Có nên cho chồng sắp cưới biết mình đã từng “bán thân”?
Từng là “gái gọi”, phục vụ bao kẻ “hám của lạ”, giờ đây tôi đã thay đổi và đứng trước ngưỡng cửa hạnh phúc, nhưng trong lòng cảm thấy ngổn ngang quá.
ảnh minh họa
Gia đình khó khăn nên tôi phải nghỉ học sớm để phụ giúp bố mẹ kiế.m tiề.n nuôi các em ăn học. Cuộc sống đô thị có nhiều cám dỗ và cảnh xa nhà khiến tôi sa ngã. Đồng tiề.n đã làm tôi mờ mắt, không phân biệt trái phải trắng đen. Tôi làm đủ mọi việc, từ cô nhân viên phục vụ bàn, tiếp thị cho các hãng rượu bia đến việc massage… Rồi tôi dấn thân vào những việc bất chính lúc nào không hay, tôi lao vào vòng xoáy cuộc đời, kiế.m tiề.n một cách điên cuồng. Bất cứ việc gì có thể kiế.m tiề.n một cách dễ dàng tôi đều không ngần ngại, kể cả việc bán thân.
Ngày trước nghĩ đến những ả “bán thân nuôi miệng” tôi khin.h b.ỉ họ, và không ngớt lời đay nghiến những con người ấy, thế nhưng chính tôi lại lao vào con đường đấy lúc nào không hay. Tôi chấp nhận bán thân cho những kẻ mu.a dâ.m, họ bỏ tiề.n là tôi sẽ phục vụ, có những người đầu hai thứ tóc, còn già hơn cả bố tôi, vậy mà để có những đồng tiề.n dơ bẩn kia tôi phải “lên giường” cùng họ. Nhắm mắt chịu đựng, đôi khi nghĩ lại mà tôi thấy mình thật dơ bẩn, thấy sợ chính bản thân mình.
Ảnh minh họa.
Nếu như đường dây mua bá.n dâ.m nơi tôi làm không bị công an phát hiện thì giờ này chắc tôi chưa thể dứt khỏi đó. 2 cô gái làm cùng tôi đã bị bắt vì tội bá.n dâ.m nên chủ đường dây cũng bị bắt theo. Tôi sợ bị phát hiện nên đã tìm đến một nơi xa không ai biết đến mình, tạm coi là lánh nạn. 2 bàn tay trắng ra đi, trong lúc tuyệ.t vọn.g nhất tôi đã gặp Huy. Anh không phải là người giỏi giang, cũng không phải là người giàu có như những kẻ bỏ tiề.n ra để mua thân thể tôi. Anh chỉ là một công nhân trong doanh nghiệp sản xuất tư nhân, nhưng anh có tấm lòng cao thượng. Tôi nói dối là ở quê ra thành phố tìm việc làm, bị cướp nên mất hết tài sản. Vậy mà anh cũng tin và cưu mang tôi, sau đó còn xin cho tôi đi bán hàng thuê cho quầy tạp hóa mà anh quen biết.
Video đang HOT
Tôi như được làm lại cuộc đời kể từ khi gặp Huy, chính sự ân cần chăm sóc của anh mà tôi đã từ bỏ được cuộc sống dơ bẩn và cố gắng sống cuộc sống lương thiện hơn. Tôi đã đi làm thuê, kiế.m tiề.n trên sức lao động của bản thân và thấy quý giá đồng tiề.n hơn bao giờ hết. Giờ đây tôi cố gắng làm ra những đồng tiề.n trong sạch chứ không phải bằng mọi giá như xưa. Huy đã mang lại ánh sáng cho cuộc đời của người con gái đã từng mắc phải nhiều sai lầm, và anh cũng là người mang đến cho tôi một tình yêu đích thực. Chính anh là người đưa tôi ra khỏi cuộc sống đen tối kia, nhưng anh cũng không hề biết điều đó, anh không biết gì về quá khứ của người anh yêu.
Anh rất yêu và tôn trọng tôi, tình cảm mộc mạc anh mang đến cuộc đời người con gái từng “bán thân nuôi miệng” đã khiến tôi day dứt lương tâm. Nhiều khi tôi muốn nói cho anh nghe về quá khứ của mình, nhưng lại sợ mất anh. Còn cứ im lặng thế này thì thấy thương anh vô cùng, anh là người tốt nên tôi cũng không muốn sống giả dối với anh.
Sắp đến ngày cưới mà lòng tôi rối bời, hạnh phúc vì sắp được ở trọn đời với người mình thương yêu và cũng rất yêu mình, nhưng đây cũng là thời điểm tôi hoang mang nhất về quá khứ của bản thân, tôi nên nói ra sự thật kia hay cứ giữ ở trong lòng, thật sự thì tôi không muốn mất anh, tôi muốn có được cuộc sống giản dị như bây giờ, tuy không nhiều tiề.n nhưng giàu tình cảm và có người tôi yêu. Trong suy nghĩ của tôi luôn tồn tại hai luồng suy nghĩ đó, mà không biết nên làm thế nào cho phải, rất mong nhận được sự chia sẻ của các chuyên gia.
Theo Soha
Gần Tết, vợ ngoạ.i tìn.h để được thưởng cao
Mấy ngày nay, ngày nào vợ cũng 10 giờ tối mới về nhà, tôi ở nhà thấy sốt ruột, khó chịu.
Vợ đi làm tối ngày không thấy mặt
Mấy ngày nay, ngày nào vợ cũng 10 giờ tối mới về nhà, tôi ở nhà thấy sốt ruột, khó chịu. Nhiều khi gọi điện cho vợ thì vợ hết lên trong điện thoại là phải đi tiếp khách cùng sếp. Cuối năm, người ta giao nhiều việc, nhận nhiều hợp đồng lại phải quan hệ ngoại giao nên công việc bận hơn nhiều.
Thấy vợ vất vả, lẽ ra tôi phải thương vợ nhưng muốn thương cũng không thương được. Vợ ngày ngày đi làm, sáng đi sớm, tôi về khuya, rồi về thì đầy men rượu trong người. Nhiều khi muốn bật nước cho vợ tắm, chăm vợ tí nhưng lại thấy bực dọc trong người làm sao đấy. Kẻ làm chồng như tôi lại không thể quản nổi vợ, để vợ ra ngoài đi làm như vậy, vất vả là một chuyện, qua lại với mấy ông cốp như thế nhiều khi tôi thấy &'nóng trong người'. Sự bực bội càng tăng lên và tôi không tài nào chấp nhận được chuyện này.
Tôi nói thì vợ bảo, công việc của vợ vậy, nên cứ phải đi sớm về tối. Nếu không làm tốt, cuối năm rồi không đạt chỉ tiêu, rồi sếp sẽ cắt thưởng này kia. Tôi bực lên: "Cắt thì nghỉ, chứ báu bở gì. Làm gì mà bắt người ta đi tiếp khách tiếp khứa với ông, có mà vớ vẩn!". Nghe tôi nói vậy có vẻ vợ không hài lòng, không nói gì tiếp, mặc kệ, bỏ lên trên nhà.
Tôi nói thì vợ bảo, công việc của vợ vậy, nên cứ phải đi sớm về tối. (ảnh minh họa)
Bực cái là ngày nào vợ cũng có men rượu trong người. Từ một người vợ rất chi là chu toàn, lo cho chồng con, giờ vợ bỏ bê chuyện gia đình, chỉ biết lao vào cái chốn đó để kiế.m tiề.n. Nhìn vợ như vậy, nghĩ thấy bản thân mình, tôi càng ức chế vào người.
Phát hiện vợ ngoạ.i tìn.h với sếp vì tiề.n thưởng
Đợt này, thấy vợ lại hay ăn diện, quần áo sắm sửa đầy nhà. Vợ còn xịt nước hoa thơm nức, son phấn lòe loẹt. Hỏi vợ tại sao thì vợ bảo, ngày xưa chưa có tiề.n, còn tiết kiệm. Dạo này kiếm được rồi thì chịu khó tô đẹp cho mình, rồi làm cái nghề này là phải nhìn sang trọng người ta mới cảm thấy mình có tướng. Nghe vợ nói thì không phải là vô lý nhưng nhìn cái cách ăn chơi của vợ, tôi thấy bực mình. Đột nhiên vợ thay đổi, hàng xóm nhìn vào họ sẽ nghĩ sao. Tôi thấy khó chịu trong lòng.
Nhưng tôi cũng cho qua, vì nghĩ bản thân mình phải chăm lo cho vợ khi vợ vất vả mới phải, không nên gây áp lực cho vợ nữa. Nhưng khổ nỗi, tiếng lành đồn gần, tiếng dữ đồn xa. Thấy vợ tôi có vẻ lòe loẹt, đồng bóng, hàng xóm láng giềng đồn ầm lên. Rồi gia đình tôi cũng nói ra nói vào bảo vợ tôi là thay đổi nhiều, rồi không biết có ngoạ.i tìn.h không.
Tôi cũng lo lắng quá, nếu nhỡ ra vợ có làm gì không hay không phải với tôi thì biết làm thế nào. Nhưng mà không có lửa làm sao có khói. Tôi cũng thấy có chút nghi hoặc vì gần đây, vợ thay đổi lại, ăn chơi hẳn ra. Chẳng giống người vợ giản dị ngày trước.
Tôi có hỏi thì vợ bảo làm gì có chuyện đó, chỉ tổ thiên hạ ghen ăn tức ở nghĩ linh tinh. Nhưng mà tính tôi ăn chắc, cẩn thận. Tôi nói với họ rằng, vợ tôi không phải thế nhưng tôi lại ngầm đi theo dõi vợ. Và trong những cuộc vui ấy, tôi có vô tình phát hiện ra, vợ mình đúng là có cặp kè với ông sếp ở công ty. Tôi đã chụp ảnh để &'bắt tận tay, day tận mặt' vợ, để em không còn chối cãi được nữa.
Em nói mà nước mắt giàn giụa càng làm gã đàn ông như tôi thấy mình bỉ ổi, vô liêm sỉ.(ảnh minh họa)
Hôm ấy, về tôi đã nói chuyện thẳng thắn với vợ, hi vọng em có câu trả lời thích đáng. Vì sao em lại đi ngoạ.i tìn.h với ông sếp già như vậy để lừa dối tôi. Lúc này, vợ mới quỳ xuống xin tôi tha thứ. Em bảo, Tết nhất đến nơi rồi, bao nhiêu kế hoạch, chỉ tiêu. Nếu em không làm thế thì không có chỗ đứng. Cuối năm, công ty sa thải nhiều nhân sự, lại còn không làm tốt thì tết cũng không được thưởng cao. Ông ta lại có ý với em nên em tính chuyện lợi dụng tình cảm này để được tăng lương, thưởng. Hi vọng Tết được khoản kha khá, chứ em thề làm em không yêu gì anh ta.
Em nói mà nước mắt giàn giụa càng làm gã đàn ông như tôi thấy mình bỉ ổi, vô liêm sỉ. Trời ạ, tại sao tôi lại có thể để người vợ của mình lam lũ, bán thân chỉ vì sự tính toán với mấy đồng tiề.n thưởng rẻ mạt ấy. Tôi có đáng làm chồng không, có đáng làm đàn ông không? Nếu như tôi giàu thì vợ đâu phải khổ thế này.
Lẽ ra, tôi phải tát vào mặt vợ, phỉ báng vào mặt vợ rằng em là một người đàn bà hư hỏng, lăn.g loà.n nhưng cuối cùng tôi lại không làm được. Tôi càng thấy hận bản thân mình hơn, vì chính tôi đã khiến em phải chọn con đường bỉ ổi ấy. Thật sự, tôi đã quá thất vọng về mình chứ không phải về vợ nữa. Phải làm sao đây, phải ngăn chuyện này lại thế nào?!
Theo VNE
Vợ phải xin tin.h trùn.g của bạn thân tôi Dù có đa.u đớ.n nhưng tôi vẫn phải làm điều đó, vì tôi không thể sinh con... Với tôi lúc này, dù có dằn vặt nhưng đó lại là niềm vui và là niềm an ủi với tôi. Tôi phải cám ơn vợ vì hành động đó, vì em đã chấp nhận làm vợ của người chồng vô sinh, chấp nhận xin con...