Có nên tha thứ cho người lẳng lơ?
Trước khi yêu em, cô ấy đã yêu 2 người. Sau đó, cô ấy lại rất dễ dãi đi chơi với những người bạn trai khác.
Em năm nay đã 28 tuổi, mong muốn của em là có một gia đình hạnh phúc như bao người nhưng sao khó quá.
Cách đây hơn hai năm, khi đang còn công tác ở gần nhà, một lần tình cờ em có quen cô ấy (năm nay 22 tuổi). Cô ấy là sinh viên đi mùa hè xanh, em và cô ấy ngay lập tức thích nhau, bọn em yêu nhau nhanh chóng. Tuy nhiên, có điều, cô ấy tỏ ra rất dễ với em (điều mà bây giờ cô ấy vẫn nói là tại vì em quá dễ với anh nên anh mới nói em dễ dãi). Sau khi cô ấy về lại trường học, cô ấy có gọi điện và nói thật với em rằng, thật ra cô ấy đã từng sống như vợ chồng với một người và đợt này về thì chia tay (vì trước đó đã mâu thuẫn nhiều rồi). Tính của cô ấy là nếu muốn quên đi một người thì đi tìm người khác thay thế, nếu người tiếp theo chấp nhận thì mới bỏ bỏ người trước.
Em đã choáng váng, nhưng rồi cũng tha thứ cho cô ấy vì cô ấy đã dám nói thật với em, sau này cô ấy còn kể với em về người yêu đầu tiên của cô ấy. Vậy em là người thứ ba của cô ấy. Bọn em đã yêu nhau rất say đắm (có thể nói như vợ chồng). Em đã rất tự hào vì cô ấy, ai em cũng giới thiệu, mọi người biết em thì cũng biết cô ấy. Em đã dẫn cô ấy về nhà và cũng qua nhà cô ấy, nói chung hai bên gia đình đều ưng ý. Thời gian yêu nhau bọn em ở gần nhau, ngày nào làm việc xong em cũng đến với cô ấy. Có thời gian em phải vào trong rừng công tác, đi lại rất khó khăn nhưng cô ấy vẫn thường xuyên đòi vào thăm em, và em cũng cho cô ấy vào thăm em được một vài lần. Em thấy cô ấy rất thương yêu em và chiều em hết mực. Mọi người nói bọn em rất đẹp đôi.
Tuy nhiên, trong khoảng thời gian ở xa nhau thì cô ấy cũng có quen một vài người bạn trai khác, vì cô ấy là người rất dễ gần nên hầu như quen ai thì người ta cũng thích và tán tỉnh, mặc dù biết là cô đã có em rồi. Em biết và ghen tuông, nói cô ấy là có anh rồi thì em không được thích người khác và biết người ta tán tỉnh mình thì đừng chơi nữa. Nhưng cô ấy nói là không có gì, chỉ xem là bạn, người ta thích thì kệ người ta (cô ấy không giấu em là quen người này người kia, nhưng không nói là tán tỉnh cô ấy, toàn là em nhận ra). Em cũng tin cô ấy, nhưng có nhiều người sống gần cô ấy nói bóng gió với em là nên cẩn thận (nhưng em cảm nhận là không có gì quá đáng hết). Sau này em làm dữ quá thì cô ấy cũng không liên lạc với mấy người kia nữa.
Được khoảng gần một năm bọn em yêu nhau càng say đắm hơn, cô ấy quan tâm em nhiều, em hoàn toàn tin tưởng vào cô ấy. Cho đến khi em được đi học tiếp (em học chuyển cấp lên đại học ngoài Hà Nội) thì cô ấy cũng ra trường, gia đình em muốn cô ấy xin việc làm chờ em học về rồi cưới, nhưng cô ấy muốn đi học thêm và gia đình cô ấy cũng muốn cô ấy học thêm, nên cô ấy đã quyết định đăng ký thi vào một trường ngoài Hà Nội để học với em. Cô ấy cũng biết là mẹ em phản đối, nhưng em nghĩ rằng mẹ cũng không cấm, vì hạnh phúc là do em quyết định. Mẹ em không ưng ý cô ấy lắm, nhưng cô ấy nói là vì gia đình chưa có tiền xin việc và em muốn học thêm nên em cũng chiều theo cô ấy.
Khi cô ấy ở ngoài Hà Nội, nhưng ở xa chỗ của em học, em thường thứ bẩy, chủ nhật mới gặp, vì em hơi thất vọng việc cô ấy không đi xin việc và nói thật em cũng hơi ích kỷ về tiền bạc với cô ấy, nên cô ấy cũng hơi chán. Nhiều lúc em say rượu và nói cô ấy cũng quá đáng. Nhưng ngày hôm sau là em lại xin lỗi và cô ấy lại thôi không chấp nữa (bọn em giận nhau không quá 2 ngày).
Cô ấy dễ gần, xinh xắn nên nhiều người thích (Ảnh minh họa)
Em cứ tưởng không có chuyện gì, nhưng thời gian gần đây em thấy thái độ cô ấy thay đổi, vẫn quan tâm em nhưng không được như xưa. Cô ấy ngày nào cũng đi làm về trễ (cô ấy đi làm thêm, đợi kết quả thi). Nói chuyện điện thoại với em một lúc thì lại đi ngủ. Chuyện sẽ không có gì nếu như mới đây em không nhận được thông tin từ bạn cùng phòng của cô ấy. Bạn của cô ấy nói với em là T (bạn gái em) quen rất nhiều người đàn ông, chủ yếu là bạn bè, ai cũng quen và mời đi chơi được, thường thì về trễ (đi đâu và làm gì về thì T đều kể hết cho bạn cùng phòng nghe).
Video đang HOT
T nói dối em là đi ngủ nhưng thực tế là đi chơi. T còn yêu thêm 2 người nữa (đã ôm hôn rồi), giờ đã chán một người nhưng vẫn không nói chia tay, và có khoảng 3 người nữa đang tán tỉnh. Em không tin nhưng rồi bạn cùng phòng của T đã ghi âm lại cuộc trò chuyện với T cho em nghe và đúng như lời cô ấy nói. T nói là chỉ chơi bời với mấy người kia thôi còn yêu thì vẫn yêu mình em, nhưng tại vì em không làm cho cô ấy thấy một tương lai rõ ràng nên mới thế.
T nói là nếu em cho cô ấy một tương lai rõ ràng thì cô ấy đã không như thế, giờ nếu quen ai hơn em thì sẽ bỏ em. Cô ấy lưu tên người yêu mới là chồng yêu. Nghe được những lời của cô ấy tim như bị xát muối, tối em không ngủ được. Em tính chia tay nhưng không được vì quá yêu. Em còn nghe bạn cùng phòng nói là cô ấy còn chủ động mời người mới yêu đi nhà nghỉ, nhưng lại nói là chỉ để ôm hôn, không làm gì quá giới hạn. Nhưng cô ấy vẫn tỏ ra quan tâm em. Rồi cô ấy nói với em là mua nhẫn cặp để cô ấy lấy niềm tin nơi em mà chờ đợi. Em chiều theo.
Cô ấy tưởng em chưa biết chuyện của cô ấy nên vẫn vô tư. Cô ấy nói là khi đã đeo nhẫn rồi thì em sẽ tin tuyệt đối và nhất định sẽ chung thuỷ và chờ đợi em, cô ấy nói sẽ bỏ qua tất cả thời gian ở Hà Nội, nhưng cô ấy không dám kể cho em nghe, chỉ dám nhận là có quen nhiều bạn bè, và chỉ dừng lại ở đó thôi, cô ấy còn nói là nhiều lần muốn chia tay với em nhưng không làm được. Thế rồi em đã có nói bóng gió một số sự thật mà em đã biết thì cô ấy đều phủ định nên em cũng nản. Rồi đến sáng nay em đã nói bóng gió rằng sẽ chia tay cô ấy khi cô về nhà, nhưng không biết em có làm được không, em vẫn mong cô ấy nhận ra sai lầm và xin em tha thứ, hứa không mắc lại thì chắc em sẽ lại bỏ qua cho cô ấy. Nhưng em không dám khẳng định rằng cô ấy sẽ thôi chơi bời, và biết đâu lại quen người khác nữa thì sao.
Thế rồi cô ấy khóc và nói rằng em không tin tưởng cô ấy, tưởng em đã thực sự cho cô ấy một tương lai rõ ràng, nhưng lại thất vọng. Em còn buồn hơn, em không biết phải làm gì. Rồi em có gọi cho người bạn cùng đi làm với cô ấy (không phải bạn ở cùng phòng đã kể chuyện cho em nghe), em có hỏi cô ấy và cô ấy cũng khẳng định là có yêu thêm người kia, nhưng chỉ là bồng bột, vì thấy người ta thích mình thì mình đáp trả, em hỏi cô ấy có nên chia tay không hay là cho T một cơ hội thì người kia nói nên cho cơ hội, vì người bạn này nói T chơi bời vậy nhưng cũng có mức độ, và chủ yếu là lợi dụng nhau, không thật lòng.
Vậy là em đã nhắn tin cho T và nói em đã biết hết mọi chuyện, giờ cô ấy chỉ cần nói thật với em và hứa không bao giờ tái phạm nữa thì em sẽ tha thứ và cho một cơ hội. Vì em cảm nhận được cô ấy còn yêu em. Em đang băn khoăn là nếu giờ cô ấy dám nhận lỗi hoặc nếu không nhận lỗi mà biết hối hận và xin em cho cơ hội thì em có nên cho không, vì em sợ sau này lại bị cô ấy phản bội thì sao, liệu cô ấy có sửa đổi được không?
Em đang đợi câu trả lời của cô ấy, em băn khoăn và đau đớn quá, không biết làm sao, em có nên tha thứ và cho cô ấy một cơ hội hay là chia tay? Với tính cách của cô ấy liệu rằng sau này trong cuộc sống còn nhiều điều khó tránh khỏi mâu thuẫn thì cô ấy có lại cặp bồ không? Tại em yêu người ta quá mà giờ em lớn tuổi rồi, không muốn tìm hiểu thêm nữa, em sợ không tìm được ai để yêu như thế. Mong chị giúp em (Em trai).
Cô ấy có mối quan hệ thân mật với nhiều người (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi băn khoăn về chuyên mục. Qua câu chuyện của em, chị hiểu em là một người con trai khá tốt và chung thủy, tuy nhiên, thật không may cho em là bạn gái của em lại quá lẳng lơ và buông thả, vì thế đã khiến em đau khổ.
Quả thật, với những gì em kể thì chị hoàn toàn sửng sốt, không tin rằng trên đời này lại có một người con gái như T (bạn gái em). Cô ấy luôn là người chủ động trong mọi trường hợp (Với em và với cả những người đến sau), điều đó chứng tỏ ham muốn của cô ấy là quá lớn và khó kiềm chế. Phụ nữ mà như vậy thì vô cùng dễ dãi và nguy hiểm, không hiểu vì sao em vẫn yêu cô ấy? Do cô ấy xinh đẹp và dễ gần? Có lẽ em cũng là người mê sắc đẹp và dại dột quá.
Đang yêu em mà yêu thêm 2 người nữa, cho người ta ôm hôn, sau đó lại còn “dự trữ” 3 người để người ta tán tỉnh thì chị nghĩ bạn gái em thuộc dạng… cao thủ trên đời này. Có lẽ, cô ấy không yêu ai mà chỉ nhờ vẻ khả ái của mình để yêu nhiều đàn ông và lợi dụng họ. Em nghĩ sao khi phụ nữ rủ đàn ông đi nhà nghỉ mà chỉ ôm hôn? Thiếu gì nơi để ôm hôn mà phải vào nhà nghỉ? Nếu em được một người em thích rủ đi nhà nghỉ em có để cho cô ta yên không? Vậy mà em vẫn tin tưởng và yêu thương cô ấy được thì chứng tỏ em quá mù quáng.
Em có băn khoăn bao giờ là tại sao mọi người từ xóm trọ đến bạn bè cô ấy đều nói xấu về cô ấy với em? Họ ghen ghét cô ấy hay đó là một người quá lẳng lơ phóng túng đến mức không ai chịu được và phải nói lại với em để em hiểu rõ về một con người. Có lẽ em chỉ cần xâu chuỗi moi sự việc lại thì em sẽ hiểu được lý do vì sao mọi người lại đối xử với cô ấy thế.
Về phần em, là một chàng trai tốt, chung thủy, em sẽ không khó để tìm bạn gái mới. Còn người lăng nhăng như cô ấy không thể thay đổi được, nếu có lấy về, em sẽ lại bị cô ấy lừa dối để ngoại tình thôi. Do đó, hãy dũng cảm chia tay đi em nhé. Đau một lần còn hơn, rồi sau này em sẽ tìm được hạnh phúc mới.
Chúc em may mắn, hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có nên dừng lại và nói lời chia tay?
Chuyện tình yêu của hai đứa em mới chỉ bắt đầu nhưng em cứ thấy lo lắng quá!
Em năm nay 21 tuổi đang là sinh viên năm cuối của 1 trường đại tại Hà Nội. Tuy 21 tuổi nhưng anh là mối tình đầu tiên của em bởi vì từ trước đến giờ em chưa bao giờ quen ai. Một phần vì em chỉ tập trung việc học tại trường rồi về nhà trọ, 1 phần do bản tính em nhút nhát không phải là 1 cô gái tự tin duyên dáng thu hút mọi người và một phần là do thực sự em không có niềm tin vào đàn ông thời nay.
Em cứ nghĩ và quyết tâm rằng mình sẽ không có mối tình nào cả trong đời sinh viên, em cũng không thấy cô độc và tủi thân vì điều đó. Dự định của em là học và phấn đấu được tấm bằng đỏ về quê và xin việc đi làm, báo hiếu bố mẹ, bố mẹ em cũng trông ngóng từng ngày con gái về nhà. Mọi chuyện đã không có gì thay đổi nếu như em không gặp anh.
Anh là bạn của chị H sống cùng xóm trọ với em trước đây hơn em 4 tuổi. Anh quen chị ấy qua công việc, và anh cùng quê với em. Anh biết em qua lời giới thiệu tưởng chừng đùa vui của chị ấy về em, và anh chủ động bắt chuyện chat cùng em qua mạng nếu rảnh rỗi. Những câu chuyện xã giao và không có gì ấn tượng vì em cũng không online nhiều và anh cũng bận bịu với công việc. Chỉ những tối cuối tuần nếu như có thời gian thì 2 người mới trò chuyện. Em và anh đều coi đó như mối quan hệ bạn bè bình thường vui vẻ của những người độc thân không hơn không kém.
Dần dần khoảng cách giữa cả hai thêm ngắn lại những câu chuyện trở nên gần gũi hơn, nhiều lần anh ngỏ ý muốn gặp nhưng em từ chối vì em không muốn mối quan hệ này tiến xa hơn ngoài tầm mình có thể kiểm soát. Nhưng mọi chuyện lại không theo ý muốn, trong một lần đi đưa thiếp mời cưới của chị gái, em đã gặp anh. Em biết chắc là do chị H sắp xếp nhưng qua lần gặp đó về nhà không hiểu sao hình ảnh của anh cứ đọng lại trong đầu em không thể xóa đi được.
Anh kiệm lời, ít nói và không giỏi giao tiếp hay nói chuyện, nhưng chính sự lúng túng thô cứng tẻ nhạt đó của anh lại làm em ấn tượng và nhớ đến. Sau đó anh xin số đt và hai người nhắn tin thường xuyên hơn. Em tìm thấy ở anh điểm chung đó là sự nhút nhát và khó mở lòng với người khác, nhưng nếu đã mở lòng với ai lại rất chân thành.
Quen nhau được khoảng 1 tháng thì anh ngỏ lời muốn em làm người yêu, em thật sự cân nhắc và khổ tâm vấn đề này rất nhiều. Đã nhiều lần em muốn tránh mặt không gặp anh nữa vì em sợ mọi chuyện sẽ tiến triển quá nhanh như thế này. Em đã bảo anh cho em thời gian suy nghĩ, nhưng thái độ của anh quá chân thành và lúc đó em không hiểu sao đã gật đầu đồng ý.
Lúc đó em chỉ nghĩ không muốn làm anh buồn và thật sự em rất muốn hiểu thêm về anh. Em cũng không thể nghĩ rằng một người thận trọng dè dặt như em lại có thể đưa ra 1 quyết định chóng vánh đến vậy. Em cũng đã nói rõ chuyện này với gia đình, có lẽ cả nhà đều rất ngạc nhiên và yêu cầu anh về thăm nhà, anh đã nhận lời về.
Nhưng gia đình em phản đối vì chưa biết rõ về anh và vì gia đình anh ở ngoại thành xa gia đình em, cách sống và hoàn cảnh sống có nhiều điểm khác nhau lắm, bố mẹ sợ sau này về sẽ có những bất đồng trong suy nghĩ. Một phần vì công việc của anh ở trên hn, còn em lại quyết định về quê, tương lai ra sao thật sự không có gì nói trước được, em không dám chắc là tình cảm mới chớm này có thể bền vững nếu như xa mặt cách lòng.
Nhưng anh đối với em rất tôn trọng và chân thành, yêu nhau chưa lâu nên hai người chỉ dừng lại ở cái nắm tay tình cảm. Hôm em phải thi không gặp nhau được em nhắn tin nói em nhớ anh, anh liền phóng xe qua cổng nhà chỉ để nhìn em một chút dù lúc đó đã 12h đêm và trời rất lạnh. Em đi chơi với bạn về muộn quên không mang áo khoác, anh đến nơi đưa cho em cái áo khoác rồi mặc áo len phóng xe về.
Thực sự nếu như nói còn nghi ngờ tình cảm của anh dành cho em thì em không thể, nhưng mọi chuyện không chỉ có riêng 2 người còn có gia đình bố mẹ và những người xung quanh nữa. Noel này em định cân nhắc hay nói với anh chỉ dừng lại ở mức bạn bè, tránh việc sau này tình cảm thêm sâu đậm nhưng mọi chuyện lại không đến đâu lúc đó nói lời chia tay sẽ càng tổn thương cho 2 người.
Nhưng nếu anh cứ đối xử tốt với em như vậy thực sự em không thể nói ra được lời đó, em cũng không hiểu rõ tình cảm của 2 người đã đến mức độ nào rồi và có nên dừng lại tại đây hay không. Xin cho em lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có nên ly hôn người vợ lẳng lơ? Cho đến giờ này, xâu chuỗi lại, tôi thất vọng vô cùng. Có phải vợ tôi là người "lăng nhăng"? Cực chẳng đã, giờ này tôi phải lang thang trên mạng để tìm dòng tâm sự. Nếu như không có gì xảy ra, tôi đã ngủ ngon bên vợ. Nhưng đêm nay, tôi không sao ngủ được. Bằng những dòng tâm sự thật...