Có nên lấy vợ lẽ cho chồng?
Có những người đàn bà mong “chữa bệnh khát con” và níu giữ hạnh phúc chấp nhận lấy vợ lẽ cho chồng…
Sông bao nhiêu nước cho vừa…
Không xinh gái nhưng Lan khỏe mạnh và có duyên. Năm năm lao động trời Tây cũng đủ cho cô một vốn liếng kha khá để dễ lấy chồng ở tuổi xấp xỉ 30.
Chồng Lan hiền lành chất phác, có nghề phụ đang phát triển hưng thịnh trong kinh tế thị trường. Cưới nhau 5 năm mà không có con, tìm thầy tìm thuốc khắp nơi cũng vô vọng, nguyên nhân vô sinh không xác định được vì cả hai đều bình thường, buồn nhưng Lan vẫn hy vọng tiến bộ của y học một ngày nào đó sẽ giúp cô được làm mẹ.
Chưa kịp bàn với chồng thì đã hay tin anh có vợ bé. Hỏi chồng, Lan chỉ nhận được sự im lặng. Bố mẹ chồng vui ra mặt, thỉnh thoảng mẹ con lại lén lút chở nhau đi đâu không rõ. Tò mò bám theo, Lan mới thực sự tin, chồng cô đã có con với người đàn bà khác.
Khóc lóc ghen tuông chẳng giải quyết được gì. Chồng Lan thậm chí còn ngang nhiên đòi ly dị. Thân cô thế cô, con cái không có, tiền bạc vốn liếng dồn hết vào gia đình chồng, ly hôn thì công sức bao năm của Lan đổ xuống sông xuống bể, lại còn dư luận, tai tiếng….
Video đang HOT
Ý nghĩ ấy làm Lan chùn lại. Cô đành chấp nhận mọi điều kiện của gia đình chồng, đồng ý đón hai mẹ con đứa trẻ về sống chung. Hai tháng trời trong cảnh chồng chung bẽ bàng tủi hổ, rón rén đi trên hạnh phúc mỏng như vỏ trứng của mình, Lan muốn phát điên. Cô đứng nguyên đơn ra toà ly dị.
Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng
Chị Y. (Hà Tây) không thể sinh cho chồng một mụn con, nguyên nhân vô sinh thuộc về phía chị. Rất yêu chồng, chị không thể đủ can đảm nghĩ đến chuyện chia tay. Không biết có phải “tình yêu” xui khiến, chị nghĩ đến việc đứng ra… lấy vợ lẽ cho chồng.
Kỳ lạ là anh đồng ý ngay. Có ngỡ ngàng trước thái độ của chồng, nhưng suy đi nghĩ lại, cuối cùng chị vẫn quyết định, không mảy may nghĩ đến những gì phía trước.
Thế là một đám cưới nhỏ diễn ra không hề có sự can thiệp của bất kỳ ai, kể cả các cấp chính quyền trong xã. Một năm anh ở với vợ mới, một đứa con trai ra đời. Chồng vui, chị Y. cũng mừng rơi nước mắt.
Thiên chức làm mẹ không hoàn hảo nhưng khao khát làm vợ của một người đàn bà trong chị vẫn mãnh liệt hơn bao giờ hết. Khổ nỗi chồng chị ngày càng quấn quýt “hai mẹ con nhà kia”. Chăn đơn gối chiếc những đêm dài đằng đẵng khiến chị mất ngủ triền miên và già sọp đi. Nhìn chị nhiều người ái ngại lắc đầu: “Dại! ai lại thả gà nhà ra đuổi thế bao giờ!”.
Luật hôn nhân gia đình quy định: Hôn nhân hợp pháp là hôn nhân một vợ một chồng. Điều đó cũng thể hiện sự văn minh của xã hội và quyền được bảo vệ của mỗi công dân, đặc biệt người phụ nữ.
Tiếc là có những người tự khước từ quyền được bảo vệ đó, để rồi đến khi nuốt nước mắt vào trong vẫn còn ngơ ngác không nhận ra mình đã tiếp tay cho kẻ khác phạm luật.
Theo VNE
Nơi nào đó hạnh phúc nhé anh!
Giờ đây em mới chợt hiểu ra rằng hạnh phúc thật là mong manh.
Chẳng biết đến khi nào anh mới đọc được những dòng này nhưng em vẫn viết, viết cho em, viết cho lòng thanh thản phần nào. Ngày anh đến cũng nhanh như ngày anh đi vậy, em chẳng biết mình phải làm gì cả ngoài việc ngồi nhớ lại những kỉ niệm hai đứa mình đã có với nhau. Giờ anh ở nơi đó lòng có thanh thản tí nào không anh? Sau tất cả những gì mình có với nhau anh không luyến tiếc sao?
Em không biết mình có nên trách anh hay không nữa? Em đã từng nói anh không quyết tâm trong tình yêu. Em cứ nghĩ là anh sẽ hiểu ra nhưng anh lại trả lời em rằng: "Ừ, anh không dũng cảm trong tình yêu". Em làm được gì đây? Cố gắng em đã làm rồi. Giờ đây khi chỉ mình em cố gắng thì có giải quyết được gì?
Nhớ những ngày mình còn yêu nhau, anh nhẹ nhàng quan tâm em từ miếng ăn cho đến giấc ngủ. Mỗi ngày chỉ cần lúc nào rảnh là anh lại gọi nói chuyện với em. Anh bảo rằng giờ mỗi ngày không được nghe giọng nói của em là anh lại thấy thiếu thiếu cái gì đó. Vì đặc thù chuyên ngành anh học nên chúng mình không thể như những cặp đôi khác là có thể gặp nhau bất cứ lúc nào, thế nên cả hai đứa mình quý lắm những giây phút được trò chuyện cùng nhau phải không anh? Anh có còn nhớ cái tên em dùng để lưu tên anh trong điện thoại của em không? "3H Happy". 3H là viết tắt tên và họ của cả hai đứa mình anh nhỉ? Và em thêm chữ "happy" để mong rằng chúng mình mãi hạnh phúc bên nhau. Đã từ lâu em đã không còn lưu số của anh bởi nó không còn xa lạ với em nữa. Nhưng giờ đây cái số điện thoại đó mãi mãi sẽ không thể là gì trong em.
Anh có còn nhớ chúng mình đã tâm sự với nhau rất nhiều. Cả anh và em đã có những giây phút thật ngọt ngào bên nhau, chúng mình vẽ nên cuộc sống tương lai thật tốt đẹp với một gia đình hạnh phúc. Nơi đó sẽ luôn có anh là người chồng yêu thương vợ, người cha tốt, em sẽ là người vợ đảm đang. Và nơi đó cũng có những đứa con ngoan. Em từng đùa anh rằng chúng mình sẽ có cả một đội bóng trong nhà anh nhé! Anh mắng nhẹ em bảo rằng " Không được đâu, chỉ hai đứa thôi đó, em phải nhớ rằng anh đang ở trong hàng ngũ của đảng chứ". Tất cả dường như chỉ mới hôm qua thôi. Anh còn bảo rằng anh sẽ sợ em vất vả đó vì anh là bộ đội thường xuyên xa nhà, không có ai cùng em chăm sóc con, rồi lại có những lúc em nhớ anh thì phải làm sao khi em là người rất dễ khóc? Em đã trả lời anh rằng vì anh em sẽ cố gắng làm người vợ, người mẹ tốt. Nhưng đó chỉ là mơ ước không bao giờ có thể trở thành hiện thực được bởi giờ anh đâu còn ở bên em.
Em chợt hiểu ra hạnh phúc thật mong manh... (Ảnh minh họa)
Quen nhau gần 3 tháng qua điện thoại, có chút cảm tình với anh nhưng em ngại không dám thổ lộ. Chưa là gì vậy mà em thấy mình hơi buồn vì anh bảo rằng anh đi chơi với người yêu cũ. Lúc đó em chỉ ước người con gái đó chính là em. Anh cũng không dám nói gì hơn qua những lời hỏi thăm hằng ngày. Nhưng qua cách anh nói chuyện em biết anh cũng có tình cảm với em. Một hôm em lên gì chơi, tối hôm đó anh đã nói lời yêu với em. Không có gì hạnh phúc hơn, em đã khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc. Sau đó 2 ngày em nhận lời yêu anh. Em cảm thấy mình thật may mắn khi được anh yêu. Những ngày đầu thật là vui vẻ phải không anh? Chúng mình chia sẻ với nhau nhiều hơn, mỗi ngày tình yêu và nỗi nhớ lại nhiều thêm. Anh đã nói với em rằng khi yêu em khoảng cách hơn 300 cây số về địa lý sẽ bằng 0, nhưng chẳng có điều gì là suôn sẻ với em cả.
Yêu nhau được gần một tháng, anh về gặp em trong đợt nghỉ tết. Anh cũng cho bố mẹ và anh chị của anh biết về em, kể về hoàn cảnh gia đình và mọi người còn xem cả ảnh của em nữa. Sau khi nghe anh kể, chị gái anh đã phản đối, không thèm nói chuyện với em mặc dù chỉ qua điện thoại. Dần dần cả nhà anh không ai ưa em cả. Tất cả chỉ vì tuổi chúng mình không hợp và bố mẹ anh còn chê em gò má cao. Em bảo với anh rằng không phải như thế, em cũng đã hỏi nhiều người rồi, chẳng qua vì mặt em gầy với lại mắt hơi sâu nên như vậy thôi. Nhưng anh không hề nghe. Anh bảo anh cũng đã cố gắng thuyết phục gia đình, có lần anh đã cãi lại bố mẹ và anh chị nữa nhưng tất cả anh nhận lại được là: đồ ngu, lấy vợ là chuyện trăm năm chứ có phải lấy trâu bò đâu... Trời ơi! Vậy đối với bố mẹ anh em chỉ là như vậy thôi sao? Em đã đồng ý chia tay sau nhiều lần anh bảo bố mẹ, anh chị bảo anh phải bỏ em đi dù có lúc anh đang học ở trường. Em đau lắm anh à, sau tất cả những gì em dành cho anh, em nhận lại được gì đây ngoài những định kiến từ gia đình anh. Mẹ anh lại còn sợ em níu kéo anh nên bảo anh thay số điện thoại đi nữa chứ? Sao mọi người lại có thể nghĩ em tồi tệ đến như vậy cơ chứ?
Đến bây giờ em vẫn không thể tin được mình đã chia tay. Những kỉ niệm vẫn còn rõ ràng trong em đến từng chi tiết, từng cảm xúc, như chỉ mới hôm qua thôi. Em vẫn nhớ mãi câu nói của anh " Dù cho bố mẹ có nói gì anh cũng sẻ bỏ ngoài tai, đó là điều anh chắc chắn với em". Chẳng lẽ em đã nghe sai sao anh, những lời nói đó đã làm em vui như thế nào, em lại càng hi vọng thật nhiều. Và giờ đây trong em là nỗi thất vọng ê chề. Vậy là em mất anh thật rồi. Đã bao đêm em khóc, em đã tự nhủ bản thân mình không được khóc nhưng nước mắt vẫn cứ rơi. Em khóc cho bản thân mình, cho sự thật phũ phàng rằng em không còn có anh bên đời em, khóc cho sự ngang trái mà em phải nhận lấy. Em chỉ thắc mắc một điều rằng tại sao ông trời lại đối xử với em như thế, em đã yêu rất thật lòng mà?
Giờ đây khi chỉ còn mình em, em mới chợt hiểu ra rằng hạnh phúc thật là mong manh. Em vẫn cầu mong cho anh được hạnh phúc, chúc anh tìm được người con gái để bố mẹ anh vừa lòng. Cảm ơn anh đã từng yêu em, cảm ơn anh đã cho em những giây phút ngọt ngào và cũng cảm ơn anh đã, đang cho em biết tình yêu thực sự cần có những cái gì? Mong rằng dù sau này bước trên đường đời xuôi ngược anh vẫn còn nhớ đến em - người con gái đã yêu anh nhiều như thế nào.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mùa thu trong trái tim em... Mùa thu năm nào chúng mình tình cờ gặp nhau, chiều thu ấy gió lành lạnh, gió heo may, gió kéo anh và em đến gần nhau. Thu qua - thu tới, biết bao kỷ niệm bên nhau. Anh đã đưa em đi qua rất nhiều con phố, từng ăn rất nhiều món trên những con đường ngập tràn hương hoa sữa. Anh...