Có nên lấy gái già làm vợ?
Tôi yêu cô ấy nhưng bảo lấy làm vợ thì tôi sợ vì cô ấy hơn tôi có nhiều t.uổi, không thể có con được nữa.
Tôi đã đọc câu chuyện của bạn Gái 19 có nên lấy chồng 55?, thậm chí đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Tôi muốn gửi tới bạn một lời khuyên, một giải pháp để bạn có được sự cân nhắc cho mình nhưng tôi không làm được.
Ngoại trừ sự đồng cảm dành cho bạn, tôi không biết phải khuyên bạn như thế nào bởi lẽ chính tôi cũng đang không biết phải làm gì vì tôi cũng giống như bạn. Tôi cũng đang yêu một người hơn mình rất nhiều t.uổi. Nhưng câu chuyện của tôi có lẽ còn éo le hơn bạn. Dù sao mối tình của bạn cũng chỉ có một vấn đề về t.uổi tác chênh lệch, còn của tôi thì nhiều hơn thế. Tôi là con trai và người mà tôi yêu lại là một người đàn bà gần bằng t.uổi mẹ tôi.
Tôi năm nay 25 t.uổi. Tôi đã tốt nghiệp ra trường và có một công việc ổn định. Cuộc sống của tôi từ nhỏ tới giờ khá bình lặng và giống như tất cả những người thanh niên khác cho tới ngày tôi yêu cô ấy. Lúc mới quen tôi gọi cô ấy bằng chị vì so với t.uổi thực, nói không ngoa cô ấy phải trẻ hơn tới mười t.uổi không ít. Ấn tượng ban đầu của tôi về cô ấy đó là một người phụ nữ đẹp, sắc sảo và tài giỏi. Chính sự thông minh, cách nói chuyện lôi cuốn của cô ấy đã khiến tôi bị rung động. Tôi không hiểu vì sao mình lại có cảm tình với cô ấy ngay từ lần đầu gặp mặt dù cho khi ấy tôi biết cô ấy hơn mình nhiều t.uổi.
Nghe câu chuyện về cuộc đời cô ấy tôi lại càng cảm thấy thương cô ấy nhiều hơn. Thế rồi dần dần, tình cảm mỗi lúc một tiến triển, một tốt đẹp lên và chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi là người chủ động nhắn tin, điện thoại cho cô ấy và hay mời đi ăn uống. Cô ấy luôn tỏ ra thân thiện và cởi mở với tôi. Nhờ những lần đi chơi như thế mà tôi và cô ấy gần nhau hơn. Hóa ra bên ngoài vẻ vui tươi và sự thông minh khi nói chuyện đó cô ấy đã từng có một quá khứ đau khổ. Cô ấy có một đời chồng và hai đứa con nhưng người chồng phản bội đi theo người đàn bà khác đồng thời còn lừa gạt để cô ấy thua trắng tay không còn chút tài sản nào để sinh sống. Hai người con của cô ấy cũng theo cha vì ông ấy có t.iền. Vậy là bao năm qua một tay cô ấy tự tạo dựng lại sự nghiệp nhưng sống đơn độc một mình.
Nghe câu chuyện về cuộc đời cô ấy tôi lại càng cảm thấy thương cô ấy nhiều hơn. Thế rồi dần dần, tình cảm mỗi lúc một tiến triển, một tốt đẹp lên và chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay. Khi chúng tôi đã thuộc về nhau hoàn toàn, cả thể xác lẫn tâm hồn tôi mới biết t.uổi thực của cô ấy. Tôi thực sự hơi ngỡ ngàng vì cô ấy hơn tôi quá nhiều t.uổi dù cho ngoại hình của cô ấy và tôi không chênh lệch nhau nhiều. Cô ấy gần bằng t.uổi mẹ tôi. Tôi đã băn khoăn rất nhiều nhưng tình yêu của tôi dành cho cô ấy ngày một lớn hơn nên tôi không thể nào rời xa được cô ấy. Vả lại tôi cũng không muốn cô ấy phải đau khổ trong tình yêu nữa.
Hiện giờ tôi và cô ấy đang sống với nhau. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi được cô ấy chăm sóc, yêu thương và lo lắng cho từng chút một. Từ ngày có cô ấy ở bên, công việc của tôi cũng thăng tiến ầm ầm. Nhưng quả thực trong lòng tôi không biết mối quan hệ này rồi sẽ đi về đâu vì tôi yêu cô ấy song cưới cô ấy lại là một vấn đề khác. Cho tới giờ chúng tôi vẫn chưa dám công khai mối quan hệ này. Làm sao tôi có thể nói với bố mẹ tôi “Đây là bạn gái con” khi mà trước mẹ tôi cô ấy chỉ kém tròn 4 t.uổi? Gia đình tôi sẽ không bao giờ chấp nhận thực tế này.
Làm sao tôi có thể nói với bố mẹ tôi “Đây là bạn gái con” khi mà trước mẹ tôi cô ấy chỉ kém tròn 4 t.uổi? Gia đình tôi sẽ không bao giờ chấp nhận thực tế này. (Ảnh minh họa)
Hơn nữa, tôi còn trẻ và tôi cần phải có những đứa con cho mình mà điều đó thì cô ấy không thể nào làm được nữa. Chính vì vậy, đã hơn 2 năm rồi tôi sống với cô ấy trong sự mơ hồ về tương lai. Tôi yêu cô ấy thật lòng nhưng bảo lấy cô ấy làm vợ tôi lại lo sợ nhiều điều. Tôi tự trách mình đã quá ích kỉ khi sống cùng cô ấy mà không cho cô ấy một danh phận. Nhiều đêm nằm cô ấy khóc vì sợ phải xa tôi. Cô ấy nói rằng chỉ cần tôi sẵn sàng lấy cô ấy, công khai mối quan hệ này thì toàn bộ tài sản của cô ấy sẽ chia sẻ cho tôi. Cô ấy nói rằng đó không phải là dùng t.iền để giữ tôi mà làm thế coi như một sự bù đắp cho những thiệt thòi mà tôi phải chịu khi quyết định lấy cô ấy.
Tôi không quan tâm tới điều đó lắm. Tôi biết lấy cô ấy tôi sẽ được sung sướng về vật chất nhưng chuyện con cái, gia đình là điều không thể vất sang một bên được. Gần đây cô ấy càng ngày càng giục tôi phải cưới vì dù sao chúng tôi cũng đã gắn bó với nhau lâu rồi, tôi không thể cứ mãi như vậy được nữa. Giờ tôi đang băn khoăn lắm, tôi có nên cưới cô ấy hay không hay là lại một lần nữa trở thành gã Sở Khanh bỏ cô ấy mà đi…Cưới cô ấy thì tôi phải xử lí thế nào với chuyện cô ấy không thể làm một người vợ trọn vẹn vì không thể sinh con? Còn không cưới cô ấy thì phải chăng là tôi đã quá tàn nhẫn?
Theo VNE
Những U50 sập bẫy của trai bao
Không giống ông chồng ở nhà, anh biên tập biết nâng niu từng câu chữ, ý thơ, thân thể bà. Từ lúc nào, bà trở thành nô lệ của anh ta.
Cách đây hai năm, ai nói đến khiêu vũ là bà Quỳnh bĩu môi. Nhưng ghét của nào, lao vào của ấy. Bà hay vào công viên tập thể dục nhịp điệu, xung quanh toàn mấy đứa con gái trẻ măng, kêu bà bằng cô, dì, bác, thấy vóc dáng tụi nó, bà phát rầu. Đã vậy, chúng còn vô tư nói: "Dì đừng lắc mạnh như tụi con, coi chừng loãng xương, má con toàn tập dưỡng sinh". Bà thấy dưỡng sinh có vẻ già quá, trong khi bà thấy mình còn "ngon cơm". Thế là bà dòm sang khoảng sân bên cạnh: một nhóm đông đang khiêu vũ theo phong cách thể thao: quần lửng, áo thun, giày xì-po... cả nhóm đang nhảy chung một điệu kiểu như hip-hop dạng nhẹ trông rất hiện đại. Bà thử nhập cuộc, hóa ra khiêu vũ không khó như bà tưởng, cũng không phải ẹo ẹo như bà nghĩ.
Vũ sư trên sân là phụ nữ nên bà yên tâm, càng tập càng thấy tinh thần, sức khỏe khá hơn. Rào cản lớn nhất là thiếu kép nam, mấy bà bạn trên sàn nhảy đón chào bà khá thân thiện nhưng không có chuyện "se" (share) kép nhảy đâu nhé! Vậy là có bữa, suốt hơn tiếng đồng hồ, bà chỉ nhảy 1-2 bài. Để khắc phục tình trạng ngồi chèo queo, bà "tuyển" một vũ nam để bằng chị bằng em. Một anh chàng trẻ, gương mặt ưa nhìn, khá mềm mại trong bộ đồ màu đen, không chỉ nhảy giỏi mà còn nói chuyện nhẹ nhàng, khéo léo, biết động viên, hướng dẫn dễ hiểu. Được người có chuyên môn cao dìu dắt nên bà nhảy rất lên chân, làm mấy "ma" cũ lác mắt.
Càng ngày bà càng mê, không rõ mê người dìu, hay mê nhạc, mê khiêu vũ. Từ sàn nhảy giữa công viên, bà tăng cường thêm các buổi thực tế tại các vũ trường. Rồi là trong cơn mê "thập cẩm" đó, bà bị chàng kia dìu đi cả ngoài sân nhảy. Bước đầu là cảm kích trước sự nhiệt tình của "cậu em", bà mua tặng cái áo sơ mi, quần jean... nhưng rồi thương hoàn cảnh khó khăn của cậu em, bà chuyển sang chăm sóc người ta từ t.iền thuê nhà, t.iền đổ xăng, đến mua laptop, t.iền học vi tính...
Dạo này trên sân có một bà mới vào, cũng nhắm đến anh ta, được thể anh ta càng chảnh với bà. Bà ghen, lại thêm nỗi sợ bị bỏ rơi nên tăng cường quà cáp để lấy lòng kép nhảy. Mà bà có phải quý tộc gì đâu, chỉ có mỗi sạp quần áo ngoài chợ. Bà cũng không có ý định cặp kè "trên mức tình cảm" với cậu em thua mình chục t.uổi nhưng những va chạm giữa hai thân thể trong tiếng nhạc êm dịu khiến bà mê, những buổi tối vắng nhà càng nhiều. Người nhà vẫn nghĩ bà thích thể thao lành mạnh, chứ ai biết bà đang bị... say nắng.
Phụ nữ yêu bằng tai, nên hay "chết" thảm. Bà Nguyễn Anh Kim cũng rơi vào tình trạng phải dâng nộp t.iền bạc, thời gian và năng lượng cho một người đàn ông không phải chồng mình. Bà là hội viên của một hội thơ cấp phường. Từ ngày về hưu, bà càng có thời gian dành cho "nghệ thuật". Thế nhưng, ông chồng bà lại bảo "bà rảnh quá, ngồi viết gì gì đó tào lao, ai mà đọc".
Trong một lần đi đến nhà xuất bản, bà gặp được người hiểu bà còn hơn bản thân bà. Anh ta là biên tập viên, nâng niu từng câu chữ của bà, hít hà từng tứ thơ của bà. Hai người thường xuyên hẹn gặp để anh sửa chỗ này, chỗ kia trong các bài thơ. Chưa hết, anh ấy còn là một nhiếp ảnh gia, nghiệp dư thôi, mà tay nghề cứng lắm, lại còn có m.áu thiết kế, nên tập thơ của bà mới thành hàng lạ, hàng độc.
Thế rồi, bà càng lúc càng thấy chàng tuyệt vời, biết nhìn ra điểm mạnh, điểm tốt của bà, là người thấu hiểu trái tim, tâm hồn và biết ca ngợi cả... thân thể của bà. Nói tóm lại là, anh ta rất ngược với ông xã bà, đúng là một người chuẩn "men". Vậy là "khôn 3 năm, dại 1 giờ", trong 1 giờ đó, anh ta chụp cho bà một số chân dung để làm bìa tập thơ mới nhất. Chẳng hiểu sao, anh ta lại truyền cho bà cảm hứng chụp ảnh "nóng", nóng tới mức mà chồng bà thấy, chắc chắn sẽ... phỏng tay đến tuột da. Từ đó, anh ta trở thành chủ nhân của bà, thôi thì, bà đành chôn giấu niềm riêng, ráng "cày" để đáp ứng mọi nhu cầu của người yêu... t.iền của mình.
Biết chuyện, nhiều người chê trách những người phụ nữ nhẹ dạ nên dễ bị lừa, nhưng nhìn ở một mặt khác, vì họ thiếu sự chia sẻ, tình cảm của người bạn đời nên mới có chỗ để những tay "săn mồi" nhảy vào.
Theo VNE
30 rồi đấy, cô gái của tôi ơi... Mỗi người chúng ta đều sống ở một căn phòng trống trải trong một căn nhà lớn, thường chỉ có người xấu mới đi ngang qua và gõ cửa, còn những người tốt thì cũng đều giống như bạn, ở thành lũy của riêng mình... Dạo này, lướt qua các các trang mạng xã hội, hiện lên những tille như: Đừng lấy chồng...