Có nên chia tay khi người yêu nghiện ‘tình một đêm’
Người yêu tôi đây hả? Rõ ràng là người tử tế lắm cơ mà nhưng sao lại bệnh hoạn thế này?
Anh trong mắt tôi là một người đàn ông hoàn hảo, mặc dù “nhà mặt phố, bố làm quan to” nhưng không phải là loại công tử hư hỏng như nhiều cậu ấm khác. Lần đầu tiên gặp nhau ở đám cưới đứa bạn thân, chúng tôi đã trò chuyện thân mật như quen nhau từ rất lâu rồi.
Anh hài hước, thông minh, rất đàn ông và tử tế. Không cần đắn đo, suy tính nhiều, tôi biết đây chính là người đàn ông của cuộc đời mình. Tôi vận dụng tối đa sự thông minh, khéo léo và tinh tế của một người phụ nữ để tạo ra những ấn tượng đẹp nhất trong lòng người mới gặp.
Thế rồi sau đó cả hai chúng tôi đều chủ động tìm đến với nhau, ai cũng bảo tình yêu của hai đứa “rất Tây”: ngọt ngào, lãng mạn mà phóng khoáng, thoải mái, không ai bị trói buộc… Đúng thế, cả anh và tôi là những người rất thoáng trong suy nghĩ, chúng tôi không lấy sự sở hữu để nuôi lớn tình yêu, yêu là thuộc về nhau nhưng cũng cần phải tôn trọng tuyệt đối tự do cá nhân của người kia.
Tuyệt đối tin tưởng, tôi không bao giờ nghĩ đến chuyện sử dụng chung tài khoản facebook, YM hay bí mật kiểm tra tin nhắn để quản lý người yêu. Tôi mãn nguyện vô cùng với tình yêu của mình và tự nhủ rằng: “Sự ghen tuông hay nghi ngờ dù ít hay nhiều cũng chẳng hay ho gì, tốt nhất là hãy cứ tin tưởng vào người mình yêu”.
Nhưng hóa ra không có gì là trọn vẹn 100% cả và tôi thực ra là một con “gà” đang yêu. Vào một đêm yên tĩnh, cô bạn làm cùng công ty gửi tin nhắn thông báo cho tôi một việc động trời rằng, đã nhìn thấy anh vào nhà nghỉ với một cô gái lạ. Tôi vẫn khăng khăng cho rằng bạn mình nhìn nhầm, làm gì có chuyện vớ vẩn ấy.
Không biết phải nói anh là người đàn ông ranh mãnh, thông minh hay đang có sở thích bệnh hoạn nữa
Sau đó, vì cô bạn liên tục cảnh báo và nhắc lại chuyện hôm trước nên tôi cũng sinh nghi. Tôi bắt đầu lén lút kiểm tra tin nhắn, còn kiểm tra cả hộp thư facebook, YM của anh. Không có tin nhắn từ số lạ, cũng không có những đoạn chat vu vơ với người lạ nào.
Video đang HOT
Nhưng trong lúc dò tìm lại hộp thư trên facbook, bất chợt tôi bắt gặp những mặt cười ranh mãnh, rất gian trong đoạn chat giữa anh với người bạn trai thân thiết. Tò mò tôi mở đoạn chat để xem hai người này “buôn bán” với nhau những gì.
“- Phải nói là em H. quá đỉnh – người yêu tôi khoái trí khoe lại chiến tích với bạn mình
- Kinh nhỉ, đỉnh bằng em hôm trước không?
- Tất nhiên là hơn rồi, thế mới có chuyện để nói với ông”
Cái gì, “em H.”, “em hôm trước”… chuyện gì thế này? Hóa ra là người yêu tôi đã lên giường với cả tá đàn bà lạ. Thì ra sự tin tưởng vô điều kiện và thoải mái của tôi trong tình yêu với anh đã biến mình thành một con ngốc. Không biết phải nói anh là người đàn ông ranh mãnh, thông minh hay đang có sở thích bệnh hoạn nữa vì “tình một đêm thôi, dại gì mà dính dáng với mấy em đó, chúng nó mà biết số điện thoại có mà nó nhắn tin, nháy máy sập nguồn luôn”.
Chẳng những khoe khoang “chiến tích” vào nhà nghỉ với gái lạ, người đàn ông tôi tuyệt đối tin tưởng còn bày vẽ cho cậu bạn những tuyệt chiêu để được “nếm mùi” tình một đêm, nào là cách nhận diện “đối tác”, nào là cách cắt đuôi, “chùi mép”. Đặc biệt anh nhấn mạnh rằng: “đàn ông mây gió một tí có chết ai nhưng em nào thì em, phải biết cách giữ lấy người yêu, người yêu mày mà biết nó giết đấy”.
Người yêu tôi đây hả? Rõ ràng là người tử tế lắm cơ mà nhưng sao lại bệnh hoạn thế này. Không biết chuyện này thuộc về bản tính hay anh có vấn đề về mặt tâm-sinh lý?
Tôi không thể tiếp tục yêu một người đàn ông như thế này nhưng cũng không đủ dũng cảm để chấm dứt mối tình này. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Trốn chồng để bán dâm
Nhìn cảnh nhiều người say trai nên ngoại tình với chồng, rồi ngẫm đến thân mình tôi thấy sao bẽ bàng và chua xót đến thế. Một đằng vì nhu cầu nhục dục của bản thân, còn tôi thì đành lòng nuốt nước mắt đi bán dâm vì kinh tế gia đình.
Tôi năm nay 31 tuổi, lấy chồng từ năm 22 tuổi. Đến nay tôi đã có hai mặt con, trai gái đủ cả. Ai cũng bảo là tôi sướng vì gái quê lớ ngớ ra Hà Nội làm công nhờ lấy chồng Hà Nội mà đổi đời. Hồi tôi lấy chồng, ở quê đồn ầm lên là tôi đang trúng số. Rằng mộ cụ tổ nhà tôi phát nên ứng vào tôi, khiến tôi kiếm được tấm chồng Hà Nội, giờ không phải đầu tắt mặt tối nữa.
Thế nhưng nằm trong chăn mới biết chăn có rận. Tiếng là có nhà Hà Nội, nhưng thật ra ở vùng xa lắc, cũng làm ruộng chẳng khác nào nhà tôi ở quê. Chồng tôi vốn làm nghề xe ôm, công việc không ổn định, nhiều tháng chẳng đủ ăn.
Còn tôi thì hằng ngày buôn thúng bán mẹt ở chợ xép. Vất vả vô cùng vì suốt ngày phải chạy công an, có lúc bị trịch thu cả gánh hàng. Hôm đắt khách thì cả nhà được bữa no, hôm ế hoặc bị công an đuổi thì cầm chắc lỗ. Thế nên kinh tế gia đình càng khốn khó hơn khi 2 đứa con chào đời.
Tôi còn nhớ có lần con tôi ốm phải vào viện cấp cứu do viêm phổi cấp. Tưởng rằng đơn giản nhưng không ngờ phải nằm viện 2 tuần liền. Bao nhiêu tiền của đổ vào tiền thuốc, tiền viện phí. Con ra viện, nhà tôi trở nên sạch bách. Trong lúc túng quẫn đó thì đứa em ở quê gọi điện ra cấp thiết mẹ tôi ốm nặng. Đúng là trớ trêu, tôi không biết chỗ nào bấu víu trong lúc này.
Vào đúng thời điểm đó, một người quen rủ tôi đi... bán dâm để kiếm tiền. Tôi nhắm mắt đưa chân vào cõi u tối này. Mặc dù biết là nếu lộ ra để chồng tôi biết chuyện thì coi như tôi chẳng còn đất dung thân. Phải nói thật là ai cũng bảo dù vất vả nhưng tôi càng ngày càng mặn mà hơn, vóc dáng dẻo dai, thắt đáy lưng ong. Nhìn qua không ai nghĩ rằng tôi chạy ngược chạy xuôi kiếm tiền đầu tắt mặt tối. Chỉ có bàn tay mới "tố cáo" cuộc sống của tôi. Bàn tay tôi chai sạn, những vết cắt thành sẹo sâu, sần sùi. Thế nhưng, thỉnh thoảng mới làm gái thì ai quan tâm đến tay chân làm gì!
Tôi cắn răng đi làm gái.
Đúng là nghề làm gái tranh thủ này cũng giải quyết được vấn đề kinh tế cho gia đình tôi rất nhiều. Tôi đã thanh toán được khoản nợ đợt mẹ tôi bị ốm đồng thời cũng tích lũy cho mình được một khoản kha khá.
Lúc đầu chồng tôi cũng tỏ vẻ thắc mắc vì thỉnh thoảng tôi lại vắng nhà. Nhưng bạn tôi đã nhanh nhẹn giải vây cho tôi bằng những cuộc hẹn đi mua sắm, thăm hỏi chị em ở chợ. Dần dần rồi anh cũng không để tâm nữa vì muốn tôi cũng được giao lưu, quan hệ với bạn bè.
Tôi luôn cố gắng hạn chế đi bán dâm vì tôi biết nghề đó nhục nhã vô cùng. Hai con tôi còn bé dại, nhỡ mà chúng biết mẹ đi làm nghề đó thì chắc chúng sẽ bị tổn thương nhiều. Đấy là chưa nói đến chồng tôi. Anh nhất định sẽ bỏ tôi nếu biết chuyện. Anh đã từng nói tôi là gia đình mình khó khăn nhưng rồi cũng sẽ vượt qua. Rằng anh lấy tôi về làm vợ chứ không phải lấy vợ về làm cave.
Trốn chồng đi bán dâm
Đã bao lần tôi cố từ bỏ nhưng không được. Cuộc sống nhiều khi nảy sinh những khó khăn mà tôi không thể kiểm soát được. Thế nên nếu đột nhiên cần tiền tôi lại phải cắn răng đi tiếp khách. Nhiều khi tặc lưỡi vì chỉ cần đôi ba tiếng thì thu nhập kiếm được bằng cả tháng tôi vất vả chạy chợ rồi.
Nhiều khi thấy cuộc đời sao bất công với tôi đến thế. Kiếm tiền vì lý do chính đáng, vì gia đình, vì chồng con, vậy nhưng tôi không dám hé răng nửa lời, chỉ âm thầm làm và tìm mọi cách giấu biệt chồng con.
Nhìn cảnh nhiều người say trai nên ngoại tình rồi ngẫm đến thân mình tôi thấy sao bẽ bàng và chua xót đến thế. Một đằng vì nhu cầu nhục dục của bản thân, còn tôi thì đành lòng nuốt nước mắt đi bán dâm vì kinh tế gia đình.
Theo VNE
Trai Nam Định đừng mơ lấy vợ Hà Nội Mối tình đầu của tôi đã không có 1 cái kết có hậu chỉ bởi tôi là trai Nam Định còn nàng là gái phố cổ Hà Nội chính gốc. Tôi sinh ra và lớn lên ở trong 1 gia đình khá giả ở thành phố Nam Định. Mẹ tôi là bác sĩ còn bố tôi là 1 giáo viên tại ngôi trường...