Có nên bỏ phố về quê sống cho thoải mái
Thời gian vừa qua trốn dịch nên vợ chồng tôi cùng con về quê sống, cảm thấy không khí rất trong lành, nhất là con có không gian chạy nhảy thoải mái.
Cảm giác sáng dậy ra ngoài vườn hít thở không khí trong lành, tự ra vườn hái rau sạch mà không phải lo mua nhầm rau phun thuốc, rồi lâu lâu hái những cây ăn quả chín trên cây… Điều này thực sự đã làm cho vợ chồng tôi phải suy nghĩ cả tháng nay mà chưa đưa ra được quyết định nên nhờ độc giả thông thái tư vấn giúp.
Nói qua về hiện tại, tôi 32 tuổi, chồng hơn tôi 5 tuổi. Bé đầu hơn 2 tuổi và chúng tôi sắp đón bé con thứ hai chào đời. Vợ chồng tôi sinh sống tại Hà Nội, có nhà riêng hơn 5 tầng nhưng chỉ có 52m2. Mỗi lần mở cửa sổ không dám mở lâu vì sợ bụi bặm và trộm. Mặc dù mọi sinh hoạt đều rất tốt nhưng có phần ngột ngạt và cảm thấy sức khoẻ không được tốt như sống ở quê.
Vợ chồng tôi cũng có xe riêng, có nhà cho thuê mỗi tháng 19 triệu (hiện tại dịch bệnh nên khách trả mặt bằng, nhà cho thuê vẫn để không). Hai ngôi nhà và xe hiện tại đều một tay tôi làm ra nhưng vì công việc quá áp lực và nguy hại sức khoẻ nên từ ngày sinh con đầu tôi nghỉ việc ở nhà bán hàng online, kiếm thêm mỗi tháng 10-15 triệu.
Chồng đầu tư làm ăn nhưng thất bại nhiều. Anh là người của gia đình, rất thương yêu vợ con, làm việc nhà giỏi lại chịu khó, có điều không kiếm ra tiền. Những việc kiếm ra tiền anh lại không làm được, cộng với tính hay cả nể, tiêu xài hoang phí và có chút sĩ diện nên tôi bảo anh ở nhà phụ giúp vợ đi ship hàng online, vừa có thời gian để hai vợ chồng cùng chăm sóc con cái (chăm con nhỏ và vợ bầu bí), vừa để tôi kiêm luôn quản lý tiền bạc để anh đỡ phung phí nhiều mặt.
Video đang HOT
Sống ở Hà Nội vợ chồng tôi không có người thân, bạn bè thân, hầu như chỉ có cả nhà đi ăn đi chơi cùng nhau, lâu lâu sang hàng xóm ngồi uống nước chè hoặc chỉ hỏi han xã giao. Chồng tôi không bia rượu gì nên lại càng không có bạn, cuộc sống có phần nhạt nhẽo.
Tôi còn một khoản tiết kiệm 4 tỷ nên một tháng qua vợ chồng suy nghĩ mãi, có nên ra ngoại thành mua miếng đất một tỷ tầm 1000m2 để xây nhà vườn tầm 2 tỷ, còn lại gửi tiết kiệm và dùng để làm vốn kinh doanh online, về đó trồng rau nuôi gà thả cá (vợ chồng tôi rất thích và nhất là chồng tôi).
Nếu ra ngoại thành ở có thể kết hợp kinh doanh online như bình thường tôi vẫn làm và cho chồng chạy xe dịch vụ kiếm thêm để anh có công việc của mình để thư thái đầu óc. Nếu ra ngoại thành sống, tôi cho thuê lại hai nhà ở Hà Nội tháng cũng được 28 triệu, cộng với tiền bán hàng online 10 triệu và chồng chạy xe dịch vụ kiếm thêm có lẽ cuộc sống sẽ nhàn hạ hơn ở thành phố.
Có 3 điều tôi băn khoăn nhất lúc này, muốn tham khảo ý kiến độc giả, với thu nhập trên, nuôi hai con nhỏ, cộng với hàng tháng biếu bố mẹ hai bên 7 triệu liệu tôi có đủ sống ở ngoại thành không? Nếu ở lại Hà Nội bán hàng online cũng dễ hơn, tôi còn có khoản lãi gửi tiết kiệm, nhà cho thuê cũng bấp bênh, không phải lúc nào cũng ký được hợp đồng dài hạn. Điều đáng ngại nhất là về ngoại thành cơ sở y tế và trường học liệu có tốt cho các con sau này ? Ở Hà Nội thì tôi không lo khoản đó. Thứ nữa, tôi quyết định mua đất làm nhà vườn thì nên về Sơn Tây hay Hoà Bình? Cảm ơn các bạn đã đọc bài.
Phương
Xót tiền, nhục nhã mà tôi không sao thanh minh giải thích được với chồng, vẫn cứ bị anh xỉ vả hằng đêm
Không hề hiểu vợ đang chịu đựng những gì, chồng tôi lại nghi ngờ tôi ngoại tình rồi trừng phạt mỗi đêm.
Suốt 4 năm nay, tôi luôn gồng mình cố sống với chồng. Chồng tôi là người đàn ông tốt, nếu như anh không cuồng ghen. Anh ghen đến mức khiến tôi khiếp sợ. Ghen đến mức lí trí như bị thiêu đốt đi và có những hành động quái gở.
Hồi còn yêu, tôi cũng mơ hồ nhận ra sự quản thúc của chồng nhưng lại nghĩ do anh yêu mình quá nên mới vậy. Cưới rồi, tôi mới hay mình sai lầm. Ngay đêm tân hôn, anh đã bắt tôi xóa hết những số điện thoại của nam giới, mặc kệ đó là anh em họ hàng hay là đồng nghiệp. Tôi phản đối thì anh chì chiết, nói tôi muốn tìm cơ hội cắm sừng chồng nên mới lưu lại những số điện thoại đó.
Vì chuyện đó mà vợ chồng tôi ầm ĩ cả lên, đến mức bố mẹ chồng phải lên tiếng can ngăn, anh mới hậm hực đồng ý không can thiệp vào chuyện lưu hay không lưu số đàn ông nữa. Nhưng anh cũng nói rằng khi nào tôi nghe điện thoại của đàn ông là phải mở loa lên cho anh nghe cùng.
Sau đó, mức độ ghen tuông của chồng tôi càng lên cao khủng khiếp. (Ảnh minh họa)
Sau đó, mức độ ghen tuông của chồng tôi càng lên cao khủng khiếp. Tôi vốn làm ngân hàng nên phải mặc đồng phục là váy. Thế mà chồng tôi lại không cho tôi mặc. Anh bảo tôi mặc váy ngắn đi "câu trai", mặc quần tây đi làm vẫn lịch sự, tại sao lại không mặc. Thấy anh gay gắt quá, tôi buộc phải để váy ở cơ quan, mặc đồ tây đi làm trước rồi đến đấy thay ra. Cũng vì chuyện váy ngắn mà từ lúc có chồng, tôi đi dự tiệc, ăn cưới cũng toàn phải mặc đồ kín cổng cao tường trong sự kinh ngạc của mọi người. Bởi tất cả váy vóc dự tiệc, chồng tôi đều đem cho hoặc bỏ rác hết rồi.
4 năm qua, tôi cố gắng chịu đựng vì yêu anh và thương con. Nhưng càng lúc, tôi càng cảm thấy sợ hãi chính chồng mình. Anh cứ như biến thành một con người khác, hung dữ, độc đoán trong cơn ghen tuông mù quáng. Vì chúng tôi đã ở riêng nên bố mẹ chồng cũng không thể giúp tôi được nữa. Cuộc sống của tôi vì thế càng bí bách, ngột ngạt, căng thẳng hơn.
Tôi xót tiền, nhục nhã rồi chuyển sang căm hận chồng. (Ảnh minh họa)
Mấy hôm trước, một chị đồng nghiệp gửi tôi món đồ, nhờ tôi đem gửi cho một người bạn đang ở khách sạn trên đường tôi đi làm về. Khách sạn ấy nằm ngay trục đường chính nên tôi cũng không ngại mà nhận lời. Bởi tôi nghĩ mình quang minh chính đại thì ai làm gì được. Thế mà tôi lầm.
Chồng trông thấy tôi đứng trò chuyện với người bạn ấy (là nam giới) nên nổi cơn ghen. Anh hùng hùng hổ hổ gán cho tôi tội ngoại tình, phản bội chồng. Tôi cố giải thích nhưng chồng đều không nghe. Anh nói đàn bà có chồng thì không được đứng gần, cười nói thân mật với đàn ông, đằng này lại là trước cổng khách sạn. Tôi oan ức đến thấu trời mà không sao giải thích được. Mà có giải thích thì chồng tôi cũng chẳng chịu tin vợ.
Giờ cứ đêm đến, anh lại vứt vào người tôi mấy tờ 500 nghìn rồi lao vào sỉ nhục vợ. Mà tiền ấy lại là tiền tiết kiệm, anh rút ra dù chưa đến kì đáo hạn. Tôi xót tiền, nhục nhã rồi chuyển sang căm hận chồng. Tôi quá mệt mỏi khi sống với anh rồi. Có cách nào để chồng tôi giảm bớt ghen tuông và tin tưởng vợ hơn không mọi người?
(ngocnhivan...@gmail.com.vn)
N.T.M.H - Nhịp Sống Việt
Vợ cũ của chồng liên tục can thiệp, tôi phát điên vì sự trơ trẽn của cô ta Không rõ có phải biết tôi bận chăm con, không có thời gian chăm chút cho bản thân hay không, vợ cũ của chồng dạo này liên tục nhắn tin, gọi điện, thậm chí cả email cho chồng tôi. Chia sẻ với mọi người, trường hợp của tôi khá phức tạp. Tôi lấy chồng khi anh đã ly dị và có hai con...