Có nên chờ ổn định sự nghiệp rồi mới sinh con?
Ngày nay, người phụ nữ đã thực sự trở nên độc lập, tự chủ hơn. Họ góp phần không nhỏ vào việc nâng cao chất lượng cuộc sống gia đình. Không ít chị em, chọn lựa “làm giàu” trước rồi mới sinh con
Tuy nhiên, sự thành đạt trong sự nghiệp của người phụ nữ không phải lúc nào cũng đi đôi với hạnh phúc. Thực tế có rất nhiều phụ nữ mãi chạy theo sự nghiệp, lơ là hoặc không chịu sinh con dẫn đến đổ vỡ hạnh phúc gia đình.
Phụ nữ bây giờ ngại sinh con, một phần vì sợ bị xấu, bị “bể phọt” sau sinh, một phần còn muốn được tận hưởng thú vui nhàn nhã của vợ chồng son và phần lớn là do muốn phấn đấu cho sự nghiệp, lo k.iếm t.iền làm giàu trước đã. Kết quả của một cuộc khảo sát cho thấy, có tới trên 70% số chị em khi được hỏi, đều quyết định chỉ sinh con khi kinh tế gia đình ổn định, sự nghiệp đã vững vàng.
Thiên chức cao cả của người phụ nữ là sinh con đẻ cái, một công việc mà người chồng không thể nào thay thế được
Cách đây đúng mười năm, từ một vùng quê nghèo ngoài miền Bắc, vợ chồng chị M dắt nhau vào Sài Gòn lập nghiệp. Nhờ một người bà con chỉ dẫn cách làm ăn, anh chị đã chấp nhận cảnh đi ở nhờ và sau đó thuê một căn phòng chật chội với giá rẻ để sinh sống, toàn bộ vốn liếng dồn hết lại để mua một mảnh đất rộng ở huyện Nhà Bè. Không lâu sau, giá nhà đất đột nhiên tăng vù vù. Với số t.iền bán một nửa miếng đất, vợ chồng chị đủ sức xây một căn nhà nhỏ khang trang mà vẫn còn dư mấy cây vàng để làm vốn buôn bán.
Công việc làm ăn đang thuận buồm xuôi gió, nên chẳng mấy lúc gia đình chị đã có của ăn của để. Say sưa với việc k.iếm t.iền làm giàu, chị M cứ lần lữa với việc sinh con. Nhưng chồng chị lại khác. Từ khi dọn về căn nhà mới, ước nguyện của anh là có được đứa con cho hạnh phúc thêm trọn vẹn. Anh bàn với vợ sinh con rồi nhờ mẹ vào trông cháu. Hiểu được nỗi khát khao của chồng, nhưng như phần lớn các nàng dâu khác, chị không muốn chung sống với mẹ chồng. Chị M âm thầm “kế hoạch” mà không cho chồng biết.
Chị không ngờ có ngày phải đón một sự thật phũ phàng, chồng chị có bồ và cô ta đã có thai với chồng chị. Sau thời gian “đàm phán” căng thẳng và quyết liệt cuối cùng chị M đành chịu thua, chấp nhận giải pháp ly hôn.
Cũng có trường hợp cả hai vợ chồng đều đồng tình “kế hoạch” để phấn đấu cho sự nghiệp, đến khi muốn có con thì không người vợ không thể mang thai. Chạy chữa thuốc thang tốn kém nhưng đâu vẫn hoàn đấy.
Video đang HOT
“T.uổi tác cũng là một yếu tố quan trọng trong vấn đề sinh đẻ. Phụ nữ t.uổi càng cao thì khả năng thụ thai càng thấp
Vợ chồng chị H rơi vào trường hợp này. Vì chưa muốn sinh con, nên mỗi lần vỡ kế hoạch chị lại đi phá. Hậu quả của những lần nạo hút thai là chị bị mất khả năng làm mẹ.
Theo các chuyên gia y tế: “T.uổi tác cũng là một yếu tố quan trọng trong vấn đề sinh đẻ. Phụ nữ t.uổi càng cao thì khả năng thụ thai càng thấp. Nếu ngoài 35 t.uổi mới mang thai lần đầu sẽ ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe của thai nhi. Chị em dễ gặp phải nguy cơ bị sẩy thai, bị băng huyết, sinh con thiếu tháng, con nhẹ ký, suy dinh dưỡng… T.uổi mang thai tốt nhất là từ 20 đến 24 t.uổi. Nếu muốn sinh con muộn cũng không nên để quá 35 t.uổi”.
Thực tế đời sống xã hội cho thấy, có nhiều chị em buộc phải lựa chọn giữa gia đình và xã hội, đã chấp nhận hy sinh sự nghiệp để giữ hạnh phúc gia đình, vì gia đình là quan trọng nhất. Thực tế cũng cho thấy ngày càng có nhiều chị em đã tạo dựng được sự hài hòa giữa gia đình và sự nghiệp, đó cũng là điều hết sức bình thường. Dù rằng, để có được sự hài hòa đó, chị em phải bỏ ra rất nhiều công sức so với nam giới.
Thiên chức cao cả của người phụ nữ là sinh con đẻ cái, một công việc mà người chồng không thể nào thay thế được. Nếu vì say sưa k.iếm t.iền làm giàu hoặc mải mê phấn đấu cho sự nghiệp mà xao nhãng chuyện con cái, chị em đã vô tình tạo ra sự bất ổn trong cuộc sống của bản thân và gia đình. Bởi không mấy ai lại thấy thực sự hạnh phúc khi không có con cái, vì đã tự làm mất khả năng duy trì nòi giống của mình.
Không để chị em phải lo sợ sẽ bị thất nghiệp, trở thành người ăn bám chồng sau khi sinh nở.
Để thực hiện tốt vai trò người vợ người mẹ trong gia đình, vừa đảm đương được công việc, sự nghiệp đang theo đuổi chị em phụ nữ cần không ngừng nỗ lực phấn đấu. Nhưng trước hết, chị em cần cân nhắc việc sinh con trước khi quá muộn.
Muốn vậy, cần vận động người chồng tham gia gánh vác việc nhà, cảm thông, chia sẻ, quan tâm và tạo điều kiện thuận lợi cho vợ. Không để chị em phải lo sợ sẽ bị thất nghiệp, trở thành người ăn bám chồng sau khi sinh nở.
Theo thegioitiepthi.vn
Giữ bố cho con, cả đời cá chuối đắm đuối...
Nếu bố mẹ không hạnh phúc thì con cái lớn lên trong môi trường ấy cũng chẳng vui vẻ gì. Tuy nhiên, không hẳn là tất cả những đ.ứa t.rẻ đều cảm thấy như vậy.
Chị Nga ở Quảng Ninh tâm sự, vợ chồng chị sống không hạnh phúc. Trước khi ly hhôn, chị đã hỏi thật kỹ con gái chị. Cô bé khi ấy đã 20 t.uổi, rất hiểu biết và ngoan ngoãn, c.ô b.é đồng ý cho chị ly hôn nhưng biết bao lần khi nhắc đến cha, cô bé vẫn đều khóc vì thương.
Có chị ly hôn rồi tâm sự với tôi, miệng thế gian độc địa và vô tình lắm. Dù mình muốn quên nhưng lắm người chẳng biết vô tình hay hữu ý họ cứ chọc vào nỗi đau. Đàn bà vì con mà gắng giữ lấy mái ấm gia đình thì họ bảo ngu và hèn không biết thương mình. Đàn bà ly hôn nhận nuôi cả các con thì họ bảo sao không chia cho bố nó nuôi một đứa. Có chị nuôi một đứa chồng nuôi một đứa thì người ta lại bảo sao làm mẹ mà không nuôi cả hai cho chị em chúng không phải tan đàn sẻ nghé...
Chị Mai lấy chồng sớm, kể ra phụ nữ lấy chồng sớm quá cũng là một sự thiệt thòi. Chồng chị là người ham mê cờ bạc. Anh chị cũng buôn bán lắm nghề, k.iếm t.iền cũng khá nhưng anh đổ vào cờ bạc chẳng giữ được.Có rất nhiều lý do để một phụ nữ ly hôn. Nhưng có một lý do vô cùng chính đáng để người phụ nữ cố gắng chịu đựng mà không chọn giải pháp ly hôn. Chị Hoàng Mai, bạn tôi chia sẻ vì chị muốn giữ bố cho các con của mình.
Sau này anh đi lao động ở nước ngoài. Những tháng năm ấy chị rất vất vả. Chị kể, vất vả thì chị có thể chịu được, nhưng thương nhất là bọn trẻ thiếu thốn tình cha.
Ngày anh đi chúng còn bé, thằng anh mới mười t.uổi, thằng em lên bốn. Trẻ con, chúng cũng thèm thuồng những cái chúng thiếu thốn. Khi thấy chiều chiều bố những đ.ứa t.rẻ trong khu phố chở con đi dạo, hai đ.ứa t.rẻ nhà chị mắt luôn háo hức nhìn theo. Có hôm cu em còn lẽo đẽo chạy theo xe người ta.
Cu em nhà chị thường hay sà vào lòng các bác đàn ông trong xóm để được bế bồng. Nó rất thích được kiệu trên vai như bố bọn trẻ trong xóm thường làm thế.
Nhìn bọn trẻ nâng niu đôi dép cũ của bố, cái cách hai anh em chúng vừa gấp lại cái áo cái quần cũ của bố chúng vừa hít hà, chị biết bọn trẻ cũng nhớ bố đến chừng nào.
Chị Hoàng Mai không hiểu vì lý do gì mà 3 năm anh đi xa không hề gửi cho các con một chút quà. Chúng cứ hỏi bố không nhớ con hay sao mẹ nhỉ. Chị ước, giá mà ngay lúc ấy có thể đ.ánh đổi bất cứ thứ gì của chị để cho bọn trẻ có chút quà mang hơi ấm áp của bố chúng ở xa thì chị cũng làm.
T.iền bạc thật sự không làm cho một người tử tế hơn lên được nếu anh ta đã từng không tử tế. T.iền chỉ tạm thời làm người thiếu hiểu biết ngộ nhận về mình. Anh về, t.iền bạc làm anh thay đổi hẳn. Anh bồ bịch, cờ bạc và thường xuyên đ.ánh đ.ập chị. Chị bảo từng ấy năm chị chịu khó vất vả tự làm nuôi con chung thủy chờ anh thật uổng. Nhưng chị lại cám ơn anh, sự bạc bẽo, tàn nhẫn của anh đã cho chị một bài học lớn. Chị thay đổi công việc kinh doanh, chị may mắn, k.iếm t.iền rất khá. Vì thế mà anh thôi đ.ánh chị.
Đến một lúc không thể chịu đựng được hơn. Chị đ.âm đơn ra tòa với sự quyết liệt nhất.
Lòng họ nguội lạnh với chồng nhưng các chị vẫn giữ lại bố cho các con mình.
Chị Hoàng Mai tâm sự, lần ấy ngồi ở hành lang tòa án chờ đến lượt mình, chị chứng kiến một cặp vợ chồng trẻ cũng ngồi chờ bà thẩm phán cùng với một đứa con trai khoảng năm t.uổi. Nghe câu chuyện giữa đ.ứa t.rẻ và bố mẹ nó, chị biết họ đã không còn sống chung nhà. Lâu lắm rồi đ.ứa t.rẻ không được gặp mẹ nên hôm ấy nó vui lắm. Ánh mắt nó sáng ngời khi kéo tay được bố về ngồi dãy ghế chờ cùng mẹ nó, nó ngồi giữa chốc quay sang mẹ rồi lại quay sang bố, hồn nhiên vô tư cười đùa.
Chị nhớ lại những tháng năm t.uổi thơ của chị, gia đình chị ấm áp hạnh phúc, cha chị là chỗ dựa tinh thần cho cả nhà, nhất là các con. Có cha mẹ ở bên, nhà chị tuy nghèo nhưng chị em chị luôn thấy bình an và hạnh phúc.
Trẻ con không cần gì nhiều ngoài niềm vui có cả bố lẫn mẹ. Chị nghĩ lại những tháng năm anh ở xa, có lần thằng anh bị bọn trẻ ở trường bắt nạt, thằng em thương anh lắm. Nó cứ xoa xoa vào chỗ anh nó bị đ.ánh mà bảo rằng, giá bố mình ở nhà thì bọn kia no đòn anh nhỉ.
Thế là chị quay về rút đơn bỏ ý định ly hôn.
Đời còn nhiều thứ phải quan tâm hơn là người chồng không ra gì. Rất nhiều người đàn bà độc lập về tư duy và tài chính, họ hiểu biết về pháp luật và có công việc ổn định. Lòng họ nguội lạnh với chồng nhưng các chị vẫn giữ lại bố cho các con mình.
Đôi lúc nghĩ làm đàn bà thật khổ. Đôi khi, đàn bà chẳng mấy cần chồng nhưng trẻ con thì lại luôn cần có bố. Thế là cả đời "cá chuối đắm đuối vì con".
Theo giadinhvietnam.vn
Giữ bố cho con Khi không cảm thấy hôn nhân đem lại cho mình bình yên và hạnh phúc, rất nhiều phụ nữ quyết định ly dị chồng. Quan điểm của họ về con cái rất rõ ràng: Nếu bố mẹ không hạnh phúc thì con cái lớn lên trong môi trường ấy cũng chẳng vui vẻ gì. Tuy nhiên, không hẳn là tất cả những đứa...