Có nên lấy người không yêu để trả nợ cho bố mẹ đẻ?
Hai tuần nữa tôi chính thức lên xe hoa về nhà chồng. Sắp làm một cô dâu, đáng lẽ sẽ hạnh phúc nhưng không phải vậy, tôi vô cùng đa.u đớ.n khi phải chấp nhận lấy một người mà mình không hề yêu thương làm chồng.
Tôi đang có rất nhiều tâm sự chất chứa trong lòng nhưng không biết chia sẻ với ai. Nhiều khi muốn nói với bạn bè nhưng lại sợ họ đán.h giá về mình, về gia đình mình . Tôi không chia sẻ với bố mẹ đẻ vì sợ ông bà buồn, suy nghĩ chuyện con gái, ai mà chẳng muốn con mình có được cuộc sống yên bình, hạnh phúc, lấy được một người chồng hết mực yêu thương.
Trước đây, tôi luôn suy nghĩ dù bất cứ giá nào tôi cũng sẽ lấy một người yêu mình thực sự và ngược lại mình cũng vậy, nhưng cuộc đời dường như không phải lúc nào cũng màu hồng, dường như không phải lúc nào cũng hoàn mỹ.
Tôi quyết định lấy anh để có tiề.n trả nợ cho gia đình. Ảnh minh họa
Nhà bố mẹ tôi vốn dĩ làm kinh doanh. Cách đây ít tháng, bố góp vốn mua hàng với một người bạn và bị lừa mất hết tiề.n bạc. Từ đó, nhà tôi từ khá giả trở thành nợ nần chồng chất, ngân hàng giục tiề.n lãi, tiề.n gốc. Bố mẹ tôi vô cùng suy sụp, chạy vạy khắp nơi để lo trả nợ nhưng không đủ.
Rồi gia đình chồng sắp cưới của tôi xuất hiện. Họ là bạn bè cũ của bố tôi. Họ ngỏ ý giúp bố mẹ tôi vay tiề.n trả nợ nhưng điều kiện là tôi phải lấy con trai họ. Thực tình, tôi biết khá rõ về con trai họ và không hề có một chút tình cảm gì dành cho anh này. Hơn nữa anh còn nổi tiếng là khá chơi bời, lười lao động.
Video đang HOT
Lúc đầu bố mẹ tôi phản đối kịch liệt vì cho rằng như vậy là hại con. Tuy nhiên nhìn thấy số nợ quá lớn, lãi mẹ đẻ lãi con cùng với lời thuyết phục của tôi chấp nhận cưới, bố mẹ đã đồng ý.
Về phần tôi, tôi đã có người yêu được hơn 3 năm. Trước đó chúng tôi cũng đã tính đến chuyện sẽ cưới nhau. Nhưng giờ đây chuyện gia đình khiến tôi không thể bất hiếu được. Tôi phải chia tay anh. Tôi không dám nói cho anh biết hoàn cảnh của mình mà chỉ dám nhận đã phản bội đi yêu người đàn ông khác.
Lúc đầu, anh không chấp nhận. Anh liên tục gọi điện, nhắn tin, tìm đến nhà để gặp tôi với mong muốn tôi suy nghĩ lại nhưng, tôi đã không gặp, không trả lời anh.
Hai hôm sau, tôi quyết định đăng ảnh cưới để anh biết và từ bỏ ý định quay lại. Anh thấy vậy liền nhắn lại “chúc em hạnh phúc” rồi tắt máy.
Thực sự lúc này tôi vô cùng đa.u đớ.n. Tôi muốn nói với anh tất cả. Tôi muốn chỉ anh sẽ là chồng nhưng đứng trước món nợ của gia đình, tôi thực sự không thể. Tôi không biết quãng thời gian tiếp theo sẽ phải sống chung, ngủ chung, ôm một người là chồng mà không có tình cảm sẽ như thế nào?
Tôi đang rất băn khoăn, không biết mình nên làm gì và cố gắng buông bỏ những suy nghĩ ấy như thế nào. Mong mọi người hãy cho tôi những lời khuyên.
Theo Vietnamnet
Nhà em dâu cho 2 tỷ mua chung cư, mẹ chồng bóng gió tôi: "Cưới được cô con dâu nhà giàu về cũng sướng"
Trong khi tôi xuất thân con nhà nông dân, bố mẹ ở quê quanh năm với ruộng đồng, lấy đâu ra tiề.n để cho con gái?
Mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng bấy lâu vẫn rất tốt đẹp. Thú thực, tôi biết thân biết phận mình ở dưới quê, nhà lại nghèo, lấy chồng Hà Nội, gia đình khá giả nên luôn tâm niệm phải sống sao để họ không co.i thườn.g mình.
Mọi chuyện chỉ thay đổi khi em dâu của tôi được cưới về. Khác với tôi, cô ấy cũng là người Hà Nội, gia đình có điều kiện lại chỉ có duy nhất hai cô con gái. Dù không nói ra, nhưng không khó để tôi cảm nhận được, từ ngày Ngọc về, tình cảm mẹ dành cho tôi đã vơi hẳn.
Nếu như ngày xưa, thỉnh thoảng tôi và mẹ vẫn cùng nhau đi mua quần áo hay lên phố ăn sáng, uống cà phê thì nay, Ngọc thay tôi đưa mẹ đến những cửa hàng đắt đỏ để mua sắm, dùng bữa ở những nhà hàng sang trọng. Rồi đến ngày nọ ngày kia, vợ chồng chú út bao giờ cũng quà cáp nhỉnh hơn vợ chồng tôi. Của đáng tội, thu nhập của chúng tôi đã không bằng vợ chồng chú ấy, tôi lại vẫn trích tiề.n gửi về biếu bố mẹ đẻ hàng tháng nên chẳng còn dư dả bao nhiêu.
Tôi bỗng nhiên bị mẹ chồng phân biệt đối xử khi có thêm em dâu. (Ảnh minh họa)
Những tưởng, phận mình thì mình chịu, tôi vẫn cố gắng vui vẻ để giữa hòa khí trong nhà, chị em vẫn chơi với nhau chứ không xích mích hay ghét bỏ. Nhưng, đến khi chú út muốn ra ở riêng, hai vợ chồng dự định mua căn chung cư hơn 3 tỷ. Cô chú ấy mới chỉ tiết kiệm được 500 triệu, trong khi bố mẹ chồng tôi đang lo lắng chuyện tiề.n nong thì bất ngờ, gia đình ngoại nhà Ngọc tuyên bố cho con gái và con rể 2 tỷ mua nhà. Thế là, bố mẹ tôi chỉ cho thêm chú Khang, cô Ngọc chút ít. 2 vợ chồng trẻ nhưng đã có chung cư cao cấp. Còn vợ chồng tôi, cưới nhau đã 3 năm, vẫn ở chung với bố mẹ, nói đến chuyện ở riêng đã thấy sợ vì số tiề.n tiết kiệm được không đủ mua chục mét nhà chung cư.
Vậy là từ ngày ấy, mẹ có vẻ không ưa tôi ra mặt. Một câu cái Ngọc, hai câu cái Ngọc. Có gì ngon là gọi điện cho vợ chồng chú út sang lấy về. Đi du lịch thì cũng chỉ nhớ quà cáp cho con dâu út mà thôi. Lễ tết có gửi quà biếu thông gia thì cũng khác nhau một trời một vực. Nhà tôi thì được túi quà bình dân còn nhà Ngọc thì nào rượu Tây, bánh ngoại. Không những thế, mẹ còn nói thẳng vào mặt tôi không kiêng nể: " Dưới quê nhà con chắc bánh này là xịn rồi chứ nhà em Ngọc nó có điều kiện, toàn dùng những hàng cao cấp thôi, biếu cái đồ rẻ tiề.n thì mất mặt lắm!".
Mẹ chồng bóng gió chê tôi xuất thân nghèo khó. (Ảnh minh họa)
Thế rồi, cô hàng xóm khen nhà chồng tôi tốt phước, có hai cô con dâu vừa xinh xắn lại ngoan hiền. Mẹ tôi tự hào ra mặt nhưng nói chuyện thì chỉ kể mỗi về em dâu tôi. Nào cái Ngọc vừa khéo léo, đảm đang lại kiế.m tiề.n giỏi, gia đình điều kiện nhưng gia giáo, nề nếp. " Đấy, chọn vợ như thằng Khang nhà tôi mới là tinh tường. Cưới được cô con dâu nhà giàu về cũng sướng. Thằng An thì vất vả, gớm chẳng biết bao giờ mới có cái nhà riêng mà ở, tự thân mà làm thôi chứ nhà ngoại chẳng ngòng được gì" - mẹ hào hứng kể mà không quan tâm đến cảm xúc của tôi đang ngồi cạnh.
Nghe mẹ nói, tôi chỉ biết chạy lên nhà, đóng cửa phòng nức nở khóc. Tôi chỉ nhớ ngày chồng ngỏ lời yêu, tôi bảo anh rằng, em thấy hai nhà chúng mình không môn đăng hộ đối, sợ sau này khó sống. Anh đã bảo tôi: " Em yên tâm, bố mẹ anh cũng từ hai bàn tay trắng, gặp thời nên có được ngày hôm nay. Bố mẹ bảo không quan tâm chuyện em giàu hay nghèo mà chỉ mong sao chúng mình sống với nhau vui vẻ, hạnh phúc là được". Đúng là, cuộc đời thật chẳng lường trước được điều gì, tôi sai khi tin những lời ấy, còn bây giờ, tôi phải sống tiếp thế nào trong căn nhà này đây?
Theo Afamily
Gia đình tôi có nên giúp em trai trả nợ một lần nữa Gia đình tôi cơ bản, không đến nỗi nghèo đói nhưng cũng không dư giả gì, mẹ tôi mất cách đây 5 năm. Tôi sắp 30 tuổ.i, chưa lấy chồng và sống ở Hà Nội, bố và em trai sống ở quê. Bố tôi là công an đã nghỉ hưu, lương hưu chỉ đủ chi tiêu hàng ngày, bố khó tính nhưng thương...