Có nên quen một người khi chưa quên người cũ
Hiện tại, có người con trai cùng quê thương em, rất quan tâm tới em. Anh rất hiền, không rượu chè cờ bạc, gia đình gia giáo. Nhưng em không cảm thấy vui khi đi bên cạnh anh vì trong lòng em vẫn không quên được người yêu cũ.
Em năm nay 24 tuổi, là con gái miền Tây. Hiện em làm cho một công ty nước ngoài tại Bình Dương, công việc cũng tương đối ổn định. Trước đây, em có quen một anh người miền Trung. Chúng em rất yêu nhau, có nhiều kỷ niệm đẹp, nhưng sau đó hơn 1 năm, anh nói chia tay có thể vì định kiến vùng miền, cũng có thể vì anh hết yêu em. Em vẫn còn rất thương anh nhưng đã không thể níu kéo anh. Anh bảo cuối năm sẽ kết hôn với cô gái cùng quê.
Thời gian này, có người con trai cùng quê thương em, rất quan tâm tới em. Anh rất hiền, không rượu chè cờ bạc, gia đình gia giáo. Nhưng em không cảm thấy vui khi đi bên cạnh anh vì trong lòng em vẫn không quên được người yêu cũ.
Giờ em phải làm gì? Em chưa nói yêu anh, hai người thỉnh thoảng đi cùng nhau ăn tối, uống café nhưng có thể anh đã lầm tưởng em chấp nhận yêu anh. Em không muốn tình cảm của anh ngày càng sâu nặng. Em sợ sẽ làm tổn thương anh. Em không muốn tiếp nhận một tình cảm mới, nhưng vẫn muốn được là bạn của anh.(Hồng)
Trả lời:
Video đang HOT
Qua thư của em, chị không rõ là em và bạn trai cũ đã chia tay nhau được lâu chưa. Sau một mối tình đổ vỡ, để bắt đầu lại không phải dễ dàng dù với bất cứ ai, nhưng không có nghĩa là không thể, vấn đề ở đây là thời gian. Với những chuyện đau buồn, bất kỳ ai cũng luôn cần có một khoảng thời gian nhất định để vượt qua. Với mối tình mà cả hai đều rất yêu nhau như em nói và lại còn có nhiều những kỷ niệm đẹp trong một quãng thời gian là 1 năm, thì lại càng khó quên hơn. Hiện tại, em chỉ là vẫn chưa quên thôi hay vẫn còn yêu? Thường thì chính những kỷ niệm và những thói quen hàng ngày đã có cùng nhau sẽ khiến ta nhớ về và khó quên được mối tình vừa qua.
Câu hỏi em đặt ra là “có nên quen một người khi vẫn chưa quên được người yêu cũ?”. Chị hiểu cảm giác của em, cảm thấy mình có vẻ như đang lừa dối người con trai ở thời điểm hiện tại khi mà dù gặp gỡ nhưng trong lòng vẫn chưa quên được người cũ. Tuy nhiên, em vẫn muốn được làm bạn cùng anh ấy bởi dường như em cũng có sự quan tâm và nhận ra anh ấy là một người tốt. Em cảm nhận được người mới thương em và sợ tình cảm sẽ sâu nặng thêm trong khi bản thân mình thì chưa muốn tiếp nhận một tình cảm mới. Chị không biết em và anh bạn này quen nhau lâu chưa? Và, người bạn mới này có biết về chuyện tình cũ của em chưa? Ở đây có 2 trường hợp:
- Nếu người con trai đến sau này biết chuyện em vừa chia tay bạn trai không lâu nhưng anh ấy hiểu, bên cạnh đó lại muốn che chở và yêu thương em thì không có gì khiến em phải áy náy cả. Nếu anh ấy quan tâm em chắc không khó để nhận ra em vẫn còn nhớ đến chuyện tình vừa qua. Sẽ đơn giản và khiến em cảm thấy thoải mái hơn, là em có thể nói ra suy nghĩ của mình với anh ta. Ví dụ em có thể nói hiện tại chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ mới, nhưng anh là một người tốt và em thực sự rất muốn cả hai vẫn sẽ là bạn của nhau. Điều này có thể khiến anh ấy hụt hẫng, nhưng cũng sẽ giúp anh thông cảm và chia sẻ cùng em. Biết đâu theo thời gian, em dần được người bạn đến sau này tạo dựng những kỷ niệm đẹp mới, những thói quen mới, em sẽ quên mối tình cũ. Và sẽ có những điều kiện thuận lợi giúp em có cảm xúc, dần có tình cảm với người bạn mới này, hoặc giả sử là những người đến sau cũng vậy.
- Nếu anh bạn đến sau chưa biết về những nỗi niềm của em vừa qua thì dù em không thể quên người cũ một sớm một chiều nhưng cũng không nên đóng khung mình lại trước các mối quan hệ. Đương nhiên em vẫn có thể là bạn của người con trai đến sau này. Không có gì để em phải quyết định vội là sẽ không tiếp nhận một tình cảm mới và chỉ có thể là bạn mà thôi. Em cần cho mình thời gian để nguôi ngoai. Em cũng cần cho mình những cơ hội và cho người khác cơ hội. Đi ra ngoài giao tiếp với các mối quan hệ là cách để em bớt thời gian dành cho việc nhớ về những kỷ niệm cũ, đồng thời giúp em thấy tự tin và tích cực hơn. Không có gì chắc chắn rằng em sẽ không bao giờ có thể tiếp nhận một mối quan hệ mới cả. Tất nhiên, em đang đau khổ sau khi chia tay nên việc đòi hỏi em tiếp nhận ngay một mối quan hệ mới thì đương nhiên là không dễ.
Mối quan hệ nào cũng cần có thời gian tìm hiểu nhau, một mối quan hệ tình cảm thì luôn cần có sự đồng điệu về mặt cảm xúc, những rung động trước đối phương, những kỷ niệm vui buồn cùng nhau trải qua, cảm giác ấm áp và bình yên khi bên cạnh nhau… Việc thỉnh thoảng cùng nhau đi ăn tối và đi cà phê có lẽ cũng chưa nói lên được là em có tình cảm để rồi anh ấy hiểu lầm và sâu đậm hơn. Vì bạn bè cũng có thể hành động như thế, hoặc đó chỉ là cách để bắt đầu một mối quan hệ – không nhất thiết là phải yêu đương. Giả như nếu có thì chỉ có thể là anh ấy hiểu rằng em đã bật đèn xanh cho anh ấy.
Em nên tùy theo hoàn cảnh của mình để cân nhắc là có nên chia sẻ việc mình vừa chia tay và chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ mới cùng anh ấy hay không. Nếu anh ấy thật sự quan tâm em thì sẽ hiểu được và giúp em vượt qua. Hoặc tùy vào mức độ tình cảm anh ấy thể hiện mà em có thể chọn một thời điểm thích hợp để thông tin bằng một cách nào đó cho anh ấy thấy rằng lúc này em chỉ mới sẵn sàng để làm bạn của nhau thôi.
Chúc em tìm được cho mình giải pháp tốt nhất và trong tương lai không xa em sẽ lại yêu và được yêu rồi có một cuộc hôn nhân hạnh phúc nhé!
Theo VNE
Thiêu thân lao vào tình mới
Phương bỏ mặc người yêu bao năm gắn bó để tìm cảm giác đê mê bên gã trai mới
Phương "chết" ngay từ cái nhìn đầu tiên khi Tùng đến trường cô nói chuyện. Anh là nhà thơ. Phương ngồi ngay hàng ghế đầu, cô nghe như nuốt từng lời của diễn giả. Cô nhìn Tùng như cố thu hết hình anh vào đáy mắt. Hội trường đông hàng trăm người nhưng cô chỉ thấy có mình anh. Tùng không đẹp trai nhưng anh nói với tất cả tình cảm, tâm hồn khiến người nghe lịm đi theo từng cảm xúc vui buồn của anh.
Thơ chẳng phải là đam mê, thậm chí Phương còn thờ ơ với chúng. Vậy mà những vần thơ qua giọng nói của Tùng đã làm trái tim Phương xao xuyến, ngất ngây. Trái tim Phương đập rộn rã bỏ nhịp, cô tưởng mình ngất đi được khi cuối buổi nói chuyện, Tùng đến trước mặt cô đưa card visit của anh và bảo: "Nếu em thích thơ thì gọi điện cho anh".
Tối ấy, cả phòng Phương ồn ào chỉ nói về Tùng. Họ kể về những chuyện tình ong bướm của anh. Người đàn ông hồn thơ lai láng ấy đã gây đau đớn cho không ít cô gái ngây thơ. Có cô đã tự tử vì bị anh phụ tình, có cô đem con đến tận nhà trao trả cho mẹ anh... Tự nhiên, Phương thấy buồn tơi tả như chính cô đang bị phụ tình. Nhưng rồi hình ảnh Tùng với giọng nói trầm ấm, thiết tha với những lời bình đầy trí tuệ, ánh mắt mơ màng cứ chập chờn trước mắt khiến cô không kìm được lòng... để rồi hôm sau, Phương đã gọi điện cho Tùng.
Ngay phút đầu tiên gặp nhau, Tùng nói không hề ngượng ngập: "Em đẹp quá!". Anh nói Phương xinh đẹp hơn những bông hoa, là anh phải lòng cô ngay khi anh bước vào hội trường, anh nhìn thấy cô xinh đẹp, đa cảm mà ít người con gái có được... Anh nói mắt cô long lanh chứa cả một hồ thu, cả một trời yêu thương... Anh nói cám ơn trường cô, nếu không có buổi nói chuyện ấy thì cuộc đời anh thật là bất hạnh... Anh nói rằng, giờ đây, khi đã biết cô rồi, có phải chết dưới chân cô, anh cũng mãn nguyện... Anh nói anh sẽ không ngừng yêu cô ngay cả khi trái tim anh ngừng đập, anh sẽ mãi mãi yêu cô cả đến tận kiếp sau, sau nữa... Trái tim Phương tan chảy trước những lời ngọt ngào như mật của Tùng. Những lời của Tùng như những vần thơ ngân nga mãi trong trái tim Phương, nó như cơn gió mát lành thổi bay những lời đơm đặt chuyện tình ong bướm mà Phương được nghe. Trước mắt Phương chỉ còn có đôi mắt giục giã của Tùng.
Tình yêu trong Phương giờ đây đầy ắp nỗi nhớ cồn cào người đàn ông chẳng cho cô tương lai hy vọng (Ảnh minh họa)
Phương lâng lâng trong hạnh phúc ngất ngây khi nhớ lại những lời Tùng nói, nhớ những nụ hôn ngấu nghiến, nhớ cảm giác đê mê, cuồng nhiệt mà Tùng đem lại... Phương không hề hối tiếc. Một thoáng tự hào, hãnh diện làm Phương quên đi chàng trai 4 năm trời bên cô.
Người con trai đó là đồng hương của cô, anh học trên cô 2 lớp, cô gặp anh khi bỡ ngỡ vào trường, anh đã giúp cô vượt qua những ngày khó khăn thiếu thốn ban đầu giúp cô chỗ ăn, ở, giúp cô tìm việc làm thêm, những ngày cô ôn thi, đi thực tập không kiếm được tiền thì anh nuôi. Giữa năm thứ hai, Phương bị trận sốt xuất huyết phải nghỉ học 2 tuần, cứ tưởng năm ấy phải ở lại lớp, nhưng cô đã vượt qua được vì có anh ở bên. Anh chăm sóc, lo thuốc thang bồi bổ, lo chép bài và giảng lại bài cho cô. Anh vừa giúp cô học thi và vừa kiếm tiền để sống nên đến ngày cô thi thì chính anh lại lăn ra ốm. Người con trai ấy đọc thơ như cái máy, chẳng hiểu ý tứ sâu xa trong mỗi con chữ nhưng tình yêu của anh đối với Phương là một bài thơ tình lãng mạn đầy chất nhân văn. Cô gắn bó với anh biết bao kỷ niệm yêu thương, tình nghĩa, nhưng giờ đây trong mắt Phương anh nhòe nhoẹt, mờ ảo, cô chẳng muốn nghĩ đến...
Tình yêu trong Phương giờ đây đầy ắp nỗi nhớ cồn cào người đàn ông chẳng cho cô tương lai hy vọng, chỉ có những câu tình tứ yêu thương, những cử chỉ lúc thì dịu dàng, khi thì mãnh liệt cuồng si để khi bóng anh ta khuất là nỗi buồn tủi ập đến. Phương đi trong mơ bao nhiêu ngày cô không nhớ... để đến ngày cô gọi điện cho Tùng hẹn gặp đều thấy anh ta nói đang rất bận, bao giờ anh có thời gian anh sẽ gọi cho cô. Phương chợt thấy mình thật dại khờ khi không nghĩ đến vợ của Tùng, đến gia đình, đến cuộc sống hiện tại của anh ta.
Phương nhớ đến những điều cô nghe được về những mối tình ong bướm của Tùng mà cô đã bỏ ngoài tai. Bây giờ thì cô tin. Những lời đẹp hay lời ong bướm. Phương là một đóa hoa đẹp, Tùng như con ong mật - bay đến rồi bay đi, mang theo tất cả ngọt ngào của hương hoa và để lại cho hoa những đau đớn tả tơi, những ân hận, nuối tiếc muộn mằn...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lời trần tình của một phi công trẻ Chẳng sung sướng gì khi phải ôm ấp, vuốt ve và làm tình với một người đàn bà bằng tuổi mẹ mình. Nhưng vì tiền, tôi vẫn phải nhắm mắt làm ngơ để cuộc đời nổi trôi, xô đẩy... Vì tiền, tôi đã đánh mất nhân phẩm của mình, tôi thấy ghê tởm chính bản thân mình Không may mắn được sinh ra...