Có nên “cố đấm ăn xôi”?
* Yêu nhau khá lâu, em mới biết gia đình anh ấy rất giàu. Từ đó, em luôn có mặc cảm mình thấp kém nên không còn tự tin như trước. Tình cờ em biết mẹ anh không hài lòng về em mà muốn nhắm chỗ khác môn đăng hộ đối hơn.
Mấy lần em đến nhà chơi, ba mẹ anh tỏ ra lạnh nhạt và bóng gió xa gần về việc đã có chỗ để cưới vợ cho con trai. Thậm chí, có lần em còn bị đuổi về khi tình cờ ghé ngang trong lúc họ đang tiếp đón gia đình cô gái kia. Em có nên “ cố đấm ăn xôi” để lấy được chồng giàu?
thuloan…@gmail.com
Bạn gái thân mến,
Video đang HOT
Trong tình yêu thì phân biệt giàu nghèo cũng là một trong những cản ngại xô đẩy nhiều đôi lứa đến chỗ rời xa nhau. Bạn không nói thái độ của người yêu như thế nào trước cách mà gia đình anh ấy đối xử với bạn nên cũng khó góp ý một cách xác đáng.
Nếu anh ấy thật lòng yêu bạn thì sẽ có thái độ kiên quyết với gia đình, yêu cầu gia đình phải tôn trọng bạn. Thậm chí, nếu gia đình cư xử không đúng, anh ấy sẽ đứng về phía bạn, bảo vệ bạn trước sự tấn công của họ. Trường hợp anh ấy im lặng hoặc phản ứng yếu ớt khi thấy gia đình mình đối xử không phải với người yêu thì bạn không mong gì tìm thấy một chỗ dựa vững chắc nếu như sau này 2 người nên vợ, nên chồng.
Tóm lại, còn đang trong quá trình yêu đương, tìm hiểu thì bạn có quyền lựa chọn. Tiến lên hay dừng lại là do bạn quyết định. Chỉ lưu ý bạn một điều là nếu đang yêu nhau mà lại thấy mệt mỏi, chán chường, không có động lực thì nên thận trọng, cân nhắc. Gia đình người yêu của bạn không đơn giản. Một khi đã không hài lòng, chắc chắn họ sẽ làm những việc khiến bạn bị tổn thương. Mà ở đời, người có lòng tự trọng sẽ không cho phép ai khinh rẻ mình…
Theo VNE
Bị chồng khinh rẻ vì không có việc làm
Dạo gần đây chồng say nắng cô đồng nghiệp, họ thường xuyên liên lạc qua điện thoại nhưng anh vẫn quan tâm vợ con. Cũng phải thôi, vợ không ra gì, ở nhà thất nghiệp, ra đường giao tiếp với người đẹp lại có địa vị, anh say nắng cũng đúng.
Trời hôm nay âm u quá, như thấu hiểu nỗi lòng mình, bao nhiêu năm ăn học, phấn đấu, cuối cùng cũng chỉ là con số không. Mình ghét bản thân. Chồng rất tốt, thương vợ con, lo làm ăn. Cuộc sống sẽ tốt nếu như mình có được một công việc làm ổn định, thế mà đời thật trớ trêu, bao năm nay, từ ngày nghỉ việc ở nhà sinh bé mình không tìm được công việc gì ổn định. Mình sợ ánh mắt của mọi người, sợ phải nghe điện thoại của mẹ, bao năm vất vả lo cho con ăn học, giờ đã có gia đình rồi mẹ vẫn phải lo.
Tất cả những nỗ lực xin việc từ gửi đơn qua mạng, nhờ người thân bạn bè giúp đỡ đều không mang lại kết quả gì, có lẽ tấm bằng cử nhân Luật công với tuổi đời 32 và quá ít kinh nghiệm đã không giúp mình lọt qua mắt các nhà tuyển dụng. Chồng cũng cố xin cho mình vào công ty anh nhưng khi được giám đốc nhân sự đồng ý, phó tổng giám đốc không nhận. Thật buồn!
Ảnh minh họa
Ngày tốt nghiệp đại học mình chưa có kinh nghiêm gì, vậy mà đi phỏng vấn hai nơi họ đều nhận, còn bây giờ cũng con người ấy nhưng không được mọi người đón nhận, phải chăng do tuổi tác. Mình đã đi đến các văn phòng luật sư xin học việc, không cần tiền lương, chỉ xin được học hỏi kinh nghiệm nhưng bị từ chối, đúng là bây giờ mình không bằng một bạn mới ra trường. Xã hội không đón nhận, giờ đây mình phải làm đủ nghề bán thời gian, mua đi bán lại nhưng không ổn định, lúc có lúc không.
Ngồi viết những dòng tâm sự này không biết mai mình sẽ đi về đâu, chồng khinh rẻ, gia đình chồng xem thường, giờ cuộc sống chẳng còn gì để phấn đấu, sự nghiệp không còn, hạnh phúc cũng tan theo. Dạo gần đây chồng say nắng cô đồng nghiệp, họ thường xuyên liên lạc qua điện thoại nhưng anh vẫn quan tâm vợ con. Cũng phải thôi, vợ không ra gì, ở nhà thất nghiệp, ra đường giao tiếp với người đẹp lại có địa vị xã hội, anh say nắng cũng đúng.
Rất nhiều người bảo do mình lấy chồng sinh con không hợp tuổi nên sự nghiệp đi xuống, xui xẻo triền miên. Nhiều lúc muốn bỏ đi đâu đó thật xa để xin việc xem có khả quan hơn không nhưng lại thương bé còn nhỏ quá. Bây giờ mình phải làm sao, xin hãy cho mình lời khuyên. Cảm ơn mọi người.
Theo VNE
Toan tính của một gái quê Liễu biết mình là phận gái quê, nhà lại nghèo nên khó "trèo cao". Nhưng như vậy không có nghĩa là cô phải chấp nhận cuộc sống bần hàn, khốn khổ này mãi. Bằng mọi giá, cô phải "rũ bùn đứng dậy sáng lòa". Liễu đang ở độ xuân thì, đẹp mơn mởn như đóa hoa vừa hé nụ. Vừa xinh gái, lại...