Có nên chấp nhận vợ ‘tòm tem’ với người tình cũ?
Liệu tôi có thể chấp nhận vợ một lần nữa khi cô ấy đã “chán chè” với người tình cũ và quay về xin làm lại cuộc đời với bố con tôi?
Tôi làm nghề lái xe cho Tổng giám đốc của một công ty, còn vợ tôi là giáo viên dạy Tiếng Anh của một trường cấp 3 ở Hà Nội. Mặc dù công việc rất bận rộn nhưng tôi luôn cố dành thời gian chăm sóc vợ và con gái.
Vợ chồng tôi lấy nhau đến giờ đã tròn 15 năm. Trước đây, chúng tôi đến với nhau do một người bạn mai mối. Thấy hai bên tâm đầu ý hợp, gia cảnh cũng môn đăng hộ đối nên chúng tôi cưới nhau chứ không hẳn vì yêu nhau như nhiều cặp đôi khác.
Từ khi chung sống bên nhau cuộc sống của vợ chồng tôi rất hạnh phúc. Công việc của vợ khá bận bịu, ban ngày cô ấy dạy ở trường còn ban đêm mở lớp dạy thêm Tiếng Anh tại nhà. Biết vợ bận bịu nên mọi công việc nhà từ giặt giũ, nấu nướng, đi chợ, đưa con đi học tôi đều đảm đang hết. Tôi làm tốt chức năng của một người chồng, còn cô ấy cũng vậy.
Tôi chưa bao giờ mắng mỏ, to tiếng với vợ con, tiền lương đi làm về tôi cũng không cầm một xu mà giao hết cho vợ. Tôi cứ tưởng mọi việc tôi làm cho vợ con là để vun vén, thắt chặt hạnh phúc gia đình. Vậy mà mọi điều lại không diễn ra theo ý muốn.
Ảnh minh họa. (Nguồn Internet)
Hiện tại con gái của tôi đã học lớp 6, con bé rất thông minh, ngoan ngoãn và thương bố mẹ. Vậy mà vợ tôi muốn chấm dứt tất cả để chạy theo một người tình cũ đã có gia đình.
Trong thời gian chung sống bên nhau, tôi đã rất nhiều lần nhận ra thói trăng hoa của vợ. Cô ấy thường nhắn tin, gọi điện cho người tình cũ vào lúc nửa đêm, mỗi khi người đó gọi điện thoại tới cô ấy thường chạy ra ngoài bí mật nghe điện thoại hàng tiếng đồng hồ. Thậm chí chính mắt tôi đã bắt gặp cô ấy và người tình cũ hẹn hò trong “khách sạn”. Thế nhưng tôi đều im bặt và không dám nặng lời, quở trách cô ấy.
Tôi cứ bình thản cho mọi việc trôi qua, thế rồi tình cảm của vợ chồng tôi mỗi lúc một rạn nứt. Hạnh phúc gia đình đứng trên bờ vực thẳm đó là khi cô ấy nằng nặc xin tôi đi du học sang Mỹ để lấy bằng Thạc sỹ. Tôi cũng đã lường trước một điều gì đó nhưng vốn “chiều vợ, thương con” nên tôi cũng đành cắn răng đồng ý. Ngày đưa vợ ra sân bay, bố con tôi chết lặng khi nhìn thấy cảnh vợ tôi cầm tay người tình cũ bước lên máy bay.
Video đang HOT
Mấy tháng đầu sau khi ra nước ngoài vợ tôi vẫn điện về thường xuyên nhưng có điều những cuộc trò chuyện của chúng tôi không còn tình cảm như trước nữa. Thế rồi các cuộc điện thoại cũng vơi dần. Bố con tôi ở nhà mong chờ điện thoại của cô ấy từng giây, từng phút. Mấy lần tôi gọi điện thoại cho cô ấy, thì bên đầu dây một người đàn ông trả lời: “cô ấy đang bận học”.
Tôi bắt đầu ghen tuông và giận vợ vô cùng. Sáng ngày hôm sau trước khi đi làm tôi bất ngờ nhận được cuộc điện thoại của vợ. Cô ấy đề nghị tôi ra tòa làm đơn li dị chỉ vì cô ấy đã hết tình cảm với tôi. Cô ấy biện minh từ trước đến nay chưa từng một lần yêu tôi. Đối với cô ấy tôi chỉ là một người thế chỗ cho người tình hiện tại của cô ấy mà thôi. Trong điện thoại cô ấy cũng nói rõ sẽ chung sống với người tình cũ và xin tôi được mang bé Linh đi theo. Cú điện thoại làm tôi đứng tim và không thể tin nổi. Tôi đã kiên quyết không làm đơn li dị.
Tôi cố gắng làm mọi việc để có thể vun vén hạnh phúc gia đình, để hy vọng một ngày nào đó cô ấy sẽ trở về với bố con tôi. Thời gian đi du học nước ngoài, tôi đã thay cô ấy mua đất, xây nhà cho bố mẹ vợ, xin việc cho em trai cô ấy… Những việc tôi làm chưa bao giờ kể lể hay tính toán, so bì với bất kỳ một ai. Cô ấy cũng không hề hay biết, trong thời gian đi vắng biết bao nhiêu người động viên khuyên tôi nên đi bước nữa, giới thiệu cho tôi rất nhiều người “hơn” cô ấy. Nhưng tôi đều từ chối vì có lẽ trái tim tôi chỉ dành riêng cho cô ấy mà thôi.
Thời gian thấm thoát trôi đi, vợ tôi đã trở về. Tôi và con ra sân bay đón cô ấy. Cô ấy xấu hổ, không dám nhìn thẳng mặt bố con tôi. Cô ấy ôm chầm lấy bố con tôi rồi òa lên khóc. Xung quanh biết bao nhiêu con mắt nhìn chúng tôi.
Khi trở về nhà, vợ tôi cũng đã thú nhận có mối quan hệ bất chính với người tình cũ. Cô ấy cũng không giấu giếm tôi bất kỳ một điều gì, cuộc tình giữa vợ tôi và người tình cũ chỉ là vụng trộm và đã chấm dứt “đường ai nấy đi” sau khi hai người trở về nước. Người đàn ông kia cũng đã trở về bên gia đình.
Gia đình tôi, họ hàng tôi đều biết chuyện cô ấy trở về và xin làm lại từ đầu với bố con tôi, khiến ai cũng bất bình. Bố mẹ, anh em tôi mắng mỏ, thậm chí là tuyên bố từ mặt nếu tôi chấp nhận lời đề nghị của cô ấy. Tôi băn khoăn liệu mình có đủ can đảm để chấp nhận vợ một lần nữa khi cô ấy đã “no xôi chán chè” với người tình cũ?
Theo VNE
Chồng đòi li dị vợ để lấy cave
Không hiểu có ăn phải bùa mê, thuốc lú gì của cô ta không mà anh công khai hẳn quan hệ với cô gái đó, một hai đòi li hôn khi con gái mới được mấy tháng tuổi.
Sau hơn 6 năm bỏ nhà, bỏ vợ, bỏ con để ra thuê phòng sống với người tình là một cô cave mà Nguyệt vẫn không chịu li hôn, Lâm - chồng Nguyệt đã đơn phương gửi đơn li hôn lên tòa.
Nhận được giấy mời của tòa án gọi lên để hòa giải việc chồng đòi li hôn, Nguyệt không khỏi bàng hoàng. Có lẽ, cuối cùng thì cô cũng không thể giữ được chồng, giữ được bố cho các con.
Nguyệt và Lâm lấy nhau được 5 năm, khi con thứ hai được hơn 4 tháng tuổi thì Lâm bỗng dưng dính với Thúy - một cô gái làm cave. Không hiểu có ăn phải bùa mê, thuốc lú gì của cô ta không mà anh công khai hẳn quan hệ với cô gái đó, một hai đòi li hôn khi con gái mới được mấy tháng tuổi.
Không được Nguyệt và bố mẹ mình đồng ý, Lâm liền dọn hết quần áo, ra thuê phòng để cùng chung sống với Thúy. Mới sinh con, chồng lại bỏ nhà ra sống với bồ, Nguyệt đã rơi vào tình trạng trầm cảm.
Không được Nguyệt và bố mẹ mình đồng ý, Lâm liền dọn hết quần áo, ra thuê phòng để cùng chung sống với Thúy. (ảnh minh họa)
Vừa đi khám, vừa được sự động viên của bố mẹ chồng, bạn bè, gia đình mình ở quê, sau gần một năm bị trầm cảm, Nguyệt cũng dần dần trở về trạng thái bình thường. Cô quyết định tìm mọi cách đưa chồng về.
Thế nhưng, dù cô làm đủ mọi cách: Ngọt ngào có, nặng lời có nhưng Lâm vẫn không lay chuyển, một mực lấy tình yêu chân thành của mình với cô gái kia để chống đối lại với tất cả mọi người trong gia đình. Dù bố mẹ anh nói thế nào, dọa từ mặt, chỉ nhận mẹ con Nguyệt làm con dâu, vẫn không thể lay chuyển được Lâm.
Thậm chí, mẹ chồng Nguyệt còn cho tiền để cô đi thuê xã hội đen, dằn mặt cô gái kia nhưng cả hai người họ vẫn mặc kệ, bất chấp luân thường đạo lý. Không chỉ có vậy, khi biết Nguyệt thuê người dằn mặt Thúy, Lâm còn về nhà đánh cô một trận tả tơi. Hơn một năm anh không về, lần về duy nhất chỉ là đòi công đạo cho người mà anh nói anh yêu. Nguyệt không hiểu vì sao, trước đây anh cũng nói yêu cô, vậy mà giờ đây trong mắt anh, cô chỉ là cái gai cần phải nhổ bỏ.
Sống trong cùng một thành phố, dù không gặp nhau nhưng Nguyệt vẫn vô cùng đau khổ, bởi vì cô biết rõ rằng, ở căn phòng đó, cách nhà của mẹ con cô khoảng hơn 10km, chồng mình với người tình của anh đang ngọt ngào bên nhau...
Dù đau khổ, dù biết mình mất chồng nhưng Nguyệt vẫn nhất quyết không li hôn. Nói cô tham cũng được, nhưng cô lên Hà Nội làm công nhân rồi gặp, yêu và lấy Lâm, nếu giờ cô và anh li hôn, cô chỉ có hai bàn tay trắng, lương của cô làm sao đủ nuôi các con. Được bố mẹ chồng ủng hộ, một mực chỉ nhận cô làm con dâu, yêu thương các cháu, cô nghĩ không việc gì mình phải li hôn để tác thành cho hai người đó, còn mình thì tay trắng, phải đi thuê nuôi hai con nhỏ.
Cứ thế, trong 6 năm qua, không biết bao nhiêu lần Lâm viết đơn ly hôn nhưng Nguyệt kiên quyết không ký. Khi đó, Nguyệt cứ nghĩ cô không kí thì anh sẽ không làm được gì. Nguyệt không ngờ, Lâm lại đơn phương gửi đơn lên tòa. Lúc này cô mới hiểu, cho dù cô không đồng ý thì Lâm vẫn có thể đơn phương li hôn được.
Thúy biết, trước sau gì cô cũng phải rời khỏi gia đình này. Nhiều người khuyên cô rằng nếu li hôn, cô mang cháu nhỏ đi thôi. (ảnh minh họa)
Nguyệt càng đau hơn khi bố mẹ chồng trước đây nhất quyết phản đối thì bây giờ cũng bắt đầu xuôi theo ý con trai. Khi biết Lâm đơn phương làm đơn ra tòa, ông bà chỉ thở dài bảo với Nguyệt: Cũng đã 06 năm trời rồi, nó vẫn kiên quyết như thế, bố mẹ cũng chịu rồi...
Sau khi biết chắc rằng con trai sẽ li hôn cho bằng được, ông bà cung bắt đầu tiếp nhận Thúy. Nếu như trước đây mỗi lần cô gái đó đến nhà, ông bà không thèm tiếp, có gặp mặt thì cũng chửi bới, xúc phạm thì nay, mỗi lần Thúy mang quà đến, ông bà đã niềm nở đón tiếp.
Thúy nghĩ, có lẽ ông bà biết, tương lai cô ta mới chính là con dâu, người sống lâu dài với ông bà nên đã thay đổi thái độ.
Con trai của cô năm nay cũng đã hơn 10 tuổi, bắt đầu hiểu chuyện, thường xuyên hỏi mẹ: Cô Thúy là ai, sao lại gọi ông bà là mẹ. Cô ấy có phải là vợ bé của bố không... Nghe con hỏi mà Thúy chỉ biết khóc, không biết trả lời con thế nào.
Thúy biết, trước sau gì cô cũng phải rời khỏi gia đình này. Nhiều người khuyên cô rằng, nếu li hôn, cô mang cháu nhỏ đi thôi. Lương của cô không nuôi được 02 đứa đâu. Con trai lớn để lại cho ông bà, dù sao cũng là con của anh ta, cháu của ông bà, họ sẽ có trách nhiệm. Với lại, ở lại để đòi quyền lợi của nó. Chứ nếu cô đưa cả hai đứa đi, coi như mất hết, cuộc sống mình càng khốn đốn, bởi không thể hi vọng Lâm chu cấp gì cho các con...
Thấy mọi người nói cũng có lý, nhưng Nguyệt lại sợ, nếu lỡ để con trai lại cho ông bà, giờ đây Lâm và Thúy mới có một cô con gái, ông bà còn thương cháu trai. Lỡ sau này, họ có thêm con trai, liệu con trai của cô có còn được đối xử tử tế... Nếu vì tài sản mà để con ở lại phải chịu sự ghẻ lạnh, Nguyệt không nỡ...
Lòng rối như tờ vò, thời gian tòa phán quyết sắp đến, khi đó cô phải rời khỏi căn nhà đã sống hơn 10 năm. Nhưng Thúy vẫn chưa đưa ra được phương án cuối cùng đối với các con...
Theo VNE
Tôi không biết mình đang mang thai với người đàn ông nào Tôi đang mang thai khoảng 6 tuần, vừa rồi bác sĩ đi khám cũng xác nhận điều này. Tôi không chắc bố đứa bé là ai và tôi cũng chưa có chồng. Tôi đang đoán là lại sẽ có người bắt đầu văng tục chửi tôi lăng loàn. Vừa qua tôi có đọc bài của anh Sơn. Thú thực là tôi thấy câu...