Có nên làm tri kỷ của người tình cũ?
Tình cũ dẫu biết rằng dù đẹp giờ cũng đã trở thành quá khứ. Người cũ dù ta đã từng yêu say đắm đến mức nào cũng chỉ nên coi như một kỷ niệm một thời đam mê, đắm đuối thế nhưng đôi khi gặp lại ánh mắt ấy, giọng nói, khuôn mặt ấy người ta lại không kiềm chế được tình cảm của mình.
ảnh minh họa
Tôi và Sang từng có một thời yêu đương mãnh liệt như thế. Tình yêu sinh viên gắn liền với sự sôi động và nhiệt huyết tuổi trẻ đã có lúc tưởng chừng như có thể đốt cháy tất cả. Thế nhưng chỉ vì một chút hiểu lầm nho nhỏ đã khiến chúng tôi phải xa nhau.
Tình yêu rạn nứt đúng thời điểm anh tốt nghiệp ra trường. Buồn vì những hiểu lầm không thế giải thích được với tôi, anh đã dọn đồ về quê xin việc. Tôi nghe nói anh về công tác tại tỉnh đoàn. Khi tôi hiểu ra mọi chuyện thì đã quá muộn rồi. Tôi không còn mặt mũi nào kéo anh về lại bên tôi nữa. Đau khổ tôi chỉ biết khóc. Chỉ vì tôi quá ích kỷ đã khiến anh rời xa tôi.
Đã 8 năm trôi qua, thời gian có thể làm vơi cạn đi nỗi buồn, tiếc nuối nhưng không thể xóa nhòa tất cả trong tôi. Tôi lấy chồng và đã có một nhóc 5 tuổi. Chồng tôi là một người hiền lành, tốt tính nhưng hơi thô ráp và không tinh tế cho lắm. Nhiều lúc trong cái cuộc sống bình lặng ấy, tôi chỉ thèm khát được một lần thấy lại được khuôn mặt người cũ, được tựa đầu vào tấm lưng rộng vững chãi của anh, được nắm tay anh một cái thật chặt. Thế là đủ rồi.
Đột nhiên Sang liên lạc với tôi. Anh nói: “Anh đến tập huấn một thời gian, rất muốn gặp em. Đã lâu lắm rồi nhỉ. Chắc chúng ta sẽ có nhiều chuyện để kể lắm”.
Sau cuộc điện thoại hôm đó tôi không biết mình có nên đi gặp Sang hay không vì tôi sợ cái mà người ta gọi là “tình cũ không rủ cũng đến” ấy. Nhưng tôi lại tự dối mình chỉ là gặp gỡ thôi mà, với cả theo tôi biết thì anh cũng đã có gia đình rồi.
Tôi gặp anh trong một quán cà phê vắng khách vào một buổi chiều mùa đông lộng gió. Anh chẳng khác xưa là mấy vẫn là cái nét phong trần ngày ấy đã khiến lòng tôi say đắm chỉ có điều anh già dặn hơn một chút. Anh gọi sinh tố chanh leo cho tôi, tôi không ngờ anh vẫn nhớ tôi thích nhất loại này. Anh bảo: “Anh làm sao quên được chứ, chẳng gì cũng mấy năm ở cạnh em cơ mà”.
Tôi chợt nghĩ miên man. Đúng là chúng tôi đã ở bên nhau rất lâu nhỉ, nếu không có chuyện hiểu lầm ngày ấy chắc mọi chuyện sẽ không như bây giờ. Anh bảo có món quà tặng cho tôi: “Là ô mai sấu. Ngày xưa một lúc em có thể ăn hết cả hộp loại này nhỉ”. Tôi xúc động chẳng nói được câu nào. Thì ra bấy lâu nay anh vẫn rất nhớ tất cả những thứ thuộc về tôi.
Ngày xưa tuần nào anh cũng đưa tôi lên phố cổ để mua ô mai này. Bên anh, tôi trở nên vô tư lạ thường. Tôi luyên thuyên đủ thứ chuyện trước mặt anh mà không mảy may suy nghĩ điều gì cả. Thật là kỳ lạ từng ấy năm mới gặp lại mà tôi có cảm giác như anh như rất gần gũi. Không thể phủ nhận một điều chúng tôi rất hợp nhau. Dường như tôi có thể nói với anh tất cả những chuyện trên đời ngay trong cái lần đầu gặp lại ấy thậm chí cả những chuyện mà tôi không thể chia sẻ với chồng. Tôi cũng nói thế với anh, anh bảo: “Không có duyên vợ chồng thì cũng có thể làm tri kỷ được mà. Hãy cứ là chính em”.
Khi tôi bắt taxi ra về anh không quên đưa cho tôi cây dù và kèm theo lời dặn dò: “Em về cẩn thận nhé. Mang theo cây dù này trời sẽ mưa ngay bây giờ đấy. Gặp lại em sau”. Vẫn là anh, tinh tế như ngày nào.
Video đang HOT
Sau cuộc gặp gỡ hôm ấy tôi cứ nghĩ về Sang. Đã lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác như vậy. Không hiểu sao tôi lại vui vẻ và thoải mái khi được nói chuyện cùng anh đến thế. Tôi thích cái cách anh quan tâm đến tôi, không quá lộ liễu mà lại tinh tế. Đặc biệt anh hiểu tôi nghĩ gì và muốn gì.
Sự xuất hiện của chồng và con trong tiềm thức luôn khiến tôi thấy có lỗi (Ảnh minh họa)
Thỉnh thoảng Sang nhắn tin cho tôi hỏi han như kiểu: “Em đang làm gì đấy. Đừng làm việc vất vả quá nhé, nhớ giữ gìn sức khỏe em ạ”. Chỉ như vậy thôi cũng khiến tôi vui cả ngày. Rồi thỉnh thoảng chúng tôi lại gặp nhau. Khi hết đợt tập huấn, có việc lên Hà Nội anh lại nhắn tin cho tôi ra địa điểm quen thuộc.
Khoảng 1, 2 tháng chúng tôi gặp nhau một lần. Tôi hồi hộp cả ngày chỉ chờ đến giờ hẹn nhưng có lúc tôi cảm thấy mình thật có lỗi chồng khi thân thiết với người đàn ông khác. Tôi quyết tâm không gặp Sang nữa nhưng rồi tôi lại không ngăn nổi mình dẫn chân đến chốn cũ.
Mặc dù quan hệ của tôi và Sang chỉ mới dừng lại ở việc uống cà phê, ăn uống và nói chuyện nhưng tôi vẫn thấy mông lung, lo sợ. Tôi muốn được gặp Sang, muốn coi Sang như người bạn tri kỷ để sẻ chia mọi chuyện nhưng tôi cũng không thể phủ nhận sức hấp dẫn của người cũ khiến lòng tôi không khỏi xuyến xao. Tôi không biết có nên tiếp tục gặp Sang nữa không. Anh cũng chưa có ý định tiến thêm bước nào nhưng nếu cứ tiếp tục có thể đến một lúc nào đó cả hai chúng tôi không thể làm chủ bản thân. Tôi rất sợ khi đó sẽ làm điều gì có lỗi với chồng tôi và gia đình Sang. Tôi còn con và không muốn chính tay mình phá vỡ hạnh phúc gia đình. Tôi có nên tiếp tục gặp Sang nữa không?
Theo VNE
"Đói" sex vì lấy nhầm chồng đồng tính
Lấy vợ chỉ để che mắt thế gian vì bản thân đồng tính, 2 năm liền anh Đức không "yêu" vợ.
2 năm không sex mới biết chồng đồng tính
Ôm cay đắng mấy năm trời không biết tỏ cùng ai, chỉ tới khi bắt gặp chồng quan hệ với một người đàn ông khác chị Hoa mới rõ nguồn cơn của việc hơn 2 năm qua anh "không ngó ngàng" gì tới vợ. Cuộc hôn nhân này với anh chỉ là vỏ bọc mà thôi.
Cách đây 2 năm, sau khi chị Hoa sinh xong đứa con trai, anh Đức đột nhiên không còn ham muốn tình dục với vợ nữa. Thực ra trước đó chuyện quan hệ của hai vợ chồng cũng không hề khá khẩm, mỗi lần gần gũi anh đều không có vẻ hào hứng mà chỉ làm cho xong chuyện. Nghĩ rằng chồng còn chưa quen nên mới như vậy nên chị Hoa cũng không nghĩ ngợi gì nhiều.
Kể từ khi biết vợ có bầu, anh Đức dừng hoàn toàn hoạt động tình dục với lí do không muốn ảnh hưởng tới sức khỏe của vợ. Mặc dù cảm thấy hơi thất vọng đôi chút nhưng chị Hoa cũng đành chấp nhận vì nghĩ đó cũng là một lí do chính đáng. Nhưng sau khi chị Hoa sinh con xong, anh Đức cũng không đoái hoài gì đến chuyện chăn gối với vợ. Mỗi tối nằm bên nhau, anh quay mặt về một phía, chị ra hiệu nhưng anh gạt tay đi: "Anh không có nhu cầu".
Cuộc sống 2 năm không có quan hệ tình dục với chồng khiến chị Hoa chán nản. Chị nghĩ rằng chồng có bồ, ngoại tình nên mới chán vợ như thế. Vợ chồng mới lấy nhau chưa lâu mà tình cảm đã nguội lạnh khiến chị Hoa rất đau khổ. Giữa lúc bế tắc đó, chị Hoa đã phát hiện ra một việc tày trời: Anh Đức là người đồng tính!
2 năm không quan hệ với vợ vì là người đồng tính (ảnh minh họa)
Khi bắt gặp anh với người tình đồng tính của mình trong nhà nghỉ, chị Hoa đã ngất lịm đi vì quá sốc. Chẳng thà đó là một người đàn bà thì chị còn dễ chấp nhận hơn. Khi chị tỉnh dậy, anh đã khóc và xin lỗi chị cho sự lừa dối của anh bấy lâu nay. Thì ra anh biết mình là người đồng tính nhưng vì trách nhiệm với gia đình, sợ bố mẹ không chịu được cú sốc này khi anh là con trai duy nhất nên anh quyết định lấy vợ để che mắt thiên hạ và có một đứa con cho gia đình. Từ ngày lấy nhau tới giờ anh vẫn qua lại với người bạn tình đồng giới của mình.
Dù rất cay đắng nhưng chị Hoa đành viết đơn ly hôn. Chị không còn sự lựa chọn nào khác. Chị có thể sống bên một người chồng từng phản bội nhưng không thể cố gắng gượng ở bên người cả đời không thể yêu mình như anh dù cho anh là người chồng tốt. Chị ly hôn để giải thoát cho chính mình và người chồng ấy.
Ly hôn vì chồng nghiện game không "yêu" vợ
Một chuyện tưởng chừng như rất đỗi bình thường cuối cùng lại trở thành chướng ngại vật quá lớn trong cuộc hôn nhân của anh Trí, chị Hồng. Cuối cùng dù cho anh Trí cố cầu xin vợ nhưng chị vẫn quyết ly hôn vì không thể chịu đựng một người chồng ham game hơn mê vợ.
Vợ chồng ly hôn vì chồng nghiện game hơn vợ (Ảnh minh họa)
Là bạn bà một thời gian dài mới đi tới hôn nhân, chị Hồng hiểu được những tính cách và thói quen của anh Trí. Chị tin rằng anh có thể làm một người chồng tốt nên mới quyết định kết hôn dù cho anh có một vài thói quen xấu. Nhưng cuộc sống vợ chồng không đơn giản như chị nghĩ và sự cố chấp không chịu thay đổi của anh Trí đã khiến cho cuộc hôn nhân đó nhanh chóng kết thúc.
Anh Trí mắc cái tật mê chơi game onlien. Cứ đi làm về tới nhà, thậm chí còn chưa kịp tắm rửa là anh đã ôm lấy cái máy tính để thỏa mãn thú vui của mình. Thực ra việc chơi game không phải là quá xấu nếu như anh không vì thế mà bỏ bê vợ con. Nhưng anh Trí đã phạm phải sai lầm đó. Không chỉ không giúp vợ việc nhà, cứ tan sở về tới nhà là anh bỏ mặc hết cho vợ làm chỉ chăm chú vào chơi game mà anh còn không quan tâm tới tâm tư, tình cảm của vợ, để vợ một mình trong cô độc.
Khi đã xong xuôi hết việc nhà, chị Hồng nằm quay quắt chờ chồng trên chiếc giường cưới của hai vợ chồng. Trong khi đó anh Trí mê mải "chinh chiến" với trò game trên mạng. Không biết bao đêm anh ngủ gục luôn trên bàn hoặc mò vào giường khi đã tờ mờ sáng sau một hồi chơi "bạt mạng". Thú vui đó đã cướp mất của hai hai vợ chồng khoảng thời gian riêng tư. Vậy mà mặc cho vợ hờn dỗi, cáu gắt thậm chí là bỏ về nhà ngoại anh Trí cũng không thay đổi được. Có chăng chỉ vài hôm là đâu đóng đấy. Nhiều hôm thấy vợ khó chịu, anh Trí cũng vào âu yếm và "trả bài" cho vợ nhanh nhanh chóng chóng cho xong rồi lại lao vội ra chiếc laptop để tiếp tục niềm đam mê của mình.
Chính vì điều đó mà lấy nhau hơn một năm vợ chồng chị Hoa vẫn chưa có con. Chuyện quan hệ được chăng hay chớ, bữa có bữa không, lúc quan hệ thì chồng chỉ muốn cho thật nhanh để còn chơi game khiến chuyện tình dục của hai vợ chồng trở thành một điều chán nản.
Yếu sinh lí, cưới nhau 3 năm chồng đã đòi ngủ riêng
Câu chuyện của chị Thơ còn khốn khổ hơn thế khi mà giờ đây vợ chồng chị sống như hai người ly thân dù vẫn trong cùng một ngôi nhà. Chị không nghĩ hôn nhân của mình cuối cùng lại thành ra như vậy.
Nhìn vẻ bề ngoài vợ chồng anh chị rất hạnh phúc. Anh Dũng khỏe mạnh, cao to lại rất hiền lành, ít nói. Chị cũng thấy anh là người chồng tốt nhưng riêng trong khoản chăn gối anh khiến chị phải phiền lòng. Mới cưới anh còn cuồng nhiệt, hầu như tối nào cũng gạ gẫm vợ "yêu đươg". Mặc dù thời gian duy trì cuộc "yêu" của anh không được nhiều nhưng anh vẫn luôn cố gắng. Chị nghĩ rằng rồi dần dần mọi chuyện sẽ được khắc phục mà thôi.
Chồng yếu sinh lí không mặn mà "yêu" vợ (ảnh minh họa)
Hơn 2 tháng sau đó chị Thơ có bầu. Cuộc sống vợ chồng son chưa được tận hưởng bao nhiêu thì chị đã có thai. Chỉ đợi có thế, anh Dũng dừng hẳn hoạt động tình dục lại. Chị Thơ cũng nghĩ đó là điều nên làm để đảm bảo cho chị và em bé. Nhất là khi chị lại mang song thai. Nhưng bi kịch bắt đầu xảy ra khi chị sinh con xong gần nửa năm trời mà chồng vẫn không đoái hoài. Chị nhắc nhở chồng thì thi thoảng anh mới "đặc ân" cho chị một lần. Chị có thể cảm nhận được rõ ràng anh không hứng thú với chuyện chăn gối.
Vợ chồng chị quyết định có một buổi nói chuyện với nhau, chị nghi ngờ anh có bồ. Tới lúc này anh mới nói thật: "Anh không có ham muốn mạnh mẽ trong chuyện tình dục. Anh cảm thấy mệt mỏi và làm cũng chỉ vì trách nhiệm. Vợ chồng mình cũng có con rồi nên anh thực sự không còn thiết tha chuyện gần gũi nữa". Chị Thơ chết lặng khi nghe chồng nói vậy. Làm vợ chồng chưa được bao lâu, chị cũng mới chỉ được gần gũi chồng không nhiều lần, tới giờ anh lại nói không muốn quan hệ với vợ nữa vì không có nhu cầu khiến chị vô cùng đau khổ.
Nhìn hai đứa con thơ còn quá bé bỏng, chị Thơ thương xót cho cuộc đời mình khi mà hôn nhân không viên mãn như mình mong muốn. Chị không dám bỏ chồng, nhất là chỉ vì lí do này. Chị thương hai con! Nhưng nghĩ tới tương lai dài đằng đẵng của cuộc đời phía trước, chị không biết mình sẽ sống thế nào khi mà có chồng cũng như không.
Thực tế xã hội hiện đại ngày này có rất nhiều cặp vợ chồng gần như sống trong cảnh hôn nhân không sex. Người vì tâm lí, người vì áp lực công việc hoặc cũng có nhiều người không còn yêu bạn đời của mình nữa mà bỏ bê việc chăn gối. Nhưng dù vì lí do gì thì rõ ràng cuộc sống hôn nhân của vợ chồng đã không còn vẹn nguyên và đúng nghĩa nữa. Tình dục không phải chỉ là một hoạt động để duy trì nòi giống và thỏa mãn nhu cầu cá nhân mà nó còn là sợi dây gắn kết tình cảm vợ chồng. Khi sợ dây đó bị đứt, hôn nhân cách trở là điều khó tránh khỏi.
Theo VNE
Nếu đó không phải tình yêu... Nêu không phải là tình yêu thì tại sao nó không thê ngừng nhớ vê anh ở mọi nơi mọi lúc? Sớm nay thức dây, giông như thường lê anh vân là người đâu tiên mà nó nghĩ tới. Bao lâu nay nó luôn thâm nhủ với mình rằng đó không phải là tình yêu, rằng đó chỉ đơn giản là môt thứ...