Có nên tiếp tục với bạn trai vô tâm, bất hiếu
Em sống cùng với anh, anh rất vô tâm và không có lo lắng cho gia đình. Em có nên tiếp tục với anh hay không?
Chị Thanh Bình thân mến!
Em thật không biết nói thế nào với tình cảm của mình. Mong chị cho em một lời khuyên.
Em và anh ấy quen nhau 6 tháng và hiện giờ đang ở cùng nhau. Anh ấy cũng yêu em nhưng đôi lúc lại tỏ ra rất lạnh nhạt. Anh ấy hơn em 15 tuổi. Vì thế mọi suy nghĩ của anh ấy đều chính chắn hơn em. Nhưng ngược lại là anh ấy chẳng bao giờ suy nghĩ tới em. Nhiều lúc ở gần nhau mà như xa lạ.
Anh ấy cũng rất thiếu trách nhiệm với gia đình. Anh ấy còn rất ham chơi và không suy nghĩ gì tới em cả. Có lúc đi cả đêm mà không về cũng không gọi về cho em. Lúc làm em tức giận lắm em muốn bỏ đi nhưng anh ấy lại nựng nịu em vì thương anh ấy quá em không nỡ bỏ. Bây giờ em thực sự rối lắm em không thể chịu nổi nữa mà không biết phải làm sao? Bỏ đi cũng không nỡ mà ở gần thì em không biết sẽ ở được tới bao giờ.
Chị cho em biết anh ấy có yêu em không? Em có nên ở bên anh ấy nữa không? Em biết anh ấy cũng rất thương em nhưng em không biết làm thế nào để anh ấy suy nghĩ đến em,quan tâm em. Chị giúp em với nha chị. Em cảm ơn chị nhiều. (Em gái)
Video đang HOT
Vì quá yêu anh nên em không dám rời xa dù cho anh quá lạnh lùng và vô tâm (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang buồn vì bạn trai quá vô tâm. Sống bên nhau nhưng anh ấy lại không quan tâm tới em khiến em buồn. Em cảm thấy bị tổn thương nhưng lại không dám chia tay vì còn yêu anh ấy nhiều quá.
Chị sẽ không thể trả lời chính xác câu hỏi: “Anh ấy có yêu em không?” được. Nếu như em không xác định được tình cảm của anh ấy thì không ai có thể trả lời được ngoài em và anh ấy. Chị nghĩ rằng nếu như em yêu anh ấy, muốn gắn bó với anh ấy thì em nên chia sẻ với anh ấy . Hãy bày tỏ thẳng thắn suy nghĩ của em và để anh ấy thay đổi. Nếu như thật long yêu em, tôn trọng em, anh ấy sẽ phải tự thay đổi để hòa hợp với em hơn. Còn nếu như đó là bản tính của anh ấy, không chịu thay đổi thì hoặc là em chấp nhận hai là xác định rời xa.
Tuy nhiên, chị cũng muốn phân tích để em hiểu rằng một người đàn ông không những vô tâm mà còn vô trách nhiệm với gia đình thì sẽ khó để em nhờ cậy được. Sau này, khi lập gia đình cùng anh ta, em sẽ khó nương tựa được vào một người chồng như vậy. Vì thế em cần suy nghĩ thật kĩ. Em không nên yếu lòng vì em càng không dứt bỏ thì em càng khổ về sau. Hãy mạnh mẽ quyết định chia tay một lần để cuộc sống được hạnh phúc hơn sau này.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo VNE
Xót xa nhìn mẹ hoại tử vì liệt giường, không có tiền điều trị
Không ít lần tôi khóc khi nhìn mẹ, cơ thể mẹ bị hoại tử ngày một nặng. Có những lúc vệ sinh cơ thể cho mẹ, bao dòi bọ lúc nhúc nó cứ rơi lộp bộp xuống sàn càng khiến tôi khiếp sợ và tuyệt vọng.
21 tuổi, không bằng cấp, hàng ngày tôi đi trông coi tiệm internet, kiếm 3 triệu mỗi tháng trang trải. Cuộc sống cơ cực là vậy, mẹ tôi còn mắc bệnh u não. Một năm trời sống với bệnh tật, không tiền chạy chữa nên mẹ tôi không được nằm viện. Bệnh của mẹ tôi vì thế càng lúc càng nặng.
Nhà xa, tôi phải ở trọ gần chỗ làm. Vướng mẹ mắc bệnh ở nhà, cứ hai ngày tôi lại bắt xe bus về một lần vì bố tôi ở nhà cũng già, người lại bệnh nên chỉ có thể đút cho mẹ tôi ăn. Do thiếu kinh nghiệm trong chăm sóc người bệnh, lại không biết người bại liệt nằm một chỗ thì phải thường xuyên xoay sở, vệ sinh sạch sẽ, nếu không, cơ thể sẽ bị lở loét. Thêm vào đó, do sợ mẹ đau nên tôi cũng không dám xoay trở, vệ sinh được thường xuyên cho mẹ. Người mẹ tôi vì thế bị lở loét hết cả.
Nhiều lúc tôi cảm thấy bất lực trước cuộc sống (Ảnh minh họa).
Không ít lần tôi khóc khi nhìn mẹ, cơ thể mẹ bị hoại tử ngày một nặng. Có những lúc nhìn thấy cả xương, gân trên cơ thể của mẹ khi thịt bị giữa ra. Kinh khủng hơn, lúc vệ sinh cơ thể cho mẹ, bao dòi bọ lúc nhúc nó cứ rơi lộp bộp xuống sàn càng khiến tôi khiếp sợ và tuyệt vọng. Nghe lời đứa bạn, tôi mua oxi già đổ vào những vết thương trên cơ thể, đùi và mông của mẹ nhưng gần như không tác dụng. Thịt trên cơ thể mẹ gần như bị thối và hỏng hết. Mỗi khi nhìn cảnh tượng đó, tôi đau khổ tột độ.
Thực sự, sống mà đau đớn, quằn quại như mẹ chắc tôi chẳng thể nào chịu đựng. Bản thân tôi rơi vào hoàn cảnh đó, chắc chắn tôi sẽ tìm đến cái chết để giải thoát cho mình. Bởi lẽ đó, mỗi lần chứng kiến cảnh tượng trên, tôi lại đau đớn hỏi mẹ: "Mẹ vẫn muốn sống hay muốn buông tay?". Như hiểu được nỗi đau thể xác của bản thân và nỗi đau tình thần mà chồng và con phải chịu đựng, mẹ tôi im lặng 1 lúc rồi mếu máo trả lời: "Chết con ạ".
Có lẽ, người ta đã nghĩ bố con tôi độc ác khi không cho mẹ đi viện. Chẳng ai biết rằng bố con tôi cũng từng cố làm thêm, cũng từng van nài vay mượn để chữa bệnh cho mẹ. Nhưng chỉ được thời gian đầu thì bao của cải trong nhà đội nón ra đi hết. Nhìn vào ngôi nhà siêu vẹo, nhìn mảnh vườn nhỏ cỏ mọc um tùm vì không người chăm sóc, nhìn người cha ốm, mẹ thì bệnh nặng... chẳng ai muốn cho vay vì cho thì chẳng biết bao giờ mới được trả.
Giờ mẹ tôi yếu lắm, chỉ nằm chờ chết. Nếu đi viện chắc y tá chỉ bôi thuốc như ở nhà. Có hơn chắc cũng chỉ là bác sĩ sẽ khoét thịt thối ra và cách cuối cùng có lẽ là cưa chân. Mà chi phí cho các hoạt động đó quá cao, tôi không kham nổi. Tôi từng nghĩ, cái mẹ tôi đang cần là ra đi thanh thản. Kéo dài 1 cuộc sống mà như chết hay thà kết thúc nó đi.
Nhiều lúc bế tắc, quẩn quá, tôi khóc hỏi bố: "Hay con mua thuốc về cho mẹ uống, con làm vậy có bất hiếu không bố?". Bố không nói được, chỉ lắc đầu. Tôi không thể tự tay giết mẹ nhưng cũng không muốn mẹ tiếp tục sống trong đau đớn như vậy. Tôi phải làm sao?
Theo VNE
Bố mẹ hãy ly hôn đi Con hận vì mẹ đã sinh con ra trên cõi đời này. Hàng ngày nhìn thấy mẹ bình thản bên bố mà con thấy ghê sợ, mẹ đi nhà nghỉ với ông đó tối về mẹ vẫn bình thường với bố được sao. Bao lần con viết lá thư này xong rồi lại xóa. Vô vàn ý nghĩ giằng xé tâm can con,...