Có nên nhận lại mẹ sau 18 năm bị bỏ rơi?
Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ đến ngày mẹ ruột sẽ quay lại tìm tôi. Tôi cũng không tin rằng mình có thể tha thứ cho bà.
Năm nay, tôi hai mươi ba tuổi. Mẹ ruột bỏ tôi đi khi tôi mới lên năm. Bà bày đồ chơi cho tôi chơi cùng tụi nhỏ cùng xóm rồi biến mất không một lời dặn dò.
Tôi là đứa con hoang, không được bên ngoại thừa nhận. Khi mẹ bỏ tôi đi không lí do, tôi đương nhiên trở thành đứa trẻ mồ côi. Lang thang, vạ vật một tháng trời, cuối cùng, tôi được một người đàn bà nghèo ở cuối xóm nhận nuôi.
Mẹ bỏ đi khi tôi mới năm tuổi (Ảnh minh họa)
Mẹ nuôi chăm sóc tôi rất cẩn thận, hệt như tôi là đứa con mà bà dứt ruột đẻ ra. Mọi người nghĩ tôi sống với một người đàn bà đã có tuổi, kiếm sống bằng nghề nhặt rác thì sẽ khốn khổ nhưng kì thực, cuộc sống của tôi rất tốt và đầy đủ. Mẹ nuôi lo cho tôi mọi thứ mà tôi cần. Bà không bắt tôi phải làm việc. Mọi thời gian tôi có đều dành cho việc học.
Thời gian thấm thoát trôi, mới ngày nào còn là đứa bé năm tuổi, chớp mắt tôi đã vào đại học, rồi tốt nghiệp ra trường. Tìm được một công việc với mức lương khá tốt, tôi nói với mẹ sẽ cố gắng tiết kiệm để đón mẹ lên sống cùng, giàu nghèo gì mẹ con cũng có nhau.
Video đang HOT
Thế rồi, có một chuyện không ngờ xảy ra. Sau bao nhiêu năm trời, mẹ ruột tôi trở về tìm con. Tôi gặp bà ở bến xe. Mẹ ruột ăn mặc sang trọng, mặt trang điểm dày nhưng vừa nhìn, tôi đã nhận ra bà. Bà ôm tôi khóc thảm thiết, luôn miệng nói xin lỗi. Tôi không khóc nổi. Tâm trạng rất hỗn loạn. Tôi không biết mình vui hay buồn. Mẹ ruột mang rất nhiều quà và tiền đến biếu mẹ nuôi tôi.
Tối, mẹ ruột ra ngoài thành phố ngủ. Tôi nằm bên mẹ nuôi, nhìn tấm lưng gầy gò của mẹ khe khẽ run lên. Tôi biết mẹ đang khóc. Bà lo sợ tôi sẽ rời đi cùng mẹ ruột. Mẹ ruột nói muốn đưa tôi qua Mỹ để học và sống cùng mẹ. Mẹ nuôi nói đó là cơ hội tốt, tôi là đứa ham học nên có cơ hội thì nên đi học. Mẹ nuôi nói thêm:”Dù gì đó cũng là mẹ ruột của con còn mẹ thì…”. Bao nhiêu năm qua, tôi chưa từng gọi mẹ nuôi một tiếng mẹ nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn luôn coi bà là mẹ của tôi.
Đối với mẹ ruột, dù bà đã bỏ rơi tôi nhưng khi gặp lại bà, mọi hận thù dường như đều biến mất. Tôi thực sự rất mừng vì mẹ đã quay lại tìm tôi. Tôi không quan tâm đến chuyện ngày xưa bà bỏ tôi đi vì lí do gì nữa. Tôi chỉ cần biết bây giờ mẹ đã ở đây.
Hai người mẹ này, tôi không biết phải chọn ai. Tôi không muốn để mẹ nuôi ở lại nhưng cũng không muốn xa mẹ ruột. Tôi muốn có cả hai người làm mẹ của tôi nhưng tôi lại chỉ có một lựa chọn. Cuối cùng, tôi phải làm thế nào để có thể thực sự yên lòng với quyết định của mình?
Theo Nguyễn Thụy Anh (Cần Thơ)/Baophunu
Chết điếng khi nghe con dâu thú nhận sự thật
Tôi không khỏi choáng váng với hành động đó của cô con dâu nhà mình. Đây là việc lớn cỡ nào mà nó nói nhẹ bẫng...
Năm nay tôi 52 tuổi, ông nhà tôi mất sớm, từ khi con trai lên 3, tôi ở vậy nuôi nó khôn lớn tới khi con thành gia thất. Thân một mình nuôi con bao nhọc nhằn, vất vả, tôi chỉ lo cho con ăn học tử tế còn chuyện nhà cửa vẫn chưa lo liệu được. Mãi tận tới năm vừa rồi tôi mới dựng được căn nhà khang trang cho con. Tôi phấn khởi lắm, cảm giác mình đã hoàn thành mọi tâm nguyện, giờ chỉ mong gia đình được sống vui vẻ bên nhau.
Vì chỗ đất ở hiện tại khá rộng nên tôi đã quyết định bán đi một nửa để lấy tiền xây nhà. Nhà gồm 5 người (tôi, con trai và con dâu, 2 đứa cháu nội) nên tôi xây cũng to, để sau này 2 cháu có lấy vợ cũng đủ phòng mà ở. Từ ngày có nhà mới, tôi không đi chợ bán hàng nữa mà ở nhà chăm cháu cho 2 con đi làm.
Công việc trong nhà và 2 cháu, một mình tôi cáng đáng, con dâu không hề động tay vào. Con dâu làm nghề giáo viên cấp 2 nhưng đi từ sáng tới tối mới về, bận rộn đến mức về là lao vào phòng gõ máy tính, không hề nhìn mặt con cái.
Vì quá tin con dâu nên tôi giao hết giấy tờ để nó giữ. (Ảnh minh họa)
Có lần tôi nghe thấy vợ chồng nó to tiếng, tôi mới biết con dâu đang làm thêm nghề bán hàng đa cấp, vay mượn tứ phía để đầu tư vốn. Con trai tôi biết chuyện, can ngăn và nhất quyết không đi mượn hộ nên hai vợ chồng cãi nhau. Tôi cũng chỉ nghe để đấy, chuyện vợ chồng, làm ăn đó tôi cũng không hiểu rõ để tham gia gì.
Chuyện bẵng đi hơn tháng, đến khi tôi phải lên phường giải quyết nốt chuyện đất đai còn lại, lục tìm thì cuốn sổ đỏ đã không còn. Tôi sợ toát mồ hôi, gọi điện cho con trai hỏi thì con nói không lấy. Gọi cho con dâu thì con dâu bảo không biết, nó còn nói có khi tôi lẩn thẩn để đâu không nhớ. Tôi năm nay mới ngoài 50, tiền xây nhà tôi còn nhớ chính xác từng khoản thì làm sao có chuyện để sổ đỏ, vật quan trọng như thế, lại có thể quên được.
Tối đó, tôi gặng hỏi hai con, hai đứa đều không thừa nhận. Con dâu tôi còn bảo tôi đi tìm kỹ xem ở đâu. Nó nói ngày mai nó sẽ xin nghỉ, ở nhà tìm với tôi. Sổ đỏ nhà cửa chứ có phải mấy chục đồng bạc đâu mà bảo là dúi vào đâu rồi quên. Cho nên tôi đùng đùng đòi lên phường trình báo công an nhà mất trộm, đến lúc này con dâu mới thú nhận sự thật.
Nó nói: "Con cần vốn làm ăn nên đã mượn tạm sổ của mẹ để vay tiền, một thời gian sau khi việc này ổn, con sẽ mang về gửi mẹ". Tôi không khỏi choáng váng với hành động đó của cô con dâu nhà mình. Đây là việc lớn cỡ nào mà nó nói nhẹ bẫng. Sổ đỏ vẫn đề tên tôi là chủ ngôi nhà với mảnh đất, thế nhưng nó lại dám qua mặt tôi để lén lút mang đi tiệm cầm đồ như vậy.
Tôi không khỏi choáng váng với hành động đó của cô con dâu mình. (Ảnh minh họa)
Nghe đến đấy xong, con trai tôi đã cho luôn con dâu một bạt tai và bắt nó đi rút sổ về. Con dâu tôi vừa khóc, vừa xin lỗi và nói, số tiền cầm sổ đỏ nó đã đầu tư vào công ty (công ty đa cấp), giờ không biết lấy đâu ra 300 triệu tiền vốn với lãi mà rút sổ ra?
Tôi chết điếng người nghe con dâu nói như vậy. Nghĩ lại đúng là mình già rồi mà còn dại, ngày đó làm nhà xong, vợ chồng nó mua được cái két mới, con dâu bảo tôi cất giấy tờ quan trọng vào đó cho yên tâm. Vì quá tin con nên tôi giao hết giấy tờ để nó giữ. Nào ngờ, nó có gan cầm cả sổ đỏ để vay vốn làm ăn mà không hỏi ý kiến tôi và chồng nó.
Hiện giờ, nhà tôi đang rối tung rối mù vì chạy vạy tiền khắp nơi để trả nợ. Vợ chồng nó vì thế mà trục trặc, cãi vã tối ngày. Cảnh đầm ấm, vui vẻ trước kia tôi có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới nữa. Không khí gia đình bây giờ lúc nào cũng nặng nề, tự nhiên lại ôm một đống nợ. Tôi nên làm gì với cô con dâu này bây giờ? Bỏ thì thương nhưng vương thì tội quá!
Theo Afamily
8 năm làm tình nhân và cái kết bất hạnh Biết tin có thai lẽ ra Lan phải mừng, nhưng Lan lại cảm thấy lo lắng hoang mang, không biết có nên nói cho người tình của mình biết hay không, vì Lan biết chắc anh ta vẫn chưa hề mong muốn có con vào lúc này Lan là cô gái có nhan sắc thuộc vào dạng trung bình, sau khi Lan tốt...