Có nên đánh đổi hạnh phúc?
Ra trường, tôi đã tưởng mình may mắn khi được một người quen giới thiệu vào làm tại một bệnh viện tư nhân.
Trong thời gian thử việc tôi đã rất nỗ lực để làm cho thật tốt với hy vọng sẽ được nhận vào làm việc lâu dài. Mọi việc có vẻ như rất dễ dàng khi giám đốc luôn dành cho tôi sự ưu ái: là bác sỹ mới ra trường nhưng đã được đảm nhận một vị trí quan trọng trong bệnh viện. Tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng đó là sự ưu ái mà tôi được hưởng vì những cố gắng của mình trong suốt thời gian qua. Đi làm được gần 3 tháng và giám đốc cũng hứa sẽ ký hợp đồng chính thức, tôi vui mừng lắm. Như vậy là công việc sắp ổn định và tôi có thể bàn đến chuyện hôn nhân với bạn gái.
Người yêu tôi không xinh đẹp nhưng là một cô gái ngoan, hiền và thông minh. Hai đứa học chung trường, nhà tuy nghèo nhưng cô ấy rất chăm chỉ học và luôn có thành tích học tập xuất sắc: tốt nghiệp bằng đỏ và được trường giữ lại làm giảng viên. Tôi yêu, khâm phục và luôn tự hào về bạn gái của mình. Hai đứa thống nhất sau khi tôi ổn định công việc thì sẽ tính chuyện cưới hỏi và gia đình hai bên cũng rất ủng hộ. Khi biết tôi sắp được ký hợp đồng làm việc cô ấy đã rất vui mừng. Chúng tôi đã có những giờ phút hạnh phúc vô cùng vì sắp đến ngày có thể ở bên nhau.
Nhưng sự đời có mấy khi đơn giản như vậy. Trước khi được ký hợp đồng làm việc, tôi bắt đầu nhận thấy sự khác lạ ở giám đốc bệnh viện. Ông trở nên thân thiết hơn với tôi, mời tôi đến nhà ăn cơm. Tôi thấy ngại nhưng cũng khó từ chối. Tới nhà ông tôi mới biết ông có một cô con gái kém tôi 1 tuổi, cũng đang là sinh viên năm cuối của trường y, rất xinh xắn dễ thương. Cô gái này tỏ ra rất quý mến tôi, sợ hiểu lầm tôi luôn giữ khoảng cách với cô ấy và bắt đầu từ chối những lời mời của giám đốc. Có lẽ vì vậy mà một hôm ông đã gọi tôi vào phòng nói chuyện riêng. Ông đã nói thẳng việc ông nhận tôi vào làm cũng là có mục đích. Vì con gái ông biết tôi từ ngày còn là sinh viên, cô ấy đã thầm có tình cảm với tôi từ trước nên khi tôi ra trường cô ấy dựa vào mối quan hệ của bố để đưa tôi vào bệnh viện này làm. Ông còn nói, nếu tôi chấp nhận lấy con gái ông thì tôi sẽ chính thức được vào làm tại bệnh viện. Tôi đã cảm ơn ông và tình cảm của con gái ông rồi cũng nói cho ông biết là mình đã có vị hôn thê. Nhưng hình như ông không quan tâm đến điều này. Ông nói: “Chú không ép cháu phải chấp nhận con gái chú ngay, cháu có thể tìm hiểu nó và có một tháng suy nghĩ. Cháu cũng biết là vị trí của cháu không phải ai muốn cũng có được, và hiện nay có rất nhiều người thân của chú muốn vào vị trí đó. Nếu cháu ưng thuận thì cháu sẽ tiếp tục làm việc và chúng ta sẽ là người một nhà, còn nếu không thì chú xin lỗi.” Sau cuộc nói chuyện đó tôi đã thất vọng vô cùng. Thì ra tất cả đều có mục đích, không có gì là vô tư cả. Những cố gắng, nỗ lực của tôi cũng không có ý nghĩa gì nhiều nếu tôi không chấp nhận yêu và cưới con gái giám đốc.
Công việc ở đây rất tốt, nếu từ chối thì tôi biết khó có thể xin vào được một bệnh viện khác và ở được vị trí đang có hiện nay? Nhà cũng không khá giả gì, công việc ổn định thì tôi chưa thể nói đến chuyện kết hôn. Còn nếu chấp nhận thì tôi sẽ phải từ bỏ người tôi đã yêu thương 7 năm trời.
Video đang HOT
Không dám nói chuyện này với người yêu vì sợ cô ấy buồn, nhưng từ hôm đó, mỗi lần gặp cô ấy tôi không còn thấy tự nhiên như trước vì luôn bị những ý nghĩ và lời nói của bố con ông giám đốc ám ảnh. Tôi đã quyết định không từ bỏ tình yêu của mình nhưng tại sao nhiều khi tôi vẫn cân nhắc đến những gì họ nói? Liệu tôi có phải là con người cơ hội khi trong đầu luôn lởn vởn những suy nghĩ về chuyện này. Chính vì thế mà tôi không thể tự nhiên khi ở cạnh người yêu, tự cảm thấy mình có lỗi, bối rối mỗi khi gần gũi cô ấy. Cô ấy càng gặng hỏi thì tôi càng thấy buồn và khó chịu vì không thể nói rõ ràng. Thời gian phải trả lời ông giám đốc sắp tới mà tôi vẫn chưa thể tìm được lối thoát. Tôi quyết định xin nghỉ 1 tuần ở nhà để tĩnh tâm suy nghĩ. Thấy vậy bạn gái tưởng tôi bị ốm nên càng quan tâm, khi tôi ướm hỏi cô ấy rằng nếu tôi bỏ việc ở chỗ làm và phải lùi đám cưới lại thì cô ấy nghĩ sao, cô ấy hỏi lý do tôi nói mình bị sa thải nhưng cô ấy không tin vì vẫn biết tôi rất được lòng lãnh đạo của bệnh viện. Cô ấy lập tức phản ứng rất mạnh và cho rằng tôi còn nuôi ý định xin vào những nơi khác tốt hơn(trước đây tôi đã từng xin vào những bệnh viện nhà nước nhưng không thành). Cô ấy cho tôi là đừng núi này trông núi nọ và cô ấy không còn trẻ để chờ đợi tôi nữa. Tôi không biết giải thích thế nào để cô ấy hiểu, nếu biết điều kiện của giám đốc, thì liệu cô ấy có thông cảm cho tôi hay lại nghĩ sai? Tôi còn lo sợ cô ấy sẽ tự động rời xa để tôi phát triến sự nghiệp. Tôi không biết phải giải quyết ra sao nữa, các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Đi mời cưới, chồng vẫn đề nghị 300USD để được sex
Đi mời cưới nhưng anh vẫn tranh thủ ngã giá cô gái ấy 300USD nếu cho anh được sex.
Tôi và anh quen nhau được 4 năm nay qua sự giới thiệu của một người thân. Trong khoảng thời gian yêu nhau, chúng tôi thường xuyên nói chuyện với nhau qua điện thoại. Nhưng cũng trong thời gian này, anh ấy có cưa cẩm một người con gái khác mà tôi không hề hay biết.
Đến khi anh về Việt Nam để hỏi cưới tôi thì tôi mới tá hỏa khi biết anh đã chung sống với người con gái ấy như vợ chồng. Tôi cũng thẳng thắn với anh và cô ấy rằng: "Tôi sẽ chia tay để hai người sống hạnh phúc bên nhau". Nhưng anh không chịu và đòi tự vẫn nếu như tôi từ chối kết hôn cùng anh.
Khi tình hình đang rất căng thẳng thì chị gái của anh ở bên Mỹ cũng gọi điện nói chuyện với tôi rằng: "Em thông cảm cho em trai chị. Nếu không thương và yêu em thì nó không tốn công sức và tiền của để gọi điện thoại hằng ngày cho em như vậy đâu! Chẳng qua trong thời gian ở đây, nó thiếu thốn tình cảm nên đã làm điều gì đó sai trái với tình yêu của hai đứa. Nhưng nó đã chấp nhận em làm vợ và gia đình chị cũng đồng ý chọn em làm dâu thì thôi, em hãy bỏ qua cho nó".
Tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều và đồng ý tha thứ cho anh vì tôi nghĩ rằng: "Nhân vô thập toàn", tôi nên học cách khoan dung, rộng lượng thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn.
Thế là chúng tôi tiến hành đám cưới. Trong khoảng 3 tháng anh sống ở Việt Nam với tôi thì có một người con gái gọi điện cho tôi nói rằng: "Hôm chồng chị qua chỗ em gửi thiệp cưới, anh ấy ngỏ lời muốn quan hệ và cho em 300USD nhưng vì anh ấy không thực hiện lời hứa nên bây giờ em phải nói cho chị hiểu".
Tôi thực sự rất buồn khi lấy phải ông chồng lăng nhăng, đa tình (Ảnh minh họa)
Cảm thấy chồng lừa dối mình quá nhiều, tôi đã yêu cầu được ba mặt một lời thì anh ấy mới khai nhận: "Anh chỉ ăn bánh trả tiền mà thôi". Rồi anh van xin tôi hãy tha thứ cho những lỗi lầm của anh trước mặt cả bố mẹ và các anh chị trong gia đình tôi.
Cuối cùng, tôi lại chấp nhận tha thứ cho anh lần nữa. Thế nhưng, sau khi anh về Mỹ được một thời gian, giữa hai chúng tôi có xảy ra xích mích, cãi vã, anh ấy đã lớn tiếng: "Ở được thì ở, không ở được thì chia tay. Từ nay về sau đừng có mà điện thoại qua đây nữa".
Khi nghe những lời lạnh lùng đó từ anh, tôi thực sự sửng sốt và rất bất ngờ. Tôi không biết mình phải làm sao bây giờ nữa? Ba mẹ tôi đang bị bệnh tim nên tôi không dám nói cho ba mẹ biết chuyện này. Và ở đây một mình, tôi cũng không biết nên chia sẻ chuyện này với ai!
Các bạn ạ! Bây giờ tôi nên làm gì để có thể giải quyết ổn thỏa chuyện của mình. Tôi thật sự rất yêu anh... nhưng bản tính lăng nhăng và sự vô tâm của anh khiến tôi cảm thấy rất mệt mỏi. Nhưng hai đứa mới cưới nhau chưa được nửa năm, bây giờ đã quyết định chia tay thì đây sẽ là quyết định gây sốc cho ba mẹ mình!
Tôi thực sự không biết làm sao để có thể tìm cho mình hướng đi đúng đắn nhất!
Rất mong các bạn độc giả hãy cho tôi lời khuyên!
Theo VNE
Mời chồng đi ăn nhân ngày 8/3 Chồng Hoa trợn tròn mắt khi cô tuyên bố: &'Nhân ngày 8/3, em mời anh đi ăn trưa'. Sắp đến 8/3, chị em bắt đầu xôn xao hỏi nhau về chuyện chồng hay bạn trai sẽ tặng quà gì, sẽ có những trò nịnh đầm như thế nào... Tâm lý chung là hồi hộp và chờ đợi. Thế nhưng với không ít phụ...