Có nên khuyên em họ ly dị khi bị phản bội
Tôi có cô em họ bên ngoại, em kém tôi 2 tuổi. Chúng tôi không thân lắm, nhờ có mạng xã hội nên mới thấy nhau nhiều hơn, bình thường lễ Tết mới gặp.
Ba em mất cách đây 2 năm, từ đó xảy ra nhiều chuyện buồn. Em cưới chồng được 5 năm. Nửa năm nay, từ lúc chồng em ngoại tình, tôi chưa từng nhắn tin tâm sự với em. Mẹ cứ trách tôi là người vô tâm, thật sự trong lòng tôi cũng buồn cho em lắm, thấy bản thân vô dụng khi không dám đưa ra lời khuyên gì cho em. Nếu là tôi, chắc sẽ ly dị.
Hồi chưa lấy chồng, em làm được hơn 6 triệu một tháng, không sợ không có tiền nuôi con. Mẹ tôi lại muốn ngược lại, nhịn chồng, sống vì con. Tôi biết tại sao mẹ khuyên như vậy, vì nhà chồng em giàu, có nhà có đất. Tôi nghĩ em đẹp như vậy, dáng người cao và khuôn mặt đều đẹp, nếu ly dị cũng không thiếu người đàng hoàng theo đuổi; chỉ cần em rút kinh nghiệm, không nhìn lầm người nữa. Nghĩ tới càng hận, ngày xưa chồng thấy em đẹp cứ theo đuổi, một mực hối thúc cưới. Lúc ấy em mới 20 tuổi, suy nghĩ chưa trưởng thành, ba mẹ em lại thấy nhà trai giàu nên đồng ý, giờ anh ta mới lộ ra bộ mặt lăng nhăng.
Video đang HOT
Lẽ ra tôi sẽ tiếp tục im lặng nhưng giờ chồng em lại giở thói vũ phu, em mới điện thoại cho mẹ tôi. Mẹ tôi lần này đã thay đổi lời khuyên nhưng vẫn chung chung là nếu nhịn được thì nhịn, sống vì con, còn chịu không nổi nữa thì ly dị.
Tôi thật sự không thể kìm lòng, muốn khuyên em ly dị nhưng bị mẹ la, không được khuyên như vậy. Tôi cũng nghĩ đây là việc quan trọng, phải để tự em quyết định, không ai có thể thay ai quyết chuyện này. Lúc trước em nói mỗi tháng chồng đưa 4 triệu lo cơm nước, giờ không đưa nữa. Giờ em cũng tìm được công việc gần nhà chồng.
Tôi không rành về vấn đề phân chia tài sản, nhà là sau khi cưới mới dựng nhưng dựng trên đất nhà chồng, tôi nghĩ em sẽ không được hưởng gì. Tính tình chồng em như vậy chắc sẽ quỵt luôn tiền chu cấp nuôi con, mà giờ anh ta đã không phụ nuôi con rồi. Tôi đoán giờ em vẫn chưa ly dị có thể vì lo nghĩ chuyện tiền, chuyện con cái, như mẹ tôi nói là nhịn cho con có ba, có nhà. Mọi người có thể giúp tôi đưa ra lời khuyên cho em không? Tôi rất dở trong cách giao tiếp, chưa nhắn tin hay điện thoại gì cho em vì chưa biết cách nói thế nào. Tôi còn muốn em đi bệnh viện giám định vết thương và báo công an nữa. Nếu tôi đưa bài này cho em đọc liệu có ổn không?
Anh ra đi khi hai đứa còn nhiều điều dang dở
Em nhớ anh lắm, anh có biết không. Anh đến với em như một điều kỳ diệu trong cuộc đời.
Ban đầu em cứ nghĩ điều đáng sợ nhất trong tình yêu là sự phản bội; là khi hai người đồng hành từ thuở cơ hàn, cùng nhau vượt qua giông bão nhưng không thể đi cạnh nhau những ngày bình yên. Em cứ sợ mãi như vậy cho đến ngày anh đột ngột ra đi mới biết điều đáng sợ nhất là gì. Lúc đấy em lại ước thà anh bỏ đi theo ai đó mà vẫn cho em được nhìn thấy trên cõi đời này thì tốt biết bao. Vậy là anh đi được 11 ngày rồi, trước đây chúng ta chưa từng xa nhau quá 24 tiếng anh nhỉ, lúc nào em với anh cũng líu lô toàn chuyện đâu đâu.
Anh hiền hòa, ấm áp, lúc nào cũng yêu thương và chăm sóc em, chưa bao giờ nặng lời. Tuy chúng ta bị rào cản ngôn ngữ nhưng lúc nào cũng nói với nhau lời yêu. Từ khi gặp anh, em luôn cảm ơn ông trời, cảm ơn số phận, khiến em tin bao lâu nay mình đợi anh thật là xứng đáng. Anh luôn nói việc gì làm được sẽ không để em phải làm, vì thế việc lớn nhỏ trong nhà đều một tay anh sắp xếp. Quần áo em chưa một lần phải giặt, bát chưa từng rửa, nhà chưa từng quét, rác cũng chưa từng đổ. Có lẽ điều duy nhất em có thể làm là nấu cơm giúp anh bởi anh không biết nấu, nếu không em thực sự không có gì để làm trong nhà này, anh nhỉ.
Em nhớ mỗi lần chúng ta đi chợ về em đều bảo anh đi tắm để em sắp xếp đồ đạc, anh nhất quyết không chịu, bảo em là để yêu thương, không để em chịu thiệt thòi được. Rồi có lần em bị ốm, mấy ngày liền anh chăm sóc, đưa đi viện. Em chỉ kêu tí là anh lại chạy ngay vào xem có chuyện gì không, em lại được thể làm nũng anh nhiều hơn. Cuộc sống của chúng ta cứ vậy trôi qua trong niềm vui và hạnh phúc, tất nhiên cũng có cãi vã nhưng đều là em kiếm chuyện, khiến anh phải chịu nhiều ấm ức.
Sau tất cả vẫn là tình yêu vô bờ bến mà chúng ta dành cho nhau. Em và anh còn bao nhiêu dự định mà ông trời nỡ mang anh đi. Em thật sự không thể hiểu sự sắp xếp nghiệt ngã của số phận. Chúng ta mới hạnh phúc chưa được bao lâu anh đã đi khỏi thế giới của em. Ước gì người xảy ra chuyện là em, sao một người tốt như anh lại chịu như vậy?. Kỷ niệm anh dành cho em quá đỗi đẹp đẽ, anh làm gì cũng vì em, chưa một lần bỏ lại em một mình trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Anh à, cảm giác anh nằm bên cạnh em mà giờ đột nhiên ra đi khiến em dằn vặt lắm, nghĩ đến thôi tim em như nghẹt thở. Em vô cùng hối hận, không thể nào chịu đựng được tại sao bình thường trước khi đi ngủ em đều ôm anh, hôn anh mà hôm đó lại nghịch điện thoại và ngủ đi lúc nào không biết. Em thực sự ân hận vì anh nói thấy người như muốn ốm, cảm giác lạnh mà em không nghĩ gì cả. Không thể ngờ được đó là những điều cuối cùng chúng ta nói chuyện với nhau. Em đau lòng và thương anh lắm, giờ chúng ta ở nơi đất khách quê người, không có chuyến bay để em đưa anh về nhà đoàn tụ cùng bố mẹ. Em chỉ biết cầu mong sao sớm đưa anh về với gia đình.
Kiếp này em nợ anh nhiều quá. Cảm ơn anh đã đến và cho em biết tình yêu đẹp đến nhường nào, rằng yêu đúng người bỗng nhiên bị chiều đến hư ra. Mong rằng nếu có kiếp sau như anh nói, chúng ta sẽ sinh ra ở gần nhau, anh lớn hơn em vài tuổi và chúng ta sẽ được ở bên mãi mãi. Yêu anh.
Có nên ly hôn nếu chồng tiếp tục phản bội Tôi lấy chồng được 4 năm và có bé hai tuổi. Anh không đẹp trai, không kiếm tiền giỏi. Hồi đó, anh thật thà, biết lo lắng và chung thủy nên tôi chọn dù mọi người đều bảo anh khó tính, không xứng với tôi lắm. Vậy mà con được hơn một tuổi, tôi phát hiện anh cặp bồ. Từ khi tôi sinh...