Có nên cưới một cô gái lười ‘yêu’?
Tôi và bạn gái yêu nhau đã được 4 năm nay và hai đứa cũng đã có quan hệ với nhau. Thế nhưng càng ngày, tôi càng nhận thấy bạn gái mình rất yếu trong “chuyện ấy”.
Đang là thanh niên trai tráng nên tôi lúc nào cũng khao khát được “yêu”, được gần gũi người yêu mình. Nhưng trái lại, người yêu tôi chỉ có thể đáp ứng được “chuyện ấy” một lần/tuần. Trong khi đó, cô ấy mới chỉ 20 tuổi, cái tuổi còn quá trẻ và được cho là sung sức nhất.
4 năm yêu nhau, cùng nhau san sẻ biết bao chuyện vui buồn trong cuộc sống. Tính tình của chúng tôi cũng khá hợp nhau nên rất ít xảy ra mâu thuẫn, cãi vã. Cô ấy là một người con gái hiền lành, ít nói, luôn biết chia sẻ, quan tâm tôi… hầu như tất cả mọi điều về cô ấy đều rất ổn, ngoại trừ chuyện “yêu”.
Các bạn ạ! Tôi là chàng trai trai tráng, khỏe mạnh nên việc tôi có ham muốn cao cũng là một chuyện rất đỗi bình thường. Cũng đã nhiều lần tôi chia sẻ với người yêu về những mong muốn của mình… nhưng cô ấy vẫn không thay đổi, hoặc là cô ấy không nghĩ “chuyện ấy” lại quá quan trọng với tôi như vậy?
Video đang HOT
Tôi phải làm gì để cô ấy ham muốn hơn trong “chuyện ấy” (Ảnh minh họa)
Bây giờ hai đứa cũng đều đã trưởng thành, gia đình hai bên cũng mong muốn chúng tôi đi đến hôn nhân và cô ấy cũng đã rất sẵn sàng cho chuyện làm vợ, làm mẹ. Thế nhưng, đứng giữa quyết định này, tôi vẫn đang rất lăn tăn và không biết phải làm sao cho thỏa đáng…
Tôi sợ khi lấy nhau về, chuyện chăn gối của hai đứa không được thỏa mãn sẽ sinh ra lục đục, mâu thuẫn trong cuộc sống vợ chồng.
Các bạn ạ! Với những biểu hiện như vậy, liệu người yêu tôi có vấn đề gì không? Cô ấy có bị bệnh gì không, như yếu sinh lý chẳng hạn? Và tôi phải làm gì để cô ấy có ham muốn hơn trong chuyện ấy?
Rất mong mọi người đọc được tâm tư này, hãy cho tôi lời khuyên hữu ích nhất.
Theo VNE
Anh hạnh phúc nhé
Kết thúc không phải là câu "mình đừng quen nhau nữa" mà là câu "anh hạnh phúc nhé!".
Giờ nghĩ lại lúc ấy, tại sao em lại không hề khóc? Tại sao em lại không tỏ ra yếu đuối một xíu mà lại vẫn mạnh mẽ, vẫn mỉm cười để nói ra câu "anh hạnh phúc nhé". Bình thường khi có những điều khiến em cảm thấy đau khổ, hoặc là nước mắt chảy dài không ngăn được, hoặc không thì sẽ nghẹn không nói được lời nào. Thế mà tại sao lúc đấy em vẫn bình thường vậy? Vẫn nói, còn có thể mỉm cười được mà. Chẳng lẽ tình cảm trong em với anh không nhiều như em nghĩ? Nhưng nếu như thế thì tại sao khi ngồi trên xe, một mình, em lại khóc nhiều đến vậy để đến giờ mỗi lần nhớ lại lúc ấy em lại thấy quặn lòng.
Anh biết không, câu làm em đau lòng nhất chính là khi anh nói tình cảm với em chỉ là rung động nhất thời, nhưng sau một thời gian tìm hiểu anh cảm thấy không phù hợp. Uh, không hợp nên em cũng chẳng còn quyền gì để níu kéo. Mọi thứ đối với em trong thời gian qua tất cả chỉ do em lầm tưởng, ngộ nhận thôi. Em nên chấp nhận điều này từ lâu rồi mới phải, sao lại để đến lúc anh phải nói thẳng ra với em như thế này. Nhưng cũng phải cảm ơn anh, cảm ơn anh vì đã nói rõ ràng, bản thân em là người rất cố chấp, nếu điều gì không rõ ràng sẽ không bao giờ chịu từ bỏ. Nếu anh không nói rõ, có lẽ em vẫn cố gắng lao vào một cách mù quáng rồi đấy.
Em nên chấp nhận điều này từ lâu rồi mới phải (Ảnh minh họa)
Em đã từng tự trách bản thân mình rất nhiều, từng tự hỏi tại sao lại như vậy, tại sao anh với em là không phù hợp. Nhưng rồi em cũng có thể nhận ra ANH và EM KHÔNG HỢP không có nghĩa là em là một đứa tồi tệ hay em với tất cả những người khác không hợp. Có thể em không hợp với anh, nhưng ở đâu đó sẽ có người hợp với em, và anh cũng vậy. Việc của em chỉ cần chờ cho đến khi người phù hợp với mình xuất hiện mà thôi.
Ai cũng hỏi em thích anh ở điểm nào? Thật sự em không biết, đến bây giờ em vẫn chưa có câu trả lời rõ ràng cho câu hỏi đó. Em chỉ nhận ra rằng ở bên anh em có cảm giác rất thân thuộc, em rất thích nhìn thấy anh cười, sao nhỉ, nụ cười rất hiền, rất ấm áp. Nên sau này, anh hãy hạnh phúc, hãy cười thật nhiều nhé.
Theo VNE
Nhật ký Hà Nội chớm đông Đã lâu rồi chẳng còn cảm xúc để cảm nhận thời gian trôi qua chầm chậm như vậy. Yên bình làm sao. Cơn gió mùa đầu tiên tràn về mang theo những hạt mưa dạt dào mà nhẹ nhàng đúng như vốn có của một mùa đông vẫn thế. Không gian chỉ còn tiếng mưa, tiếng gió thổi vi vu và cảm giác...