Có nên ly hôn, bỏ con để đi theo tình yêu?
Gặp khó khăn trong công việc, chồng về nhà hay mắng chửi em còn người mà em mới quen rất quan tâm, giúp đỡ.
Ảnh minh họa: Internet
Em 24 tuổi, có chồng và một con nhỏ lên 3 tuổi. Anh là người cùng làng, gia đình khá giả. Em cưới anh không xuất phát từ tình yêu, đơn giản chỉ là gia đình giục cưới.
Thời gian đầu về chung sống, vợ chồng không có xích mích gì. Em sinh con và ở nhà trông con. Gần đây công việc của chồng em không được thuận lợi, anh hay về nhà mắng chửi, lăng mạ em, nói em có mỗi việc chăm con mà cũng không xong để con gầy ốm. Lời qua tiếng lại vợ chồng thành ra to tiếng, cãi vã lẫn nhau. Đã thế mẹ chồng cũng xúm vào mắng mỏ, nói em là người ăn bám. Gia đình chồng đánh giá em là người vô tích sự.
Vì quá uất ức, em đã đi tìm việc làm. Công ty cách nhà khoảng 10 km. Cầm đồng tiền lương của mình tiêu pha, không phải ngửa tay xin chồng, em thấy hả hê. Đi làm một thời gian, em quen một anh bằng tuổi chưa có gia đình. Anh ấy hay quan tâm, thấy em làm việc gì nặng nhọc đều giúp đỡ. Thấy em mệt hay buồn anh cũng hỏi han, động viên. Cứ như thế một thời gian sau, em nảy sinh tình cảm.
Thi thoảng chúng em lại cùng nhau đi uống nước rồi vào nhà nghỉ tâm sự cùng nhau. Anh ấy nói yêu em, nói em ly hôn rồi hai đứa làm đám cưới. Anh cũng đưa em về ra mắt gia đình, nói với mọi người rằng “sẽ cưới em làm vợ” và sẽ làm tất cả để được chung sống với em cho dù gia đình phản đối, có phải chịu nhiều áp lực thì anh vẫn sẽ bảo vệ em tới cùng.
Em biết tình cảm của anh dành cho em là chân thành. Nghe những lời nói xuất phát từ trái tim anh khiến nước mắt em ứa ra vì hạnh phúc. Cảm giác chưa bao giờ có được khi ở bên chồng em.
Nếu vợ chồng em chưa có con thì em sẽ chẳng cần suy nghĩ gì. Em sẽ làm thủ tục ly hôn để đến bên anh ngay lập tức. Phiền một nỗi giờ em còn con nhỏ, không nỡ bỏ con để đi. Mà sống với chồng bây giờ thì cuộc đời em chẳng bao giờ biết đến mùi hạnh phúc. Em có nên bỏ con để đến với anh không? (Thủy)
Ảnh: Huffpost.
Trả lời
Tôi rất cảm thông cho những băn khoăn của em trong hiện tại, buông bỏ tất cả theo tiếng gọi của trái tim hay tiếp tục duy trì một cuộc hôn nhân với nhiều điều không trọn vẹn.
Trong cuộc sống vợ chồng, khó tránh khỏi những mâu thuẫn, hơn nữa đây lại là một hôn nhân không xuất phát từ tình yêu lại càng khó để dung hòa và cảm thông cho nhau. Em là một cô gái có hiếu, đó là điều đáng được trân trọng, và chồng em chắc chắn cũng có những tâm tư riêng. Nhưng duyên phận đã gắn kết hai em về chung một lối.
Trọng trách của người đàn ông trong gia đình là rất lớn. Những khó khăn trong công việc, áp lực về kinh tế đôi khi khiến anh ấy trở nên nóng nảy và cáu gắt một cách vô lý làm em buồn phiền, đó là điều có thể cảm thông được. Tuy nhiên, đừng vội phán xét ai đúng ai sai mà nên bao dung để nhìn nhận.
Trong những lúc chồng em rơi vào bế tắc như vậy, em có thật sự đã đồng cảm và chia sẻ với anh ấy chưa? Tạm xa những khó khăn, những cạm bẫy nơi thương trường, anh ấy rất cần những sẻ chia để cảm nhận được sự an toàn trong chính gia đình nhỏ của mình. Người phụ nữ cần tinh tế để thấu hiểu cả những điều chồng mình chưa bộc bạch.
Mặc khác, việc em quyết định đi làm không chỉ giúp em xóa bỏ được suy nghĩ mình là người vô dụng, đồng thời đây là cơ hội để em mở rộng các mối quan hệ cũng như những kỹ năng trong nghề nghiệp và đối nhân xử thế. Chưa kể đến việc em có thể phụ giúp chồng phần nào để giảm bớt gánh nặng về kinh tế. Khi ấy, bản thân em cũng thấy tự tin hơn. Đừng nghĩ quyết định đó chỉ để dằn mặt chồng và gia đình chồng vì họ coi thường em.
Video đang HOT
Còn người em yêu, anh ta đến với em lúc em cảm thấy cô đơn nhất. Anh dành cho em sự quan tâm, đồng cảm – những điều mà trước đây em chưa từng cảm nhận. Yêu và được yêu khiến em ngập tràn trong hạnh phúc mà đôi khi quên mất thực tại. Nhưng thực tại là điều chúng ta không thể chối bỏ. Mọi hứa hẹn nói cho cùng cũng chỉ là lý thuyết và khi có những va vấp, liệu người ta có còn giữ được sự bình tâm bởi xung quanh họ còn rất nhiều thứ ràng buộc. Ký vào đơn ly hôn vô cùng dễ khi hai bên đã không còn tình cảm nhưng liệu rằng bạn trai em vẫn chấp nhận và muốn cưới em khi đã hoàn tất thủ tục ly hôn? Vì không ai có thể đoán trước được chuyện gì sẽ xảy ra.
Thêm nữa, con của em rất cần tình yêu của cả cha lẫn mẹ. Chúng sẽ như thế nào khi vợ chồng em ly hôn? Chồng em nếu tiếp tục đi bước nữa, liệu người phụ nữ kia có đối xử tốt với con em? Hoặc em giành quyền nuôi con liệu bạn trai em có chấp nhận? Còn chưa kể đến thái độ của gia đình người đó. Yêu là một chuyện, chung sống có hạnh phúc hay không là một chuyện khác. Em nên cân nhắc và suy nghĩ thật kỹ.
Hôn nhân là con đường rất dài và đòi hỏi cả hai bên phải thật cố gắng để dung hòa. Em có con, còn gia đình tuy có những khi cơm không lành, canh không ngọt nhưng đó là những điều em đang có trong hiện tại và hoàn toàn có thể nắm bắt được. Em nên có một thái độ dứt khoát với người yêu em để có thể bình tâm vun vén hạnh phúc mà không có bất kỳ một tác động nào. Hạnh phúc không dễ kiếm tìm và ngoài tình yêu đôi khi con người ta sống với nhau bằng cái nghĩa. Hãy thực tâm nắm giữ hạnh phúc nhỏ này nếu vẫn còn cơ hội.
Bản thân em nên là người chủ động quan tâm đến chồng nhiều hơn. Có thể mình không hiểu công việc cụ thể của anh tuy nhiên những lời hỏi han, động viên là điều không quá khó. Chia sẻ với anh ấy về công việc hiện tại của em, những khó khăn cũng như những dự định. Cùng nhau góp ý trong cách chăm sóc con cái. Để anh dễ mở lòng hơn với em và là cơ hội để em bộc bạch những suy nghĩ của bản thân cũng như hiểu thêm về chồng. Em nên cho anh ấy cơ hội để thay đổi. Bên cạnh đó, nếu có thời gian rảnh rỗi, em có thể đăng ký một vài khóa học về nấu ăn hay nhờ mẹ chồng chỉ dạy thêm cho mình. Điều đó phần nào cải thiện mối quan hệ với bà. Em nên thường xuyên trao đổi với bà về cách chăm con để tìm được tiếng nói chung cũng như nhận thêm sự trợ giúp của bà trong việc chăm sóc con cái.
Nếu mọi cố gắng của em vẫn không mang lại một sự thay đổi tích cực nào hãy thẳng thắn chia sẻ với chồng và đi đến quyết định chấm dứt cũng không quá muộn.
Chúc em hạnh phúc.
Theo Tienphong
Chồng ngoại tình rồi tự về khai với vợ
Vy được gần 2 tuổi,chồng ở nhà hơn một năm trời, không tìm được việc làm, vì một chút mâu thuẫn và tự ái mà chàng lại dang dở.
ảnh minh họa
Chồng tôi sống những tháng ngày trầm uất và buồn chán: chơi game, bè bạn... và những cuộc vui chắc để quên đi sự bế tắc của mình trong cuộc sống.
Hai vợ chồng ở cùng bố mẹ chồng. Họ nghĩ tôi không biết cách bảo ban chồng làm ăn. Thiết nghĩ, hơn ai hết chính bản thân tôi mới là người mong chồng đi làm lo cho vợ con. Nhưng tôi cũng thấy mình kém cỏi khi không nói được chồng, hoặc cách nói của mình chưa đạt đến cảnh giới để chồng nghe theo. Chàng vẫn hồn nhiên đi chơi đêm hôm chẳng cần nói với vợ một tiếng, vẫn những trận liên đấu ảo cả đêm, những lần trở về trong mùi rượu và thuốc lá.
Từng ấy thứ trong năm năm qua đã đẩy gia đình của đàn ông 29 và đàn bà 25 đến một ngã ba đường mà mỗi người đang nhìn về một hướng.
Chồng chán nản bất cần vì gặp khó khăn trong công việc, vợ mệt mỏi vì cứ một mình lầm lũi lo cho con. Họ trách nhau rằng không biết cảm thông chia sẻ, động viên an ủi và xót xa. Họ nghĩ rằng tình yêu đã hết, ở với nhau chỉ vì trách nhiệm với cục vàng đang ngày càng khôn lớn.
***
Và một con đường mới...
Cơ hội cho công việc của chồng mở ra, cũng là công việc chàng rất thích, được làm những chiếc bánh, những thứ mà chàng vẫn tự hào là chàng nấu ăn giỏi và rất khéo tay.
Chồng tôi đi làm được hai tháng. Tháng đầu rất ok, thường xuyên mang đồ ăn hay gì đó về cho vợ, kể về công việc ở chỗ làm vui vẻ và hào hứng.
Sang tháng thứ hai, chồng lấy lý do công việc phải ở lại muộn, 11h mới về được, tôi tin chồng nên cũng ok, về muộn được một thời gian, chồng lại lý do về muộn thế mà sáng 5h đã phải đi thì mệt lắm nên hôm nào muộn quá anh ngủ luôn chỗ làm nhé. Ừ thì cũng ok.
Khổ, ai nói tôi ngu cũng được chứ từ trước đến giờ bị bệnh tin chồng, không bao giờ nghĩ rằng có chuyện nọ chuyện kia, dù không phải tôi không nghi ngờ.
Rồi chuyện gì đến cũng đến, con đường mới ấy đang dẫn chúng tôi ra biển...
Chồng tôi bị phát hiện ngoại tình sau vụ xô xát với người yêu cũ của cô nhân tình bé bỏng, làm cùng chỗ với chồng tôi.
Lúc đầu thấy mấy vết bầm tím trên mặt chồng, tôi còn tưởng chàng đi gây thù chuốc oán với hội chơi điện tử nào đấy, chồng bảo "bị đánh ghen đấy" tôi cười phá lên không tin. Xong ngẫm một lúc tôi bảo:
"Ừ thế thì mong là bị đánh ghen, chứ nếu bị hội nào thù ghét oánh cho thì khổ cả đời vì chúng nó chả để mình yên đâu."
Chồng giật mình.
"Sao tốt với anh thế, đến lúc này vẫn nghĩ cho anh à?"
"Ừ, vợ chồng mà!"
"Nhưng anh đã lừa dối em, những lần trước em nghi ngờ là oan cho anh đấy, nhưng lần này là thật."
"Thật hả anh?"
"Ừ!"
"Bao lâu rồi?"
"Gần 2 tháng."
"Bạn cùng chỗ làm à?"
"Ừ!"
"Cầm tay cầm chân hay ôm hôn gì chưa?"
"Chưa..."
"Thật không?"
"À, rồi..."
"Đến đâu rồi? Ngủ với nhau chưa?"
"Rồi, anh xin lỗi!"
"Ơ, ngủ với nhau thật à? Ơ, sao nhanh thế, mới quen mà!?"
"Không biết tại sao, anh cũng không muốn, lúc đầu chỉ nghĩ là vui vẻ bạn bè thôi, trêu đùa tý, ai ngờ lại thành thế này..."
"Anh có yêu không?"
"Không biết nữa nhưng không thể nói là không được."
Và rồi từ đó tôi tìm được sợi dây kết nối mọi thứ lại với nhau. Tự nhiên một tháng gần đây chồng không về nhà thường xuyên, cách ly hẳn với vợ, thường xuyên trách móc tôi không biết cách sống với nhà chồng, không khéo léo, không khí gia đình căng thẳng nên không muốn về nhà.
Chồng tôi nói đúng.
Tôi ương bướng và ăn thua trẻ con, việc gia đình không thể nói ai đúng ai sai được, phải biết nhịn và khôn khéo nhưng tôi lại làm không nổi. Tôi cũng tự ngụy biện cho mình rằng gần hai năm vật lộn một mình nuôi con, chồng thì sờ sờ bên cạnh, nhiều lúc nó làm tôi phát điên.
Không phải tôi khôngbiết chồng đang chán. Đang được chồng yêu thương nhường nhịn, giờ quay ra lạnh lùng hắt hủi mình, phụ nữ có tự cao đến mấy lúc này cũng thấy tủi thân lắm. Nhận thấy mình sai một nửa trong cơ sự này, tôi cố gắng thay đổi, sống hòa hợp hơn với nhà chồng, tôi thật lòng làm vậy và tôi đã làm được.
Tưởng mình thay đổi thì chồng sẽ tốt hơn, vậy mà chồng vẫn đi biền biệt, tự nhủ là vì công việc, chồng ở nhà lâu quá nên đi làm thấy vui nên ham mê cũng tốt.
Ai ngờ, hai từ tôi chỉ toàn nghe người ta nói, giờ chính mình thốt lên mới thấy đau.
Theo VNE
Hốt hoảng khi thấy tình địch có kết cục thảm hại Khi bước vào phòng bệnh, tôi như chết đứng khi nhìn thấy người nằm trên giường bệnh chính là Thúy - là tình địch, là người phụ nữ đã từng cướp chồng tôi. Tôi quá hoảng hốt không nói nên lời, làm rớt quà trên tay mà không biết. ảnh minh họa Xin ban biên tập mục Tâm sự hãy đăng giúp tôi...