một đứ.a tr.ẻ. Bạn hãy dành cho cháu tình yêu thương, sự chăm sóc của một người mẹ. Chắc chắn điều đó chỉ làm cho tình cảm vợ chồng bạn càng mặn nồng hơn bởi ngoài tình yêu, anh ấy còn dành cho bạn lòng biết ơn vì đã yêu thương con mình.
Theo VNE
Bất lực chị, em chồng liên tục nhờ vả
Cứ thứ bảy, chủ nhật hoặc chiều các ngày, khi chồng tôi có nhà là chị, em chồng thay nhau nhờ chở đi chỗ này chỗ kia.
Tôi năm nay 27 tuổ.i, đã lập gia đình và có một b.é tra.i 2 tháng tuổ.i. Chồng tôi hơn tôi hai tuổ.i, là một người chồng có trách nhiệm, một người cha tốt. Mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu như chúng tôi không chuyển về sống gần nhà chị chồng cách đây một năm.
Mấy năm nay ngành xây dựng gặp khó khăn nên lương chồng tôi không cao, chỉ đủ xài một cách tiết kiệm. Bởi vậy đợt tôi sinh tiề.n tiết kiệm của chúng tôi không đủ nên chị chồng cho chúng tôi một số tiề.n để trang trải. Tuy vậy vấn đề của chúng tôi không nằm ở tiề.n bạc bởi tuy anh làm lương thấp nhưng tôi chưa bao giờ phàn nàn về điều đó. Nó nằm ở việc chồng tôi luôn nghe lời chị và giúp đỡ vô điều kiện một cách không hợp lý.
Từ ngày chuyển về đây, tuần nào cũng vậy, cứ thứ ba là đưa và rước chị tôi đi làm (dù ngược đường). Chiều thứ sáu và sáng thứ hai là đưa rước em chồng đi học cách đó 30 cây số. Vẫn còn nhớ khi tôi còn đi làm, xe hư tôi nhờ chồng chở đi mà chồng đâu có chở. Chúng tôi cũng cãi vã nhiều lần về vấn đề này rồi cuối cùng đâu lại vào đấy, tôi hy vọng đến lúc sinh em bé thì nó sẽ kết thúc.
Vì mẹ mất và mẹ chồng bận buôn bán nên khi sinh tôi chỉ có một mình để chăm em bé. Chị chồng cũng giúp đỡ chúng tôi nhiều và tôi vẫn mang ơn vì điều này. Trong tháng đầu thì em ruột và em chồng thay nhau nấu ăn cho tôi. Còn bây giờ thì tự tôi làm tất cả mọi việc. Cũng hơi mệt nhưng tôi vẫn vui vì con.
Ảnh minh họa: JupiterImages.
Mọi chuyện chỉ tồi tệ khi mà tuần nào cũng vậy, cứ thứ bảy và chủ nhật hoặc buổi chiều các ngày trong tuần, khi chồng tôi có nhà là hết em chồng rồi đến chị chồng thay nhau nhờ chở đi chỗ này chỗ kia. Nhưng nếu vì chị chồng đau ốm nhờ chở đi tôi không trách, đằng này chỉ vì lười chạy xe mà nhờ chồng tôi làm việc đó (trước đây đã rất nhiều lần như thế này). Đỉnh điểm là thứ 7 vừa rồi, tôi đi siêu thị mua đồ ăn kêu chồng ở nhà coi con. Vậy mà đến lúc tôi về chẳng thấy chồng đâu, chỉ thấy mẹ chồng (của chị chồng) đang đưa nôi cho em bé còn chồng tôi chở chị đi đâu đó.
Thật sự tôi tủi thân lắm, tại sao chồng tôi có thể chở chị đi trong khi chị hoàn toàn khỏe mạnh còn để tôi phải đi một mình. Tôi đã nói điều này với chồng và nói rằng, nếu chồng giải thích được lý do vì sao làm như vậy thì tôi sẵn sàng nhận sai nhưng chồng tôi chẳng thể giải thích được.
Rồi chủ nhật thì đến em chồng nhờ chở đi. Trong khi nhà chị chồng có nhiều người và nhiều xe, còn nhà tôi chỉ có hai mẹ con... vậy thì tôi không hiểu tại sao phải làm thế? Rồi rảnh thì nhờ chồng tôi đưa đón con chị đi học về giùm các ngày trong tuần.
Tôi vẫn nhớ khi tôi nhờ chồng làm đồ chơi cho con chồng kêu mệt, vậy mà chị chỉ cần điện thoại là chồng tôi đi liền. Tôi kêu mua đồ chơi cho con cũng chẳng mua, nhờ dậy sớm chạy ra chợ mua ít đồ trước khi đi làm cũng từ chối trong khi giúp chị em chồng thì chẳng nề hà. Chẳng lẽ chỉ vì lý do này mà tôi l.y hô.n thấy cũng vô lý bởi vấn đề không nằm thực sự ở chồng tôi, với lại tôi muốn con mình có đủ tình thương của cha lẫn mẹ. Mà nói với chồng thì vô ích vì chồng tôi cũng khó xử.
Không lẽ tôi nói vấn đề này với chị, em chồng thì liệu có còn tự nhiên để mà nhìn mặt nhau. Bây giờ mỗi khi thấy chồng có điện thoại là tôi chán lắm bởi tôi thừa biết điều gì đang xảy ra. Tôi mệt mỏi quá! Làm ơn giúp tôi một lời khuyên!
Theo VNE
Gia đình bạn trai yêu cầu chia tay vì sợ tôi quá yếu Hai đứa em cùng quê, yêu nhau được một năm rồi. Gia đình anh không muốn cho hai đứa đến với nhau và can thiệp rất nhiều, nhưng vẫn không chia cách được tình yêu của chúng em. Mọi chuyện êm đi, tưởng như đã được chấp nhận. Nhưng thời gian gần đây, mọi chuyện lại bắt đầu. Bà nội anh đã khóc...