Có nên bỏ nhà theo anh?
Tôi có nên theo anh xây dựng gia đình riêng không? Tôi phải làm gì để tốt cho tất cả đây?
Tôi và anh gặp nhau khi tôi vào cửa tiệm anh sửa máy tính, lúc đó tôi chẳng hề để ý gì đến anh ngoài việc anh ăn nói rất nhỏ nhẹ, tôi nghĩ có lẽ người buôn bán phải như vậy thôi. Rồi cứ vài tháng tôi lại ghé chi để mua những thứ linh tinh. Cứ như vậy khoảng hơn 1 năm, rồi có hôm tôi nhờ tiệm anh cài lại window cho laptop của tôi, xong việc tôi lại mang về nhà khi mở lên có file “ Chào em! Làm quen nhé.!” Tôi mở lên đọc:
- Anh có thể làm quen với em được không? Anh biết em lâu rồi mà không dám nói lần này anh tự cho mình cơ hội mà không biết em có cho anh cơ hội không. Nhắn tin cho anh nha 09xxxx…
Trò “cưa gái” cũ rích làm tôi không mấy bận lòng nhưng chị tôi thì bảo cứ nhắn tin thử đi có thêm người bạn cũng vui mà. Rồi tôi cũng thử nhắn tin cho anh:
- Anh cho số nhưng quên cho tên kìa!
- Vậy mà anh nghĩ em không nhắn cho anh chứ. Anh tên Văn, còn em?
- Em tên Hồng.
…
Anh bảo anh để ý tôi từ lần đầu gặp tôi nhưng không dám ngỏ lời. Từ đó anh thường nhắn tin, điện thoại cho tôi hơn. Thời gian lâu dần trước sự quan tâm, lo lắng, tấm lòng chân thật của anh làm tôi cảm mến anh. Chúng tôi trở thành một cặp.
Ngày sinh nhật của tôi anh mua bánh kem mang lên nhà tôi, từ đó gia đình tôi biết anh cứ như vậy chúng tôi công khai mối quan hệ. Bên cạnh anh tôi cảm nhận được hạnh phúc đang dâng lên trong tôi và anh cũng vậy một hạnh phúc mà cả anh và tôi điều mong muốn có được cái kết là một gia đình. Cứ mỗi lần anh lên thăm tôi là không muốn về tôi cứ giục mãi anh mới chịu về. Anh bảo:
- Anh muốn được cưới em ngay bây giờ để được lúc nào cũng bên cạnh em không còn phải người về người ở lại như vậy.
Video đang HOT
Tôi mệt mỏi nhưng không muốn chia tay với anh vì tôi yêu anh quá nhiều rồi! (Ảnh minh họa)
- Đợi em 2 năm nữa nha anh khi em có công việc ổn định lúc đó hạnh phúc mới lâu dài.
- Anh đợi! Chỉ cần được sống bên cạnh em thì bao lâu anh cũng đợi.
Chúng tôi hay ôm nhau thật chặt và anh đặt lên môi tôi nụ hôn ngọt ngào trước khi ra về.
Quen nhau hơn nửa năm thì gia đình tôi lên tiếng phản đối chúng tôi vì tuổ.i tôi (thân) và anh (dần) không hợp nhau xung khắc lấy về không được hạnh phúc mà còn làm ăn không được nữa. Gia đình tôi nói “ quen thì quen chứ không bao giờ gả, có đi theo thì bắt về cho một trận nên thân”. Năm nay tôi đã hơn 20 tuổ.i nhưng vẫn bị xem là con nít muốn làm gì gia đình phải đồng ý mới được làm, tôi bị áp lực gia đình rất nhiều ban đầu gia đình tôi dùng “bạo lực” sau đó thấy không được chuyển sang “mềm yếu” với tôi. Tôi cũng không tin vào mê tín nên cũng đi xem thử để mong có sự thay đổi nhưng hoàn toàn ngược lại.
- Cô với cậu không hề có duyên với nhau sẽ chia tay trong năm tới đừng cố thay đổi..!
Câu nói đó cứ ám ảnh tôi mãi, tôi mệt mỏi đến lúc không thể chịu được nữa tôi đã nói chia tay với anh. Anh hỏi lý do tôi nói thật tất cả cho anh biết anh bảo:
- Không phải anh không tin nhưng cuộc sống này do mình đến 80%-90% em à. Sao em không tin anh mà tin người ta, trong khi anh rất yêu em. Anh đã chọn em và chỉ lấy em làm vợ mà thôi.
Nhưng tôi quá mệt nên đã cương quyết chia tay. Anh khóc cầu xin tôi anh nói sẽ cưới hỏi tôi như bao người khác nhưng nếu không được đồng ý anh có thể cho tôi một gia đình nếu tôi muốn rồi có con chúng tôi quay về xin tha thứ. Tôi không thể nào chia tay được nhưng giờ đây bên gia đình tôi nhất quyết không đồng ý. Cứ như vậy chúng tôi đã cố gắng quen cho đến tận bây giờ đã được 1 năm nhưng tôi vẫn đang rất sợ lời “tiên tri” dự báo là cuối năm nay chúng tôi sẽ xa nhau mãi mãi.
Cho dù chúng tôi có cố gắng nắm giữ hạnh phúc mong manh này như thế nào và thuyết phục gia đình ra sao vẫn không thể thay đổi được gì. Tôi không biết bây giờ phải làm gì nữa, tôi mệt mỏi nhưng không muốn chia tay với anh vì tôi yêu anh quá nhiều rồi! Hãy cho tôi lời khuyên trong lúc này, tôi phải chọn gia đình hay là anh? Tôi có nên theo anh xây dựng gia đình riêng không? Tôi phải làm gì để tốt cho tất cả đây?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lời tiên tri ám ảnh...
Người ta bảo em và anh lấy nhau sẽ khổ, sẽ phải xa nhau mãi mãi. Em biết phải làm sao?
Em và anh gặp nhau khi em vào cửa tiệm anh lúc đó em chẳng hề để ý gì đến anh ngoài việc anh ăn nói rất nhỏ nhẹ, em nghĩ có lẽ người buôn bán phải như vậy thôi. Rồi cứ khoảng vài tháng em lại ghé chi để mua vài thứ linh tinh. Cứ như vậy khoảng hơn 1 năm rồi có hôm em nhờ tiệm anh cài lại window cho laptop của em, xong việc em lại mang về nhà khi mở lên có file "Chào em!làm quen nhé.!" - Em mở lên đọc:
- Anh có thể làm quen với em được không? Anh biết em lâu rồi mà không dám nói lần này anh tự cho mình cơ hội mà không biết em có cho anh cơ hội không nè.nhắn tin cho anh nha..09xxxx
Trò "cua gái" cũ rích làm em không mấy bận lòng nhưng chị em thì bảo cứ nhắn tin thử đi có thêm người bạn cũng vui mà.Rồi em cũng thử nhắn tin cho anh:
- Anh cho số điện thoại, nhưng quên cho tên kìa!
- Vậy mà anh nghĩ em không nhắn cho anh chứ. Anh tên Văn, còn em?
- Em tên Hồng!
Anh bảo anh để ý em từ lần đầu gặp em nhưng không dám ngỏ lời. Vậy là từ đó anh thường nhắn tin, điện thoại cho em hơn. Thời gian lâu dần, trước sự quan tâm, lo lắng, tấm lòng chân thật của anh làm em cảm mến anh, vậy là chúng em trở thành 1 đôi.
Em cảm động vì tấm lòng của anh (Ảnh minh họa)
Ngày sinh nhật của em anh mua bánh kem mang lên nhà em, từ đó gia đình em biết chuyện và,cứ như vậy, chúng em công khai mối quan hệ. Bên cạnh anh em cảm nhận được hạnh phúc đang dâng lên trong em và anh cũng vậy, một hạnh phúc mà cả anh và em điều mong muốn. Em đã trao cho anh tất cả.Cứ mỗi lần anh lên thăm em là không muốn về em cứ giục mãi anh mới chịu về. Anh bảo:
- Anh muốn được cưới em ngay bây giờ để được lúc nào cũng bên cạnh em. Không còn phải người về người ở lại như vậy..
- Đợi em 2 năm nữa nha anh khi em có công việc ổn định, lúc đó hạnh phúc mới lâu dài.
- Anh đợi! chỉ cần được sống bên cạnh em thì bao lâu anh cũng đợi..
Chúng em hay ôm nhau thật chặt và anh đặt lên môi em nụ hôn ngọt ngào trước khi ra về.
Chúng em quen nhau hơn nữa năm thì gia đình em lên tiếng phản đối chúng em vì tuổ.i em và anh không hợp nhau, quá xung khắc, lấy về không được hạnh phúc mà còn làm ăn không được. Còn bảo em nếu quen anh thì gia đình sẽ không lo cho em nữa. Gia đình em nói: " Quen thì quen chứ không bao giờ gả, có đi theo thì bắt về cho một trận nên thân". Em bị áp lực gia đình rất nhiều. Ban đầu gia đình em dùng "bạo lực" sau đó thấy không được chuyển sang "mềm yếu" với em. Em cũng không tin mấy vào dị đoan nhưng cũng em cũng đi xem thử để mong có sự thay đổi nhưng hoàn toàn ngược lại.
Em bị áp lực bởi gia đình rất nhiều (Ảnh minh họa)
-Cô với cậu không hề có duyên với nhau sẽ chia tay trong năm tới đừng cố thay đổi..!
Câu nói đó cứ ám ảnh em mãi,em mệt mõi đến lúc không thể chịu được nữa em đã nói chia tay với anh. Anh hỏi lý do em nói thật tất cả cho anh biết anh bảo:
- Không phải anh không tin nhưng cuộc sống này do mình đến 80-90%. Sao em không tin anh mà tin người ta, trong khi anh rất yêu em. Anh đã chọn em và chỉ lấy em làm vợ mà thôi.anh cần em..!
Nhưng em quá mệt nên đã cương quyết chia tay. Anh khóc cầu xin em, anh nói sẽ cưới hỏi em như bao người khác, nhưng nếu không được đồng ý anh có thể cho em một gia đình. Nếu em muốn em và anh sẽ có con rồi quay về xin tha thứ. Em không thể nào chia tay được nhưng giờ đây gia đình em nhất quyết không đồng ý. Cứ như vậy chúng em đã cố gắng quen cho đến giờ đã được 1 năm nhưng em vẫn đang rất sợ lời "tiên tri" dự báo là cuối năm nay sẽ xa nhau mãi mãi..
Cho dù chúng em có cố gắng nắm giữ hạnh phúc mỏng manh này như thế nào và thuyết phục gia đình ra sao vẫn không thể thay đổi được gì. Em không biết bây giờ em phải làm gì, em mệt mỏi nhưng em cũng không muốn chia tay với anh vì em yêu anh quá nhiều rồi..
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trai tân có nên lấy gái có chồng? Suốt mấy tháng nay, tôi luôn sống trong tâm trạng giằng xé bởi sự chỉ trích, khuyên răn và cả những lời miệ.t th.ị, đe doạ nữa. Mọi chuyện bắt đầu từ khi tôi và một người phụ nữ đã có con quyết định đi đến hôn nhân. Tôi và người phụ nữ ấy yêu nhau từ khi chúng tôi còn học ở...