Có nên kết hôn khi quá chênh lệch học vấn?
Bố mẹ luôn khuyên em phải lấy người cân xứng, không sau này sẽ khổ. Bố mẹ sẽ rất buồn khi biết em yêu người chỉ học hết cấp 3, xã hội sẽ nói gì nếu biết điều này?
Ảnh minh họa
Em là Hòa năm nay 23 tuổ.i, tốt nghiệp trường đại học Ngoại thương năm 2012, hiện đang làm việc tại một công ty Nhật. Em là cô gái tính tình nóng nảy nhưng rất tốt tính, có phần hơi kiêu, rất khó trong chuyện tình yêu. Em đã yêu một người con trai bằng tuổ.i, chỉ học hết cấp 3. Bố mẹ và gia đình không đồng ý cho em tiếp tục yêu người này.
Em rất yêu anh, sống chung với anh 7 tháng mà bố mẹ không hề hay biết. Chuyện xảy ra rất dài, sau khi tốt nghiệp em về quê gặp anh. Anh là người có ngoại hình ưa nhìn, tính tình hiền lành, rất thương người, anh cũng có tài nhưng vì cấp III sa ngã nên không thi đại học, đi làm luôn. Lúc gặp nhau, anh đang làm việc tại một cửa hàng ga, bằng tuổ.i em.
Chúng em quen biết qua một người bạn, cứ thế yêu nhau. rồi một ngày chúng em cãi nhau, buồn anh đã uống chút rượu. Trời mưa to quá, em đã giữ anh ngủ lại nhà em, cứ thế ở nhà em luôn, tính đến nay đã 7 tháng rồi. Anh ngủ với em 5 tháng nhưng không làm gì em. Chuyện gì đến đã đến, em ngủ với anh cách đây 2 tháng.
Anh rất có trách nhiệm, nói bố mẹ sang thưa chuyện đi lại với gia đình em, nhưng năm nay không cưới được, anh trai anh đã cưới đàu năm, một năm không thể cưới 2 người được nữa. Sau đó anh đi học tiếng Nhật để chuẩn bị đi du học, anh có hỏi em muốn đi cùng anh không, gia đình anh sẽ lo tiề.n cho em nữa.
Video đang HOT
Em đồng ý, đã cầm 20 triệu của gia đình anh đi nộp hồ sơ. Em cũng sang nhà anh chơi, gia đình anh rất quý em, anh cũng đưa em đi ra mắt họ hàng. Hiện đang có sự chênh lệch về học vấn và công ăn việc làm. em đang phụ trách phòng kinh doanh, lương lậu cũng khá; anh vẫn đang chờ để được đi du học Nhật.
Với em mọi thứ đã ổn định, gia đình chỉ có mình em, chuyện chồng con bố mẹ rất lo lắng. Bố mẹ luôn khuyên em phải lấy người cân xứng, không sau này con sẽ khổ. Em biết bố mẹ em rất buồn khi biết em yêu người chỉ học hết cấp 3, và xã hội cũng sẽ nói gì nếu biết điều này? Càng nghĩ em càng khó xử, nhưng anh rất tốt với bố mẹ em và em, mặc dù anh không có nhiều tiề.n nhưng chưa bao giờ xin em, chưa bao giờ quên tặng quà em ngày lễ.
Anh rất nghe lời em, hơn nữa anh bảo không được năm nay nhưng sẽ đi đăng ký kết hôn với em, làm cơm mời họ hàng, hai đứa chúng ta đi du học Nhật được 1 đến 2 năm rồi về cướ. Một bên tình bên hiếu, em không biết làm thế nào bây giờ. Bố mẹ muốn em bỏ anh, em cũng muốn chấm dứt cuộc tình này nhưng em đã quan hệ với anh, liệu có thể đi yêu được người khác nữa không? Người ta sẽ dày vò em cả đời mất.
Em đã cầm tiề.n của gia đình anh để làm hồ sơ đi du học rồi. Bố mẹ anh cũng sang nhà em nói chuyện đàng hoàng, em phải làm thế nào bây giờ? Anh là người sống tình cảm, em sợ như thế sẽ làm tổn thuơng anh, xin các anh chị cho em ý kiến, em hoang mang quá.
Theo VNE
Anh sẽ nói yêu em!
Em yêu mùa đông dù chưa bao giờ gặp, giống như tình yêu em dành cho anh, tin tưởng và đầy hy vọng.
Đông về ở Hà Nội của anh, nhưng em cảm nhận được cái lạnh của mùa Đông, sự cô đơn của lòng người. Em biết em yêu anh nhiều thật nhiều rồi.Sài Gòn đang tận hưởng những ngày mưa tầm tã, rồi vội vã chuyển qua đón những ngày nắng gắt. Có lẽ Hà Nội giờ này cũng đang là thời khắc giao mùa phải không anh?
Em không biết thu Hà Nội kết thúc thế nào, đông Hà Nội bắt đầu ra sao. Nhưng em đã biết con tim em đang nhớ anh, em cần một người ở bên và người đó là anh.
Nhưng có lẽ khoảng cách địa lý là điều trở ngại lớn khiến em không dám nói yêu anh. Người ta nói với tình yêu thì khoảng cách không là vấn đề anh nhỉ? Vậy mà em lại sợ.
Anh nói với em Hà Nội đang bắt đầu những ngày chớm đông, gió lạnh làm anh cần một ai đó. Em đã thật buồn vì em không thể ở bên anh. Nhưng em vẫn ích kỷ không muốn anh ở bên một ai khác. Em chỉ còn biết cầu mong anh vẫn cô đơn như vậy. Em xấu xa lắm phải không anh?
Gió lạnh mang theo mưa phùn, một buổi chiều Sài Gòn em ngồi quán quen lắng nghe bài hát anh vẫn khen hay. Chỉ thế thôi, em lại nhớ anh.
Có lẽ em phải thú nhận rằng đối với em, khoảng cách địa lý không phải là điều khiến em lo sợ mà chính là vì em sợ anh không yêu em như em đang yêu anh. Em sợ tất cả chỉ do em ngộ nhận. Em sợ anh như gió, đến bên em xua tan những cái nóng của đất Sài Gòn rồi lại bay đi, cuốn cả yêu thương em không chạm tới được. Em sợ... Anh không bao giờ hiểu tình cảm của em.
Đông về ở Hà Nội của anh, nhưng em cảm nhận được cái lạnh của mùa đông, sự cô đơn của lòng người. Em biết em yêu anh nhiều thật nhiều rồi. (Ảnh minh họa)
Mình quen nhau chưa đủ lâu để có thể dùng thời gian làm thước đo cảm xúc. Chỉ là con nhóc ngốc nghếch như em chờ đợi thời gian nhắn tới anh biết tình cảm của em. Nhưng có lẽ thời gian không rảnh rỗi để làm điều đó anh nhỉ?
Đông về ở Hà Nội của anh, nhưng em cảm nhận được cái lạnh của mùa đông, sự cô đơn của lòng người. Em biết em yêu anh nhiều thật nhiều rồi.
Em yêu mùa đông dù chưa bao giờ gặp, giống như tình yêu em dành cho anh, tin tưởng và đầy hy vọng. Em có thể nói với mùa đông em yêu nó, vậy tại sao em chưa thể nói em yêu anh?
Có lẽ khi đông gõ cửa trái tim em, em sẽ lấy can đảm để tỏ tình với anh, điều mà ngày trước em nghĩ mình sẽ không bao giờ làm. Nhưng em không muốn mất anh trong hối tiếc. Cho dù em có ngộ nhận thì em cũng không muốn phải dối lòng mình thêm nữa anh à.
Đợi đông gõ cửa, em sẽ nói em yêu anh!
Theo VNE
Rồi mình sẽ lại yêu Sau chia tay, chúng ta rồi sẽ lại yêu, không phải yêu nhau mà là yêu người khác. Em đã từng nghĩ nếu một ngày nào đó mình chia tay, em sẽ không thể nào yêu ai được nữa. Giống như là "Trái tim em chỉ một lần mở cửa/ Dành cho anh và khép lại muôn đời". Tuổ.i 20 cho em cái...