Cô nàng ế sưng vẫn quyết chia tay trai ‘ngon’ đúng sát Tết vì nghe chàng nói về ‘kế hoạch ăn Tết’ trong tương lai
Cuối tuần gặp nhau, nhân không khí nhà nhà người người chuẩn bị thu xếp công việc về quê đón Tết, chàng với nàng cũng bàn đến chuyện tương lai sau này liên quan tới cái vụ Tết nhất này luôn…
Khi biết nàng quen rồi yêu chàng, ai cũng xuýt xoa nàng vớ bẫm. 29 cái xuân xanh, già ế rồi vẫn trói được người như chàng cơ mà!
Chàng 31 tuổi, đàn ông tuổi này đang phong độ ngời ngời đây, không hề già hay ế nhé. Công việc chàng ổn định, thu nhập khá. Chàng lại ưa nhìn, tính cách tốt. Đấy, đốt đèn đi đâu để tìm được đối tượng ngon lành cành đào như thế ở cái tuổi sắp băm như nàng?
Yêu nhau được 4 tháng, cũng là áp Tết tới nơi, chàng bàn với nàng ra giêng đám cưới. Vì đôi bên đều chả còn trẻ nữa, xây dựng gia đình rồi sinh con là vừa. Nàng e thẹn gật đầu, trong bụng thì mừng lắm. Quả này về khoe mẹ, mẹ thể nào cũng phát khóc lên cho mà xem. Tống được quả bom nổ chậm, lại gả cho chàng rể tuyệt vời thế chứ!
Cuối tuần gặp nhau, nhân không khí nhà nhà người người chuẩn bị thu xếp công việc về quê đón Tết, chàng với nàng cũng bàn đến chuyện tương lai sau này liên quan tới cái vụ Tết nhất này luôn. Nàng chưa kịp nói gì thì chàng đã tuôn một mớ: ‘Phụ nữ lấy chồng rồi thì phải theo chồng, Tết là ăn Tết nhà chồng, chứ làm gì có chuyện năm bên nội năm bên ngoại. Con gái là con người ta, các cụ nói rồi em ạ. Nhà nội mới là nhà mình, là hiện tại và tương lai của người phụ nữ. Còn nhà ngoại chỉ là quá khứ, khi mẹ em gả con gái đi nghĩa là nhà ngoại đã không phải nhà em nữa, hàng năm em chỉ về thăm thôi’.
Nàng hóa đá, quá bất ngờ với quan điểm của một người đàn ông học cao hiểu rộng, làm ở công ty nước ngoài như chàng. Rồi chàng vin vào cái cớ, con cái đẻ ra theo họ bố chứ đâu theo họ mẹ. Rồi nếu con dâu về nhà chồng ở phải chuyển khẩu về nhà chồng, con cái sau này cũng nhập khẩu nhà chồng còn gì.
Nàng gượng gạo lên tiếng: ‘Nhưng mà… bây giờ nam nữ bình đẳng, ông bà nội cũng như ông bà ngoại vì ai cũng phải vất vả nuôi nấng chúng ta lớn khôn…’.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
‘Anh biết phụ nữ bây giờ là giỏi đòi bình đẳng lắm, gì mà nội ngoại như nhau, nhưng đâu phải cái gì cũng chia đều được. Em nên học cách chấp nhận đi là vừa. Tóm lại sau khi lấy chồng em phải coi nhà chồng như nhà mình mà vun đắp, chăm sóc. Còn nếu em muốn thường xuyên về với mẹ, Tết cũng về ăn Tết với mẹ, thì tốt nhất đừng lấy chồng nữa’, chàng chốt hạ vấn đề khiến nàng lặng câm không biết phản bác thế nào.
Đêm ấy nàng mất ngủ suy nghĩ về những điều chàng nói. Bố mẹ nàng chỉ có 2 cô con gái, giờ bố nàng đã mất, nếu 2 chị em nàng đều lấy chồng rồi thành con nhà người ta, thì mẹ nàng sẽ ra sao? Cực nhọc sinh con, nuôi con lớn khôn để rồi mất con ư? Sao sự đời lại bất công đến vậy? Nam nữ dựng vợ gả chồng là để cùng nhau xây dựng gia đình riêng, vun đắp cho tổ ấm ấy, cùng hiếu kính bố mẹ hai bên. Bởi con dâu coi bố mẹ chồng như bố mẹ đẻ, mà con rể cũng gọi bố mẹ vợ là bố mẹ đấy chứ đâu.
Nàng luôn nghĩ như thế, và sẽ thực hiện đúng như thế. Còn bảo nàng theo chồng là ‘cạch’ luôn nhà đẻ thì nàng chịu chả làm được. Công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ, sao có thể coi nhẹ? Để mẹ tuổi già lầm lũi 1 mình những khi trái gió trở trời, nàng làm con sao có thể thanh thản? Nàng như thế còn dạy bảo được con cái mình hay sao?
Cho dù nàng có ‘ngon’ cỡ nào, thì với tư tưởng phân biệt nội ngoại, và kế hoạch về những cái Tết trong tương lai như thế, nàng cũng xin kiếu chẳng dám theo chàng về dinh. Thôi thì đã không hợp, chi bằng dứt khoát trước Tết. Sang năm là một năm mới, hai người sẽ tìm được một nửa khác hợp với mình hơn.
Theo netnews.vn
Tan vỡ cũng chỉ mình em
Người dưng thì nhiều lắm, nhưng người dưng để yêu, để thương thì chỉ có một vài người...Còn người dưng để trở thành người thân cũng chỉ có một...
Đúng là ai rồi cũng khác, chẳng có gì là mãi mãi, không có tình yêu vĩnh cửu mà chỉ có những giây phút vĩnh cửu trong tình yêu và những giây phút đó sẽ mãi vẹn nguyên trong lòng ta đến hơi thở cuối cùng dù người không còn bên ta nữa.Bao năm qua em ngỡ đã quên được anh, vậy mà chỉ một cơn mưa đã làm em nhớ đến anh, nhớ da diết cồn cào. Người ta nói nhớ chỉ là quên một nữa, còn quên là nhớ đến vô cùng. Thì ra đâu đó trong trái tim em vẫn còn cất giữ hình bóng anh cùng những kỉ niệm ngọt ngào của đôi ta.
Em muốn được ai đó che chiếc ô cho mình mỗi khi đứng dưới mưa.
Em muốn được ôm ai đó thật chặt giữa những ngày cuối năm se lạnh.
Ảnh minh họa: Kiều Hạnh
Em muốn quá khứ hãy trả lại cho em tất cả những gì đã mất vào giây phút chúng mình buông tay nhau. Em muốn ngày xưa đừng cố trốn tránh mình mãi, đừng đợi khi mưa đến mới chịu hiện ra. Vì mưa chỉ đổ theo mùa, còn nỗi nhớ anh, chẳng mùa nào đủ dài để mà đong đếm.
Chúng mình từng cầm tay nhau đi qua những chênh chao của một quãng thanh xuân. Đôi lúc hai ta có vô tình bị bão lòng xô ngã, thì đôi tay kia vẫn đang nắm chặt, thì chẳng có giông gió nào có thể làm mình ngả nghiêng.
Người ta khi yêu, ước hẹn trăm ngàn câu thề, cuối cùng cũng phải xa nhau. Huống chi ở anh và em, chẳng có điều chi mà ràng buộc, chẳng có điều gì để chắc chắn về chuyện tương lai.
Bởi lòng người nông sâu khó đoán, sông suối còn chẳng đo được, huống chi lấy niềm tin mà đong đếm.
Cũng như những mảnh ghép hình, chúng nó chỉ có thể khớp với nhau, nếu như mảnh này có đúng điểm khuyết của mảnh kia. Có những người may mắn, bốc một lần, ghép một lần là khớp liền, nhưng đó chỉ là số ít. Còn đa phần ai cũng phải cầm lên, nhấc xuống, xoay qua, xoay lại, ướm thử, ướm tới, ướm lui,...
Hai thế giới của chúng ta lao vào nhau, như hai đường thẳng giao nhau tại một điểm, rồi dần dần tách xa nhau ra...
Giờ đây, với thế giới riêng của hai đứa, lại trở về đúng trật tự ban đầu của nó, và có thêm những khoảng trống không nhau...
Đừng lo, anh à. Em sẽ không mang nỗi nhớ anh theo mình mãi mãi, nhưng cứ để nó mặc nhiên len lỏi vào cuộc sống của mình. Em sẽ cất nó thật kĩ, cất thật sâu vào ngăn kéo nhỏ nhoi trong tim mình, rồi sẽ khóa nó lại bằng chiếc chìa khóa kí ức năm xưa anh đã tặng. Chỉ là mỗi khi đêm đến, mỗi khi em bị những tất bật ngoài kia cuốn bản thân mình đi thật xa khỏi chốn bình yên, em sẽ đem nó ra ngắm nhìn thật lâu, để tìm lại chút an yên còn sót lại trong lòng.
Tình yêu đâu thể chia đôi xẻ nửa, anh không biết nên làm gì thì hãy để em quyết định thay anh. Em không muốn anh cứ phải chênh vênh chọn lựa và câu chuyện của mình mãi mài không hồi kết.
Mình chia tay anh nhé! Như vậy có lẽ sẽ tốt hơn cho cả anh và em.
Em biết rằng mình sẽ đau, sẽ buồn, vì ai lại không xót xa khi nhìn những kí ức đẹp đẽ khi xưa nay đã hóa hư vô, ai lại không tiếc khi những phút an ấm bên nhau cũng đến ngày tàn lụi. Nhưng em sẽ cố đi qua hết tháng ngày ấy, để lòng thôi chông chênh một niềm tin rớt vội những thương nhớ, để mình có thể cạn lòng quá khứ mà mở lòng với tương lai.
Lý Lan
Theo laodongthudo.vn
Mẹ cặp bồ với nhiều người, bảo vệ cũng không tha, đời tôi trả giá đắt Ba vì chuyện này mà không chăm lo cho công ty nữa, buồn mẹ nên sinh bệnh rồi qua đời. Tôi gần 28 tuổi, em gái 26 tuổi, gia đình tôi hồi trước luôn gương mẫu, nhiều người trong hẻm ganh tỵ. Ba mẹ tôi mở công ty làm chung, ba hiền lành, ít nói, không tiêu xài hoang phí, luôn yêu thương...